Nhân Vật Diệp Phàm - Xuyên qua làm nhân vật quần chúng, vô tình dạy một đám đồ đệ thành Thánh nhân
Quốc sư của Đại Thục. Còn một thân phận khác là một trong 19 Đế Tôn – cụ thể hơn là một trong 11 Địa tôn – của Đế Mộ.
Diệp Phàm được miêu tả là “một kẻ ăn mặc theo kiểu đạo sĩ, mắt híp lại, môi nhoẻn lên cười rất tươi nhưng không mở miệng. Ngoại trừ biểu cảm có chút kì quặc kinh dị ra, thì trông gã rất bình thường. Cái kiểu ném vào đám đông thì sẽ chìm nghỉm luôn không khác gì [Bích Mặc tiên sinh]”.
Sau khi Vân Tiêu Mạc tử trận tại chiến trường Lệ Chi sơn, em trai y – Vân Quang Mạc – dẫn sứ đoàn sáu nước đến thành Bạch Đế nhằm ép Nguyễn Đông Thanh từ chức quan Chưởng Ấn, lấy lý do là bốn sư huynh đệ Lý Thanh Vân “đào ngũ”. Diệp Phàm mặt ngoài đại diện cho Đại Thục trong chuyến đi đó.
Sau khi thấy thái độ cương quyết của Bích Mặc tiên sinh, Diệp Phàm cùng các Địa tôn khác đã họp lại, bàn bạc chuyện giật dây Trư đế cách chức Chưởng Ấn của Nguyễn Đông Thanh.
Xuất hiện lần đầu chương: 522.