Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Đấu

Tiểu thuyết gốc · 1191 chữ

Bạch Thị sau khi nghe xong thì lưỡng lự:

“Cái này! Thật sự Tiểu Si muốn cùng hắn tu luyện?”

Bạch Si ánh mắt quả quyết:

“Dạ! Đạo hữu là phải giúp đỡ nhau cùng thăng tiến. Con nhìn thấy hắn rất có tiềm năng!”

Bạch Thị nghe vậy thì hướng về phía Tam Lang lên tiếng:

“Tiểu tử, ngươi còn chưa báo danh!”

Tam Lang nghe vậy thì nén giận chấp tay thưa:

“Đệ tử Tửu môn - Tam Lang kính chào hai vị trưởng lão!”

Nghe cái tên đó cả Thanh Chung và lão bà đồng thanh hô:

“Là tên nhóc năm năm trước! Đã lớn như vậy rồi sao!”

Cả hai cùng quan sát một hồi, những ký ức không mấy tốt đẹp trước đây hiện về khiến họ dè chừng. Sau thời gian kiểm tra đạo lực Tam Lang chỉ mới Trung đạo nhị tầng, ngoài ra không có gì bất thường khiến cả hai vị trưởng lão an tâm.

Bạch Thị lúc này mới tiếp lời:

“Ngươi có muốn cùng tiểu nữ Bạch Si của ta tu luyện đạo khí!”

Tam Lang khẽ nhìn Bạch Si khiến tim nàng lại thổn thức, hắn nhanh chóng trả lời:

“Vãn bối tuân mệnh sư phụ đến đây để giao lưu học hỏi. Nếu được Bạch Si cô nương - đệ tử xuất sắc nhất Dược môn chỉ dẫn thì còn gì vinh dự bằng!”

Bạch Thị nghe vậy thì thở dài khó xử:

“Vừa nãy Thanh Chung đạo hữu vừa đề nghị ta cho phép Tiểu Si và Vương Thịnh cùng nhau luyện tập. Giờ Tiểu Si lại muốn tiến cử ngươi, thật làm sao cho hợp tình bây giờ?”

Chỉ chờ có lúc này Vương Thịnh nhanh chóng lên tiếng:

“Vãn bối có cách này hy vọng sẽ giải quyết được vấn đề nan giải của Bạch trưởng lão.”

Bạch Thị mừng rỡ:

“Mau nói!”

Vương Thịnh hớn hở thưa:

“Vãn bối muốn đấu một trận với tiểu tử kia! Nếu ai chiến thắng sẽ được quyền cùng Bạch Si tu luyện!”

Thanh Chung nghe vậy thì vỗ bàn phụ họa:

“Đúng vậy, đơn giản như thế mà tôi và bà không nghĩ ra!”

Trong lòng lão hớn hở bởi lão biết thực lực của đệ tử mình như thế nào. Sẵn dịp này dạy cho tiểu tử này một bài học, cũng vỗ mặt lão Tửu một phen.

Tam Lang vốn đã bất bình hai thầy trò Thanh Chung, nên mặc cho Điền Thanh và Tiếu Can níu tà áo giật giật ra hiệu can ngăn, hắn chấp tay dõng dạc:

“Vãn bối chấp nhận đề nghị của đạo hữu đây!”

Sau đó xoay người nhìn chằm chằm vào Vương Thịnh:

“Được! Đánh thì đánh! Ta từ trước đến nay chưa được đánh một trận tử tế. Để xem ngoài giỏi khua môi múa mép, ngươi còn làm được gì!”

Vương Thịnh nhếch môi mỉm cười, đáy mắt lướt qua tia sát ý.

Bạch Thị lúc này gõ mạnh đầu gậy xuống đất:

“Vậy là đã quyết, cũng tránh có lỗi với hai vị trưởng lão. Ta quyết định ngày mai Tam Lang sẽ thi đấu với Vương Thịnh để xem ai là người cùng tiểu nữ Bạch Si tu luyện.”

Vương Thịnh cười khẩy nhìn Tam Lang rồi cùng sư phụ rời đi.

Ba huynh đệ Tam Lang cũng hành lễ rồi bước ra ngoài. Điền Thanh và Tiếu Can sầu não, khuôn mặt nhăn hết cả lại vì tên sư đệ cứng đầu:

“Sư đệ à, tên Vương Thịnh đó là một trong những đệ tử giỏi nhất của Tinh môn đấy. Đệ chưa từng thực chiến, e rằng lại làm trò cười cho hắn như các sư huynh thôi!”

Bạch Si ánh mắt lo lắng, trong tâm nàng cảm thấy có lỗi vì nàng ngỏ ý như vậy mà cuối cùng đưa Tam Lang vào tình huống nguy hiểm.

Riêng Tam Lang thì khác, từ lâu hắn đã xem Tửu môn như ngôi nhà thứ hai của mình. Giờ lại có kẻ phỉ báng sư phụ, chà đạp sư huynh hắn như thế, làm sao có thể cúi đầu nhịn nhục được mãi. Mặt khác, trong một tháng tu luyện chế tạo sơ cấp rượu tu vi cũng tăng cao không ít , đồng thời luyện chế rất nhiều vũ khí bí mật, chỉ là chưa có cơ hội dùng đến. Hiện tại dù có thế nào cũng phải thử một lần. Nghĩ vậy liền hạ quyết tâm lên tiếng trấn an hai sư huynh:

“Mọi người yên tâm! Đệ sẽ có cách dành chiến thắng!”

Ngày hôm sau

Cả Dược môn náo loạn vì lời tuyên chiến của Vương Thịnh và Tam Lang. Ai cũng tò mò kẻ nào của Tửu môn dám cả gan khiêu chiến với một trong những đệ tử xuất sắc nhất của Tinh môn.

Điền Thanh và Tiếu Can ngủ dậy đã không thấy Tam Lang đâu. Cuối cùng phát hiện hắn âm thầm luyện tửu phía sau điền thảo. Nơi đây có một vài thứ quan trọng mà Tam Lang vô tình phát hiện trong quá trình luyện chế tửu dược.

Bạch Si còn chu đáo hơn khi đưa cho hai vị sư huynh một lọ Thiên Đạo Đan sơ cấp, có tác dụng ngay lập tức hồi phục ba mươi phần trăm đạo khí.

Tiếng trống dồn bắt đầu vang lên, mọi người thi nhau kéo về khu tập luyện thường ngày. Nơi đây có một sàn đấu loang lỗ những vết đỗ vỡ to nhỏ khác nhau. Vương Thình tự tin với thanh mộc kiếm trên tay. Sau lưng hắn là ba lá cờ trận vô cùng nổi danh trong lứa thiếu niên tu chân. Vương Thịnh ánh mắt tràn ngập tự tin, trên môi nở nụ cười ngạo nghễ.

Phía trên cao là nơi hai vị trưởng lão an tọa, Bạch Thị dùng quyền trượng tạo nên kết giới bao quanh sàn đấu nhằm tránh tổn thương cho những người chứng kiến.

Mọi người kéo đến càng đông, ba tỷ muội họ Bạch cũng đã có mặt. Bạch Si xinh đẹp thu hút không biết bao nhiêu là ánh nhìn của trang nam tử, nhưng trong lòng nàng càng lúc càng lo lắng thấp thỏm. Vương Thịnh tìm kiếm bóng hình nàng nở nụ cười rạng rỡ. Bạch Ny tay ôm thành quyền, mặt chẳng biến sắc ánh mắt lạnh lùng với mọi thứ diễn ra trước mắt, nhưng khi nhìn thấy Vương Thịnh nhìn về phía này cười thì tâm hồn thiếu nữ cũng xao động, vẻ mạnh mẽ ngang tàng giảm đi mấy phần. Còn Bạch Du thì hờn dỗi đạp niêu đá thúng cả ngày, bởi ba huynh đệ Tửu môn nàng nhắm đến để thử dược lại chả có thời gian bồi nàng mà bị kéo đi giao đấu mất rồi.

Tam Lang cuối cùng cũng xuất hiện, hắn phi kiếm bay vào giữa sàn đấu. Ánh mắt thiếu niên tỏa sáng, tràn đầy tự tin mặt cho hai sư huynh đang đứng ngồi không yên quan sát trên khán đài.

Bạn đang đọc Tiên Ma Đạo sáng tác bởi LangC
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LangC
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.