【 xoát mèo đạo cô 】
Trong Tiểu Thư trai, Quý Lê không có chuyện để làm, cứ vậy ngồi bên giường, đỡ má nhìn gương mặt Lộ Tầm, nhìn hồi lâu.
Lúc trước cô còn muốn bắt nam tử này đi làm lô đỉnh của chính mình, không nghĩ tới vừa mới qua mấy ngày, hắn đã trở thành một trong mấy vị bối phận tối cao trong Ma tông.
Đến bây giờ Quý Lê vẫn nghĩ mãi mà không rõ, ngày đó vì sao hắn dám trực tiếp từ Tiếp Dẫn phong nhảy xuống?
Mà trên thực tế, nếu như hắn chết, đám người sẽ chỉ cảm thấy người này hơi ngốc, nhưng hắn không chết, đám người sẽ cảm thấy đây là quả cảm!
Lộ Tầm mới đến Ma tông không được mấy ngày mà tên của hắn cũng đã vang vọng toàn bộ Ma tông!
Tất cả thành viên Ma tông đều biết tiên sinh lại có thêm một vị đệ tử.
Đủ tiếng nghị luận không ngừng vang lên.
"Nghe nói hắn cực kỳ anh tuân, ngay cả Thu Thuỷ trưởng lão ngoại môn khi nói chuyện phiếm với các ngoại môn trưởng lão khác đều nói chưa thấy nam tử nào anh tuấn hơn tiểu sư thúc tổ!"
"Ta nghe nói ngày đó tiểu sư thúc nhảy sườn núi mà không do dự một chút nào, trực tiếp tung người nhảy lên! Chúng ta truy tìm đại đạo, chính là nên có phần quả cảm này!"
"Tu hành chú ý cơ duyên, tiểu sư thúc tổ khẳng định là người mang đại cơ duyên!"
"Nghe nói Quý Lê sư muội ở ngoại môn mới vào cửa kia có tư chất rất tốt, có tám gợn sóng, không biết tiểu sư thúc tổ có tư chất như thế nào? Khẳng định còn cao hơn Quý sư muội nhỉ?"
"Cũng không biết lúc nào tiểu sư thúc tổ có thể tỉnh lại, rất muốn xem hắn có thật sự anh tuấn như thế hay không."
Đủ loại truyền ngôn cùng nghị luận lưu truyền ở ngoại môn Ma tông cùng các đại chủ phong, trưởng lão cùng các chấp sự ngẫu nhiên đều sẽ không nhịn được nói vài câu, chỉ có Tông chủ Thẩm Diêm còn sa vào sự đau lòng không thể tự kềm chế, chuyên tâm làm một quả trứng mặn bi tình.
Hiện tại toàn bộ Ma tông đều đang đợi Lộ Tầm tỉnh lại.
"Ngươi chừng nào mới có thể tỉnh chứ."
Quý Lê ngồi bên giường nhìn Lộ Tầm, tay phải ôm má, đè khuôn mặt nhỏ hơi có vẻ mập của trẻ con ra một đường cong tới.
...
...
Bên ngoài Tiểu Thư trai, Miêu Nam Bắc nằm trên ghế mây phơi mặt trời hồi lâu, đã sắp ngủ rồi, cô bé hé miệng nhỏ của mình, không nhịn được ngáp một cái.
Một thân ảnh màu đen lại lấp lánh ánh sáng xuất hiện trước mắt cô bé, cô bé thoáng nhấc mí mắt lên một chút, lập tức biết người tới là ai.
Trên người mặc áo bào đen, đỉnh đầu tỏa sáng, vóc dáng còn thấp, loại trừ Tông chủ Ma tông... Thẩm Diêm, thì còn có thể là ai?
Tiểu Thư trai cho dù là mấy vị Phong chủ cũng không thể tùy ý ra vào, nhưng Thẩm Diêm làm Tông chủ, chính là một ngoại lệ, ông ta có quyền hạn ra vào Tiểu Thư trai ở Hậu Sơn, chỉ là hắn ngày bình thường cũng không thường tới.
"Tham kiến sư thúc." Thẩm Diêm hành lễ nói.
Miêu Nam Bắc duỗi lưng mỏi, có vẻ giống bé mèo Kitty đã phơi nắng đủ đang giãn tứ chi.
"Có việc gì?" Cô bé hỏi.
Thẩm Diêm mở miệng nói: "Đến xem tiểu sư thúc khôi phục thương thế như thế nào."
"Chưa tỉnh à?" Miêu Nam Bắc lại hỏi.
"Ừm." Thẩm Diêm nhẹ gật đầu.
Kỳ thật ông ta có chuyện khác, nhưng không tiện nói rõ cùng Miêu Nam Bắc, cũng không tiện nói.
Thẩm Diêm ở giới tu hành chính là đại lão một phương, Tông chủ Ma tông uy danh hiển hách, là đại lão đỉnh cấp ma diễm ngập trời.
Nhưng người này có đặc điểm tính cách là—— đặc biệt keo kiệt.
Một viên linh đan đỉnh cấp làm ông ta vô cùng đau lòng, luôn muốn ở nơi nào đền bù một chút.
Ông ta minh tư khổ tưởng mấy ngày, rốt cuộc, đầu óc sáng lên, nghĩ ra rồi!
Không phải sao, ông ta vội vội vàng chạy đến nha.
Thẩm Diêm nhìn Miêu Nam Bắc, nghĩ nghĩ về sau, nói: "Sư thúc, ta sẽ ở chỗ này ở lâu một hồi, sư thúc có thể nghỉ ngơi chốc lát."
Lỗ tai mèo của Miêu Nam Bắc lập tức đón gió khẽ động, từ trên ghế nhảy dựng lên, nhanh như chớp chạy đến không còn hình bóng.
Cô bé vốn có tính tình trẻ con, không thể ngồi yên được.
Sở dĩ vẫn luôn ngồi ngoài cửa Tiểu Thư trai, nhìn như đang phơi nắng, kỳ thật cũng là đang trông coi Lộ Tầm.
Dù sao trước đó bị thương nặng như vậy, mặc dù bây giờ khôi phục không tệ, nhưng vẫn nên có người để ý thì tốt hơn.
Quý Lê vừa mới bước vào cửa lớn tu hành, cô ấy chỉ có thể làm một ít việc vặt vãnh, lỡ may xảy ra chuyện gì bất ngờ thì vẫn cần người tu hành ra tay mới được.
Kể cả Lộ Tầm thì tiên sinh có năm vị đệ tử. Đại sư huynh cùng Tam sư huynh đều theo tiên sinh du lịch, trong nhà chỉ còn lại có cô bé và Nhị sư tỷ.
Nhị sư tỷ tính tình thanh lãnh, hơn nữa bởi vì một số nguyên nhân đặc thù, tạm thời không thể rời khỏi rừng trúc kia, Miêu Nam Bắc cũng chỉ có thể tự mình tới.
Bạn bắt một đứa bé cứ liên tục mấy ngày ngồi không như vậy, thật sự là có chút làm khó cô bé rồi.
Nhưng Lộ Tầm dù sao cũng là người mà cô bé mang về, hiện tại lại trở thành tiểu sư đệ của chính mình, Miêu Nam Bắc vẫn có chút trách nhiệm này .
Hiện tại có Thẩm Diêm ở đây để ý, đương nhiên không có khả năng xảy ra sai lầm, cô bé có thể đi ra ngoài hoạt động gân cốt một chút!
Động tác của loài mèo vốn nhanh nhẹn, Miêu Nam Bắc làm một con mèo yêu nhỏ lại càng như vậy, cô bé cũng không phi hành, mà làm càn chạy nhanh ở phía sau núi, chạy về phía rừng trúc kia.
Trên tảng đá lớn trong giữa rừng trúc, nữ tử bộ dáng đạo cô vẫn đang tĩnh tọa.
Người này tựa như sinh từ tảng đá kia vậy dạng, ngày qua ngày đều ở đây đả tọa.
Khi Miêu Nam Bắc tới gần, tốc độ vẫn rất nhanh, nhưng lại lặng yên không một tiếng động.
Loài mèo khi hành động vốn không gây ra bao nhiêu tiếng vang, bọn chúng luôn có thể không tiếng động tới gần, sau đó cho con mồi một kích trí mạng!
Ở chỗ cách nữ tử kia không xa, Miêu Nam Bắc bay vọt một cái, nhào về phía ngồi nữ tử trên tảng đá.
Trẻ con ấy à, thích đùa nghịch lắm.
Mắt thấy bàn tay nhỏ của cô bé muốn chạm đến cây trâm gỗ trên búi tóc nữ tử kia, nữ tử đột nhiên động.
Cô vẫn cứ đưa lưng về phía Miêu Nam Bắc, tay áo vung lên, một luồng khí kình đã bao vây Miêu Nam Bắc lại.
Cô đưa tay đánh ra một chiêu, Miêu Nam Bắc đã đã rơi vào trong tay cô.
Động tác của nữ tử này rất nhanh, duỗi ra một ngón tay, điểm nhẹ một chút tới mi tâm Miêu Nam Bắc, một vệt sáng màu trắng từ đầu ngón tay cô bắn ra, một kích này trực tiếp phá biến hóa của Miêu Nam Bắc!
Biến hóa bị phá, cô bé không còn bộ dáng loli tai mèo, mà trực tiếp biến thành một chú mèo đen nhỏ.
Nữ tử vươn tay về sau, lập tức để Miêu Nam Bắc cuộn lại lên trên hai chân chính mình.
Trong tay áo đạo bào, tay phải trắng nõn thon dài, mềm mại không xương, nếu như có người tay khống nhìn thấy cái tay này thì nhất định sẽ mê muội.
Cô đưa tay muốn vuốt đầu Miêu Nam Bắc, sờ sờ tai mèo, vuốt lông mèo.
Miêu Nam Bắc xoay người một cái, vẻ mặt xấu hổ giận dữ, duỗi ra vuốt mèo đầy thịt của chính mình ấn lên tay phải nữ tử, không cho cô sờ.
Nữ tử không để ý tới, bắt tay rút ra, lại sờ về phía bụng nhỏ của Miêu Nam Bắc.
Miêu Nam Bắc tiếp tục dùng vuốt mèo của chính mình để đè lại tay của cô, lần nữa ngăn cản.
Cứ thế lặp đi lặp lại ba lần, cô bé nhận mệnh ghé vào trên hai chân nữ tử, híp mắt hưởng thụ năm ngón tay thon dài của nữ tử vuốt lông mèo.
Kỹ xảo vuốt mèo của nữ tử này thực cao.
Miêu Nam Bắc rốt cuộc buông xuống toàn bộ rụt rè, sau đó, híp mắt phát ra một tiếng kêu rất nhỏ:
"Meo ~ "
Đăng bởi | Thờisênh239 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 6 |