chương 7: cơn phát tình.H
Sau khi buổi tiệc kết thúc tất cả các quan đại thần đều trở về bọn họ đã ngà say có tên còn bất tỉnh không biết gì. Đức vua thì vẫn còn khá tỉnh táo bởi vì còn khá nhiều công văn và thư mời từ các nước láng giềng hay là thư yêu cầu thay đổi gì đó mà anh còn chưa xem qua nên với tư cách là một vị vua anh phải giữ cho mình luôn tỉnh táo để giải quyết mọi công việc, tuy các quan thần mời rượu rất nhiều nhưng may thay vì là cực alpha nên thể lực và tửu lượng của anh rất tốt. vì thế kết thúc bữa tiệc xong anh mới trở về lại thư phòng để giải quyết nốt các công việc còn lại mà không hề tỏ ra chút mệt mỏi gì.
Bước vào trong thư phòng anh thắp mấy ngọn nến rồi lại chiếc bàn chất đầy các công văn và sách mà ngồi xuống. Anh sắp xếp lại một số thứ giải quyết trong đêm nay qua một bên, còn những thứ không quan trọng khác hay chuyện nhỏ anh bỏ sang một bên. Anh cầm trên tay một công văn về việc yêu cầu chấp nhận cho mở rộng đất canh tác lên rừng để trồng các loại lương thực cung cấp cho các mùa lũ sắp xảy đến.
Anh nhức đầu dây dây thái dương những vấn đề này luôn sảy ra hằng năm nhưng không có cách khắc phục nào cho hợp lí nhiều khi phê duyệt xong người dân còn chống đối ác liệt hơn bởi vì làm tại chỗ đã đóng thuế chết rồi để làm lên rừng họ lại phải đóng nhiều thứ thuế khác như vậy dân khổ sao sống nổi, nạn đói và nhiều thứ khác lại sảy ra. Vì không có thời gian nên anh không thể tới đó mà điều lại lòng dân. Nghĩ đến những vấn đề đó anh bỏ công văn đó sang một bên anh mong sẽ có ai cùng mình giải quyết những công văn đó.
Không biết là do rượu hay gì mà anh nhức đầu quá bình thường những lần trước anh vẫn thản nhiên thức tới sáng để giải quyết công văn. Hay là do lượng pheromone tiết ra hôm nay mà gây ra tác dụng phụ trước giờ bởi vì anh là cực alpha nên anh có thể điều khiển pheromone trong cơ thể mình rất tốt. Ấy vậy mà chỉ bởi vì một tên nộ lệ omega lại khiến anh mất bình tĩnh như vậy. Rốt cuộc là tại vì sao chứ cứ như hắn ta có cùng độ tương thích với anh vậy hay hắn ta là một cực omega không không thể được thân phận thấp kém như vậy sao có thể. Cả đất nước này chưa từng có một cực omega nào từng được ghi nhận. Dù trước kia anh đã từng đứng trước bao nhiêu omega hay omega trội thì điều đó cũng chưa từng xảy ra phản ứng như hôm nay.
Điều đó chỉ sảy ra với alpha khi omega cùng độ tương thích tuyệt đối là người bạn đời không thể thiếu của một alpha người sẽ sinh ra đứa con cho anh mà thôi không lẽ người đó lại là tên nô lệ thấp kém đó. Nếu sự thật là vậy thì nó sẽ là sự sỉ nhục đối với một vị vua.
Đối với một alpha việc đánh dấu nhiều omega hay để họ sinh con là dễ dàng nhưng để sinh ra một đứa con tuyệt đối và đáp ứng cho ngôi vị này thì rất khó. Mà tỷ lệ cao để sinh ra một đứa bé cực alpha là rất thấp bởi vì thế dù dàn hậu cung có đến trăm nghìn người thì mãi cũng chỉ là bù nhìn mà thôi. Mọi sự tương thích từ cơ thể tới việc để sinh ra một đứa bé tuyệt đối thì chỉ có omega được chọn mới làm hoàn hảo được.
Hiện tại thì anh không chắc chắn tên omega đó có phải người có cùng sự tương thích với mình hay không nhưng việc để một omega nam lên làm hoàng hậu đó là một sự ô nhục. Trước mắt bỏ mặc hắn đi vậy, anh tin rồi sẽ có một omega xứng đáng với ngôi vị vương hậu của anh. Có lẽ nét đẹp của tên nô lệ đó làm lòng anh xao xuyến nhưng nhất thời rồi cũng sẽ quên chỉ có điều ánh mắt u buồn đó là sao nó như đâm vào tim anh. Nó khiến anh muốn biết vì sao hắn lại đau buồn tạo sao một kẻ chỉ mới gặp lần đầu lại khiến anh thắc mắt đến vậy. Trong lúc đang miên man suy nghĩ thì người hầu thân cận vua ngài Limit đã gõ cửa rồi tiến vào. Ông khẽ cuối người chào rồi bắt đầu báo cáo.
"Thưa đức vua bữa tiệc đã kết thúc tốt đẹp mọi món quà theo chỉ thị người người đã cất vào kho bạc của hoàng gia khi cần sẽ sử dụng. Các quan đại thần cũng đã trở về an toàn hết."
"Được rồi ông lui ra đi".
Ông cuối chào rồi quay người định rời đi thì chợt nhớ ra điều gì đó mà khựng người lại, ông quay trở lại:"thưa đức vua nam tước ngài phong hôm nay đã được sắp xếp vào cung "URI" ổn thỏa vậy bây giờ ngài muốn liên hệ sao với nam tước ạ. Bởi vì nam tước được dâng lên với mục đích làm người của đức vua vậy ngài có muốn thị tẩm như mọi khi nhận thêm người vào cung không ạ. Hay là đợi khám duyệt thân phận của nam tước rồi xem độ tương thích của ngài và nam tước trước. "
Nghe tới đây anh đang xem công văn cũng phải tức giận. Mà nguồn cơn là từ đâu anh cũng không biết. Tức giận vì hắn là một nô lệ hay hắn là một omega nam hay do hắn là người của công tước Charles. Trước kia tới giờ chưa từng sảy ra việc một nam nhân được phép tuyển vào cung để làm tì thiếp chứ huống hồ còn là thân phận thấp kém chỉ duy hắn ta lại là do tên công tước kia dâng hiến lại khiến anh không hiểu sao lại tuyển vào với danh là nam tước. Không lẽ lúc đó anh say:"ngươi cũng biết ta làm vậy cũng chỉ qua mặt bá quan đại tướng thôi. Một nô lệ như hắn xứng đáng có danh phận sao. Nếu đã muốn trèo cao cùng sự ngu ngốc của tên công tước đó khi nghĩ nếu đưa một nam nhân xinh đẹp như vậy để tha hóa ta thì ông ta sai rồi. Cả đời ta dù có hết nữ nhân trên đời cũng sẽ không bao giờ chấp nhận hắn. Cứ đem hắn giam lỏng trong cung tới chết đi, cứ coi hắn như một vật bị lãng quên. "
"Dạ vâng thưa đức vua. Thần xin phép cáo lui".
Sau khi người hầu thân cận lui ra anh lại tiếp tục hòa mình vào công việc mà bỏ phắn việc đó ra sau đầu. Trở lại nơi của Daniel ngay sau khi được sắp xếp vào cung tất cả đều rời đi ngay trừ những người hầu đưa cơm và những nhu yếu phẩm phân phát vào mỗi giờ cho từng cung ra thì mọi thứ tại đây đều chỉ có sự hiện diện của một mình cậu. Cô đơn, lạnh lẽo là thứ cảm nhận được rõ nhất tại đây.
Nằm co ro trên chiếc giường rộng lớn trong một căn phòng xa hoa mà bao người mơ ước. Nhưng một chút cậu cũng không muốn cậu muốn thoát ra khỏi đây để về với cha, cậu muốn biết mình rốt cuộc là ai trên thế giới này. Cha mẹ cậu thật sự là ai. Mãi miên man suy nghĩ mà cậu đã thiếp đi cơn ác mộng vẫn sảy ra cha cậu đi cùng hai người với thân hình đầy máu. Cứ mỗi lần như vậy cậu đều tỉnh dậy hơi thở dồn dập cảm giác sợ hãi đó vẫn còn rất rõ. Cậu đưa tay lên sờ trán đã thấm đẫm mồ hôi của mình nhiệt độ bỗng chốc tăng cao hơi thở vẫn như cũ bất ổn mà phát ra nhiệt nóng hổi.
Bỗng chiếc vòng tay quý bà kia đưa nổ tung ngay trên tay cậu nó phát ra những tia sáng rồi vở vụn rơi xuống giường. Bây giờ cậu mới cảm nhận thấy hình như pheromone trong cơ thể mình đang tự bộc phát. Cơ thể lại nôn nao khó tả nhiệt độ ngày một tăng lên, hơi thở lại dồn dập. Bắt đầu cậu thấy day dứt khó chịu đầu óc miên man tự tay sờ soạng lấy cơ thể nóng ran của mình rồi bắt đầu cho tay vào quần xoa nắn lấy thứ nôn nao sớm cương cứng của mình.
Cậu bắt đầu lộng quanh khối trụ trơn nhẵn của mình bên trên đã rỉ ra vô số chất dịch trắng nhày. Hơi thở gấp gáp phả vào không khí vài âm thanh rên nhẹ trong vô thức. Bây giờ trước mắt cậu tất cả chỉ là một mãn mờ đục huyền ảo. Cậu ưỡn mình bắt đầu động tay nhanh hơn, tay kia thì ra sức miết hai hạt đậu đã cứng nhô lên đỏ hồng như hai hạt lựu mà trừu sắp mạnh.
Cậu bây giờ đã hoàn toàn mất lí trí do những cơn khoái lạc không tên ùa đến. Đầu tê dại chỉ còn chút mơ hồ với thực tại. Bên dưới hậu môn nơi chứa tử cung của omega nam cũng đang tiết ra vô số chất nhầy chảy đổ cả ra ga giường. Sau khi xoa bắn phía trước thuận dịch trơn cậu đưa ngón tay khuấy đảo vào bên dưới đang mấp máy đòi một thứ gì đó. Một ngón rồi lại hai ngón đạo theo hành động ra vào mà tiến sâu nhấn nháy.
Cậu ấn mạnh đầu ngón tay vào bên trong một cơn khoái lạc mãnh liệt đẩy đến khiến cậu đẩy hông trừa sáp hạ bộ cương cứng vào ga giường. Cậu lật người lại bắt đầu ngồi khum người mái tóc vàng rũ rượi se lọn như những sợi mì vì mồ hôi dính lên da cậu. Cậu thở ra nước dãi thèm khát chảy ra âm thanh rên rỉ khao khát muốn ai đó giúp đỡ. Cảm giác khó chịu quá càng động cậu càng tỏa ra nhiều pheromone cuồng nhiệt hơn mà không hề nghỉ đến hậu quả gì. Mùi của cậu là một mùi mật ngọt từ các loại hoa cảm giác nếu một alpha nào hít vào nhiều sẽ dễ say. Trong lúc cơn phát tình lên đến đỉnh điểm, cơ thể khó chịu mà không cho ra được những thứ tích tụ bên trong khiến cậu như muốn hỏi tung mà hoảng loạn.
Nhất thời trong tình cảnh khó khăn đó một mùi hương từ rượu máu từ đâu đang tiến lại gần. Cành lúc càng rõ như trấn an cậu. Cậu tiếp nhận pheromone dụ hoặc đó mà thở dốc thèm muốn nặng hơn. Thơm quá, say quá cậu quay lại trườn bò cơ thể rồi ngã xuống nền khiến cậu choáng váng chỉ là cậu hiện tại muốn tới nơi phát ra hương say đó thôi.
Mà hương thơm đó cũng đang tiến lại gần cậu. Chỉ là ý thức do cơn choáng ban nảy khiến cậu chưa thể động đậy được. Cậu chỉ cảm nhận được một luồng nhiệt cực đại xông từ ngoài đi vào. Chiếc mùi nồng đậm dụ hoặc mặc dù đã bán bất tỉnh nhưng cậu vẫn rỉ nước bên dưới mà động hông trong tìm thức thu hút ánh nhìn của người mới vào kia...
"A~"
Sau khi tiếng rên đó phát ra cậu chỉ cảm nhận được ai đó nắm cánh tay cậu lôi mạnh cậu đang miên man mà ném mạnh lên giường. Cậu nằm co ro người lại hai chân mềm nhũn mặt kệ nó đang dang rộng lộ ra nơi tư mật. Cậu khẽ thức tỉnh đưa đôi mắt mờ nhạt ước đẫm lệ nhìn bóng dáng mơ hồ của người đó rồi van nài.
"Giúp tôi... Làm ơn. "
Hết chương 7.
Truyện (ABO) MỘT ĐẾ CHẾ HAI VỊ VUA tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | nhivkook |
Thời gian | |
Lượt đọc | 5 |