Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tô gia không ai là người bình thường

Tiểu thuyết gốc · 1526 chữ

Mặt trời sắp lặn, tại hậu hoa viên Tô phủ lúc này, có hai đạo thân ảnh, nam không ngừng đi qua đi lại, còn nữ lại điềm tĩnh nhắm mắt thưởng thức trà chiều.

Hai người chính là cha mẹ của Tô Nhất, Tô Đại cùng Tần Cẩm Hồng.

Tô Đại dáng người cao lớn, người khoác cẩm bào, khuôn mặt hiền hậu, nhưng lại cho người ta một cảm giác không thể khinh thị.

Hắn không ngừng đi qua đi lại, bộ mặt lo lắng, người khác nhìn thấy liền sẽ không thể liên tưởng đến đây chính là Tô thành chủ uy danh lẫm liệt, như sấm bên tai tại Dương Thành.

"Làm sao giờ này còn chưa trở về? Nhất nhi không phải trên đường gặp chuyện đi?"

Nếu đổi lại người khác, bây giờ đang lo lắng làm sao cùng Thanh Vân tông nói chuyện, đối phương dù sao có nửa bước Nguyên Anh nha.

Tần Cẩm Hồng thấy phu quân không ngừng đi qua đi lại, mắt vẫn còn nhắm nhưng miệng đã hé mở:

"Phu quân, ngươi lo lắng thì có ích gì, Nhất nhi rất lợi hại, ngươi có thể nguy hiểm, nhưng con trai chúng ta làm sao gặp nguy hiểm."

Tần Cầm Hồng năm nay ngoài bốn mươi, nhìn như thiếu nữ đôi mươi, khuôn mặt trứng ngỗng, trên mặt không có nếp nhăn, da trắng hồng tự nhiên, đủ để thấy nàng đối với bảo dưỡng để ý như thế nào.

Tại tu tiên giới, Kim Đan sơ kỳ có thể sống năm trăm năm, mỗi khi đột phá tiểu cảnh giới, tăng được thêm năm mươi năm tuổi thọ, phu phụ Tô Đại Tần Cẩm Hồng có thể được xem là "còn quá trẻ".

Cộng thêm tu tiên giới có Dưỡng Nhan đan, Dưỡng Nhan trà, đủ loại đan dược bảo trì tuổi trẻ, thứ này Tần Cẩm Hồng nhiều lắm, mấy trăm năm sau sợ khuôn mặt nàng vẫn là thiếu nữ đôi mưa, cưa sừng làm nghé cũng không phải không thể.

Người bên ngoài chỉ biết Tô Đại thành chủ chi uy, một lời nói chính là quyết định vận mệnh một người, làm sao có thể biết tại Tô gia hắn chỉ xếp thứ hai, không là thứ tứ, nếu Tô Nhất trở về, hắn có thể thăng hạng lên thứ năm.

Chân chính người nói chuyện có trọng lượng nhất chính là Tần Cẩm Hồng nha, mà bên ngoài còn chưa biết nàng tu vi chân thật.

Đúng lúc này có người hầu chạy vào, đối với hai người nói ra:

"Thành chủ đại nhân, Nguyễn gia chủ đến."

Tô Đại khuôn mặt lúc này có chút biến ảo, thay đổi lại vẻ mặt uy nghiêm thường ngày.

"Biết."

~~

Trong phòng, Tô Tiên nội tâm có chút lo lắng, mấy ngày nay mặc dù cha mẹ trấn an nàng, nói nàng không cần lo lắng.

Nhưng nàng hiện tại chỉ mới mười sáu, lần đầu gặp phải chuyện này, còn là chuyện tồn vong gia tộc, làm sao lại không lo lắng chút nào.

Lúc này cửa đột nhiên mở ra, bên ngoài bước vào là một thiếu niên anh tuấn bất phàm, chỉ là có chút non nớt, cần phải rèn dũa nhiều hơn.

Thiếu niên có tám phần nét của Tần Cẩm Hồng, hai nét còn lại của Tô Đại nằm ở thân thể cường tráng, hắn chính là Tô Thần.

Tô Thần cùng Tô Tiên là một cặp song sinh, hai người giống như y một khuôn đúc ra, khác nhau ở chỗ Tô Tiên lòi lõm rõ ràng, lộ ra thiếu nữ mười sáu xuân xanh, cặp mắt to tròn, có màu nâu nhạt, khuôn mặt thoáng có chút u buồn.

Còn Tô Thần trên mặt lúc nào cũng như xuân đến, mùa đông với hắn cũng là mùa xuân, luôn treo nụ cười trên miệng, cho người ta cảm giác, dù là hắn gặp người lạ, vẫn sẽ cho đối phương một nụ cười thân thiện.

"Tiểu muội, ngươi làm sao còn chưa ra ngoài?"

Tô Thần giọng nói đàng hoàng chững chạc, ra vẻ giống như là một ca ca răn dạy muội mình.

Tô Tiên thấy mặt hắn liền chán ghét, liền quên đi lo lắng lúc trước, chỉ là khuôn mặt nàng có nét u buồn, nàng dù cười cũng không giống như cười nói:

"Đệ đệ ngươi càng lúc càng không có pháp tắc, xông vào phòng người khác không một tiếng gõ cửa, đây còn là phòng nữ tử, còn là phòng tỷ tỷ ngươi, ngươi không sợ bị ta đánh một trận hay sao?"

Tô Thần cũng không có tức giận, hai người xưng hô như thế đã có nhiều năm, không ai chịu làm nhỏ, hắn đánh giá Tô Tiên một chút, chậc chậc nói:

"Ngươi nói mình là nữ nhi?"

Người khác không biết Tô Tiên thế nào, hắn Tô Thần cùng nàng đấu trí đấu dũng mười mấy năm, có thắng lợi, có ăn qua thua thiệt, hắn còn không biết nữ nhân trước mặt là bộ dạng gì.

Bên ngoài Tô Tiên chính là Tô gia đại tiểu thư, Song Kiêu Tô Thị, thiên phú kinh người, tuy nói mười sáu tuổi mới là thời điểm tốt nhất để tu luyện, nhưng cũng không cần quá chính xác như vậy, hiện tại là giữa tháng sáu, đôi huynh muội này đầu năm đã bước vào tu luyện, chỉ trong vòng nửa năm liền đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng 9.

Chỉ có như thế Tô Tiên mới có thể đánh Trương Thánh Anh một trận tới mức hắn phải trở về khóc lóc với phụ huynh.

Tô Tiên với người khác bên ngoài không chỉ có thiên phú tu luyên, cầm kì thi họa, đối nhân xử thế, không đến mức hoàn hảo, nhưng trên thang điểm mười có thể chấm chín phẩy năm điểm.

Nàng bên ngoài thể hiện ra mình có chút yếu đuối, kết hợp cùng khuôn mặt u buồn, khiến cho thế nhân rơi vào ảo giác, nghĩ nàng dễ dàng ăn hiếp.

Nhưng nàng chân chính lại là Thể tu, không sai, chính là loại thể tu một hơi có thể ăn mấy chục bát cơm, gánh trăm thùng nước, chẻ cả rừng củi.

Chỉ có điều Thể tu thường xuyên rèn luyện, tiêu hao năng lượng rất nhiều, nàng ăn cho dù nhiều cũng không sợ thừa cân, bảo trì thân thể mảnh mai của mình.

Tại Tô Tiên áo trắng kín đáo, không một kẻ hở, chỉ lộ ra hai bàn tay trắng nõn nà, bình thường nàng cùng nữ tử khác không khác bao nhiêu, cánh tay thanh mãnh, dáng người thon gọn, lòi lõm trước sau, nhưng khi Tô Tiên tức giận, khuôn mặt phiếm hồng, toàn thân nàng sẽ nổi lên không ít gân guốc chằng chịt, đó mới là chân chính đại khủng bố.

Tô Thần không giống như người chị em sinh đôi của mình, hắn là một tên kiếm tu, yêu thích nhẹ nhàng thanh thoát, phiêu diêu như gió, điềm tĩnh như mặt hồ, không gợn sóng, không nóng nảy.

Cho nên bàn về "võ miệng" Tô Thần có thể chấp mười cái Tô Tiên, còn về đánh nhau, mỗi lân kết thúc Tô Thần đều phải lăn trứng ngỗng.

Tô Tiên khuôn mặt nhấp nháy, bên ngoài nàng yếu đuối mỏng manh, nhưng thật ra là táo bạo xốc nổi, một lời không hợp liền làm.

Nếu là người ngoài, nàng cũng sẽ không máu dồn lên não, vì một hai câu nói mà tức giận, nhưng nàng với Tô Thần đấu dũng đã lâu, chỉ cần hắn thở ra thôi, nàng cũng là chán ghét.

"Tô Thần, ngươi muốn chết."

Hai người giương cung bạt kiếm, giống như chỉ cần một ám hiệu như đập vỡ ly sứ, liền sẽ xông vào đánh nhau.

Mà hình ảnh hai người đều nằm trong mắt Tô Nhất, hắn muốn cho người nhà bất ngờ, không có lựa chọn đường chính cũng như thông báo hắn đã trở về, mà lựa chọn một loại cách thức khác.

Còn về lúc này chỉ là đi ngang qua mà thôi, khóe miệng Tô Nhất giật giật, bộ dáng cha mẹ hắn như thế nào, hắn sớm biết rõ, không ngờ hai người em của hắn cũng là có bộ dáng khác như thế.

Cái này nếu như ai dám nói, Tô Tiên cùng Tô Thần không phải là người của Tô gia, Tô Nhất nhất định là kẻ đầu tiên đứng ra giải quyết hắn.

Cũng may hai người cũng không có đánh nhau, trận này mà náo lên, không còn là vấn đề trong nhà, mà cả Dương Thành đều sẽ biết, Song Kiêu Tô Thị tại sinh thần của mình, đánh nổ Tô phủ, lúc đó anh tuấn tiêu sái, làm việc cẩn trọng Tô Thần cùng yếu đuối mỏng manh, giúp người làm niềm vui Tô Tiên hình tượng xem như hủy hết không còn cái gì cả.

Bạn đang đọc Ai Nói Ta Là Phản Diện sáng tác bởi memedaiyeu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi memedaiyeu
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.