Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nỗi nhớ ₫ Ngọc Hoa tiên tử

Tiểu thuyết gốc · 5922 chữ

Họ về Yên Vương phủ

Mai Ngọc Lâm, Lại Tuyết:" Lão thân tham kién Hòang Thượng. Lão thân hay tin Phụng phi nương nương đã... lên lão thân tới đây thăm hỏi. Xin Hoàng thượng và mọi người chớ đau lòng.

Lại Tuyết:" Dạ đúng vậy thưa Hoàng Thượng. Nương nương là người tốt, con tin Bồ Tát nhất ðinh giúp đỡ người về cõi lành"

Chu Đệ:" Đa tạ Lưu phu nhân

Chu Huệ, Czhu Hưng, A Lý, Tanh Ninh, Phương Nhất, Châu Linh, Lý Nguyên Chi đồng thanh:" Xin Hoàng thượng, Thái tử chớ đau lòng

Chu Hưng:" Phụ hoàng, Phụng phi nương nương có ơn với con và mấy người ở đây, gần một tháng trước người tuy đã tránh khỏi tội chết do che giấu nghũ ca. Không ngờ là.......

Lý Nguyên Chi:" Nương nương là ân nhân của tiểu nữ và là bạn của sư phụ"

Châu Linh:" Nương nương, Châu Vũ và Như Song vì truy lùng bọn yêu quái và kẻ giả mạo hiện chưa về kịp. Châu Linh ta thay họ kính viếng hương hồn người trên trời. Nếu có kiếp sau hy vọng chúng ta là tỷ muội cùng huyết thống". Rồi nhóm Châu Linh thắp nén hương

Lý Nguyên Chi:" À Hoàng Thượng, kẻ giả mao đó"

Chu Nguyên Chương:" Trẫm biết, kẻ đó đã bị diệt khẩu, Lưu Bá Ôn để Bạch Viên về Hoa quả sơn rồi"

Đàm Phong:" Là.... là ai đã"

Mã Tú Anh:" Là do lúc ta bị biến thành Bạch Ma Nữ giết chết"

Nhóm Châu Linh không quá ngạc nhiên.

Chu Nguyên Chương:" Mọi người cũng đã mệt rồi, vè phòng nghỉ ngơi đi. Bà chân lớn, bà hồi cung trước, lát nữa trẫm về"

Mã Tú Anh:" Được. Tôi biết ông thương nhớ Yên Ninh. Ông cũng nghỉ ngơi sớm, Muội ấy trong vòng ngọc biết được sẽ không đành lòng thấy ông đau lòng vì muội ấy đâu"

Chu Nguyên Chương gật đầu

Mọi người:" Dạ. Hoàng thượng. Chúng thần cso lui"

...........

Chu Nguyên Chương một mình vào phòng Yên Ninh. Ông cầm tranh thêu, y phục và bộ Thiên y vô phùng mà bà làm ra. Ông nghĩ lại lúc đang phê tấu chương . Yên Ninh lấy áo khoắc cho ông" Hoàng Thượng, đã khuya như vậy rồi, chàng nghỉ ngơi đi, ngày mai có sức phê duyệt tấu chương và thượng triều nữa".

Nguyên Chương nắm tay Yên Ninh ngồi xuống rồi ôm vào lòng vỗ về:" Ngoan. Đèn sáng quá khiến nàng tỉnh giấc hả"

Yên Ninh:" Không phải, thiếp vừa mới tỉnh không thấy chàng nằm bên canh thiếp lên thiếp dậy luôn"

Chu Nguyên Chương:" Ta là Hoàng Thượng, vốn dĩ phải có trách nhiệm với bá tánh, không để họ chịu khổ. Huống chi Thiên Ma lộng hành, nhiều sanh mạng bá tánh vì chuyện ác của bọn Thiên Ma mà phải bỏ mạng. Trẫm hy vọng sớm tiêu diệt bọn tứ đại ác nhân để bảo vệ cho họ. Nàng thấy trẫm làm sao nghỉ ngơi đây. Còn nàng, sức khỏe của nàng dạo này không ổn, nàng lên nghỉ ngơi đi. Nếu nàng có mệnh hệ gì thì trẫm....."

Hòa Yên Ninh:" Thiép không sao, với lại chàng sợ thiép tùi thân lên mang chút tấu sớ tới phòng thiếp thay vì ngồi ở thư phòng để phê duyệt. Chàng yên tâm, thiếp hiểu chàng vì chính sự vất vả, thiếp không xuy nghĩ lung tung đâu mà, chàng cho thiếp cùng xem được không?. Đi mà thiép năn nỉ đó"

Chu Nguyên Chương nhéo má bà:" Không được không được"

Hòa Yên Ninh quay mặt ra hướng khác:" Hư. Người không thương thiếp, thiếp muốn chia sẻ cùng chàng mà Hu

Chu Nguyên Chương:" Thôi được rồi đừng dỗi mà, đây cùng xem với ta. Được chứ"

Hòa Yên Ninh cười

Khi gần hết đống tấu chương thì ông thấy Yên Ninh nhíu mắt gần như muốn nghủ, liềm ôm vào lòng vỗ nhẹ lên vai rồi ẫm bà lên giường nghủ cùng

Trở về hiện tại. Ông tiếp tục nhớ về lúc Yên Ninh ra khỏi lãnh cung, đến Tịnh an cung

Chu Đệ gặp Yên Ninh lần đầu bị ông hiểu lầm Yên Ninh nhận Chu Đệ vì binh quyền mà cho bà vào đại lao, xuýt nữa chém bà

Lúc bà hợp sức gúp Bá ôn cứu hồn phách ông khỏi Thẩm Vạn Tam

Buổi tối ông tới Tịnh An Cung thăm bà khi ông phièn về chuyện vỡ đê

Và đặc biệt hơn là khi được bà cứu về Hòa Gia Trang.

Khi bà bị hủy tứ chi và khi bà thừa nhận thân phận thực của mình

Đàm Pbong đi vào:" Nhi thần tham kiến Phụ hòang. Con tưởng đâu người đã về tẩm cung lên con tới đây. Không ngờ thị vệ bên ngoài nói người đang ở trong này. Con đoán người nhớ tới mẹ con lên con vào thăm người"

Chu Nguyên Chương:" Trẫm biết con vốn là trử quân của Nữ Nhi Quốc, tương lai có cơ hội làm Nữ Vương nhưng con vì Chu Đệ mà từ bỏ quyền lực theo nó vồ Đại Minh làm dâu.

Từ khi con về Đại Minh xảy ra nhiều chuyện, Đệ nhi bận chính sự. Con vừa làm tròn trách nhiệm của một người vợ, người mẹ, thái tử phi và còn làm tốt trách nhiệm của con dâu hiếu thảo với mẹ chồng, chăm xóc từng chút một, so với Ngọc Thy còn hơn nhiều lần. Đúng là vất vả cho con. Con đang mang thai, lên giữ gìn sức khỏe, đừng gượng quá"

Đàm Phong:" Tạ phụ hoàng quan tâm, đó là trách nhiệm của con. Con cảm nhận ðươc phụ hoàng giúp đỡ Nữ Nhi Quốc rất nhiều. Con vô cùng biết ơn người. Nếu nói về trách nhiệm người còn làm tốt hơn cả con và mọi người. Cao Bân sư phụ và mọi người nói không sai, Phụ hoàng là người rất tốt.

Dù đôi lúc con có mệt mỏi nhưng nghĩ tới phụ hoàng, mẹ và Chu Đệ, mọi người yêu thương quan tâm con như vậy, lại nuông chiều con và chưa từng la mắng con lên con có động lực để làm tròn những việc con lên làm vì đối với con đó không phải trách nhiệm nghĩa vụ mà đó là hạnh phúc. Con biết người đời thường nói

sự nuông chiều sẽ tạo ra những kẻ vô tâm

Sự tốt bụng tạo ra kẻ đòu hỏi

Sự dễ dãi tạo ra kẻ không biết điều

Sự yêu thương tạo ra kẻ vô tâm

Sự hy sinh tất cả tạo ra kẻ bất lương

Nhưng con không như vậy. Con tin Hoàng hậu nương nương và mẹ lại càng không thể và còn biết trân trọng nhiều hơn

Chu Nguyên Chương:" Đúng vậy lên nhiều lúc đạo lý cũng không thể gộp lại mà nói vì nó đúng với người này nhưng sai với người kia"

Đàm Phong cười:" Con tò mò không biết Ái Quân tiền bối vó cách cứu mẹ không. Con và người đi tìm tiền bối"

Chu Nguyên Chương:" Được, nghe con nói trẫm thấy tò mò theo"

..............

Ái Quân ở hoa viên một mình cầm vòng ngọc nói chuyện:" Cô cảm nhận được hai hồn bảy vía của cô ở nơi đó hả. Để ta kêu đại ca ta lệnh chiêu hồn tướng quân và chiêu phách tướng quân tìm kiém thử xem"

Yên Ninh:" Diêm Vương chịu giúp ta sao?

Ái Quân:" Hihi. Cô yên tâm ở trong đó tịnh dưỡng, chỉ cần ta lên tiếng thì huynh ấy nhất định giúp ta. Có điều trong đó đều là ảo cảnh do tâm cô tạo ra, nghĩa là lúc còn ở dương thế cô sợ điều gì thì điều đó tái hiện lại trong ảo cảnh lên cô phải tỉnh táo bình tâm đối phó ðơi người tới cứu cô. Rõ chưa. Nhớ là đừng sợ hãi. Ta tin khả năng của cô"

Chu Nguyên Chương và Đàm Phong đi tới

Đàm Phong:" Ý của cô vừa nói là có cách giúp hồn phách của mẹ ta

Chu Nguyên Chương:" Nếu quả thật có cách nào cô cứ nói ra để trẫm và Phong nhi yên tâm hơn"

Ái Quân:" Thôi được, chúng ta vào trong phòng Yên Ninh rồi ta nói"

Họ vào phòng Yên Ninh

Chu Nguyên Chương:" Đưa vòng ngọc cho trẫm trẫm bảo vệ cô ấy cho

Ái Quân đưa vòng ngọc cho Nguyân Chương :" Hoàng Thượng, người cầm vòng ngọc này một chút khi chúng ta nói chuyện xong, người đưa nó cho tôi vì hiện tại người không có năng lực giữ hồn phách của cô ấy, cô ấy sẽ chạy mất đó. Giả lại tôi cần cô ấy cảm nhận hồn phách vủa mình"

Đàm Phong:" Mẹ à, mẹ không chạy mất, đúng không? Mẹ thích chuồn vậy sao"

Chu Nguyên Chương:" Vậy được. Trẫm giao cho cô. Cô vừa nói là cô có cách, là cách gì vậy?"

Ái Quân:" Theo cô ấy vừa nói là cô ấy nghi ngờ hồn phách bị bay tới Hư vô giới và Vô Lý thiên lên ta trở về địa phủ kêu đại ca ta điều tra nhưng mà cơ hội này quả thực rất nhỏ rất nhỏ như hạt cát lên ta hy vọng hai người khoan hãy nói cho mọi người biết để ta nén đi điều tra trước. Nếu quả thực hồn phách của cô ấy ở nơi đó thì chúng ta phải nhờ tới sự giúp đỡ của bà Thiên Hậu đi trầu thiên đế xin ý chỉ thì mới vào được Hư vô giới và vô lý thiên"

Đàm Phong giật mình:" Cái gì? Nghiêm trọng vậy sao?. Xin thánh chỉ của thiên đế không hè đơn giản đâu. Nhưng mà dương thọ của mẹ ta..... mẹ ta có cơ hội.... dù gì người cũng xuất hồn chạy thoát"

Ái Quân:" Dù cô ấy có cơ hội sống tiếp hay không cũng phải xem chúng ta làm sao đuổi Bạch ma nữ ra khỏi nhục thể của Yên Ninh. Nếu không thì ta tìm lại hồn phách cho cô ấy là đủ rồi

Chu Nguyên Chương:" Yên Ninh cùng với một người bí ẩn đẩy ma khí trong bà chân hôi ra, trẫm nghĩ Thiên ma đã cố tình để cô ấy cứu bả, sau đó thử tiếp chiêu với bích ngọc minh hỏa để xem công lực của nàng rồi mới ra tay với nàng. Yên Ninh, hôm qua nàng cùng ai đi vào Hoàng lăng vậy? Nàng nói ra đi được không?"

Ái Quân:" Đúng đó, hắn là ai?"....... À ta biết hắn.

Hoàng thượng, cô ấy nói là cô ây đi cùng thần Kim Cang, là một trong năm đệ tử của Thiên Hậu nương nương, công lực của vị này thấp hơn Thiên Ma một bậc. Thiên ma hắn đã chú ý đề phòng lên quả thật khó càng thêm khó"

Chu Nguyên Chương:" Thì ra nàng lại đi âm thầm điều tra bà chân hôi từ lâu, sợ trẫm khó chấp nhận mà phân tâm lên tự mình đi cứu. Sao mạo hiểm vậy? Đúng là phải trách trẫm, là trẫm không bảo vễ được nàng không thể khiến nàng tin tưởng hoàn toàn mà"

Ái Quân:" Đơn giản, cô ấy vì người chứ không phải là muốn so sánh hơn thua với Mã Hoàng Hậu.Cô ấy dọn về Hòa Gia Trang hy vọng sẽ quên đi người

Ban đầu khi ở Hòa Gia, cô ấy đã cố gắng không muốn tiép cận nhièu với người đẻ tránh bị rơi vào vòng xoáy giữa người và Mã Hoàng hậu. Nhưng mà duyên phận đưa đẩy, người biểu hiên sự quan tâm sủng ái tới cô ấy khiến cô ấy càng ngày càng có nhièu tình cảm với người, cũng vì người mà nhiều lần rơi lệ. Cô ấy hiểu.

Nhìn lên thì mình chẳng bằng ai nhưng nhìn xuống thì chả ai bằng mình

Cô ấy nói với ta là cô đã tự bói ra một quẻ cho bản thân và cũng biết bản thân gặp tử kiép nhưng vân chọn cách đi cứu Hoàng Hậu mà không nói với ai vì đi đông sẽ tạo ra sự chú ý cùa Thiên Ma"

Chu Nguyên Vhương:" Nàng biết bói quẻ, trẫm lại thấy bất ngờ đó. Nhưng biết trước mà còn...... "

Ái Quân:" Cô ấy là sư muội cùa Hồ Duy Dung, hắn biết bóc quẻ, chẳng lẽ Yên Ninh không thể sao? Năm xưa cô ấy không bằng hắn nhưng hiện tại, do kiên trì tu luyện và học hỏi kinh dịch lên năng lực cô ấy còn hơn cả hắn và Lưu Bá Ôn. Chỉ là cô ấy khiêm tốn che giấu tài thôi và lại Bá Ôn là đại thần khai quốc là cánh tay đắc lực của hoàng thượng"

Đàm Phong:" Chuyện nhục thể của mẹ ta.. Ái Quân tiền bối, nếu quả thực không đẩy được ma nữ ra thì......người nhất định tìm ra cách đúng không?"

Ái Quân do dự:" Điều này......."

Chu Nguyên Chương::" Cô cứ nói, trẫm và Phong nhi giữ kín bì mật, không đẻ ai biét"

Ái Quân:" Đây.... . Hoàng Thượng, người không thể nói cho bất kỳ ai biết, ngay cả với Hoàng Hẫu nương nương"

Chu Nguyên Chương:" Được"

Đàm Phong:" Cô nói đi, xin cô đó"

Ái Quwn:" Thôi được, hai người nghe đây". Cô nói nhỏ

Đàm Phong:" Quả thật được như vậy thì tốt quá"

Ái Quân:" Xuỵt. Nói bé thôi

Chu Nguyên Chương:" Trẫm nhớ ra rồi. Thiên Hậu nương nương đã từng cho chỉ thị khi Yên Ninh bị Bạch ma nữ đánh, nàng tủi thân bỏ đi.

Sen nở sen tàn là định lý

Thiét cốt tái trú hóa NaTra

Yên Ninh số kiếp đã an bài

Ái Quân:" Có ðươc như vậy hay không là do tạo hóa của cô ấy cộng thêm sự cố gắng của ba chúng ta. Cứ nói với bọn Chu Đệ biết vè Hư vô giới và Vô Lý thiên, còn những thứ khác ngoài ba chúng ta ra còn đâu nó là thiên cơ chưa thể nói. Giờ ta đi điều tra hồn phách của cô ấy để chắc chắn rồi tánh

Đàm Phong:" Về hồn phách nhờ vào cô. ...Chuyện quan trọng là tìm đủ hồn phách còn lại của mẹ. Nhưng Hư vô giới và vô lý thiên là nơi như thế nào?"

Ái Quân:"Ta đã từng tới đó một lần. Hư vô giới không phải người thường có thể vào được, đó là nơi vô cùng ký dị, Trong đó ảo ảnh rất nhiều, nếu không cẩn thận bước vào trong địa giới thì hồn phách không thể trở về. Thực sự rất là đáng sợ

Còn vô lý thiên. Đại ca ta có nói cảnh giới ở đó còn cao hơn cửu tầng thiên nữa, chỉ có Thiên Hậu nương nương mới có pháp lực vào trong đó được, một tiểu thần tiên như ta cũng chưa từng tới đó lên ta quả thực không biết

Chu Nguyên Chương:" Đúng là không ai trong chúng ta có thể vào được. Hèn chi vừa rồi cô nhắc nhở Yên Ninh đừng sợ". Ông nói với chiếc bòng:" Vậy Yên Ninh, trong hư vô giới toàn là ảo cảnh, không phải thật lên nàng phải cố gắng chống ðơ, đừng sợ hãi, đợi người tới cứu nàng"

Ái Quân:" Đâu chỉ là khó khăn bình thường, căn bản là không có đường để đi

Chu Nguyên Chương:" Trong chiếc vòng ngọc đó như thế nào? Nó có cách để truyền động lực cho Yên Ninh khiến nàng bình tâm không?

Ái Quân:" Về điều này xin Hoàng Thượng yên tâm, trong đó giống như một căn phòng nghủ vậy. Có giường, ghế ngồi và chén dĩa để ăn và uống nước. Hơn nữa muốn thứ gì là có thứ đó. Chỉ là hai người và bọn Kim Chi Chu Đệ không vào ðươc"

Chu Nguyên Chương:" Cô và Hà Bá vào ðươc phải không?"

Ái Quân:" Đúng vậy, Thi thoảng tôi vào đó coi tình hình cô ấy"

Đàm Phong:" Chỉ là không có nhục thể"

Chu Nguyên Chương:" À Trẫm nhờ Lâm nhi kêu Ngao Băng tìm Ngao Thân giúp. Người đâu

Người hầu:" Hoàng Thượng có gì căn dặn"

Chu Nguyên Chương:" Tới phủ nghũ hoàng tử, cfuyên ý chỉ của trẫm bảo hòang tử và Ngao Băng tới đây"

Người hầu:" Thuộc hạ tuân chỉ". Rồi ra ngòi

Ái Quân:" Ngao Thân là hoài tục ti vũ đại long thần, xếp vào nhị đẳng thần bang, ông ta rất kiêu ngạo, ngoài Thạch thánh Thạch Csm Đang ra thì khó có ai ra lệnh cho ông ta được lên chưa chắc đã giúp chúng ta. Chúng ta tới miếu Thiên Hậu xin người hiển linh giúp đỡ. Nếu quả thật khó xin ý chỉ thì chúng ta nhờ Ngao Thân"

Chu Nguyên Chương:" Cách này được"

...............

Lưu Bá Ôn trở về phủ, hắn ngồi ở thư phòng một mình. Lại Tuyết đi vào:" Thiếu gia bận cả ngày rồi, chàng đừng cố quá ảnh hưởng sức khỏe, nghỉ ngơi sớm đi"

Lưu Bá Ôn:" Mẹ ta đâu"

Lại Tuyết:" Thiếu gia, phu nhân nghỉ ngơi rồi

Lưu Bá Ôn:" Tôi có việc cần yên tĩnh, cô đi nghỉ sớm đi"

Lại Tuyết:" Thiếu gia. Dù muốn hay không thì chuyện cũng đã rồi. Đã qua một tháng. Chàng định trốn tránh thiếp đến khi nào? Thiếp biết có lẽ chàng hận thiếp lắm, thiếp không đòi hỏi gì nhiều, không đòi hỏi chàng phải quên A Tú mà yêu thiếp, chỉ mong chúng ta sớm có cốt nhục của Lưu Gia. Đây cũng là tâm nguyện của Lão phu nhân mà

Lưu Bá Ôn:" Cô im đi. Đừng làm phiền ta, ta kêu cô nghỉ sớm bộ cô không nghe thấy sao? Ra ngoài"

Lại Tuyết:" Dạ, thiếu gia"

................

Mai Ngọc Lâm trong phòng A Tú, bà nhìn lên bài vị cô, trong lòng nặng trĩu, hai hàng lệ rơi:" A Tú, ta vì muốn cho Ôn nhi có cốt nhục ké thừa hương hỏa để sau khi ta nhắm mắt ta dễ ăn nói với tổ tiên. Ta đành để Ôn Nhi làm chuyện có lỗi với con. Nghĩ lại chuyện ta làm lần này có phần quá đáng. Con vì Ôn nhi hy sinh cả tuổi xuân. Đều tại việc làm năm xưa của ta, cháo đổi cốt nhục của Thạc phi nương nương với cốt nhục của Thẩm Vạn Tam khiến cho mẹ con Thạc phi chia cắt. Con và Ôn nhi vì vậy mà chúng lời nguyền không thể thành thân. Nhưng con không màng danh phận ở bên cạnh hỗ trợ nó, yêu thương chăm xóc nó. Ta và nó nợ con rất nhiều

Bà lau nước mắt:" Nếu không phải tại việc làm đó thì con và Ôn nhi đã thành thân từ lâu. Con cũng không vì ta mà bị Thẩm Vạn Tam hại chết đúng vào ngày hai con thành thân. Ôn nhi một tháng nay vì ta gài nó với Lại Tuyết mà nó dường như lanh nhạt với ta, nhưng mà ta hiểu được trong lòng nó có mâu thẫn

A Tú, ta không mong con tha thứ cho ta

Lại Tuyết cầm khay có bát và ấm trà đi vào:" Lão phu nhân, người bái tế A Tú tỷ à"

Mai Ngọc Lâm :" Ôn nhi về rồi chứ"

Lại Tuyết:" Dạ, thiếu gia về rồi, chàng ấy đang ở thư phòng. Con nhắc chàng ấy nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe nhưng chàng ấy không chịu"

Mai Ngọc Lâm:" Không thể trách nó được, xưa nay trong lòng nó chỉ có A Tú. Con chấp nhận đến với nó thì con phải kiên nhẫn ở bên cạnh giúp ðơ, bầu bạn với nó bằng cả tấm lòng chân thành của con thì dần dần nó sẽ chấp nhận con thôi"

Lại Tuyết:" Dạ con hiểu, con không trách chàng ấy. Phu nhân, con có làm điểm tâm, người dúng luôn cho nóng"

Mai Ngọc Lâm:" Vất vả cho con rồi, không còn sớm nữa con đi nghỉ trước đi. Ta về phòng đây

.................

Lưu Bá Ôn nghủ gục ở thư phòng. Lúc này hắn đang mơ thấy một khung cảnh giống như thiên giới. Một vị tiên tử với hình dáng A Tú hiện ra, Bá Ôn cười vui mừng:" A Tú, là muội". Hắn bước tới ôm lấy cô nhưng cô né ra:" A Tú là tiền kiếp vủa ta, ta hiện giờ không phải A Tú, ta là Ngọc Hoa tiên tử"

Lưu Bá Ôn:" Muội là Ngọc Hoa tiên tử"

Ngọc Hoa:" Ta phụng thiên mệnh xuống phàm đầu thai làm Dương A Tú, tới núi Côn Luân bái sư trở thành sư muội của huynh để giúp đỡ huynh phò tá Chu Nguyên Chương phản Nguyên phục Hán, lập ra Đại Minh triều. Ta và huynh có duyên không phận, tuy tình cảm xâu đậm nhưng khó kết duyên thành phu thê. Điều này cũng không hẳn là do việc làm của lão phu nhân năm xưa"

Lưu Bá Ôn:" Vậy muội có biết là do nguyên nhân gì không?

Ngọc Hoa" Có kẻ hạ ma chú vào huynh và A Tú, khiến hai ta không thể thành thân. Nhưng ta không biết kẻ đó là ai?"

Lưu Bá Ôn:" Thiên hạ này người có năng lực vượt trội hơn ta quả là không thiếu"

Ngọc Hoa:" Oán tâng hội. Ái biệt ly. Cầu bất đắc, Đời người là bễ khổ. Hà cớ chi phải cố chấp truy cầu Tình cảm của huynh dành cho ta ta vô cùng trân trọng. Huynh vì dân vì nước, vì ta mà bôn ba nỗ lực, Chuyện của huynh ta đều biết, ta mừng cho huynh còn không kịp, huynh cũng đừng nghĩ bản thân có lỗi với ta". Sư huynh, chúng ta ở bên nhau mấy chục năm, lẽ nào huynh không hiểu được lòng của muội sao?. Huynh là quốc sư là trụ cột của Đại Minh triều, cánh tay đắc lực của Hoàng Thương nhưng huynh vẫn còn mẫu thân, huynh phải làm tròn trách nhiệm bổn phận của một người con, với lại tội bất hiếu lớn nhất là không có con nối dõi, huynh đừng để muội vì tình cảm của huynh mà có lỗi với Lưu Gia. Cứ cho là phu nhân nghĩ cho cảm nhận của muội nhưng mà muội không thể không ngj cho Lưu Gia của huynh được. Phu nhân tuổi cao rồi, huynh lên để bà có niềm vui an hưởng tuổi già, đừng khiến bà lo lắng vì huynh. Thiên Ma kích động bọn phản loạn đối phó triều đình, huynh cũng có trách nhiệm của thần tử, trợ giúp Hoàng Thượng nhưng huynh không thể quá lao tâm lao lực nhiều, Thiên Ma loạn thế, nếu có kẻ giả mạo muội tấn công huynh và người khác, huynh không được do dự mà hãy ra tay đánh hắn, đừng để tình cảm che mờ lý trí, bị kẻ có dã tâm lợi dụng

Lưu Bá Ôn:" Ta hiểu rồi, đa tạ muội"

..............

Trong một hang động, hai bach ma nữ với hình dáng của Hòa Yên Ninh và Mã Tú Anh bay ra, họ cùng nhau luyện công, một luồng khói trắng đen bao phủ lấy họ, họ cùng nhau vặn nội lực ĐÙM. làm gãy mát cả khu rừng lân cận, khói trắng bay nghi ngút rực bầu trời, những ngôi nhà gần đó và các gia đình bên trong đều không thoát khỏi số phận

Thiên Ma:" Hahaha tốt, để bổn ma giúp hai ngươi tăng cường công lực". Hắn vận ma khí bao quanh hai Bạch Ma Nữ

Các ngươi cảm thấy thé nào rồi?"

Hòa Yên Ninh:" Tôi cảm thấy dường như ma lực của tôi được khôi phục hòn toàn rồi. Còn tỷ"

Mã Tú Anh:" Ta cũng vậy. Đa tạ Thiên Ma đại nhân"

Thiên Ma:" Chuyện nhỏ chuyện nhỏ. Hai ngươi tiếp tục tu luyện đi. Sắp tới thời cơ chúng ta dậy cho đám người Chu Nguyên Chương một bài học để cảnh cáo hắn. Từ nay gặp chúng ta lên tôn trọng một chút

................

Sáng hôm sau. Tại ngự thư phòng

Hoài An:" Ủa. Mọi người có thấy Ái Quân tiền bối đâu không?

Đàm Phong:" Ái Quân không thấy đâu. Có lẽ Ái Quân tiền bối đưa mẹ tới địa phủ rồi"

Kim Chi rơi lệ:" Ông trời ơi, tỷ tỷ của con là người lương thiện lại hiền lành. Tuy trước đây người có ý đối đầu với Quốc sư nhưng cũng vì bị Hồ Duy Dung lợi dụng. Xin ông đừng bắt tỷ ấy đi, xin ông trả lại tỷ ấy cho con. Con cầu xin người

Ngọc Thy:" Đại tế tư, nương nương không còn. Mọi người ai cũng đau lòng nhưng nương nương biết cô đau lòng như vậy nương nương không thể yên tâm được"

Hoàng Dung:" Hai người khóc gì chứ, ta tin Hoàng Ninh nó nhất định trở vè. Con nha đầu đó không dễ chết vậy đâu

Chu Nguyên Chương:" Thôi, đừng nói nữa. Tử nhi, trẫm cùng với Chu Đệ, Chu Lâm, Túc nhi, Đàm Phong, Hoàng Dung, Kim Chi, Hoài An đi tới Hò Gia Trang một chuyến. Chinh sự trong triều con quản lý cho trẫm, Vân nh, Lưu Bá Ôn. Hai khanh hỗ trợ rõ chưa"

Chu Tử, Doãn Văn, Lưu Bá Ôn :" Nhi thần, tôn nhi tuân chỉ"

Chu Nguyên Chương:" Bà Chân hôi, tôi cùng họ trở về Hòa Gia là đủ rồi, bà ở lại cung giúp đỡ ba người họ

Ms Tú Anh:" Thôi được, ông và mọi người đi đường cẩn thận"

Chu Nguyên Chưyng:" Ừm

Và họ tới Hòa Gia Trang

Các tráng sĩ Hòa gia quỳ xuống:" Chúng tiểu nhân tham kiến Hoàng Thượng,, Thái tử, Thái tử phi

Chu Nguyên Chương:" Bình thân"

Các tráng sỹ:: Tạ ân Hoàng Thượng"

Hoàng Dung:" Các ngươi canh gác cẩn thận, bọn ta vào trong bái tế Cố Bảo chủ và Lão gia

Các tráng sỹ:" Dạ đại tiểu thư"

Họ vào trong phòng thờ. Hoàng Dung dâng hoa và quả cùng mâm cỗ điểm tâm lên bàn thờ, Chu Nguyên Chương đứng đầu, sau đó là Chu Đệ, Đàm Phong, Chu Cao Túc, Chu Lâm, Ngao Băng, Hoàng Dung, Kim Chi, Hoài An. Họ cùng chấp tay khấn

Hoàng Dung :" Bà nội , cha. Con và Kim Chi không bảo vệ được Hoàng Ninh, hại nó phải..... chúng con có lỗi với người.

Kim Chi rơi lệ:" Cha, Bà nội. Tỷ tỷ đã.... huhuhu

Chu Nguyên Chương:" Liệt tổ liệt tông Hòa gia, Bà nội, Quốc Cửu Yên Ninh chỉ vì cứu bà chân hôi mà có chuyện. Trẫm đã không bảo vệ tốt Yên Ninh.Cô ấy vì lời nói ủa trách của mấy tên trên triều và khai tâm mà xuy nghĩ lên đã đi liều mạng như vậy.

Chu Đệ:" Bà cố ngoại, ông ngoại. Đệ nhi bất hiếu, không có mặt mũi nhìn người và tổ tiên Hòa gia. Con hy vọng Bà cố và ông ngoại bảo vệ mẹ con, mẹ con bị hồn phiêu phách tán. Chúng con không có cách cứu người.

Hoàng Dung:" Cha, Bà nội. Hoàng Ninh là người tốt. Con tin ông trời có mắt, Chắc chắn giúp đỡ muội ấy

Họ vái ba vái rồi ra ngoài

Kim Chi:" Hoàng Thượng, ra đại sảnh ngồi nghì ngơi, muội cho người pha trà và làm điểm tâm. Còn muỗi cùng với đại tỷ và mọi người tới miếu Thiên Hậu nhờ người chỉ thị cách cứu tỷ tỷ"

Chu Nguyên Chương:" Trẫm muốn đi cùng với các người"

Kim Chi:" Rậy được. Hoàng Thượng

Miếu Ma Tổ

Chu Lâm:" Ủa nghĩa phụ, chúng con không thấy người đâu, không ngờ người lại ở đây"

Hà Bá:" Ta vừa mới tới trước đợi mọi người đây. Mẹ con có duyên với bà Thiên Hậu, ta tin Thiên Hậu nương nương từ bi, người nhất định nghe thấy lời thỉnh cầu của chúng ta, giúp đỡ Yên Ninh

Ông chấp tay khấn:" Thiên Hậu nương nương, chúng con thành tâm ở đây xin người hãy hiển linh đi, giúp đỡ Hòa Yên Ninh vượt qua ải này, Nha đầu này tuy có phần bục chực hấp tấp, ghê gớm nhưng tấm lòng hiền lành. Nếu người để nha đầu đó ra đi như vậy thì người thân của nha đầu đó vô cùng đau lòng. Tuy là sinh ly tử biệt trên đời này là bình thường nhưng con tin là người nhất định giúp chúng con"

Hoài An:" Thiên Hậu nương nương, không phải người từng nói nghĩa mẫu con do người phái xuống để tu hành và tiêu diệt Thiên Ma sao? Sao người không ra tay cứu giúp ngjia mẫu"

Chu Nguyên Chương:" Thiên Hậu nương nương. Vì cứu bà chân hôi mà nàng ấy gặp chuyện. Trẫm cầu xin người hiển linh cho mọi người lời chỉ thị.

Chu Lâm khấn thần:" Thiên Hậu nương nương, con biết mẹ con là đệ tử của người và cũng là Liên hoa ngọc hốt chuyển thế. Có liên quan tới việc tiêu diệt Thiên Ma và Bạch Ma Nữ. Là lỗi của tụi con không bảo vệ tốt cho mẹ. Xin Thiên hậu nương nương cho chúng von lời chủi thị"

Họ quỳ ở đó đến tối

Hoài An đứng lên:" Thiên Hậu nương nương không nghe thấy lời thỉnh cầu của chúng ta. Nghĩa mẫu hết cách cứu rồi

Hoang Dung: " Hoài An. Cô kiên nhẫn một chút đi

Hà Bá:" Đúng đó, việc chúng ta cần làm bây giờ là thành tâm quỳ lậy bà Thiên Hậu, ta tin bà Thiên Hậu nhất định không làm cho chúng ta thất vọng đâu"

Hoài An:" Có thật không?"

Hà Bá:" Thật chứ, ta tin Bà Thiên Hậu chắc chắn phù hộ người tốt

Hoài An:" Xem ra chúng ta chỉ có thể tiếp tục quỳ ở đây thôi"

Chu Cao Túc:" Không được, ta nhất ðinh phải tự nghĩ ra cách, không thể để nội tổ mẫu bị giam trong đó được

Hà Bá:" Nè nè nè. Ta hỏi tiểu quỷ ngươi, ngươi có cách gì cứu nội tổ mẫu của ngươi. Nếu như mọi người ở đây có cách thì chúng ta có ở đây cầu Thiên Hậu không?

Chu Cao Túc:" Chúng ta tới đây là vì Bà Thiên Hậu từ bi không thể thấy chết mà không cứu nhưng bây giờ thì sao? Chúng ta quỳ ở đây lâu như vậy mà bà Thiên Hậu không có phản ứng

Hà Bá cười:" ngươi tưởng trên đời này chỉ có Yên Ninh gặp chuyện thôi sao? Nỗi đau của Yên Ninh mới là nỗi dau còn người khác không hề đau khổ sao? Mỗi một khắc trên thế gian này đều có người gặp bất hạnh. Đây chính là thử thách của ông trời đối với con người chúng ta, ngươi nghĩ ði Nếu mỗi một người gặp khó khăn đều đến cầu Thiên Hậu phù hộ họ thì cho hỏi Thiên Hậu chỉ có một mà thri, người có cách giúp đỡ hết mỗi một người hay sao?. Haha Nên phải nhớ chúng ta không thể từ bỏ. Ngược lại phải nghĩ có lẽ Thiên Hậu muốn chúng ta ở ttong khoảng thời gian này có thể lĩnh ngộ được chân lý mà bình thường chúng ta không thể lãnh ngộ được. Hiểu không

Chu Đệ:" Đúng vậy, dù chúng ta rất nóng ruột. Bây giờ mẹ bị nhốt trong hư vô giới và vô lý thiên chịu sự rày vò. Chỉ cần chúng ta không từ bỏ hy vọng thì chuyện này sẽ có bước ngoặc mới

Chu Cao Túc:" Giờ ta không cần biết gì nữa. Chả lẽ bắt nội tổ mẫu của ta chịu khổ vậy sao?

Hà Bá:" Vậy ngươi có cách nào hay hơn hay không?"

Chu Cao Túc chừng mắt :" Hứ. Ta thấy ông chỉ muốn coi tuồng hay thôi bởi vì người bị nhốt trong đó không phải là ông lên ông chẳng nhầm nhò gì như không phải là chuyện của ông vậy. Ông là thần tiên cái gì chứ. Đúng là vô tích sự"

Kim Chi:" Nè. Con không được vô lễ với Hà Bá. Mau xin lẽi ông ấy

Đàm Phong:" Túc nhi, không thể nói như vậy. Hà Bá có lòng tốt thôi. Nếu không ông ấy đâu cần cùng chúng ta tới đây cầu Thiên Hậu chứ"

Hoài An:" Hai người cãi nhau ở đây cũng vô ích. Cũng đâu giúp được gì cho Phụmg phi. Cứ cho là cứu dược hồn phách của nương nương thoát khỏi hư vô giới và vô lý thien nhưng không có nhục thẻ thì cũng vô ích. Dốt cuộc nương nương có lỗi gì mà xuốt ngày bị bắt nhốt vậy chứ?"

Đàm Phong:" Không phải mẹ bị bắt nhốt mà vì linh hồn mẹ bị bay vào đó.

Chu Cao Túc:" Chả lẽ bắt ta chơ mắt nhìn nội tổ mẫu bị giam mà bó tay hét csch sao?"

Hà Bá :" Nè nè nè nè. Không phải đợi chết mà không chừng là đợi thời cơ để sống lại

Hoàng Dung :" Hà Bá nói rất đúng, hiện chúng ta không có cách gì, chỉ đành gửi gắm hy vọng vào Thiên Hậu

Chu Cao Túc:" Bà Thiên Hậu bà Thiên Hậu, người nghe thấy lời thỉnh cầu của chúng ta sao? Còn Ngọc Đế ông ấy có chịu giúp đỡ bà Thiên Hậu cứu nội tổ mẫu à.ông ta không thèm quan tâm đâu"

Hà Bá:" Ngươi. Ta đúng là có lý nói không rõ mà. Ta không thèm chấp nhặt với tiểu quỷ ngươi nữa"

Đàm Phong:" Con im ngay cho ta. Hà Bá lão tiền bối, Đàm Phong không biét dạy con để nó bất kính với người, để con dạy lại nó. Hy vọng người đại lượng không chấp nhứt trẻ con"

Chu Đệ:" TÚC NHI. Không được xúc phạm thần linh. Hơn nữa Thiên Hậu nương nương không chừng đang đi trầu Thiên đế để xin thánh chỉ mà giờ con ở đây xúc phạm tới Thiên đế thì thử hỏi nội tổ mẫu của con có được cứu không?"

Đàm Phong:" Con đúng là hỗn láo quá mà. Con không thích quỳ ở đây thì hồi cung trước đi"

Chu Nguyên Chương:" Thôi đừng cãi nhau nữa. Túc nhi, con ở đây trách Hà Bá thì có ích gì? Ông ấy chả phải đang giúp chúng ta hay sao? Quan trọng hơn là giúp Yên Ninh kìa. Chốn miếu thờ linh thiêng còn cãi nhau ồn ào ra thể thống gì. Bây giờ giữ im lặng, còn nghe tiếng ai cãi nhau nữa thì về Hòa Gia trước đi

Chu Đệ, Đàm Phong, Cao Túc, Hoài An:" Dạ xin phụ hoàng bớt giận, chúng con biết lỗi rồi

Bạn đang đọc Truyện Lưu Bá Ôn Phần 10. Liên Hoa Ngọc Hốt sáng tác bởi TraiTaoNho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TraiTaoNho
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 60

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.