【 nhảy núi có gì khó】
Lời nói của Lộ Tầm làm bốn phía yên tĩnh, tất cả mọi người sửng sốt mấy giây, không ai mở miệng nói chuyện.
Đệ tử của tiên sinh?
Trong đầu tên nam nhân này đang suy nghĩ gì? Hắn thế mà lại muốn trở thành đệ tử của tiên sinh?
Lớn lên đã đẹp lắm rồi, thế mà còn mơ đẹp như thế!
Mà Miêu Nam Bắc sau khi nghe hắn nói thế, đầu tiên là cảm thấy có chút hoang đường, nhưng lại không nhịn được liếc nhìn Lộ Tầm một chút, thế mà... Có chút thưởng thức?
"Không hổ là tọa kỵ mà ta chọn trúng, có chí khí, có dã tâm!" Loli lại bắt đầu lẩm bẩm.
Các đệ tử ăn dưa chung quanh nhỏ giọng nghị luận, cô bé ngại ầm ĩ, không khỏi hơi nhíu lông mày.
Nếu như là ở bên ngoài có khả năng cô đã nổi giận: "Lại ầm ĩ? Lại ầm ĩ lão nương vung một đao chém đầu ngươi!"
Nhưng người nơi này dù sao đều là hậu bối, cô bé có gang nặng thần tượng, muốn duy trì hình tượng trưởng bối của mình, mặc dù cô bé luôn không thành công...
Thu Thuỷ trưởng lão thấy Miêu Nam Bắc nhíu mày, đại khái đoán được cô bé không vui, không khỏi lạnh lùng quát: "Im lặng!"
Đám đệ tử ngoan ngoãn ngậm miệng, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn tới Lộ Tầm.
Kỳ thật ngay cả Thu Thuỷ trưởng lão đều rất hiếu kì, bởi vì đã thật lâu không có loại người này xuất hiện.
Tiên sinh cũng thu đồ để, ông ta chưa từng nói với bên ngoài rằng Miêu Nam Bắc là đệ tử quan môn của ông ta.
Đã không phải đệ tử quan môn, đại biểu ông ta vẫn muốn thu đồ đệ nữa .
Tiên sinh thích lên mặt dạy đời, đó cũng không phải bí mật gì, chỉ là tiêu chuẩn thu đồ của ông ta có chút kỳ lạ.
Ông ta là một người chú ý cơ duyên, hơn nữa tâm tư cổ quái, mỗi một lần định ra điều kiện để thu đồ đều khác nhau, một khi tìm được đệ tử phù hợp điều kiện thì sẽ đổi điều kiện thu đồ.
Tựa như một điều kiện thu đồ chính là:
"Ta thích mèo, muốn thu một con mèo yêu làm đồ đệ."
Sau đó ông ta xuống núi đi vòng vo mấy năm, khi trở về trên vai đã có Miêu Nam Bắc nằm sấp.
Cứ như vậy, một con mèo yêu nhỏ không hiểu ra sao thành một trong mấy vị có bối phận tối cao ở Ma tông.
Ngay cả Tông chủ khi nhìn thấy cô bé đều phải cung kính gọi một tiếng tiểu sư thúc.
Tiên sinh làm việc luôn tùy tính như vậy, thậm chí có điểm qua loa.
Không có ai biết bây giờ ông ta đang suy nghĩ gì, lại không có người nào biết kế tiếp ông ta sẽ nghĩ cái gì, dù sao thật nhiều hoa văn.
Ông ta có một bộ tiêu chuẩn của chính mình, cũng không phải nói bạn chính là thiên kiêu một đời, thiên phú hơn người, trăm năm khó gặp một lần, tiên sinh sẽ lập tức để ý tới bạn.
Dù sao bản thân ông ta chính là một trong những tồn tại truyền kỳ nhất ở đại lục Thiên Trần, thiên tài lợi hại giống như vậy, trong cuộc đời dài đằng đẵng của tiên sinh, ông ta cũng đánh qua không ít người.
Còn tiên sinh định ra tiêu chuẩn thu đồ mới là gì, nói ra đều cảm thấy quá cường điệu, hoặc là nói gần như nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Bởi vậy, khi Lộ Tầm hỏi ra những lời này, Miêu Nam Bắc theo bản năng sửng sốt một chút.
Cô bé nghĩ nghĩ một lúc rồi nhìn Lộ Tầm hỏi: "Ngươi thật sự muốn biết?"
"Ừm." Lộ Tầm nhẹ gật đầu.
Kỳ thật hắn biết tiêu chuẩn lần thu đồ này là gì, năm đó người chơi may mắn kia chính là hoàn thành một số nhiệm vụ ẩn xong, bị mang tới Ma tông, sau đó cơ duyên xảo hợp biết tiêu chuẩn này, cũng thuận lợi hoàn thành các yêu cầu rồi được tiên sinh thu làm đệ tử.
Toàn bộ quá trình đều có bài post trên diễn đàn thượng, lúc trước Lộ Tầm đã xem hết, cũng bình luận một câu: "Ghen ghét khiến tôi xấu xí, ghen ghét làm tôi day dứt."
Vậy nên lắm miệng hỏi một lầnchỉ là muốn xác định một chút.
Dù sao hiện tại « Thiên Trần » còn chưa open beta đâu, hắn xuyên qua đến ba năm trước đây, trời mới biết tiêu chuẩn có phải giống nhau hay không?
Nếu là điều kiện giống nhau, cơ hội ba lần phục sinh của hắn phải lấy ra một lần .
Miêu Nam Bắc ngồi trên đầu vai Mộ Dung Yến, nhìn Lộ Tầm.
Một cơn gió thổi qua, thổi lên sợi tóc của cô bé.
Lỗ tai mèo của cô bé theo gió hơi động một chút, suy nghĩ một lát mới mở miệng nói: "Điều kiện thứ nhất, nhất định phải là phàm nhân không có tu vi."
"Điểm này ngươi đạt tiêu chuẩn ."
Lộ Tầm nghe vậy, thở dài một hơi, hắn chưa chính thức tu luyện « Thực Khí quyết », cũng bởi vì điều kiện này.
"Còn có những điều kiện khác sao?" Hắn tiếp tục nói.
"Điều kiện thứ hai, tuổi tác nhất định phải nhỏ hơn 30 tuổi." Miêu Nam Bắc tiếp tục nói.
Mặc dù Lộ Tầm xuyên vào nhân vật trong trò chơi, nhưng khi sánh tạo ra nhân vật trò chơi này, hắn lựa chọn số tuổi là mười tám tuổi, nên điều kiện này hắn cũng thỏa mãn .
Chỉ là không biết vì sao lại có điều kiện này, thế mà còn xem tuổi tác.
Rất nhiều người cảm thấy tu chân tựa như là luyện võ, phải bắt đầu từ bé, không thì đời này khó mà có thành tựu gì, lời này kỳ thật có chút hoang đường.
Cho dù là trong một số truyền thuyết dân gian Hoa Hạ, cũng có thật nhiều chuyện xưa lão nhân đắc đạo thăng tiên.
"Còn có những điều kiện khác sao?" Lộ Tầm tiếp tục hỏi.
Loli trầm giọng nói: "Có."
Cô bé đi tới bên cạnh vách núi, nhìn xuống phía dưới nói: "Nhảy xuống, ngã xuống, sau đó bất tử."
Một đám đệ tử ăn dưa đứng chung quanh không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Quý Lê càng khẩn trương đến mức không nhịn được lại kéo góc áo Lộ Tầm.
Một phàm nhân, từ trên Tiếp Dẫn phong nhảy xuống, làm sao có thể bất tử?
Ngọn núi này cao vút trong mây, cho dù là người tu hành, trực tiếp để nhục thân ngã xuống, đa số cũng sẽ ngã thành bánh thịt!
"Pia ——" đến một tiếng, sau đó nổ tung thành sương mái.
Lúc trước từng nói qua, Tiếp Dẫn phong có hình dạng thực kì lạ, đỉnh núi này đặc biệt cô tuyệt, nhìn dựng thẳng đứng, toàn thân cũng không thảm thực vật, trên đỉnh núi bị san bằng, cực kỳ giống một thanh vỏ kiếm.
Tình tiết ngã xuống sườn núi sau đó treo ở trên cây đương nhiên không thể xuất hiện, dù sao ngọn núi này là trọc lốc.
Núi này không chỉ trọc đầu, mà còn toàn thân trọc.
Sau khi tiên sinh định ra quy củ này, còn yêu cầu Tông chủ phái người "Trang hoàng" một chút cho Tiếp Dẫn phong, dọn hết những khu vực nhô ra trên ngọn núi, để ngọn núi nhìn đặc biệt càng thêm thẳng tắp, muỗn ngã vào tảng đá nào đó cũng không thể!
Đúng vậy, chỗ nào xông ra thì cắt chỗ đó!
Thật là đáng sợ!
Hơn nữa điều kiện thứ ba nói rất rõ ràng:
—— nhảy xuống, ngã xuống, bất tử.
Nhất định phải rơi xuống đất!
Hoàn toàn không thể nào được không?
Đây cũng không phải là vấn đề xem vận khí, mà là căn bản không có khả năng.
Loli nói xong, cô bé ra hiệu Mộ Dung Yến đến gần Lộ Tầm. Cô bé ngồi trên vai Mộ Dung Yến, ghé sát đến bên tai Lộ Tầm, nói khẽ:
"Đừng tìm chết, ngoan ngoãn làm tọa kỵ cho bản tọa đi, dù ngươi chỉ là tọa kỵ, bối phận cũng cùng thế hệ với Thu Thuỷ."
Khóe miệng Thu Thuỷ trưởng lão thoáng co quắp một chút, với tu vi của cô, căn bản là nghe được rõ ràng!
Nhưng nào biết Lộ Tầm lại hỏi: "Chỉ những điều kiện này?"
"Cái gì mà chỉ những điều này?" Miêu Nam Bắc hỏi lại.
" Điều kiện để tiên sinh thu đồ."
"Đúng vậy a, chỉ những điều này."
Sau đó, cô bé thấy Lộ Tầm nhẹ gật đầu với mình, tiếp theo, hắn xoay người chạy tới vách núi.
Tất cả mọi người kinh ngạc một chút, có người còn nghĩ ra tay ngăn hắn, nhưng một lực lượng vô hình lại đè trên người các nàng, để các nàng không thể động đậy.
Tất cả mọi người cứ như vậy trơ mắt nhìn nam tử lớn lên cực kỳ đẹp đẽ kia, không chút do dự nhảy xuống vách núi!
—— kinh thiên nhảy lên!
Trước khi nhảy xuống, hắn còn thực tiêu sái chạy lấy đà.
Đăng bởi | Thờisênh239 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |