Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối đầu Thiên Ma- Yên Ninh xuất nguyên thần chạy thoát

Tiểu thuyết gốc · 5877 chữ

Một tháng sau

,Tại một rừng cây rậm rạp. Hòa Yên Ninh từ trên trời bay xuống. Tần Thủy Hoàng đứng phía sau:" Xem ra không có tên nào theo sáu muội"

Hòa Yên Ninh:" Yên tâm, ta tin với khả năng của hai chúng ta nhất định thuận lợi cứu thoát đươc Hoàng Hâu"

Tền Thủy Hoàng:" Lẽ ra muội lên dẫn Lưu Bá Ôn, Hà Bá, Hà Lâm và Bạch Ngọc Đường đi để hỗ trợ. Ta nói với muội rồi mà tại sao muội không nghe vậy?

Hòa Yên Ninh:" Đi đông khó tránh kinh động Thiên Ma lên muội không dẫn ai đi, với lại Lưu Quốc Sư đi bái tế A Tú, Lâm nhi và Bạch Ngọc Đường đi đối phó Lý zthiên Đường còn Đệ nhi bận chính sự và lo cho Đàm Phong. Muội thấy nó không khỏe. Còn những người còn lại đi cũng chỉ nộp mạng. Sự việc cấp bách, chúng ta lên tranh thủ thời gian"

Tần Thủy Hoàng:" Muội....... Thôi bỏ đi, cãi với muội cũng vô ích. ..Không nói nhiều nữa, chúng ta đi thôi

Họ phi thân tới Hoàng Lăng

Thiên Ma từ xa nghe dược cười thầm :" Hờ..... hai tên một tiên một phàm tự cho mình thông minh, tiên lực của tên Tần Thủy Hoàng kia bổn ma không thể đối mặt trực diện với hắn, đành dùng kế thôi............. À có rồi hahahaha. Tiêu Dương đến mau, bổn ma có việc muốn nhờ ngươi đây

Tiêu Dương đang dạy cho Ngân nhi công pháp thì bất giác:" Con tự tu luyện đi, sư phụ đi có việc"

Ngân nhi:" Dạ sư phụ

Tiêu Dương dùng khinh công bay đi gặp Thiên Ma:" Thiên Ma đại nhân hẳn là có việc cần đến thuộc hạ"

Thiên Ma:" Có hai tên một phàm một tiên tới cứu Bạch Ma Nữ; ta cần ngươi tấn công chúng, ta sẽ hỗ trợ phía sau"

Tiêu Dương cười gian:" Dạ, thuộc hạ đã hiểu

Thiên Ma:" Ừm đi thôi

...............

Tần Thủy Hoàng và Yên Ninh tới hoàng lăng, Yên Ninh:" Lúc trước ta và Châu Linh tới đây nhưng không bắt được ả, thiết nghĩ ả chốn rồi chứ"

Tần Thủy Hoàng:" Ả quay lại rồi, hành động nhanh lên kẻo bọn Thiên Ma nhìn ra"

Họ vào xâu trong mật thất thì cảnh tượng khó tránh Yên Ninh hãi hùng::" Đúng là bà ấy. Muội tưởng đâu chỉ có kẻ có dã tâm mới bị Thiên Ma kjhông chế, không ngờ....."

Tần Thủy Hoàng:" Muội không phải không biết, chi cần là người phàm đều có khả năng bị Thiên Ma khống chế, cho dù đó là Hoàng Thượng"

Hòa Yên Ninh:" Rậy"

Tần Thủy Hoàng:" Đừng chần chờ nữa kẻo bị phát hiện. Làm phép thôi. Hắn thi pháp:"

Thiên địa chính khí

Khử ác trừ ta

Lấy huyết làm dẫn

Tiên khí hóa hiện trừ yêu ma..... Đi

Hòa Yên Ninh:" An đạt đa am đạt đa. Lấy huyêt làm dẫn, khử ác trừ ta

Cả hai:" Linh hồn ký ức Bạch Ma Nữ mau xuất ra....Đi

Một luồng khí trắng lạnh bay ra cười lớn:" Hahahaha, hai tên các người chết đi"

Tần Thủy Hoàng một chưởng đánh bay Bạch Ma Nữ. Ả bị thương định bỏ chạy:" Muốn chạy sao? Hôm nay bổn tiên trừ dan diệt ác, đánh tan linh hồn của ngươi". Hắn định ra tay thì Thiên Ma cứu đi mất"

Tần Thủy Hoàng:" Đúng là tiếc quá mà'". Hắn cùng Yên Ninh đưa Mã Tú Anh ra ngoài

Hòa Yên Ninh:" Huynh mau đi đi, bà ấy cứ để ta lo,

Tần Thủy Hoàng:" Muội cẩn thận đó, ta đi trước"

Yên Ninh gật đầu. Tần Thủy Hoàng hóa lảm đốn trắng bay đi

Mã Tú Anh tỉnh dậy, tay bà chạm vào thái dương:" Ủa đây là đâu, ta nhớ ta gặp Thiên Ma. Sau đó...."

Hòa Yên Ninh:" Yên Ninh tham kiến Hoàng Hậu nương nương, nương nương người vừa mới tỉnh, muội đưa người hồi cung"

Mã Tú Anh:" Là ngươi đã cứu ta sao?

Hòa Yên Ninh:" Dạ phải,

Mã Tú Anh:" Ta nhớ ra rồi, ta trên đường tới Hòa Gia Trang thì bị Thiên Ma cản lại, hắn nói tiền kiếp của ta là Bạch Ma Nữ, là muội đã tìm tứ đại thần khí và ra tay giết ta"

Hòa Yên Ninh:" Lại có chuyện như vậy nhưng Lời của yêu ma quỷ quái không thẻ tin được đâu nương nương, dù sao hắn cũng là Thiên Ma, hắn chỉ muốn khống chế người lợi dụng người để gây bất lợi cho Hoàng Thượng và Đại Minh"

Mã Tú Anh:" Muội nói phải..... Ta nhất thời nghĩ không ra. Yên Ninh, thời gian ta bị khống chế có làm chuyện gì bất lợi tới muội không?

Hòa Yên Ninh:" Điều này....Chúng ta hồi cung mau, kẻo bị hắn phát hiện chúng ta khó thoát đó"

Mã Tú Anh::" Được

Họ đi tới một khu phố thì có tiếng la " ĂN CƯỚP MAU CỨU NGƯỜI., Mã Tú Anh và Yên Ninh từ trên cao bay xuống ra tay:" Đáng ghét, lại có kẻ gây án, chúng ta lên mau"và bốn tên bị đánh bỏ chạy

Các dân chúng:" Đa tạ hai vị phu nhân"

Mã Tú Anh:" Không có gì, chuyện nhỏ thôi

Hòa Yên Ninh:" Tiếc thật, chúng chạy nhanh quá, muội định bắt hắn giao cho Đệ Nhi,

Mã Tú Anh:" Đúng vậy, ta nhìn ra võ công của chúng không hề đơn giản, muội là một cao thủ có lẽ muội cũng biết"

Hòa Yên Ninh gật đầu:" Muội nén trốn khỏi cung đến Hoàng lăng cứu tỷ, giờ không còn sớm muội phải quay về nếu không bị Hoàng Thượng và người trong phủ phát hiện thì đó là đại tội khi quân"

Mã Tú Anh cười nắm tay Yên Ninh:" Yên Ninh, muội sợ ông ấy hả. Ta hiểu, từ nay có ta rồi ông ấy dám làm tổn hại muội ta tính sổ với ông ta,. Muội ðưng lo lắng nha"

Hòa Yên Ninh:" Dạ đa tạ Hoàng Hậu nương nương. Muội có lòng tin với Hoàng Thượng, cũng không hẳn.. .... vì Hoàng Thượng rất tốt với muội"

Mã Tú Anh:" Từ lúc ở Hòa Gia Trang đúng chứ. Được rồi chúng ta vừa đi vừa nói chuyện"

Thiên Ma ẩn trên cây nhìn xuống:" Đã đến lúc ta ra tay rồi. Tiêu Dương

Sau khi Yên Ninh kể hết mọi chuyện

Hòa Yên Ninh:" Trải qua một số chuyện muội đã hiểu, Thiên Hậu nương nương chỉ thị kiếp nạn của muội liên quan tới tỷ, nghĩa là tỷ bị Thiên Ma khống chế lên mới làm chuyện hại muội. Bởi vì chỉ cần là người phàm thì bất kỳ qi cũng đều bị Thiên Ma khống chế"

Mã Tú Anh:" Ta xin lỗi, lúc đó ta với ký ức Bạch Ma Nữ lên đã đánh muội và gây bất lợi cho mọi người. Dù thể xác là ta nhưng linh hồn không phải ta ta lên có trách nhiệm nhận sai với muội, còn con bé Ngọc Thy đó dám súc phạm muội là tội bất kính, tuy nó đã nhận sai nhưng khi về ta dậy bảo lại nó cẩn thận"

Hòa Yên Ninh:" Đa tạ nương nương, muội hiện không sao rồi"

Mã Tú Anh:" Giờ coi ra muội đã khỏe lại nhiều ta cũng mừng"

Hòa Yên Ninh:" Đa tạ Hoàng Hậu nương nương quan tâm Yên Ninh"

Mã Tú Anh cười vuốt tóc Yên Ninh:" Chúng ta là tỷ muội, câu đa tạ nghe xa lạ lắm. Ông đầu hôi cũng đặc cách cho muội rồi muội cũng đừng quá lễ nghi như vậy, nghe xa lạ lắm. Giống như tỷ đây nè.

Hòa Yên Ninh:" Không được, muội không thể"

Mã Tú Anh:" Có thể, tỷ nói được là được. Muội là đại đệ tử của Thiên Hậu nương nương, vậy tỷ cũng xin với Thiên Hậu nhận tỷ làm nhị đệ tử để chúng ta là sư tỷ muội đồng môn, muội thấy sao?"

Hòa Yên Ninh:" Như vậy thì tốt qus nhưng người là đại đệ tử mới đúng"

Mã Tú Anh:" Việc nào ra việc đó, tỷ nhập môn sau muội, muội có nhiều kinh nghiệm hơn và hiểu Thiên Hậu nương nương hơn"

Hòa Yên Ninh do dự:" Điều này, nương nương muội"

Mã Tú Anh cười:" Ta là nương nương vậy muội không phải à. Yên Ninh tỷ rất vui nếu muội gọi tỷ là Tú Anh, không phải Hoàng Hậu nương nương. Giờ ông ta chỉ có tỳ muội mình là vợ của ổng"

Hòa Yên Ninh:" Nhưng....."

Mã Tú Anh:" Muôi muội ngốc, nhưng nhị cái gì

Muội gọi thẳng tên Nữ Vương Nữ Nhi Quốc là SaLa kia mà. Tỷ thấy ghanh tỵ đó, hai chúng ta thân hơn SaLa mà

Gọi tỷ là Tú Anh. Được không? Yên Ninh"

Hòa Yên Ninh:" Được. Tú Anh tỷ"

Mã Tú Anh cười, vỗ về Yên Ninh:" Hồi cung thôi, ông đầu hôi thấy sẽ rất vui'

Hòa Yên Ninh gật đầu. Tú Anh:" Đừng khóc mà, có cao thủ nào hay khóc như muội không?".

Hòa Yên Ninh:" Xin lỗi vì muội chưa thể sửa thói quen này"

Mã Tú Anh:" Không sao, cứ từ từ mà sửa. Thời gian còn dài mà. Tỷ không phải dùng mệnh lệnh gì đó nói với muội đâu mà là dùng tư cách là tỷ tỷ của muội lên nói chuyện với tỷ mà câu nể hơn Sala là tỷ ghanh tỵ đó. Không chịu đâu"

Hòa Yên Ninh:" Tỷ thật là biết trêu muội"

Mã Tú Anh cười:" Tỷ chỉ nói thật thôi. Còn Hoàng Dung, Kim Chi chúng là tỷ muội của muội thì cũng là tỷ muội của tỷ. Khi hồi cung tỷ xem có vải vóc trang sức nào đẹp tỷ cũng ban cho họ coi như hối lộ"

Tú Anh và Hòa Yên Ninh chỉ biết cười

Một tiếng cười to: HAHAHAHAHA. Kiếp trước là thù kiếp này là tỷ muội. Thân thiết quá khiến bổn ma phải cảm động HAHAHAHA"

Hòa Yên Ninh:" Thiên Ma. Là ngươi"

Thiên Ma cười lớn:" HAHAHAHA KHÔNG SAI. Ngọc cốt tiên tử. Tội nghiệp tội nghiệp HAHAHAHA

Mã Tú Anh:" Thiên Ma. Ngươi muốn gì ở bọn ta"

Hòa Yên Ninh:" Không nói nhiều với hắn, chạy mau"

Thiên ma:" Muốn chạy hả, trước mặt ta khó lắm"

Tiêu Dương từ bui cây bước ra, hắn cười gian:" HAHAHAHA. Những người phụ nữ khác đều tầm thường đối với ta, chỉ riêng vợ kẻ thù là khiến ta thích thú. Cực phẩm mỹ nữ này bổn đạo ra làm sao lỡ từ chối chứ, ta đưa các ngươi lên giường cho các nàng hưởng thụ niềm vui trăng gió sau đó giết hai nàng rồi đem cơ thể trần trụi của hai nsng treo giữa phố Ứng Thiên để làm quà cho Vhu Nguyên Chương, hắn hẳn bất ngờ lắm đây HAHAHAHA"

Mã Tú Anh, Hòa Yên Ninh nổi hỏa khí:" Ngươi dám sỷ nhục bọn ta"

Thiên Ma:" Ngươi đói ăn vậy sao? Để bổn ma thử bản lãnh của chúng đã rồi ngươi muốn làm gì tùy ý"

Tiêu Dương:" Đa tạ Thiên Ma đại nhân"

Thiên Ma:" Hờ... Hòa Yên Ninh, bổn ma hôm nay phát thiện tâm cho ngươi biết tiền kiếp của ngươi, ngươi vốn là Liên Hoa Ngọc Cốt, một pháp bảo của Quán Âm Bồ Tát tặng cho Thiên Hậu nương nương

Hòa Yên Ninh chỉ mặt Thiên Ma quát" Hic.... ngươi im ngay, lời nói của hạng yêu ma quỷ quái ta không thể tin". Bà xuất thủ tấn công, một ngọn lửa màu xanh lục sáng lên trên tay Yên Ninh

Thiên ma:" Ha.. đó không phải là Bích Ngọc Minh Hỏa sao? Tại sao một kẻ phàm nhân như ngươi lại biết dùng Bích ngọc minh hỏa"

Hòa Yên Ninh:" Hứ .. biết vậy thì tốt. Tiếp chiêu đi BÍCH

Thiên Ma:" khoan đã, đừng nóng tính tới vậy chứ. Bổn ma chưa kể hết mà"

Hòa Yên Ninh:" Ngươi"

Thiên Ma:" Hahahaha, Ả Thiên Hậu, Diệm Ái Quân, Triệu Ngọc Trân, Triệu Ngọc Hằng. Bọn chúng không dám tiết lộ với ngươi mặc ngươi đau khổ. Bổn ma không kìm nổi nước mắt đó. Kiếp trước ngươi chính là Trần Hoài Ngọc, kẻ thôi thúc Triệu Hàn Văn, Trần Phù Dung, Triệu Ngọc Trân cùng tìm tứ đại thần khí gồm tử thanh xong kiếm, Chấn thế cương đao, bá vương thương và ngọc cốt lệnh bài để đối phó Bạch Ma Nữ. Hờ.... ngươi cũng có mối tình vô cùng xâu đậm với Triệu Hàn Văn mà hắn kiếp này chính là Chu Nguyên Chương, cái tên bạc tình bạc nghĩa vì Mã Tú Anh dam ngươi vào lãnh cung. Hờ, uổng cho kiếp trước ngươi yêu hắn như vậy còn nhiều lần cứu hắn. Ôi Đ A U L O N G

Hòa Yên Ninh:" Câm ngay. Ngươi muốn li dán nói sao chả được. Ta không tin đâu"

Thiên Ma:" Đừng dả vờ nữa, bổn ma biết ngươi có chút hoài nghi. Chả phải ngươi biết sử dụng Bích Ngọc Minh Hỏa và quen biết với vài tên có liên quan tới bà Thiên Hậu sao? HỜ tại sao ngươi biết họ. Đừng giả vờ nữa HAHAHAHA"

Hòa Yên Ninh :" Đó là chuyện của ta, ta không có nghĩa vụ phải nói với ngươi"

Thiên Ma cho Yên Ninh và Tú Anh xem hình ảnh là một băng động, Hoài Ngọc dùng Bích Ngọc Minh Hỏa sưởi ấm cho Hàn Hăn, Hàn Văn nói chỉ cần ở bên cạnh muội thì ở đâu cũng thấy ấm áp. Khi Hoài Ngọc kiệt sức là Hàn Văn vặn chân khí vhuyên cho Hoài Ngọc đến kiệt sức, hắn khóc và ngất đi. Bọn Ái Quân tìm ra và cứu Hàn Văn, Hoài Ngọc khóc Hàn Văn nói" Hoài Ngọc huynh đảm bảo với muội phải khóc vì huynh nữa, con người sống trên đời này sẽ chết đi nhưng huynh không lỡ nhìn thấy muội vì huynh mà khóc đau lòng vì huynh lên huynh hy vọng sau này muội ra ði trước huynh, đau khổ khi mất đi người mình yêu nhất cứ để huynh ghánh vác. Muội có bằng lòng tlam nương tử với huynh không?

Hoài Ngọc xúc động:" Muội đồng ý, muội đồng ý lấy huynh, kiếp này kiếp sau kiếp sau nữa, đời đời kiếp kiếp muội đều đồng ý lấy huynh"

Thiên Ma:" Thế nào Ngọc Cốt tiên tử HAHAHAHA. Hai kẻ Diên Ái Quân và Triệu Ngọc Trân chắc ngươi quen chứ HAHAHAHA"

Hòa Yên Ninh kìm nén và giả như nổi giận:" Câm đi, dùng ảo ảnh tưởng ta mắc lừa à. Còn lâu. Mà cho dù vậy thì là ta hứa chứ không phải hắn hứa và ta có thể lựa chọn nuốt lời"

Mã Tú Anh:" Yên Ninh, muội nói gì vậy, chả lẽ muội.vì vậy mà rời xa ông đầu hôi sao? Ông ấy là phu quân của muội mà

Hòa Yên Ninh:" Không.... lời của tên yêu ma này không thể tin"

Thiên Ma cười đắc thắng:" HAHAHAHA. Hloa Yên Ninh ngươi hãy sống thực tế một chút đi

Thé giới này không phải cứ muốn là nguơi nhất định sẽ đạt được

Sống càng lâu trên đời thì ngươi sẽ càng nhận ra

Thực chất thế giới này tàn nhẫn vô cùng

Hòa Yên Ninh:" Hic... Thiên Ma Ngươi sai rồi. Trong Phật giáo, thế giới này được xem là một nơi đầy rẫy khổ não và đau đớn. Tuy nhiên, khái niệm "tàn nhẫn" là một quan điểm chủ quan và phụ thuộc vào cách nhìn nhận của mỗi người.

Từ góc nhìn Phật giáo, thế giới này không phải là tàn nhẫn mà là một nơi đầy rẫy vô minh, tham ái và sân hận. Những điều này dẫn đến khổ não và đau đớn cho con người.

Tuy nhiên, Phật giáo cũng dạy rằng thế giới này có thể được thay đổi và cải thiện thông qua việc thực hành các nguyên tắc đạo đức, thiền định và trí tuệ.

Vậy, thế giới này không phải là tàn nhẫn mà là một nơi cần được hiểu biết, chấp nhận và thay đổi.

Trong Phật giáo, thế giới được nhìn nhận theo góc nhìn tâm linh và triết học. Dưới đây là một số quan điểm cơ bản về thế giới theo Phật pháp:

Thế giới vô thường: Thế giới không phải là bất biến mà luôn thay đổi, vô thường.

Thế giới khổ não: Cuộc sống trong thế giới này đầy rẫy khổ não, đau đớn và bất mãn.

Thế giới vô ngã: Không có "ngã" thực sự trong thế giới này, mọi thứ đều là vô ngã.

Thế giới tương đối: Thế giới này là tương đối, không có tuyệt đối.

Thế giới ảo tưởng: Thế giới này là ảo tưởng, không phải là thực tại.

Thế giới luân hồi: Thế giới này chịu sự chi phối của luật luân hồi, sinh, lão, bệnh, tử.

Thế giới vô minh: Thế giới này bị chi phối bởi vô minh, dẫn đến khổ não.

Thế giới nghiệp báo: Mọi hành động trong thế giới này đều tạo ra nghiệp báo.

Thế giới giải thoát: Thế giới này có thể được giải thoát khỏi khổ não và vô minh.

Thế giới Niết Bàn: Thế giới Niết Bàn là trạng thái giải thoát cuối cùng, không còn khổ não và vô minh.

Những quan điểm này giúp chúng ta hiểu về bản chất của thế giới và cuộc sống, từ đó tìm kiếm con đường giải thoát và đạt được Niết Bàn.

Thiên Ma :" HAHAHAHA chẳng phải đúng là ý này sao?. Hờ.....Mã Tú Anh, ta cho bà cơ hội báo thù, kẻ thù trước mắt mau ra tay đi. Chả nhẽ bà chấp nhận để con ả là người tình kiếp trước cùa Chu Nguyên Chương tiếp tục ở bên cạnh ông ta sao Hahahaha"

Mã Tú Anh:" Hic.... cho dù kiếp trước ta là Bạch Ma Nữ thì sao? Ta làm hại nhiều người vô tội và bá tánh thiên hạ. Yên Ninh lúc đó là Hoài Ngọc, muội ấy phụng lệnh Thiên Hậu nương nương tìm tứ đại thần khí giét ta là để trừ họa cho dân thì có gì sai, ngược lại ta còn tự hào và biết ơn muội ấy. . Còn ngươi đừng ở đó li dán bọn ta"

Thiên Ma cười lớn:" Hahahaha.

Hòa Yên Ninh:" Dù ngươi nói sao ta cũng không tin đâu

Thiên Ma:" Vậy ngươi thử đi hỏi Thiên Hậu, Hà Bá sông Cửu Long, Diêm Ái Quân đi xem chúng dám nói không hahahaha. Chì có bổn ma đại pháp từ bi mới nói với ngươi thôi.

Hòa Yên Ninh:" Trừ khi Thiên Hậu nương nương đích thân nói với ta thì ta tin còn đâu ai nói cũng vô dụng thôi. Giả lại nhân quả luân hồi luôn biến đổi, kiếp này là cha mẹ con cái, là vợ chồng cha con. Vậy ai bảo đảm kiếp sau hay đời đời kiếp kiếp đều giữ được mối quan hệ đó chứ. Ta không muốn nói nhiều với người, đừng dở trò li dán với ta.

Thiên Ma:" Hic.... Thiên Ma đại thần sa ta nii. Hồi quy ký ức tiền kiếo của Hòa Yên Ninh cho ta"

Hòa Yên Ninh nhớ lại kiếp trươơc mình là Trần Hoài Ngọc không khỏi xúc động:" Thì ra huynh ấy kiếp này là Hòng Thượng... Ta huhuhuhu"

Mã Tú Anh đỡ Yên Ninh:" Muội đừng xúc động, dù phải hay không muội vẫn là thê tử của ông ấy, ta và ông ấy chăm xóc muội thật tốt"

Hòa Yên Ninh:" Muội"

Nhưng Thiên Ma không ngờ Yên Ninh lấy lại bình tĩnh khá nhanh:" Tên khốn kia, mau thu lại ký ức của Trần Hoài Ngọc cho ta,

Thiên Ma:" Không thể nào. Có giỏi thì mau ra tay đi

Thiên Ma vặn ma khí tấn công Tú Anh và Yên Ninh. Tú Anh không biết chống đỡ.Một vị cao nhân bịp mặt tới:" Cô cứ việc đối phó hắn, ta sẽ bảo vệ bà ấy

Yên Ninh nhận ra đó là ai;" Được, làm phiền ngươi.Thiên Ma dù hôm nay ta có chết cũng không cho phép ngươi hại tỷ ấy

Hòa Yên Ninh dùng Hỏa phụng kiếm và Bích Ngọc Minh hỏa:" Tên khốn nhà ngươi chuyên đi gây hại nhân gian, hôm nay ta phải thay trời hành đạo". Bà dùng nội lực điều khiển Bích Ngọc Minh hỏa:" Để xem hôm nay ta làm sao thiêu chết ngươi"

Nghũ hành côn chân hỏa

Xong Bích vô xuân thu

Đơn thanh điệm thượng quang

Càn cầu điện thượng viên...........ĐI

Ngọn lửa màu xanh lục bùng lên tấn công thiên ma, một tiếng nổ khiến hắn văng ra xa:" HAHAHAHA, Ngươi cũng có bản lãnh đó.

Tu đa li tu dali

Tu ma li tu ma li

Thiên ma đại thần xađali

Ma phong hoán vủ

Chư ac hiện thân diệt chúng sinh

Hai luồng khí một đen một xanh chọi nhau

Mã Tú Ạnh lo lắng:" Yên Ninh. Cẩn thận đó

Hòa Yên Ninh một mình chống đỡ:" Hỏa phụng chi khí? Bích ngọc minh hỏa......Đi

Nghũ hành côn chân hỏa

Xong Bích vô xuân thu

Đơn thanh điệm thượng quang

Càn cầu điện thượng viên...........ĐI

Thiên Ma bị ép thế:" Không ngờ Bích Ngọc Minh hỏ này ngăn được ma hỏa của ta. Bổn ma quá xem thường ngươi rồi"

Hòa Yên Ninh:" Đừng nhiều lời, chịu chết đi. Bích Ngọc Minh Hỏa

Nghũ hành côn chân hỏa

Xong Bích vô xuân thu

Đơn thanh điệm thượng quang

Càn cầu điện thượng viên...........ĐI

Tiêu Dương nhủ thầm:" Cái tên Thiên Ma này dại dột khôi phục ký ức tiền kiếp của Hòa Yên Ninh, giờ ả có pháp lực của Liên Hoa Ngọc Cốt và Trần Hoài Ngọc kết hợp với phong vũ lôi điện và công lực hiện tại của bà ta. Coi ra hắn bị thương không nhẹ"

Thiên Ma bay xuống đất phun một ngụm máu nhưng hắn tự điôu khí và bay lên trời

Mã Tú Anh hốt hoảng hét lớn:" YÊN NINH. CẨN THẬN PHÍA SAU. Vừa dứt lời thì có hai tên đàng sau đánh nén Yên Ninh khiến bà văng ra xa phun một ngụm máu bất tỉnh"

Mã Tú Anh chạy lại gần khóc:" YÊN NINH MUỘI TỈNH LẠI ĐI....Muội có mệnh hệ gì ta biết nói sao với ông đầu hôi đây ông ấy cũng thương muội mà"

Thiên Ma:" Cảm động quá nhỉ, thôi thì bổn ma làm người tốt, giúp cô ta có ðươc ma khí

Cao nhân dùng phép để Yên Ninh tỉnh lại. Tú Anh đỡ lấy:" Muội không sao chứ hả"

Hòa Yên Ninh yếu ớt nói :" Hoàng Hậu nương nương, có lẽ Yên Ninh sắp khônv xong rồi.". Bà lấy ra túi gấm đỏ trong túi áo:" Tú Anh, đây là túi gấm, tỷ mang về cung nếu Kim Chi, Lâm Nhi họ có trách tỷ thì tỷ cứ mở nó ra nó sẽ giúp tỷ "Tú Anh Người mặc kệ Yên Ninh, hãy hồi cung đi"

Mã Tú Anh:" Muội nói vớ vẩn cái gì vậy..... ta biết rồi, muội vì bảo vệ ta sợ ông đầu hôi hiểu lầm muỗi hại ta.chứ gì?. Thôi được, muốn chết thì chúng ta cùng chết chung, để xem ông ta chừng trị ai"

Hòa Yên Ninh:" Nương nương, không được đâu"

Mã Tú Anh:" Có chết chúng ta cùng chết chung

Hòa Yên Ninh nắm tay Tú Anh:" Tỷ.... giúp.. muội... chăm xóc... chăm sóc huynh ấy...... Đệ nhi, Đàm Phong... Kim Chi và.... Túc nhi..... với cả giúp đỡ... Nt Nhi Wuôc và Hòa Gia Trang"

Mã Tú Anh:" Ông ta là phu quân của ta vá muội. Tại sao muội lại đẩy hết ông ta và bọn họ cho ta chứ hả"

Hòa Yên Ninh:" Hứa với muội đi"

Mã Tú Anh:" Tỳ...."

Thiên Ma:" Ba tên các ngươi đi chết đi.

Hòa Yên Ninh::" Hoàng Hậu nương nương, xin đắc tội". Bà lấy thiên la địa võng nhốt Mã Tú Anh , Mã Tú Anh bất ngờ: Muội"

và Yên Ninh dùng phép khiến Mã Tú Anh bay về cung. Cái lống vừa bay lên Mã Tú Anh hét:" Muội thả ta ra mau"

Thiên Ma:" HAHAHAHA. lợi hại lợi hại.

Tuđali tuđani Thiên Ma đại thần sâtni. Hồn phách ký ức Bạch Ma Nữ mau quy vị cho ta

Một lồng tà khí cực mạnh bao quanh Hòa Yên Ninh, bà nhủ thầm:" Chết rồi, ta không thể" Nguyên thần Yên Ninh thoát ra

Tần Thủy Hoàng nhủ:" Chết rồi, ta giúp nguyên thần muội ấy chạy ra ngòi, hy vọng có cơ hội tái sinh, hắn niệm:" Nguyên thần Hòa Yên Ninh mau ra ngoài cho ta.... đi. Khi nguyên thần Yên Ninh bay ra thì bị Thiên Ma, Tiêu Dương và hai kẻ bịp mặt tấn công"

Tiêu Dương:" Hahahaha, ả hồm phiêu phách tán rồi. Ngươi cứu hắn kiểu gì đây"

Thiên Ma;" Tiếc thật tiếc thật nhưng không sao. Nơi này không tiện ở lâu, rút mau".

Thiên Ma, Tiêu Dương đưa thể xác Yên Ninh bay về Thiên Ma động

Thể Xác Yên Ninh chuyễn xang màu trắng với mái tóc trắng và đôi mắt đỏ, cô quyu xuống:" Thuộc hạ tham kiến Thiên Ma đại nhân, thuộc hạ qus sơ xuết xin đại nhân trách tội"

Thiên Ma cười lớn:" HAHAHAHA. Không sao,đây cũng là ý của bổn ma muốn chơi chết đám người Chu Nguyên Chương. Ngươi lần sau cẩn thận là được. Đứng dậy đi

Bạch Ma Nữ đứng lên:" Đa tạ Thiên Ma đại nhân tha tôi."

Thiên Ma:" Hiện ngươi đang ở trong thể xác của Hòa Yên Ninh nhưng con ả chết tiệc đó dùng nguyên thần chạy thoát lên ngươi không thể hoàn toàn khống chế linh hồn ả, ngươi chỉ khống chế được linh hồn tà ác của ả thôi"

Bạch Ma Nữ:" Như vậy là khống chế được một nửa linh hồn của con tiện nhân đó rồi. Thuộc hạ cảm tạ Thiên Ma đại nhân"

Thiên Ma:" Tốt. Ma pháp của ngươi dã khôi phục chín phần, cũng gần đến lúc chúng ta giáng thế, đại khai sát giới máu nhuộm kinh thành rồi HAHAHAHA

Bạch Ma Nữ:" Còn tên Tiêu Dương đó thuộc hạ nghĩ hắn

Thiên Ma:" Cái tên đó nếu không biết rút lui đúng lúc thì hắn lành ít giữ nhiều rồi. Còn hai tên kia khi nào cần đến ngươi ắt tự biết chúng là ai HAHAHAHA....... Á phải ha, ta lên tạo ra một con Bạch Ma Nữ với hình dáng Mã Tú Anh để hai ngươi làm tỷ muội hỗ trợ lẫn nhau, ngươi thấy sao?"

Bạch Ma Nữ:" Xin nghe theo Thiên Ma đại nhân"

Thiên Ma:" Tốt. Linh hồn Bạch Ma Nữ mau tụ lại thân thể". Một ả nữa với hình dáng Mã Tú Anh:" Đa tạ Thiên Ma đại nhân

Thiên Ma:" Tứ giờ ngươi tên là Mã Tú Anh còn ngươi tên Hòa Yên Ninh. Hai ngươi giúp bổn tọa tiêu diệt hai con ả Mã Tú Anh thật và Hòa Yên Ninh thật. Sau khi ả Yên Ninh kia hồn siêu phách tán cũng là lúc bổn ma cho ma hỏa tới hỏa thiêu Ứng Thiên phủ"

Hai Bạch Ma Nữ:" Thuộc hạ đa tạ Thiên Ma đại nhân"

Mã Tú Anh:" Sư muội, năm trăm năm không gặp, muội khỏe chứ"

Hòa Yên Ninh :" Ta khỏe, còn tỷ

Mã Tú Anh:" Nói ra dài lắm, ta sẽ từ từ kể cho muội

Thiên Ma:" Hai ngươi từ từ nói chuyện đi, ta còn đi xem con chó khác"

Hai Bạch ma nữ:" Cung tiễn Thiên Ma đại nhân"

................

Phủ Chu Đệ

Hoài An hốt hoảng chạy ra thì gặp Đàm Phong, Đàm Phong giữ lại:" Vó chuyện gì mà muội hoảng hốt vậy?". Đây là hướng tới phòng của mẹ mà... Chẳng lẽ.

Hoài An:" Thái tử phi, muội vừa vào gọi nghĩa mẫu ra ngoài thì phát hiện người không có ở trong"

Đàm Phong giật mình:" Sao hả... thôi chết rồi, mẹ mà ra ngoài thì đây là tội khi quân phải làm sao đây"

Hoài An:" Nghĩa mẫu rất tin tưởng Hoàng Thượng, muội nghĩ người không thể không nói một tiéng đã bỏ đi."

Đàm Phong:" Tiêu rồi, liệu có xảy ra truyện đột ngột gì không? Không được, chúng ta tìm khắp phủ xem, Thu Cúc, ngươi triệu tập tất cả hộ vệ, Thái giám và cung nữ tới đây mau"

Thu Cúc:" Nô tỳ tuân lệnh". Cô nghĩ:" Nương nương đi cứu Hoàng Hậu nương nương bây giờ không biết tinh hình sao rồi, mình thấy lo quá"

...............

Ngự thư phòng. Chu Nguyên Chương ngồi phê duyệt tấu chương:" Tại sao trẫm thấy bất an tới vậy, không biết là chuyện gì đang xảy ra... Hay có lẽ liên quan tới bọn Lý Thiện Đường hoặc Thiên Ma...Cả ngày hôm qua chưa có thời gian gặp Yên Ninh, không biết nàng đang làm gì? Để nàng chịu đựng một chút nhưng cũng vì bảo vệ nàng. Được, trẫm tới thăm nàng". Ông hô lên:" NGƯỜI ĐÂU"

Thái giám:" Có nô tài"

Chu Nguyên Vhương:" Di dá Yên Vương phủ"

Thái giám:" Tuân chỉ. HOÀNG THƯỢNG CÓ CHỈ DI GIÁ YÊN VƯƠNG PHỦ

.................

Phù Chu Đệ. Đàm Phong và Hoài An sau khi hỏi mhưng thị vệ và hạ nhân trong cung, họ biến sắc:" Sao cơ, không ai thấy nương nương hả"

Đàm Phong:" Không có chuyện gì nữa, các ngươi giải tán đi. Nhớ không được truyền tin ra ngoài. Kẻ trái lệnh chém không tha"

Thị vệ và hạ nhân:" Nô tài tuân lệnh". Rồi họ giải tán ai làm việc nấy"

Hoài An:" Làm sao bây giờ, lỡ Hoàng Thượng đến đây thì. Thái tử phi, chúng ta nghĩ cách để Hoàng Thượng rời đi"

Đàm Phong:" Muội bình tĩnh, ta tin tưởng phụ hoàng, với lại tình cảm của người dành cho mẹ muội không hiểu sao? Người không trách tội mẹ còn giúp chúng ta tìm ra mẹ nữa đó"

Hoài An:" Muội hy vọng vậy"

Đàm Phong:" Muội bình tĩnh, Thu Cúc, cô cùng ta và Hoài An tìm khắp phủ xem"

Thu Cúc:" Nô tỳ tuân lệnh"

Và sau khi tìm khắp phủ thì ba người đều lo lắng và mệt nhoài

Đàm Phong:" Làm sao đây? Mẹ người đừng xảy ra truyện gì nha. Thiên Hậu nương nương, xin ngượ phù hộ mẹ con"

Bên ngoài vó tiếng hô:" HOÀNG THƯỢNG GIÁ ĐÁO

Đàm Phong, ::" Tham kiến phụ hoàng

Hoài An:" Tham kiến Hòng Thượng

Thu Cúc:" Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng

Chu Nguyên Vhương:" Bình thân. Trẫm tới đây tìm Yên Ninh, Phong nhi hôm nay mẹ con vó ra ngoài trò truyện với các con không?"

Đàm Phong do dự:" Dạ... Mẹ con"

Chu Nguyên Chương:" Sao vậy, Yên Ninh giận trẫm à, hai ngày trước trẫm đã vào đông viên cô ấy rồi mà. Sao lại....... Trẫm đích thân vào phòng đưa cô ấy ra đây"

Đàm Phong ngăn lại:" Phụ Hoảng à. Mẹ con, mẹ con"

Chu Nguyên Chương:" Sao rồi, vó chuyện gì?. Chết tiệc, hai con và Túc nhi không biết làm trò vho Yên Ninh vui sao?

Đàm Phong, Hoài An, Thu Cúc quỳ xuống:" Chúng thần có tội, xin Hoàng Thượng trách phạt"

Đàm Phong:" Phụ Hoàng. Vừa rồi con và Hoài An vào phòng không thấy mẹ đâu, con cho hỏi hạ nhân và thị vệ trong phủ họ đều nói là họ không nhìn thấy mẹ, chúng con tự đi tìm vũng không tìm ra"

Chu Nguyên Chương đập bàn:" SAO CƠ. Chét rồi. Bà ấy có mệnh hệ gì thì làm sao đây? Người đâu"

Thị Vệ:" Có ty chức"

Chu Nguyên Chương:" Ngươi phụng chỉ ý của trẫm hỏi tất cả thị vệ trong cung, từ sáng tới giờ có ai nhìn thấy Phung phi đâu không? Lệnh bọn chúng nếu thấy Phụng phi về kêu bà ấy tới gặp trẫm"

Thị Vệ:" Ty chức tuân chỉ. Hoàng Thương nhưng nương nương cả gan nén..."

Vhu Nguyên Chương:" Ngươi càng ngày càng to gan rồi đấy, đến chỉ ý của trẫm mà dám có ý kién"

Thị Vệ:" Ty chức không dám, ty chức có tội, ty chức cáo lui"

Chu Nguyên Chương:" Lui đi. Phong nhi, Hoài An. Hai con và ta vào phòng Yên Ninh xem có manh mối gì không?"

Đàm Phong, Hòi An:" Dạ. Hoàng Thượng"

Họ vào trong phòng Yên Ninh thấy đồ đạc vô cùng sạch sẽ và ngăn nắp. Chu Nguyên Chương và Đàm Phong lục khắp nơi nhưng không dỡ tung đồ nhưng không phát hiện được gì.

Chu Nguyên Chương nhìn xuống cái tủ dưới gầm giường Yên Ninh thầm nhủ:" Ta định là dỗ cô ấy để cô ấy cho ta biết bên trong đó có gì nhưng ta quên mất. Có thể nó là manh mối nhưng Lưu Bá Ôn, Lâm nhi không ở đây"

Chu Đệ đi vào:" Nhi thần tham kiến Phụ Hoàng"

Chu Nguyên Chương:" Đệ nhi không cần đa lẽ"

Chu Đệ:" Phụ hoàng, nhi thần nghe nói mẹ mất tívh, người truyền lệnh tra hỏi và lục xoát toàn kinh thành"

Chu Nguyên Chương:" Đúng vậy, con tìm được bà ấy chưa?"

Chu Đệ:" Dạ von chưa tìm ra mẹ"

Chu Nguyên Chương:" Bà ấy đi đâu vậy kìa, có khi nào xảy ra truyện gì gấp không?".

Chu Đệ Đàm Phong quỳ xuống:" Xin Phụ Hoàng tha cho mẹ tội khi quân"

Chu Nguyên Chương:" Trẫm hiểu bà ấy, trẫm không trách bà ấy đâu. Chỉ cần bà ấy bình an về đây là tốt rồi. Bà ấy rất tin tưởng trẫm lên không thể không nói câu nào đã ra ngoài, trừ khi xảy ra truyện nguy cấp nào đó lên không kịp nói thôi. Hai con đừng lo trẫm có cách sử lý"

Chu Đệ, Đàm Phong :" Đa tạ Phụ Hoàng". Họ đứng len"

Chu Nguyên Chương:" Triệu Sương, Ngọc Hằng đâu?"

Đàm Phong:" Bẩm Phụ Hoàng, họ lên thiên đình có việc"

Chu Nguyên Chương:" Sao họ ...... Thôi hai con cùng Hoài An Thu Cúc lui đi. Đệ nhi con đưa người ra ngoài cung tìm Yên Ninh còn Chu Tử, bảo nó tới ngự thư phòng xem tấu chương"

Chu Đệ:" Nhi thần tuân chỉ"

Bốn người:" Nhi thần cáo lui"

Họ ra ngoài. Chu Nguyên Chương:" Yên Ninh, nàng đi đâu rồi, nàng không xảy ra tfuyên gì chứ"

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.