Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời Thiên Nam

Tiểu thuyết gốc · 1388 chữ

Tại Tam Đạo Tông, tại phòng tông chủ Đinh Ngọc Mỵ. Sau khi làm vài cái vẩy tay múa chân gì đó, làm phép mà, để tẩy rửa những thứ ô uế đầy dâm dục của cuộc hoan ái giữa Đinh Ngọc Mỵ và Dương Quân. Hai người mở cửa phòng ra ngoài trong sự tò mò hiên lên khuôn mặt Nam Cung Linh Nhi

"Mẫu thân! Sao hôm nay mặt mũi người hồng hào hẳn lên, chắc mới được tắm trong mưa xuân hả? Hí hí"

"Quân ca ca! Người cho mẫu thân ăn gì mà nay mẫu thân xinh đẹp hẳn lên vậy?"

Dương Quân hắc hắc cười nhìn Đinh Ngọc Mỵ

"Linh Nhi à! Muội ăn gì hôm qua, mẫu thân muội cũng ăn như thế, hắc hắc"

Đinh Ngọc Mỵ vẻ mặt vừa xấu hổ vừa tức giận, khác xa vẻ mị hoặc lả lơi mà Dương Quân gặp buổi đêm, nàng tiến lại gần cốc cho Nam Cung Linh Nhi một cái

Bộp ai gia.....

"Con nha đầu này, mâu thân ngươi mà cũng dám cười đùa"

Nam Cung Linh Nhi ôm đầu phụng phịu

"Mẫu thân xấu, Quân ca ca cần nghiêm trị nhiều hơn "

.....

Dương Quân và chúng nữ sau một đêm đầy mặn mà giờ đang có mặt đầy đủ tại phòng họp, chỉ có Dương Quân là vẫn tinh thần phấn chấn nêu lên ý kiến phát triển tông môn và Điện Châu thành, còn chúng nữ vẫn trong tình trạng mơ màng mệt mỏi lắng nghe hắn thao thao bất tuyệt. Dương Quân muốn để Đào Ngưng Hương ở lại và đề nghị tông môn trồng cho nàng một rừng đào trước lối xuất nhập tông môn, muốn có một thủ tông đại trận bảo vệ tốt nơi hậu cung của hắn, hắn còn cho Võ Nguyệt Nhi, Trần Ngọc Điệp, Triệu Nguyệt Cơ ra ngoài gặp mặt chúng nữ, muốn để họ được ở ngoài cho vui vẻ chứ cứ để trong Thiên Cung thật cô đơn, hắn không muốn chút nào. Không nói không làm thì thôi, vừa có Đào Ngưng Hương xuất hiện đã thấy vẻ mặt âm trầm của Bối Tuyết Sương, đến khi cả ba người Triệu Nguyệt Cơ ra thì tuy đã báo cáo với Bối Tuyết Sương biết nhưng trong này còn có nhiều người nha, Dương Quân nhận một hồi xỉ vả đến cả các môn võ như cào cấu bấu bẹo, xoắn tai một vòng xoắn eo hai vòng, làm cho hắn nước mắt lưng tròng, bù đầu rối tai mà chạy trốn.

"Dương lão đệ tốt, buổi sáng tốt lành chứ?"

"Hắc hắc, lão đệ thật bản lĩnh thông thiên nha, ta biết... Hắc hắc"

Hải Phong là người gặp Dương Quân đầu tiên khi hắn bỏ chạy đến phủ thành chủ

"Lão ca à, tốt lành gì?"

"Ta chạy không kịp đây, vừa ăn một trận chạy trối chết "

Hắc hắc

Hải Phong cười lên một tràng dài:" hậu cung bốc cháy à khạc khạc, lão đệ bản lĩnh cao, sẽ tốt đẹp mà"

"À ta đã được nhận lệnh điều chỉnh chính thức của Triều đình và tông môn, từ nay về sau sẽ là quan viên của Điện Châu thành, hắc hắc lệnh vô thời gian, tức là giờ ta sẽ chuyển hẳn gia quyến đến cư ngụ tại đây"

"Sau này cũng đã là thân cận của thành chủ đại nhân rồi, xin Chiếu cố hà hà hà"

Dương Quân và Hải Phong đến một tửu lầu cùng uống với nhau vài ly, hắn cũng muốn ăn chút gì lấp cái bụng đói mà lại còn làm quần quật từ hôm qua tới giờ

"Tốt ! Sau này lão ca cứ theo ta quản lý Điện Châu, ta có thịt cũng phải phần lão ca chén canh ...ha ha ha"

......

Sự việc đã dàn xếp ổn thỏa rồi, phân công đâu ra đó, Dương Quân sau khi Chiêu Vĩnh Nghi chạy tới thì cũng quyết định cùng nhau rời Điện Châu tiến về Nhật Nguyệt Hoàng Triều, con hồ ly nhỏ Hồ Tuyết Ni cũng không chịu ở yên mà quấn quýt lấy Dương Quân không rời

Cũng được gần nửa tháng kể từ khi Dương Quân rời khỏi Điện Châu thành. Trên một con đường độc đạo nhỏ phong cảnh đầy yên lành lặng lẽ, một chiếc xe ngựa chậm trãi di chuyển. Trên xe không phải là phu xe điều khiển ngựa mà lại là một cô nương mặt mũi không biểu cảm trên người là bộ y phục màu trắng diêm dúa, thực ra thì cũng không thể gọi là cô nương vì đây là một cương thi, một cương thì nữ tử áo trắng điều hành xe. Trong xe, một nam nhân đang nằm lim dim hưởng thụ, hưởng thụ gì nhỉ? ...đầu gối lên một cặp đùi trắng trẻo, một tay vuốt ve bộ lông trắng mượt mà của thú cưng, tay còn lại...hắc hắc ...đang nắn bóp một bộ ngực no tròn đầy đặn. Đó là Dương Quân, nơi hắn nắn bóp là bộ ngực của Chiêu Vĩnh Nghi, nàng đang vùi đầu vào giữa hai chân hắn dùng bờ môi chăm sóc tiểu huynh đệ phía dưới của hắn

"Ục...ục....công tử... Thoải mái chưa....ta. .ục..ục...mỏi.miệng...quá..ục.ục"

Phải nói vì sao Chiêu Vĩnh Nghi đang vục mặt phía dưới mà Dương Quân lại đầu gối trên một cặp đùi hưởng thụ một bàn tay nắn bóp đỉnh đầu. Không phải Chiêu Vĩnh Nghi, Dương Quân cũng không mang thêm ai, chỉ có thể là một nữ thi nữa do Chiêu Vĩnh Nghi nuôi

"Vĩnh Nghi, nữ thi nàng nuôi kỹ thuật xoa bóp cũng được "

"Ta tưởng cương thi phải tay chân cứng ngắc chứ?"

Dương Quân trên đường du ngoạn mới khám phá ra rằng Chiêu Vĩnh Nghi nuôl những hai nữ thi, một áo trắng đang điều khiển xe ngựa, một áo đen hắn đang gối lên đùi trắng hưởng thụ

"Ục...ục...công tử...các nàng ấy từng là ục..ục...hai thánh nữ dự bị...ục...ục..một...là thân...cô cô của ta... Ục...ục...một là tiểu di....của...ta.."

@@

Dương Quân há hốc mồm ngơ ngẩn, cũng vì đến cao trào mà bắn phá thật mạnh vào sâu trong miệng Chiêu Vĩnh Nghi, phần vì biết được hai nữ thi là thân cô tiểu di của nàng ta

"Vì sao vậy? Vì sao họ thành cương thi? "

Chiêu Vĩnh Nghi sau khi Dương Quân bắn đầy một chầu tinh khí vào miệng đã nuốt sạch sẽ, chỉ có chút ít hơi tràn ra khóe môi. Lấy khăn lau miệng nàng kể

"Nhật Nguyệt Hoàng Triều, chia làm hai bên Nhật Thành Chiếm cứ phía Đông, Nguyệt Thành chiếm cứ phía bắc, Nguyệt thành nơi ở của nô do Dẫn Thi Môn trưởng quản, mà Chiêu gia và Tống gia lại là các đời thánh nữ của môn, mỗi khi tuyển thánh nữ đều bị ném vào thi động, ai bắt được cương thi thì được thoát ra và trở thành thánh nữ, ai không thoát đều thành cương thi trong động"

" mẫu thân ta Tống Dao Mộng từng cùng cô cô Chiêu Tiểu Tuệ và tiểu di Tống Dao Như cạnh tranh vị trí thánh nữ, đó người biết đó, thân cô tiểu di ở đây thì mẫu thân thành công "

"Ta cũng là thánh nữ đời tiếp theo, vì mẫu thân phụ thân tưởng nhớ cô cô và tiểu di nên muốn ta nhập thi động thì thu họ, có lẽ là thân nhân nên ta mới thành công chứ thực lực ta yếu nhất khi tranh chấp "

Dương Quân ngồi dậy vươn vai, đưa tay quệt nhẹ khóe môi Chiêu Vĩnh Nghi vì còn sót lại chút dịch thể chưa lau hết. Dương Quân lúc đầu là Chiêu Vĩnh Nghi đề nghị để vị cương thi tiểu di mặc áo đen này của nàng chăm sóc tiểu đệ đệ cơ, nhưng hắn sợ nhỡ cương thi vụng về cắn nhẹ một cái thì thôi xong đời hắn, nhỡ tiểu đệ biến thành cương thi đệ đệ cứ cứng ngắc thì bỏ mịa

"Nguyệt thành cũng đầy u ám quá nha"

"Mà hai cương thi này là thân nhân của nàng nha.....ta....hắc hắc... Không ổn.... Hắc hắc.....

Bạn đang đọc Âm Dương Thiên Cung sáng tác bởi Huyetcongtunb
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huyetcongtunb
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 15
Lượt đọc 446

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.