Tải App

Đăng Truyện

Liên Hệ QTV

Truyện

Đề Cử

15

Bình

232

Nhân Vật

160

Thêm

Nhân Vật Mạc Vấn - Xuyên qua làm nhân vật quần chúng, vô tình dạy một đám đồ đệ thành Thánh nhân

Giới tính: Nam

Ngoại hiệu: Manh Quỷ Tài. Quân sư chủ mưu mới của Lệ Chi Sơn, mới gia nhập gần đây.

Muốn kể về Mạc Vấn thì phải bắt đầu kể từ ngày Tô Nghiên Đình nhậm chức thống soái Hậu Kiều Quân – một trong năm cánh quân chính của Đại Tề, được mệnh danh là lá chắn, thuẫn bài của nước này.

“Nàng bèn thừa lúc tiếp quản binh phù, tuyên bố chỉ thích anh hùng, về sau muốn gả cho một vị anh hùng đỉnh thiên lập địa. Không cần phải hoàng kim bảo giáp, thất thải tường vân, nhưng nhất định phải có bản lĩnh ngăn cơn sóng dữ, cứu thiên hạ trong nước sôi lửa bỏng.

Rất nhiều người đều tới, tự xưng mình là anh hùng.

Có vũ lực vô song, có tu vi cao cường, cũng có thông minh trác tuyệt, đỗ đạt hiển quý.

Trong đó, có một thiếu niên.

Kẻ này ốm yếu, gầy gò, thỉnh thoảng lại ho lên khùng khục, người rũ ra như con gà mắc tóc. Mỗi lần Tô Nghiên Đình ra ngoài hành quân, đều có thể thấy y ngồi trước cửa thành, là một con ma bệnh chính hiệu. Y nói mình không có thiên phú tu hành, cơ thể yếu ớt, song nguyện học cái bản lĩnh đánh bại muôn người, để xứng với hai chữ ‘anh hùng’.

Lúc đó, Tô Nghiên Đình rất chấn động.

Cô nàng không hiểu một con ma bệnh như gã lấy đâu ra sự tự tin để dõng dạc nói những lời này trước một đám cao thủ, công khanh, vương hầu quý tộc.

Rất nhiều người cười nhạo, cho là y thùng rỗng kêu to, chỉ giỏi nói phét.

Tô Nghiên Đình cũng không để ý lắm.

Lại không ngờ, chính những kẻ cố tình coi thường thiếu niên kia lại chặn đường, đánh y một trận. Hết thảy cũng vì một chút chấn động trong mắt của Tô Nghiên Đình.

Thiếu niên bị người ta móc hai mắt, cổ bị gãy, hai chân cũng bị cắt đi gân. Lúc Tô Nghiên Đình đuổi tới, còn nghe rõ mồn một bọn hắn đang giễu nhại thiếu nhiên.

‘Bây giờ ngươi mắt mù, gãy cổ, hai chân tàn phế, xem xem còn học bản lĩnh đánh bại muôn người thế nào?’

Tô Nghiên Đình đến nơi, chém giết những người này, mới phát hiện đều là tử sĩ, sắc mặt đương nhiên là không tốt. Trong mắt nàng ta lúc đó, thiếu niên kia tuy có mấy phần ba hoa, nhưng dù sao cũng đến chúc mừng mình tiếp quản quân quyền. Bấy giờ y bị đánh tàn phế, danh dự của Tô Nghiên Đình cũng bị chà đạp theo.

Khi đó...

Thiếu niên khiến nàng sợ.

Gã cười, bảo bị đánh như vậy cũng tốt, có thể toàn tâm toàn ý trui rèn mưu phạt. Hắn cũng bảo Tô Nghiên Đình không cần hỏi tên hắn, cũng không cần báo thù cho hắn, chỉ cần cho hắn mượn một người hầu là được.

Thù của mình, hắn sẽ tự trả.

Mạc Vấn – đừng hỏi – cũng là cái tên hắn dùng từ bấy đến giờ.

Sau đó, Đại Tề quả nhiên bị Mạc Vấn quấy long trời lở đất. Một kẻ mù lòa, hai chân tàn phế, đầu cúi gằm, ngồi xe lăn, lại có thể điều động các phương thế lực cắn xé lẫn nhau chẳng khác nào se chỉ luồn kim. Tiếng tăm của Manh Quỷ Tài Mạc Vấn cũng theo đó mà truyền khắp Đại Tề, ngay cả Hải Đại Quý, Long Tuyền, thống soái Hữu Dực quân Lục Thanh Lãng cũng muốn bái y làm quân sư.

Song, lại có lời đồn Mạc Vấn chí không tại làm quan, mà muốn chế tạo một hồi loạn thế kinh thiên động địa, tái tạo thời đại hỗn loạn ba ngàn năm trước. Đám người Hải Đại Quý lấy làm kinh hãi, không dám mời chào nữa, nhưng hàng tháng vẫn đưa tiền tài đến nhà, nói là muốn dùng tiền tài để vị Quỷ Tài này trầm mê hưởng lạc, không ra quấy quả nữa.

Thành thử, Mạc Vấn trở thành một loại ôn thần ở Đại Tề.

Thế nhưng, sự thật lúc đó lại không phải như vậy.

Mạc Vấn không cự tuyệt ra làm quan, chẳng qua là muốn đầu quân cho Tô Nghiên Đình.

Hải Đại Quý cái khác không nói, nhưng lòng dạ vẫn tính là độ lượng. Lão thấy chỉ cần mời được vị Manh Quỷ Tài này ra giúp Đại Tề là đủ, tuy theo Tô Nghiên Đình thì không thể làm một thanh đao bén, nhưng cũng coi như Đại Tề có một tấm thuẫn vô kiên bất tồi, vững như núi lớn.

Đáng tiếc mộng đẹp không dài...

Đế Mộ cử người xuất hiện, nói Mạc Vấn có tài quấy động phong vân, không thể dùng, nhưng có thể phú quý một đời, coi là đền bù.

Một câu nói, chẳng những đánh tan hết sự hào hứng của Hải Đại Quý, còn đập nát mọi con đường tiến thân của Mạc Vấn. Manh Quỷ Tài từ đó có một thân bản lĩnh, lại không chỗ phát huy, buồn bực lâu ngày, bệnh ho cũ lại tái phát. Tuy tiền bạc hàng tháng đều được đưa đến tận nhà, phủ phê đầy đủ, nhưng trong mắt Mạc Vấn chẳng khác nào sự thương hại bố thí, chỉ biết cười khổ.

Tô Nghiên Đình cũng là từ lúc ấy bắt đầu có tình cảm với y.

Vì nàng phát hiện, Mạc Vấn mặc dù chán nản, nhưng lại chưa từng bỏ cuộc, vẫn tiếp tục trau dồi binh thư. Mắt y mù, trước đây người hầu mượn của nàng là người đọc binh thư cho hắn nghe, từ đấy đổi thành bản thân Tô Nghiên Đình.”

(Trích chương 447)

Manh Quỷ Tài Mạc Vấn, nói theo kiểu hiện đại thì là người chơi hệ dùng não. Đế Mộ chặn mọi con đường tiến thân của y, nên Mạc Vấn “chọn đội” Bích Mặc tiên sinh, quyết định đầu nhập Lệ Chi sơn sau khi gặp gỡ và đoán được bốn sư huynh đệ Lý Thanh Vân cuối cùng sẽ có ngày vào núi.

Mọi bước đi trong kế hoạch của y từ thời điểm đó trở đi đều nhằm mục đích chuẩn bị sẵn trước để phá thế cục bất lợi của Lệ Chi sơn lúc bấy giờ.

Sự thật chứng minh, Mạc Vấn thật sự làm được điều mà gã nói, toàn diệt Đại Kích Sĩ của Vân Tiêu Mạc, đẩy lùi đợt tiến công thứ hai của quân triều đình. Sau khi sử dụng thần dược của cổ viện, thương thế của Mạc Vấn khôi phục gần hết, duy chỉ đôi mắt là vẫn mù lòa.

Xuất hiện lần đầu chương: 446.