Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lặng Lẽ Ập Đến

Tiểu thuyết gốc · 1126 chữ

Tiếng còi tàu vang vọng trong không gian buổi sáng sớm của cảng An Thới, Phú Quốc. Những cơn gió biển mang theo vị mặn đặc trưng lùa qua hàng cây ven đường, khiến Nguyễn Hạo Minh khẽ kéo chặt chiếc ba lô trên vai. Hôm nay, anh chính thức giải ngũ sau hai năm phục vụ trong quân đội. Trên tay là chiếc vé xe về Cần Thơ, nơi gia đình đang chờ anh trở lại với cuộc sống bình thường.

Chiếc xe khách rung nhẹ khi lăn bánh rời khỏi bến tàu ở Kiên Giang. Hạo Minh dựa lưng vào ghế, nhắm mắt tận hưởng chút bình yên hiếm hoi.

Hạo Minh tự nhủ: " Haizz, cảm xúc vừa buồn và vừa vui thế này là sao...." Rồi anh ngước nhìn ra cửa sổ ngắm ánh nắng trời của buổi trưa trên đường về quê.

Cách hơn 500km - Ở Tây Nguyên - Tại khu rừng toạ lạc ở vườn quốc gia Yok Đôn.

Rặm! Rặm! Rặm..........!

Tiếng bước chân đạp lên các cành cây khô.

Dẫn đầu là tiến sĩ An, đang dẫn một đoàn thám hiểm tiến sâu vào khu rừng này, từng bước chân tiến vào lõi khu rừng nguyên sinh.

Mặt một người trong nhóm nhắn nhó bịt mũi

"" Méo gì mà tanh vậy""

Anh cất giọng hỏi "Này tiến sĩ, ông có ngửi thấy mùi tanh không"

Ts.An " Chắc chỉ là xác động vật chết nào thôi" ông ngoái nhìn và nói.

Cả đoàn tiến sâu vào một hang động, bên trong là quang cảnh tối thui nên mọi người đều phải dùng đèn pin làm nguồn sáng để tiến vào bên trong.

Họ vừa đi vừa trò truyện " Hmmm, mong lần này chúng ta sẽ tìm ra nguồn gốc của loài cây đó" Ly nói.

Nhiều người trong đội cười khúc khích, một người nói" Haha vaiz, sao cô trông mong vào loài cây đó trong khi nó chỉ là lời đồn được".

Ts.An cùng mọi người đi được một lúc, thì cái mùi tanh ngay khu rừng thì nó đã ngày càng tanh hơn và dường như xuất phát ở đây.

Một người nói" Wtf , cái mùi khốn này khó chịu quá" vừa dứt câu có một tiếng động phát ra từ một góc tối khuất sau bụi leo.

Lạch cạch..Két! Két!....

Một tiếng dường như là âm thanh kim loại cà vào tấm kính.

Một người tên Tiến liền bước tới xem thử nhưng đã bị Ts.An cản lại ông nói " Dừng bước một xíu đi, đó có thể là gấu, tiếng động ấy như móc vuốt của nó cà và tường.

Tiến đáp tỏ mặt trầm xuống " tôi đi săn 20 năm rồi gấu như nào tôi biết, nhưng thứ này không phải. Có thể trong lĩnh vực khoa học tôi thua ông nhưng riêng điều này thì không bao giờ"

Ts.An tỏ vẻ bất ngờ và điều gì tới cũng tới tên Tiến bước vào xem thử vừa rọi ánh đèn vào chỗ tối vừa nói to" ai vậy, có ai bên đó không" không một lời đáp trả và dường như Tiến chỉ nghe thấy một tiếng gầm gừ như thú hoang.

Cánh tay của Tiến vừa vén một vài sợi leo ra thì đột nhiên một bóng người lao ra vồ vào Tiến và cắn nát chiếc mũi của anh. Tiến kêu gào đau đớn cả nhóm dường như bị chết lặng. Tiến vẫn tiếp tục bị tên đó cắn xé đến nát nửa bên mặt. Lúc này Ts.An thất thần tự nói trong sự sợ hãi " Thứ này phải con người không vậy" Người lạ mặt kia đứng lên đưa đôi mắt đỏ ngầu nhìn họ hắn tiếp tục lao vào.

Đùng....!

Làn khói bay nhẹ nhàng từ khẩu Shotgun của thợ săn Văn anh ấy đổ mồ hôi hột trong sợ hãi.

Bịch!...

Tên lạ mặt té ngược lại - Hắn đã chết

Lúc này, cả nhóm không ngừng hoảng hốt mê man chạy lại phía thợ săn Tiến khi vừa tiến người lên phía trước thì cả nhóm thấy thợ săn Tiến đã tỉnh lại và bật người tỉnh dậy.

Ts.An vui mừng nói " Tiến, anh có sao không "

Tiến không trả lời để lại một khoảng lặng giữa không gian trong hang động chỉ kèm theo tiếng gầm gừ nhỏ trong khoang miệng.

Rắc!...Rắc....!

Đôi mắt anh trợn trừng, toàn thân co giật từng cơn như thể một thứ gì đó bên trong đang giãy giụa, muốn thoát ra ngoài.

Một âm thanh rắc rắc vang lên khi xương khớp của anh ta bắt đầu méo mó, vặn vẹo theo những góc độ bất thường. Những ngón tay dài ra, các đốt xương lồi lên như đang bị ai đó bẻ gãy rồi nối lại một cách méo mó. Làn da từ từ mất đi sắc hồng của sự sống, thay vào đó là một màu tái nhợt, rồi chuyển sang đen sạm, những đường gân đỏ như máu nổi bật bên dưới lớp da căng cứng.

Miệng anh ta há ra, một tiếng gào khàn khàn đầy đau đớn bật ra khỏi cổ họng, nhưng chỉ trong chốc lát, âm thanh đó méo mó dần, biến thành một thứ tiếng gầm gừ sâu thẳm, không còn giống tiếng người. Hai con mắt anh ta đỏ rực, lòng trắng mắt bị bao phủ bởi những tia máu lan rộng như những vết nứt trên kính vỡ. Nhãn cầu đảo loạn, giật giật liên hồi trước khi dừng lại, trừng trừng nhìn lên với một vẻ đói khát và điên cuồng.

Cơ thể anh ta không còn giữ nguyên hình dáng con người. Cột sống uốn cong một cách quái dị, khiến tấm lưng gồ lên với những mảng xương lởm chởm lòi ra khỏi da thịt. Miệng anh ta ngoác rộng ra hơn mức bình thường, hàm răng không còn là những chiếc răng người mà dần mọc dài ra như nanh thú, nhọn hoắt và sắc bén. Mỗi hơi thở phả ra một làn khí đen sền sệt, quẩn quanh trong không khí như có sự sống riêng.

Những ngón tay biến thành những móng vuốt đen sì, đầu móng dài ra, sắc nhọn như lưỡi dao. Khi anh ta chống tay xuống đất để đứng dậy, móng vuốt cắm phập vào nền đất đá, tạo ra những vết cào sâu hoắm.

Từ trong cổ họng, một tiếng gầm rít khẽ vang lên, hòa quyện cùng một thứ âm thanh ghê rợn khác – tiếng xương cọ vào nhau, tiếng da thịt bị kéo căng, tiếng thở phì phò như của một con thú hoang đang sắp lao vào con mồi.

Bạn đang đọc ĐẠI DỊCH QUỶ HỒN sáng tác bởi VinwLong
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VinwLong
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.