Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm Tâm Tranh Chiếu, Lệnh Phù Tranh Đoạt

Tiểu thuyết gốc · 738 chữ

Tế đàn cổ lặng lẽ bốc lên kiếm khí mơ hồ, phù văn như hạc múa rồng bay, cánh cửa đá dần hé mở. Một tiếng ầm vang lên, tựa như cả không gian bị chấn động.

Ngay lúc đó, năm cột sáng màu bạch kim từ cánh cửa bắn thẳng lên trời, hóa thành năm chiếc lệnh phù kiếm tộc trôi nổi giữa hư không, mỗi chiếc phù văn xoay chuyển, ẩn chứa một đạo kiếm ý cổ xưa, tựa như có linh.

“Lệnh phù!” – tiếng thốt vang lên tứ phía.

Đám thiên kiêu cùng cao thủ của các thế lực lập tức hành động. Không ai nói gì, cũng chẳng cần thương lượng — tranh! Ai đoạt được lệnh phù, người đó mới có cơ hội bước vào tầng cuối cùng.

ột chiếc lệnh phù rơi về hướng đám người Thiên Tượng Tông. Ngay tức khắc, Tào Khinh Vũ phi thân lên, thân ảnh hóa thành tàn ảnh, trường kiếm rút ra khỏi vỏ, một kiếm chém xuống, như lôi đình giáng thế.

“Kiếm pháp Thiên Tượng – Tinh Thần Thất Sát!”

Một kiếm này, ẩn chứa bảy đạo kiếm ý, tầng tầng lớp lớp như bầu trời sụp đổ. Đám tán tu xung quanh lập tức thối lui, không ai dám cản trở.

Tào Khinh Vũ dễ dàng đoạt được lệnh phù đầu tiên, trường bào tung bay, ánh mắt lướt qua Lâm Trần, nở nụ cười lạnh:

“Ngươi thì làm được gì chứ? Cơ duyên này không dành cho phế vật.”

Lâm Trần ánh mắt lãnh đạm, không đáp lời, mà nhắm thẳng vào lệnh phù thứ hai đang trôi nổi gần vách đá phía tây.

Kiếm Tâm Hiện – Lâm Trần Xuất Thủ

Chỉ thấy hắn thân ảnh lao vút, Thái Huyền Kiếm Kinh vận chuyển, kiếm ý quanh thân tụ lại như thực chất. Trường kiếm rút khỏi vỏ — không có kiếm quang chói lóa, không có tiếng nổ long trời, chỉ là một kiếm đơn giản chém ra…

“Vạn Kiếm Quy Tông – sơ thức.”

Ầm!

Không gian vặn vẹo. Từ thanh kiếm trong tay hắn, mười mấy đạo kiếm ảnh xé gió mà ra, phân hóa thành từng tầng sóng kiếm, đồng loạt hội tụ về lệnh phù giữa không trung!

Một tán tu đang định tranh đoạt lệnh phù kia bị kiếm ý ép lui mấy trượng, sắc mặt đại biến.

“Kiếm ý mạnh như vậy… hắn là ai?!”

Trong mắt những người xung quanh, lần đầu tiên, Lâm Trần hiện ra không phải là một phế vật yếu ớt, mà là một kiếm tu chân chính, đứng giữa thiên địa, ánh mắt thâm sâu như hồ nước tĩnh lặng, nhưng kiếm trong tay lại ẩn chứa cuồng phong thét gào.

Hắn thu lấy lệnh phù, thân ảnh rơi xuống, kiếm ý quanh thân dần tan biến.

Tần Phi không giấu nổi kinh ngạc:

“Lâm huynh… kiếm chiêu vừa rồi là…”

“Tự lĩnh ngộ.” – Lâm Trần đáp ngắn gọn, tay siết lệnh phù, khí tức trấn định.Ba chiếc lệnh phù còn lại cũng lần lượt bị đoạt. Kẻ đoạt được hoặc là thiên kiêu của các đại tông môn, hoặc là những tán tu có kiếm tâm mạnh mẽ.

Lúc này, cánh cửa đá bắt đầu biến đổi.

Năm đạo ánh sáng từ năm lệnh phù đồng loạt phát ra, ngưng tụ trước cánh cửa. Phù văn chuyển động, cánh cửa chậm rãi hé mở, lộ ra một khe nứt đen kịt, như miệng rồng há rộng, chờ đợi kẻ hữu duyên tiến vào.

“Chỉ người nắm giữ lệnh phù mới có thể bước vào.” – một giọng nói cổ xưa vang vọng.

Tào Khinh Vũ quay đầu, lạnh lùng nhìn Lâm Trần:

“Ngươi có thể bước vào, nhưng xem ngươi còn bước ra được hay không.”

Lâm Trần không nhìn hắn, chỉ nhẹ giọng nói:

“Ngươi… không đủ để ngăn ta.”ừng người mang theo lệnh phù tiến vào khe nứt không gian. Khi Lâm Trần vừa bước vào, thanh kiếm nơi hông hắn rung lên nhè nhẹ, tựa như đồng cảm với nơi sâu thẳm bên trong.

Một linh cảm mơ hồ dâng lên trong tâm trí hắn — tầng cuối của bí cảnh này, không chỉ là khảo nghiệm của bí cảnh, mà còn là một tầng truyền thừa chân chính cuối cùng của Thái Huyền Kiếm Tông.

“Kiếm đạo… chỉ mới bắt đầu.”

Bạn đang đọc Kiếm Đạo Vấn Cửu Thiên sáng tác bởi daibuututien
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daibuututien
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.