Vô Lý Thiên & Hãy Nắm chặt tay con
Chu Đệ:" Đàm Phong, ta đưa nàng về Hòa Gia nghỉ ngơi, nơi này có phụ joang và mọi người rồi
Đàm Phong:" Thiếp không mệt, chàng để thiếp ở lại đi. Xin chàng đó
Chu Nguyên Chướng:" Phong nhi. Con đừng gắng sức quá, Yên Ninh không đành lòng thấy con vì nàng ấy mà như vậy đâu
Chu Đệ:" Đúng đó. Nàng nghe lời đi
Đàm Phong khóc, hất tay Chu Đệ, mặt nhìn xang hướng khác ; " Huhuhu Bỏ ra, không cần chàng lo.Chàng nghĩ Đại Công chúa thiếp dễ bó tay chịu bỏ cuộc vậy hả. Thiếp muốn ở lại chờ chỉ thị của Thiên Hậu nương nương để cứu mẹ. Mẹ rất yêu thương chăm lo cho thiếp, làm sao thiếp có thể yên tâm nghỉ ngơi được, thiếp tin đứa bé trong bụng thiếp cũng hy vọng bà nội của nó có hy vọng
Chu Nguyên Chương bó tay:" Thôi thôi được, Con đó, cái tánh hay dỗi này giống hệt Yên Ninh
Chu Nguyên Chương, Hà Bá, Chu Đệ, Chu Lăm, Đàm Phong, Cao Túc Hoàng Dung, Kim Chi, Hoài An cùng chấp tay lạy ba lạy:" Chúng đệ tử xin Thiên Hậu nương nương hiển linh giúp
Ái Quân, Triệu sương, Ngao Băng đến. Mọi người chưa kịp lên tiếng thì Trên trời hiện ra ánh sáng bảy màu cùng một tòa mây trắng. Chín người nở nụ cười vui mừng:" Tham kiến Thiên Hậu nương nương
Thiên Hậu:" Hoàng Thượng và các vị đã có mặt ở đây hãy đứng lên. Hoàng thượng, bổn tọa vừa đem chuyện của Yên Ninh tấu trình với Ngọc Đế, hơn nữa Ngọc Đế đã đồng ý với ta cho người vào Vô lý thiên, nhưng mà người có thu được bảy phách của Yên Ninh hay không là tạo hóa của chính cô ấy". Nói rồi bả biến ra tòa sen to màu trắng
Chu Nguyên Chương ngạc nhiên:" Tòa sen này là tòa sen ở trong giấc mơ của Yên Ninh.
Kim Chi " Thiên Hậu nương nương, xin người để con vào Vô Lý Thiên cứu tỷ tỷ của con
Tám người còn lại đều dành nhau vào đó
Hoàng Dung:" Thiên Hậu nương nương. Đây là?
Thiên Hậu:" Mặc dù Ngọc đế đã đồng ý với ta cho một trong số người ở đây vào Vô Lý thiên nhưng dù có nói thế nào thì vô lý thiên cũng là thánh địa của thần phật, moi ngươi là người phàm không có thần lực, nếu như vào trong đó sẽ gặp nhiều rắc rối.
Ái Quân lấy ra một cái bình hồ lô:" Đây là tụ hồn quán của đại ca ta, ta vừa làm phép rồi. Yên Ninh đúng là ở Hư vô giới và Vô lý thiên.Hiện một hồn của cô ấy đã ở trong này. Bây giờ Thiên Hậu nương nương đưa người vào Vô lý thiên trước, sau khi thu bảy phách của Yên Ninh thì ta đưa người vào Hư vô giới
Chu Nguyên Chương:" Túc Nhi, con tuy pháp lực cao nhưng bản tính nghịch ngợm không thể vào. Thiên Hậu nương nương, trẫm có tứ kim chân long, hy vọng người cho trẫm vào để cứu Yên Ninh
Chu Đệ:" Phụ Hoàng vào đó một mình Đệ nhi không yên tâm. Thiên Hậu nương nương, Con cũng có Long khí, là con rồng đầu đàn. Xiin người cho con vào đó, Mẹ con hiện đời luôn luôn vì con mà hy sinh bất chấp hiểm nguy, bất chấp mạng sống, vì con mà đau lòng rơi lệ, tình thương đó còn cao hơn núi còn sâu hơn biển. Bây giờ mẹ gặp nạn, phận làm con như con dù gặp phải khó khăn gì cũng lên có trách nhiệm cứu mẹ:" . Hắn không tự chủ rơi lệ:" Mẫu thân, không phải người luôn nói với con, người muốn chính tai nghe con gọi người là mẹ sao?
Lòng mẹ bao la,
Như biển chan hòa,
Gió chiều xào xạc,
Mãi mãi không xa.
Hắn quỳ xuống:" Phụ Hoàng, Đệ nhi vô cùng xúc động và biết ơn người, thời gian qua thương yêu sủng ái và bảo vệ mẹ như vậy. Xin người lần này để con đi. Được không?"
Chu Lâm:" Phụ Hoàng, Hoàng huynh.Pháp lực của con không ngán đối thủ. Nhiệm vụ cứu mẹ để cho con
Chu Đệ:" Không, đệ để cho ta"
Chu Nguyên Chương đỡ Chu Đệ và Chu Lâm đứng lên :" Thôi được, Ta và hai con dành nhau như vậy chỉ mất thời gian. Đệ nhi, trẫm tin vào khả năng của con, con vào Vô Lý Thiên . Vậy thì Hư vô giới để trẫm vào vì trẫm hiểu điểm yếu của Yên Ninh là gì"
Chu Đệ:" Nhi thần lãnh chỉ. Tạ ơn phụ hoàng
Ái Quân đưa vòng ngọc cho Nguyên Chương :" Hoàng Thượng, chiếc vòng ngọc này ta giao cho người giữ, đợi hồn phách của Yên Ninh thu về thì cho cô ấy vào trong chiếc vòng này tu luyện".
Thiên Hậu:" Hoàng Thượng quả là một phu quân tốt, Chu Đệ Chu Lâm đều là hiếu tử, cộng thêm nhiều người vì Yên Ninh mà kiên nhẫn cố gắng cầu xin bổn tọa khiến bổn tọa vô cùng cảm động . Đây là tình cảm đáng trân trọng nhất ở thế gian. Bây giờ bổn tọa đưa Chu Đệ lên Vô Lý Thiên"
Ái Quân đưa tụ hồn quán cho Chu Đệ
Chu Đệ:" Dạ, đa tạ Thiên Hậu nương nương " Hắn phi thân ngồi lên tòa sen:" Phụ hoàng và mọi người hãy yên tâm. Chu Đệ nhất định đưa bảy phách của mẹ trở về
Đàm Phong:" Muội tin tưởng huynh"
Chu Lâm:" Huynh lớn nhất, đã dành với đệ thì phải đem tin tốt trở về đó"
Chu Đệ:" Hai người yên tâm. Phụ Hoàng Đệ nhi đi đây, moi người về Hòa Gia Trang ngồi nghì đi"
Chu Nguyên Chương gật đầu cười
...............
Thiên Hậu đưa Chu Đệ lên cao dần, nhìn thấy cả những đám mây và ngôi sao vàng. Khi tới nơi thì khung cảnh hắn nhìn thấy là trời xanh mây trắng, dưới nền đất có màu xanh là và bày chim tước màu xanh dương:" Thì ra khung cảnh thiên giới lại đẹp đến vậy"
Thiên Hậu:" Chu Đệ, bảy phách của mẹ ngươi đang ở trong đỉnh núi cao nằm xâu trong Vô lý thiên, sau khi gặp được cô ấy ngươi nhất ðinh phải tìm được cách để cô ấy an toàn xuống dưới, nếu như mà lúc đó cô ấy té ngã trên mặt đất thì cô ấy sẽ mãi mãi không còn trên đời này
Chu Đệ:" Dạ Thiên Hậu nương nương. Chu Đệ hiểu rồi
Thiên Hậu:" Không được chậm chễ, ngươi đi đi"
Chu Đệ:" Dạ". Hắn vừa đi vừa có chút bối rối:" Khung cảnh rộng lớn như vậy, mẹ ở đỉnh núi nào chứ?". Hắn cầm tụ hồn tán:" Mẹ, người cảm nhận được bảy phách của mẹ ở hướng nào không?, đưa con tới đó
Đúng lúc này một cô gái áo hồng, Tóc cột bổng hai bên với đôi dây buộc tóc cài bông hoa sen màu hồng? gương mặt giống Yên Ninh hồi trẻ nở nụ cười tươi:" Chu Đệ, ngươi muốn tìm mẹ ngươi sao? Để ta đưa ngươi đi"
Chu Đệ:" Ô, mẹ. Sao mẹ lại....."
Cô bé áo hồng:" Mẹ nào cơ?, Cậu nhận nhầm rồi. Ta là Liên Hoa Ngọc Hốt. Để ta đưa cậu tìm mẹ cậu
Chu Đệ:" Đa tạ Ngọc Hốt tiền bối"
Ngọc Hốt:" Đi thôi". Họ mỗi người ngồi một tòa sen bay lên cao, Chu Đệ hường mắt nhìn Ngọc Hốt nghĩ thầm:" Vị tiên tử này......". Ngọc Hốt thấy vậy:" Ê, đang nghĩ gì vậy? sao ngươi nhìn ta, tập chung mà đi đi, kẻo ngã xuống dưới là ngươi tan xương nát thịt đó"
Chu Đệ:" Dạ vạn bối thất lễ, xin Ngọc Hốt tiên tử thứ tội"
đi khoảng vài phút thì Chu Đệ nhìn vào một đỉnh núi:" Ngọc Hốt tiền bối, Vạn bối cảm nhận được ở đó có người. Hy vọng đó là mẫu thân của vạn bối"
Ngọc Hốt:" Ngươi đoán đúng rồi đó, cô ấy chính là mẹ ngươi. Sau khi cứu mẹ ngươi thì ngươi dắt cô ấy đi cầu này xuống dưới, nhớ là phải cẩn thận đó. Chắc hẳn ngươi đã nhớ đường ra rồi. Ta đi trước đây, hẹn ngày tái ngộ". Nói xong cô biến mất
Chu Đệ:" Đa tạ Ngọc Hốt tiền bối"
Trên đỉnh núi. Hòa Yên Ninh nhìn lên cao rồi nhìn xuống, lòng bất an:" Rốt cuộc đây là chỗ nào? Tại sao ta lai ở đây, ờ đây cao như vậy nếu bị rơi xuống là chết chắc. Hoàng Thượng, thiếp thấy sợ quá. Đệ nhi à
Chu Đệ ngồi tòa sen bay tới:" Ở đây có nhièu đá như vậy". Hắn dùng nội lực vào kiếm chém bay tảng đá:" Mẹ đừng sợ .là Đệ nhi đây. Thiên Hậu nương nương đưa con tới đây cứu mẹ. Phụ hòang và Mọi người đang ở Hòa Gia Trang đợi mẹ đó
Hòa Yên Ninh cười nhìn Chu Đệ :" Đệ nhi, là con. Mẹ đợi được người tới cứu mẹ rồi. Nhưng sao con lại tới dây, trên này nguy hiểm lắm
Chu Đệ bước tới nắm tay Yên Ninh:" Mẹ, khi hay tin mẹ bị Thiên Ma đánh tới hồn phiêu phách tán, chúng con cho rằng mẹ đã...... Mẹ biết Đệ nhi đau lòng cỡ nảo không? Cứ nhắm mắt lại là con đều nhớ tới mẹ. Không ngờ bây giờ con tìm được bảy phách của mẹ rồi.
Hòa Yên Ninh:" Mẹ không hiểu, mẹ chỉ biết là minh bị kẹt ở đây, mẹ muốn xuống dưới để tìm cách thoát khỏi đây nhưng mẹ không xuống được. Đệ nhi, mẹ rất nhớ con, Hoàng Thượng và mọi người
Chu Đệ:" Mẹ đừng sợ , bây giờ con dắt mẹ xuống dưới rồi nói sau. Nào, đi theo con". Hắn dắt tay Yên Ninh đi qua cầu:" Mẹ cẩn thận kẻo ngã xuống dưới"
Hòa Yên Ninh:" Con yên tâm, vì con mẹ nhất định cố gắng"
Chu Đệ cười:" Cẩn thận.......cẩn thận đó
Mẹ, người hy sinh nhiều lần bảo vệ con, lần này hãy để con bảo vệ mẹ, mẹ vì con mà sống tiếp được không?,
Hòa Yên Ninh:" Sống tiếp. Nghĩa là sao? Chả phải mẹ vẫn còn sống hay sao?. Hay là...... ". Bà nhìn xung quanh rồi giật mình:" Ý con nói là mẹ đã chết"
Chu Đệ nghĩ:" Xem ra mẹ không biết bảy phách của mẹ bị bay tới đây. Ta lên nói sao đây"
Hòa Yên Ninh:" Đệ nhi"
Chu Đệ:" Mẹ dùng pháp thuật xuất nguyên thần để tấn công Thiên Ma, bị hắn đánh bay tới đây. Nhưng mẹ đừng sợ Đệ nhi đang giúp mẹ trở về......... Mẹ à hãy để con có cơ hội báo hiếu với mẹ, chăm sóc mẹ cả đời, chỉ cần ngày nào con còn sống con nhất định không để ai làm tổn hại mẹ"
Hòa Yên Ninh:" Ồ. Là vậy. Điều này phải xem vào tạo hóa của mẹ thôi Đệ nhi. Mẹ nhận Tấm lòng hiếu thảo của con
Chu Đệ:" Mẹ, người cẩn thận nha, nắm chặt tay con
Họ cứ thế nắm tay nhau bước từng bước và xuống dưới thành công
Chu Đệ::" Chúng ta xuống dưới an toàn rồi"
Hòa Yên Ninh cười:" Ừm"
Họ đi bộ một đoạn. Chu Đệ:" Vô Lý thiên cảnh đẹp hơn ở Quỳ môn hương"mẹ nhỉ
Hòa Yên Ninh:" Trời xanh mây trắng, bên kia có đàn hỳ thước, đúng là cảnh trên thiên giới
Chu Đệ:" Mẹ, bây giờ Đệ nhi thu phách của người vào tụ hồn tán này"
Hòa Yên Ninh sợ hãi, tay bà đưa lên hồ lô:" Đây."
Chu Đệ:" Mẹ đừng sợ, hãy tin ờ con"
Yên Ninh gật đầu. Chu Đệ mở hồ lô rồi thu phách của bà vào" hắn ngồi lên tòa
sen rồi bay tới cửa ra của Vô lý thiên, khi Chu Đệ tới cổng ra thì gặp Thiên Hậu:" Tính nam Chu Đệ bái kiến Thiên Hậu nương nương. Đa tạ người giúp con cứu được bảy phách của mẹ"
Thiên Hậu:" Tất cả đều do ngươi thành tâm và tạo hóa của mẫu tử ngươi, không cần đa tạ ta"
Chu Đệ:" Nhưng mà Thiên Hậu nương nương. Con tin là hai hồn còn lại của mẹ con nhất định tìm được về, nhưng nhục thể của mẹ con bị Bạch Ma Nữ chiếm mất. Con muốn cho mẹ được sống lại thì phải làm sao để đuổi ả khỏi nhục thể mẹ con"
Cậu quỳ xuống:" Tính nam Chu Đệ xin Thiên Hậu nương nương từ bi giúp đỡ con, con nguyện lảm mười ngàn điều tốt để đền ơn người
Thiên Hậu:" Bổn tọa xin nhận thành ý của ngươi. Tất cả đều do thiên mệnh sắp xếp, ngươi cứ về đi". Nói xong bà dùng phép đưa Chu Đệ về
.................
Hòa Gia Trang
Hoàng Dung, Kim Chi và Hoài An sai người hầu mạng mâm cỗ trên ban thờ xuống và hấp lai cho nóng. Đồng thời họ cũng làm vài món mới . Ho cùng.người hầu mang ra hoa viên
Hoàng Dung:" Hoàng Thượng, thật thất lễ. Hoàng Ninh gặp nạn, nay lại là đám dỗ cha và bà nội thần nhưng thần chỉ làm đơn giản thôi"
Chu Nguyên Chương:" Không sao, càng đơn giản càng tiết kiệm mà"
Hoàng Dung:" Để thần và Kim Chi rót nước cho Hoàng Thượng". Cô rót mước cho Nguyên Chương
Chu Nguyên Chương:" Được rồi, hai người ngồi xuống bàn dùng bữa di, trẫm tự làm được mà
Hoàng Dung, Kim Chi:" Dạ. Hoàng thượng"
Quách Quỳ đi vào:" Khởi bẩm Hoàng Thượng và các vị. Cao Bân sư phụ, SaLa Nữ Vương nữ nhi quốc, Đàm Tuyết tam công chúa, Hà Linh quận chúa, Nguyệt Dao cô nương, Hồ Duy Dung và thân vương phi cầu kiến
Hoàng Dung và Đàm Phong cười:" Tuyết nhi, Linh nhi. Họ cũng tới
Chu Nguyên Chương:" Mau chuyền
Thái giám truyền họ vào. Trừ SaLa, họ hành lễ :" Chúng thần Nữ Quốc tham kiến Hoàng Thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế
Chu Nguyên Chương:" Bình thân. Người đâu, mang ghế cho họ ngồi
Đám người Sala:" Tạ Hoàng thượng
Đàm Tuyết ra nắm tay Đàm Phong:" Đại tỷ, lâu quá không gặp, muội thấy tỷ có phần ốm đi nhiều, muội biết tỳ đang lo cho mẹ chồng của tỳ Hoàng Ninh thân vương của chúng ta. Mẫu hoàng cho bọn muội tới đây để thăm dì ấy. Không ngờ
Đàm Phong:" Tỷ muội chúng ta lâu quá không gặp, nhìn muội càng ngày càng có khí khái của Nữ Vương anh minh thần võ
Đàm Tuyết:" Tỷ quá khen, muội tuổi trẻ bồng bột ít kinh nghiệm, còn phải học hỏi nhiều. À đại tẩu đâu?"
Đàm Phong:" Huynh ấy theo lệnh của phụ hoàng, đi Vô Lý Thiên cứu bảy phách của mẫu thân"
SaLa:" Vô lý thiên. Đó là nơi nào vậy, mọi người không tới đó giúp Đệ nhi sao?"
Ái Quân:" Vô Lý Thiên là thánh địa của tiên gới, người phàm như mọi người không thể vào được, chỉ có tiên nhân tái thế hoặc là chân mệnh thiên tử có kim long hộ thân mới vào được"
Đàm Phong:" Đúng vậy. Phụ hoàng muốn vào nhưng Chu Đệ chàng ấy ngăn cản người và thuyết phục người để chàng ấy một mình vào cứu mẫu thân. Phụ hoàng chạnh lòng lên lệnh chàng ấy theo Thiên Hậu nương nương vào Vô Lý Thiên"
Kim Chi:" Chúng tôi và Hoàng Thượng phải khổ sở cầu xin Thiên Hậu nương nương bẩm tấu với Ngọc đế nữa đó"
SaLa:" Không ngờ lại có chuyện như vậy. Được Ngọc Đế chấp thuận đúng là không đơn giản. Cũng may có Thiên Hậu nứng nương. Cô là....
Ái Quân:" Hihi, ta là Diêm Ái Quân, muội muội của Diêm Vương và cũng là bạn của Yên Ninh
Đám SaLa giật mình:" Cái gì?"
SaLa,:" Tiền bối tới đây là muốn dẫn muội ấy về địa phủ sao? Yên Ninh muội ấy
Ái Quân:" Đây là thiên cơ, nhất thời mọi người khó hiểu lắm, chi bằng cứ quan sát tình hình đi
Cao Bân:" Đầu hôi, hòa thượng ta biết tin bà chân hôi trở về nhưng Yên Ninh hy sinh bản thân lên ta trên đường hồi cung thì gặp bọn SaLa. Ta nhớ hôm nay là ngày dỗ của Lão thái quân, ông và các vị chắc chắn tới Hòa Gia Trang lên bảo bọn SaLa cùng đến để coi có giúp được gì không?
Chu Nguyên Chương:" Ông tới đây rồi thì cùng với đám người SaLa vào thắp hương cho Quốc Cửu và Bà nội của Yên Ninh rồi ra ngoài vừa dùng bữa vừa đợi Đệ nhi"
Cao Bân:" Được". Ông và đám người SaLa vào thắp hương rồi ra ngoài
Hoàng Dung cười bước tới nhéo má và cần tay Hà Linh:" Linh nhi, mấy tháng không gặp con, con ổn chứ. Gặp con ta vui lắm
Hà Linh:" Dạ mẹ, con vẫn ổn". Cô ôm Hoàng Dung:" Mẹ yêu nhớ con lắm đúng không? , Linh nhi rất nhớ mẹ đó.
Hoàng Dung:" Ui, con nha đầu nghịch ngợm này đôi khi đem phiền phức đến cho ta nhưng không có con bên cạnh ta thực sự không quen"
Hà Linh nhõng nhẽo:" Mẹ yêu à. Linh nhi nhớ mẹ nhiều lắm lắm luôn"
Hoàng Dung:" Nhiều cỡ bao nhiêu?"
Hà Linh múa hai tay thành hình vòng tròn cưới :" Con nhớ mẹ to đùng như thế này nè"
Hoàng Dung:" Con đó. Ta nghe nói con dẫn quân đi đánh cảnh cáo Thổ Phôn. Con giỏi lắm
Hà Linh:" Hihi đó là chuyện thường mà
Hoàng Dung:" Lập công không kiêu ngạo, ngược lại khiêm tốn học hỏi. Khá lắm"
Hà Linh lại ôm Hoàng Dung
Kim Chi :" Đứa cháu gái của ta đáng yêu hết phần thiên hạ rồi, con nhìn trông giống y hệt đại tỷ nhỉ
Hà Linh:" Thì con là con ruột của mẹ, không giống mẹ thì giông ai. Phải không mẹ yêu
Hoàng Dung:" Đó là dì của con. Hòa Kim Chi
Hà Linh:" Dạ con Vân Đăng Hà Linh chào dì Kim Chi
Kim Chi cười:" Hihi chào con
Chu Nguyên Chương nhìn mẹ con Hoàng Dung mà trạnh lòng thầm nghĩ:" Yên Ninh, Nếu không phải nàng bị trẫm dam vào lãnh cung thì có lẽ nàng hạ sanh cho trẫm một tiểu công chúa giống Hà Linh. Yên Ninh nàng nhất định phải kiên cường, cho dù gặp bao nhiêu khó khăn trẫm nhất định vào Hư vô giới cứu nàng nàng đơi trẫm, ...... Không biét Đệ nhi có thuận lợi mang bảy phách của nàng về không? Trẫm nóng lòng quá
Ông nói:" Hồ Duy Dung, Lâm Nguyệt Dao.
Lâm Nguyệt Dao có phần tội lỗi khi thấy Chu Nguyên Chương:" Cha và Nguyệt Dao hổ thẹn, không dán nhận, Đứa nhỏ này là Chu Tương Yên, con gái của con và Chu Yên đại đại hoàng tử, Hy vọng Hoàng Thượng chấp nhận đẻ nó được nhận tổ quy tông"
Chu Nguyên Chương:" Được, vì Chu Yên trẫm chấp nhận nó là cháu nội của trẫm , chuyện cũ đã qua trẫm không muốn tính toán lại nữa. Trẫm xá tội cho Thạc Diễm Nương và cô còn Hồ Duy Dung trẫm muốn ngươi hợp sức với Lưu Bá Ôn và những người ở đây để tiêu diệt bọn Thiên Ma, lấy công chuộc tội
Hồ Duy Dung quỳ xuống:" Nhi thần tạ ân Hoàng thượng khai ân
Chu Nguyên Chương:" Được rồi. Các người dùng bữa đi
Mọi người:" Dạ". Rồi cùng dùng bữa
Một luồng ánh sáng màu vàng đưa Chu Đệ trở về, hắn ngạc nhiên vì đông người :" Nhi thần tham kiến Phụ hoàng, Mẫu hoàng
Chu Nguyên Chương:" Đệ nhi miễn lễ. Thế nào rồi?"
Chu Đệ:" Đệ nhi không phụ sự kỳ vọng của phụ hoàng, con đã thu lại được bảy phách của mẹ rồi
Chu Nguyên Chương:" Tốt. Vất vả cho con. Ái Quân, phiền cô đưa trẫm vào Hư Vô Giới"
Ái Quân:" Hoàng Thượng, người vừa dùng bữa, để môt canh giờ sau đi, lúc đó hư vô giới mới mở cửa
Chu Nguyên Chương:" Ôi. Thôi trẫm chờ vậy. Độ nhi, đưa tụ hồn quán cho trẫm"
Chu Đệ:" Dạ". Hắn đưa cho Nguyên Chương. Ông nói:" Con ngồi xuống nghỉ ngơi đi
SaLa:" Đệ nhi, bảy phách của Yên Ninh ở trong này à"
Chu Đệ:" Dạ đúng thưa mẫu hoàng."
Kim Chi:" Hay quá, hy vọng mọi chuyện được thuận lợi để chúng ta cứu được hai hồn của tỷ tỷ
Chu Đệ ngồi xuống, hắn nhìn qua Hà Linh:" Cô gái này sao có nét giống với Liên hoa Ngọc Hốt tiên tử vậy?"
Hà Linh:" Muội hả. Đường huynh, muội là Văn Đan Hà Linh, là quận chúa.của Nữ Quốc và là con gái đầu của mẹ muội. Vân Đăng Hoàng Dung
Chu Lâm:" Hoàng huynh, nói vậy là huynh vừa gặp ngoc hốt tiên tử ở Vô lý thiên hả. Chuyện này đệ khó hiểu"
Chu Đệ:" Khó hiểu, ý đệ là sao?. Ngọc Hốt tiền bối tuy có dung mạo giống y hệt mẹ ngày trẻ nhưng ta nghĩ người giống người trên đời không phải không có. Có lẽ tiền bối đi ngang qua lên giúp đỡ thôi"
Chu Lâm:" Vậy huynh gặp cô ấy có cảm giác gì không?"
Chu Đệ::" Ta gặp cô ấy thì có cảm giác rất thân thiết, ta còn lầm tưởng cô ấy là mẹ nữa. Nếu không nhờ Cô ấy đưa ta tới chỗ mẹ thì bây giờ ta khó mà thu được bảy phách của mẹ"
Hà Bá:" Ta nghĩ cô ta rất đẹp lên một thái tử như ngươi cảm thấy thiêt đó"
Chu Đệ cười:" Vạn bối không dám đâu thưa Hà thần. Mẹ vạn bối đương nhiên là đẹp hơn Ngọc Hốt tiền bối"
Hà Bá:" Hì hì hì. Ta nghĩ Liên hoa ngọc Hốt mà nghe thấy là cậu nhừ đòn với cô ta đó. Cô ta nhìn hiền lành dễ thương vậy thôi nhưng ngươi thử chọc giận cô ta xem. Hê hê, còn đáng sợ hơn là phụ hoàng và mẫu hoàng của ngươi đó. Cô đấm ngươi không trượt phát nào. Ngày xưa ta thường bị cô ta đấm xuốt à"
Ái Quân:" haha vậy sao? Nếu Chu Đệ bị đòn thỉ ông cũng không thoát khỏi số kiếp đâu"
Hà Bá:" Ý cô là sao vậy?"
Ái Quân:" Hihi nói ra thì mất vui"
Hà Bá:" Cô cô"
Ái Quân cười thầm:" Hà Bá ơi Hà Bá. Ông đợi đó. Ta thấy ông sắp không xomg rồi"
Chu Nguyên Chương cười :" Nghe Hà thần nói về Ngọc Hốt như vậy trẫm nghĩ tới Yên Ninh. Trẫm rất muốn xem thử một lần nữa để thỉnh giáo sự giận dữ của Liên Hoa Ngọc Hốt xem độ hùm cọp của cô ấy. So với Yên Ninh thì không ngoan hiền bằng"
Hà Bá:" Xịa. Cô ta giận lên thì mắng kẻ chọc giận
Chu Lâm:" Có lẽ là như vậy". Hắn nhủ thầm:" Mẹ, có phải là mẹ không, mẹ hóa thành bản thể để giúp huynh ấy. Nhưng.... con khó hiểu quá. Phụ hoàng và nghĩa phụ chọc giận mẹ vậy sao?"
Chu Nguyên Chương:" Trẫm và Yên Ninh đã từng mơ thấy Ngọc Hốt tiên tử với hình dáng của Như Song và Trẫm với hình dáng của Đệ nhi. Hai người đánh nhau mà. Nhưng con nói Ngoc Hốt với bộ dạng của Yên Ninh, hơn nữa dung mạo trẻ đẹp. Trẫm không hiểu
Hà Bá:" Chuyện này khó nói lắm, hiện chỉ còn một canh giờ, chúng ta ngồi nghỉ ngơi thư dãn trước rồi đi dạo hồ sen và hoa viên. Rồi sau mới quyết định ai vào Hư vô giới
....................
Nơi gần Thiên Ma động. Hai Bạch Ma Nữ đang tu luyện
Một tên áo đen bịp mặt trọng thương trở về:" Bẩm hai vị chủ nhân, thuộc hạ chặn đánh ngoài cổng Vô lý thiên thì bị Thiên Hậu cùng hai quán thiên binh thiên tướng ngăn cản
Hòa Yên Ninh:" Nghĩa là ngươi chưa kịp chạm chán Chu Đệ đã bị bại rồi"
Thuộc hạ cúi mặt:" Dạ. Thuộc hạ"
Hòa Yên Ninh nổi hỏa khí, đánh cho hắn một.chưởng, khiến hắn văng ra sau thổ huyết :" Hic.... vô dụng, đúng là vô dụng
Tên bịp mặt:" Thuộc hạ có tội
Hòa Yên Ninh:" Sư tỷ, thuộc hạ của muội điều tra được Thiên Hậu đưa Chu Đệ vào Vô Lý Thiên. Đó là thánh địa thần phật, pháp lực ma công của chúng ta không thể kháng chỉ vào được lên muội kêu hắn dùng kế cướp tụ hồn quán từ tay Chu Đệ nhưng hắn cướp tụ hồn quán thất bại, để Chu Đệ đưa Ngọc Hốt an toàn trở về
Mã Tú Anh nổi hỏa khí:" Đáng chết. Lại là Thiên Hậu phá đám. Hic.... Thẩm Vạn Tam, nhiệm vụ của bọn ta giao cho ngươi ngươi không hoàn thành, để Chu Đệ thuận lợi mang bảy phávh của Ngọc Hốt chạy thoát. Tỷ muội ta mỗi người phạt ngươi bốn chưởng. Nếu lần sau còn thất bại nữa thì coi chừng mạng của ngươi".
Mắng rồi bà bước tới kéo tay Thẩm Vạn Tam đứng lên và đánh hắn liên tiếp bốn chưởng, mỗi một chưởng đánh ra hắn té ngửa và bị bà kéo tay đứng lên và đánh tiếp khiến sắc mặt hắn tím bần phun ngụm máu
Hòa Yên Ninh:" Đến ta". Bà cũng kéo tay hắn đứng lên và dánh hắn bốn chưởng, hắn văng ra xa thổ huyết:" Hic.... kệ hắn, hắn tự vặn ma công trị thương,, chúng ta không lấy mạng hắn là nhân từ lắm rồi"
Mã Tú Anh:" Hic.... Tên vô tích sự, đúng là tức chết ta. Còn Hư vô giới. nơi này chứa âm khí nặng, chúng ta chắc chắn vào được
Hòa Yên Ninh:" Được. Chúng ta cho chúng có mạng đi nhưng không có mạng về
Mã Tú Anh:" Đi thôi"
Họ hóa thành khói trắng bay đi
..............
Thẩm Vạn Tam văng vào một bụi rậm, hắn trọng thương bò lết từng bước, sắc mặt tái nhợt, miệng đày máu cùng khuôn mặt tóc tai trông như quái vật, tiếng ho Khụ khụ:" Hai người họ ra tay nặng quá. Xuýt nữa lấy mạng ta rồi..... khụ...... khụ". Hắn ngất đi.
Lam Ngọc xuất hiện:" Để ta trị thương cho ngươi". Hắn vận nội công, một luồng khí đen bao vây Thẩm Vạn Tam:" Hic.... nội thương nặng quá, nội công của ta chỉ trị được một nửa cho hắn thôi. Coi ra ngươi phải tịnh dưỡng một thời gian. Hai Bạch ma nữ kia tàn nhẫn không thua kém Thiên Ma. Ta lên tu luyện nâng cao công lực rồi tìm bọn Lưu Bá Ôn, Chu Nguyên Chương, chu Đệ tính sổ. Yên Ninh, ta nhất định phải có được nàng, đợi tới khi các ngươi có cách cứu nàng ấy thì ta ra tay cướp nàng từ tay các ngươi"
Đăng bởi | TraiTaoNho |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 124 |