Kẻ Thông Hiểu Thiên Cơ ( Phần 1 )
Chương 37: Kẻ Thông Hiểu Thiên Cơ ( Phần 1 )
Sau truyền tống, ánh sáng trong đồng tử Lâm Thao sắc bén như kiếm. Trước mắt hắn là một vùng không gian xa lạ – Mê Cung Hồn Xiềng!
Mê Cung Hồn Xiềng – một nơi hỗn loạn, đầy rẫy bẫy rập và những ảo ảnh quỷ dị. Những kẻ không đủ sức mạnh hoặc trí tuệ sẽ bị biến thành con rối vĩnh viễn. Quỷ khí nơi đây không ngừng dao động, khiến cho ý thức dễ dàng rơi vào trạng thái mê loạn.
Lâm Thao, kẻ vốn được xem là quỷ nhân nhỏ bé, nhưng ánh mắt hắn lại sắc bén như có thể thấu suốt mọi bí mật trong thiên địa. Trên tay hắn, Thiên Cơ Bí Lục phát ra ánh sáng huyền bí, những dòng chữ cổ xưa dường như tự động lật mở, tiết lộ từng quy luật vận hành của Quỷ Giới.
"Thiên Sát..." – Lâm Thao thì thầm, ánh mắt lóe lên sự thấu triệt.
Thiên Sát – ấn ký mang quỷ khí màu tím nhạt, tượng trưng cho thiên kiếp.
Những ai sở hữu Thiên Sát đều mang trong mình sức mạnh áp chế kẻ có Nhân Sát. Đối diện với hắn, những kẻ mang Nhân Sát không chỉ bị suy yếu mà còn bị giảm tốc độ hồi phục và khả năng chiến đấu.
Ngược lại, khi chiến đấu với kẻ mang Địa Sát, Lâm Thao lại có thể hấp thu lực lượng địa khí để cường hóa bản thân, gia tăng thực lực một cách đáng sợ.
Không chỉ sở hữu Thiên Sát, Lâm Thao còn nắm giữ Thiên Cơ Bí Lục – một bảo vật hiếm có ghi chép những quy luật vận hành của Quỷ Giới. Nhờ đó, hắn có thể nhìn thấu vận mệnh, dự đoán tương lai, và thậm chí thao túng cục diện chiến đấu theo ý mình. Không một điểm yếu nào của đối thủ có thể qua mắt hắn.
Tuy nhiên, sức mạnh ấy cũng kéo theo vô số nguy hiểm. Những kẻ tham vọng sẽ không ngừng truy sát hắn để đoạt lấy Thiên Cơ Bí Lục.
Lâm Thao không chút hoảng loạn. Thiên Cơ Bí Lục trong tay hắn khẽ rung lên, từng dòng ký tự mờ ảo hiện ra, chỉ dẫn lối đi an toàn trong mê cung chết chóc.
Hắn cất bước, ánh mắt lạnh lẽo quét qua mọi ngóc ngách. Tại nơi đây, hắn sẽ không chỉ đối mặt với những cạm bẫy mà còn có những quỷ nhân hùng mạnh – những linh hồn tìm Hồn Ngọc, Mê Thảo và vô số báu vật ẩn giấu trong mê cung.
Lâm Thao khẽ nhắm mắt, cảm nhận luồng quỷ khí tầng tám đang lưu chuyển trong cơ thể. "Thiên Cơ Bí Lục" trong tay khẽ rung lên, những ký tự cổ xưa như có sinh mệnh, phát sáng trong bóng tối.
Mê Cung Hồn Xiềng – nơi không chỉ là đấu trường của sức mạnh mà còn là chiến trường của trí tuệ. Một khi bước vào, mọi quỷ nhân đều bị áp chế quỷ khí, chỉ còn cách vận dụng trí tuệ và sự nhạy bén để sinh tồn.
Từ xa, một nhóm quỷ nhân tiến đến. Dẫn đầu là Kỳ Hoằng – quỷ nhân tầng chín, kẻ sở hữu "Huyết Ảnh Liên Hoàn" – một trong những quỷ kỹ mạnh nhất trong Quỷ Giới. Hắn nhìn chằm chằm Lâm Thao, nở một nụ cười hiểm độc.
"Lâm Thao, Thiên Cơ Bí Lục, của ngươi có thể đoán trước mọi biến số, nhưng ngươi có nhìn ra tử lộ của chính mình không?"
Lâm Thao mở mắt, ánh mắt sắc bén như thấu tận thiên cơ. "Tử lộ của ta do chính ta quyết định. Ngươi đến thử xem."
Không chờ đối phương ra tay, Lâm Thao vung tay, một luồng quỷ khí tím nhạt bùng phát – Ấn Ký Thiên Sát!
Sát khí từ hắn lan tỏa, khiến Kỳ Hoằng khựng lại. Những quỷ nhân mang ấn ký Nhân Sát trong đội của hắn lập tức cảm nhận sự suy yếu, quỷ khí trong cơ thể như bị trói buộc, tốc độ hồi phục giảm mạnh.
"Thiên Sát!" Kỳ Hoằng nghiến răng, không ngờ Lâm Thao lại có loại ấn ký khắc chế Nhân Sát.
Không bỏ lỡ cơ hội, Lâm Thao lướt tới như một bóng u linh, thi triển Quỷ Ảnh Phiêu Linh né tránh đòn đánh của đối thủ. Hắn chớp mắt nhìn thấy một khe hở nhỏ trong kết giới – hắn len vào thoát khỏi bao vây.
Trong mê cung tối tăm của Hồn Xiềng, giữa những lối đi xoắn xuýt đầy bẫy rập và oán khí dày đặc, một bóng đen lặng lẽ di chuyển mà không phát ra bất kỳ âm thanh nào. Không ai biết hắn đến từ đâu, cũng không ai có thể cảm nhận sự hiện diện của hắn.
Hắn là Tiêu Ẩn – Kẻ Đi Trong Bóng Tối.
Tiêu Ẩn, kẻ mang ấn ký Âm Sát, sở hữu Quỷ Khí tầng 13. Đặc biệt, hắn có thể ẩn giấu hoàn toàn sự tồn tại của mình, ngay cả những kẻ có thần thức mạnh cũng khó lòng phát hiện. Danh hiệu "Bóng Tối Không Dấu Vết" của hắn không phải là hư danh – chưa từng ai sống sót sau khi hắn ra tay.
Vũ khí của hắn là chủy thủ Hắc Ảnh, một vũ khí nhỏ gọn nhưng tẩm hắc độc vô hình. Chỉ cần một nhát đâm, độc tố sẽ ăn mòn linh hồn đối thủ, khiến chúng rơi vào trạng thái hấp hối mà không cách nào cứu vãn.
Hắc Phong Lâu, tổ chức của Tiêu Ẩn, có thể không phải thế lực mạnh nhất về sức chiến đấu trực diện, nhưng trong bóng tối, chúng chính là những kẻ đáng sợ nhất. Chúng là những bóng ma không thể truy vết, những sát thủ không để lại dấu tích, và là cơn ác mộng của bất kỳ ai lọt vào danh sách mục tiêu.
Trước mặt hắn lúc này là những kẻ đang tranh đoạt lợi ích trong Mê Cung Hồn Xiềng.
Tiêu Ẩn khẽ nhấc chủy thủ Hắc Ảnh, ánh mắt vô hồn như bóng đêm. Trò chơi săn mồi đã bắt đầu!
Lâm Thao, dù chỉ sở hữu Quỷ Khí tầng 8, nhưng ánh mắt của hắn lại sắc bén như thấu tận thiên cơ. Hắn không phải kẻ mạnh nhất, nhưng là kẻ hiểu rõ quy luật vận hành của thế giới này hơn bất kỳ ai.
Hắn sớm nhận ra sự tồn tại của Tiêu Ẩn, dù bóng đen kia gần như hoàn toàn hòa vào hư vô. Bằng một tính toán tinh vi, Lâm Thao lợi dụng địa thế của Mê Cung Hồn Xiềng, dùng những lối đi phức tạp để kéo dài thời gian, tránh khỏi những đòn chí mạng của chủy thủ Hắc Ảnh.
Trận chiến giữa họ không chỉ là giao tranh bằng sức mạnh mà còn là cuộc đối đầu về trí tuệ. Tiêu Ẩn di chuyển như một bóng ma, công kích từ mọi góc độ, nhưng mỗi lần hắn sắp hạ sát chiêu, Lâm Thao đều thoát khỏi nguy hiểm trong gang tấc. Hắn lợi dụng từng khe nứt, từng lối rẽ, từng cái bẫy ẩn giấu để tạo ra những khoảng trống giúp hắn giữ mạng.
Tuy nhiên, sự chênh lệch tu vi quá lớn. Lâm Thao không thể tránh khỏi hoàn toàn. Một nhát chủy thủ xé rách vai hắn, hắc độc lan vào kinh mạch, làm hắn cảm nhận được cái lạnh cắt da từ sâu trong linh hồn. Biết rằng nếu tiếp tục đối đầu, hắn sẽ chết dưới tay Tiêu Ẩn, Lâm Thao lập tức xoay chuyển chiến thuật.
Hắn cố ý dẫn Tiêu Ẩn vào một con đường hẹp, giả vờ yếu thế, tạo cơ hội cho đối phương lao vào tấn công. Nhưng ngay khoảnh khắc Tiêu Ẩn tung đòn kết liễu, Lâm Thao kích hoạt một cơ quan ẩn trong mê cung.
Ầm!
Bức tường đột ngột xoay chuyển, lối đi phía sau Tiêu Ẩn biến mất, nhốt hắn vào một con đường chỉ có một lối duy nhất – Mê Cung Lộ, nơi ngay cả những kẻ mạnh nhất cũng có thể mất phương hướng vĩnh viễn.
Lâm Thao, thân thể đầy thương tích, lảo đảo rút lui. Hắn nở một nụ cười mệt mỏi nhưng đắc ý. Dù trọng thương, hắn vẫn là kẻ nắm giữ thiên cơ.
"Ngươi mạnh, nhưng trong mê cung này, kẻ hiểu rõ nó mới là kẻ sống sót."
Bóng dáng hắn dần khuất trong màn sương dày đặc, để lại Tiêu Ẩn đứng trầm mặc giữa mê cung không lối thoát.
Lâm Thao ngồi lặng trong góc tối của mê cung, hơi thở dần ổn định lại. Chất độc từ chuỷ thủ Hắc Ảnh đã hoá giải phần nhiều đổi lại hắn chấp nhận lời nguyền phong ấn linh hồn, giam giữ tu vi không tiến lên.
Lời nguyền vừa phong ấn lên linh hồn hắn vẫn còn vương vấn một cảm giác nặng nề, như một xiềng xích vô hình bóp nghẹt con đường tu luyện.
“Bảy Sát Ấn…” Hắn lẩm bẩm, ánh mắt lóe lên tia sắc bén, thu nhập đủ bảy sát ấn còn lại, hắn sẽ giải được lời nguyền phong ấn tu vi.
Đây không phải là kết thúc, mà là một khởi đầu mới, một cuộc hành trình đầy nguy hiểm nhưng cũng là cơ hội để hắn lột xác.
Mê Cung Hồn Xiềng không chỉ là một nơi giam cầm mà còn ẩn chứa vô số cơ duyên và cạm bẫy.
Những bậc tiền bối từng tiến vào đây, có kẻ chết không toàn thây, có kẻ hóa điên, nhưng cũng có người đột phá cực hạn và trở thành những cường giả vang danh Quỷ Giới.
Lâm Thao di chuyển thận trọng, mỗi bước chân đều tính toán kỹ lưỡng. Hắn dựa vào những quy luật được ghi trong Thiên Cơ Bí Lục.
Nhờ nó, hắn có thể đọc hiểu sự vận hành của không gian trong mê cung, tìm ra những điểm giao thoa và những lối đi tiềm ẩn mà người khác không thể phát hiện.
Sau một thời gian 1 ngày lang thang trong mê cung, hắn bắt đầu cảm nhận được một nguồn dao động kỳ lạ từ sâu bên trong.
Là một loại sát khí!
Sát khí này không giống với luồng oán khí đang tràn ngập khắp mê cung. Nó tinh thuần hơn, mang theo một lực lượng đặc thù, giống như một dấu ấn của cường giả xưa để lại.
“Có thể đó chính là một trong bảy Sát Ấn.”
Lâm Thao hít sâu, ánh mắt trở nên kiên định. Dù có là cơ hội hay nguy hiểm, hắn cũng phải tiến tới.
Lần theo dấu vết của sát khí, hắn đến trước một đại điện đổ nát ẩn sâu trong mê cung. Những vết tích cổ xưa trên tường cùng với từng lớp tro bụi phủ kín mặt đất cho thấy nơi này đã bị bỏ hoang từ rất lâu.
Giữa đại điện, một bức tượng bằng đá đen khổng lồ đứng sừng sững. Đôi mắt tượng khắc sâu, tỏa ra một áp lực vô hình khiến kẻ đứng trước cảm thấy hít thở khó khăn.
Trên trán bức tượng, một ấn ký đỏ sậm lóe lên — một ký hiệu mang đậm khí tức sát lục!
Sát Ấn!
Lâm Thao vừa bước thêm một bước, không gian xung quanh bỗng nhiên rung chuyển. Một giọng nói khàn khàn vang lên, như thể đến từ thời xa xưa:
“Kẻ nào dám bước vào thánh địa của Huyết Sát Vương?”
Ngay sau đó, mặt đất dưới chân hắn nứt toác, từ trong bóng tối trồi lên một sinh vật quỷ dị—một chiến hồn quỷ khí tu vi tầng 10, hình dạng như một bộ giáp trống rỗng, chỉ có hai hốc mắt đỏ rực như máu đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Một luồng quỷ khí bùng phát!
Lâm Thao nghiến răng, biết rằng trận chiến này là không thể tránh khỏi. Nếu muốn có được Sát Ấn đầu tiên – Huyết Sát, hắn phải đánh bại kẻ canh giữ nơi đây!
Không khí trong đại điện đổ nát bỗng trở nên nặng nề, như thể cả không gian bị đè nén bởi sát ý vô hình. Trước mặt Lâm Thao, Chiến Hồn Huyết Sát gầm lên một tiếng trầm thấp, làm rung chuyển cả nền đá. Đôi mắt đỏ rực của nó không có chút cảm xúc nào, chỉ tràn đầy sát lục và khát khao tiêu diệt kẻ xâm nhập.
Lâm Thao không có thời gian suy nghĩ. Hắn lùi lại một bước, tay kết ấn, chuẩn bị sẵn sàng cho trận chiến.
ẦM!
Chiến Hồn Huyết Sát vung tay, một lưỡi đao khổng lồ hình thành từ quỷ khí lao thẳng về phía hắn. Lâm Thao nhanh chóng vận dụng Thiên Cơ Bí Lục, phân tích đường đi của lưỡi đao.
Hắn lách người né tránh, nhưng chấn động từ đòn đánh khiến hắn cảm thấy toàn bộ xương cốt như bị rung lên.
Thực lực của con quái vật này ít nhất cũng tương đương với quỷ nhân Quỷ Khí tầng 11!
Lâm Thao cắn răng. Với tu vi tầng 8 của hắn hiện tại, việc đối đầu trực diện là không thể. Nhưng hắn không phải kẻ chỉ biết dùng sức mạnh.
Hắn quan sát kỹ Chiến Hồn Huyết Sát.
Mỗi khi nó di chuyển, quỷ khí trên cơ thể sẽ dao động theo một quỹ đạo nhất định, đặc biệt là vùng giáp ngực của nó có một khe hở nhỏ—rất có thể là điểm yếu!
Một ý nghĩ lóe lên trong đầu hắn.
Ta không cần đánh bại nó, chỉ cần lợi dụng chính sức mạnh của nó để phá vỡ phong ấn của Sát Ấn!
Lâm Thao lập tức hành động. Hắn lao nhanh về phía bức tượng đá nơi Sát Ấn đang tỏa ra sát khí. Đồng thời, hắn khiêu khích Chiến Hồn Huyết Sát, buộc nó đuổi theo mình.
Quả nhiên, con quái vật rơi vào bẫy. Nó gầm lên, giơ cao lưỡi đao khổng lồ và bổ xuống bằng tất cả sức mạnh.
ẦM!
Nhưng ngay trước khi nhát chém chạm tới hắn, Lâm Thao vận dụng kỹ năng Ảo Ảnh Bộ, lách người né tránh trong gang tấc.
Thay vì chém trúng hắn, lưỡi đao khổng lồ đập thẳng vào bức tượng đá—nơi phong ấn Sát Ấn!
Rạn nứt xuất hiện. Sát khí bùng phát mạnh mẽ!
Bị chính sức mạnh của mình phản phệ, Chiến Hồn Huyết Sát lảo đảo lùi lại, quỷ khí trên cơ thể nó rung chuyển dữ dội.
Cơ hội!
Lâm Thao không do dự. Hắn lao lên, đặt tay lên bức tượng đá, trực tiếp tiếp xúc với Huyết Sát Ấn.
Ngay lập tức, một luồng sát khí mãnh liệt tràn vào cơ thể hắn!
Một cơn đau kinh khủng xuyên qua linh hồn. Lâm Thao cảm thấy như có hàng ngàn lưỡi dao đang cắt xé hắn từ bên trong. Đây không chỉ là một dấu ấn, mà còn là một thử thách—nếu không chịu nổi, hắn sẽ bị sát khí cắn nuốt!
Nhưng hắn không lùi bước.
Hắn cắn răng, vận dụng tất cả ý chí để khống chế sát khí, dẫn nó hòa vào trong linh hồn.
Thời gian trôi qua chậm chạp…
Cuối cùng, khi những tia sáng đỏ rực tan dần, Lâm Thao mở mắt, trong đáy mắt hắn lóe lên một luồng sát ý đáng sợ hơn trước.
Hắn đã thành công!
Huyết Sát Ấn – Sát Ấn đầu tiên đã được thu thập!
Nhưng chưa kịp nghỉ ngơi, hắn bỗng cảm thấy một cặp mắt khác đang dõi theo mình từ trong bóng tối…
Hiểm nguy vẫn chưa kết thúc!
......................................................................................
Mời đồng quỷ đón chào Chương 38
Đăng bởi | PhomDL |
Thời gian |