Xông Chiêu gia
Cuộc hành trình đầy tiêu dao khoái hoạt của Dương Quân và Chiêu Vĩnh Nghi qua bao nhiêu ngày thì cũng đến đích khi cỗ xe ngựa dừng lại trước cổng của một tòa thành trì, đó chính là Nguyệt Thành nằm tại phía bắc Nhật Nguyệt Hoàng Triều . cả quãng đường hai người phải đi hơi vòng vì Chiêu Vĩnh Nghi sợ nhỡ đi qua mấy thành trì khác lại gặp khó khăn, dù sao thì thánh nữ Nguyệt Thành có tin đồn là đã bị hại, giờ mà xuất hiện sẽ làm đảo lộn các kế hoạch của hoàng tộc hay mấy thành khác. Dù không muốn nhưng kiểu gì cũng sẽ gặp người cản trở hay thậm chí là có kẻ sẽ phát động thích sát tiêu diệt
"Trên xe là ai? Xuống xe trình báo"( tắt máy xuống xe xuất trình giấy tờ ...há há)
Trên xe Chiêu Vĩnh Nghi hơi vén rèm che ngó ra ngoài thì thấy thủ bị thành là thuộc Chiêu tộc, nàng định bước xuống thì Dương Quân ngăn cản và xuống trước
"Các vị quân gia, ta là lữ hành tiêu dao, trên đường thăm quan đến quý thành muốn ghé lại nghỉ ngơi và thăm quan"
Tên quan quân có chút nghi ngờ nhìn Dương Quân nhưng thấy phu xe là một cương thi nên nghĩ rằng đây là đệ tử nào đó của Dẫn Thi Môn, Dẫn Thi Môn ở Nguyệt Thành là bá chủ, biết đâu đây là nội môn đệ tử nào đó được bồi dưỡng bọn chúng làm phật lòng thì lại hại thân nên cho qua luôn để cho xe ngựa của Dương Quân nhập thành
"Nàng đừng lộ diện, chi của nàng, phụ thân nàng không bảo vệ được mẫu thân nàng, để bị ép thành thánh nữ thay thế thì có lẽ trong tộc nàng có mâu thuẫn, có lẽ cũng nhiều người không muốn nàng trở lại "
Chiêu Vĩnh Nghi vẻ mặt suy nghĩ đăm chiêu
"Tướng công, thực ra thì phụ thân ta còn cũng như không, nên mẫu thân gánh vác Chiêu thị cũng sẽ bị các chi khác chèn ép muốn hạ vị mẫu thân là điều đương nhiên "
@@
Dương Quân :" là sao? Vì sao phụ thân nàng có như không là sao?"
"Hắn nhu nhược không thể bảo vệ người thân của mình à"
Chiêu Vĩnh Nghi bùi ngùi kể
"Thực ra thì phụ thân ta dùng kế cưỡng đoạt mẫu thân, mẫu thân mang thai ta mới không thể tiến cung"
"Cũng vì vậy Chiêm gia suýt bị Dẫn Thi Môn diệt, nhưng mọi chuyện đã rồi, mẫu thân được nâng đỡ lên vị trí gia chủ để hạ hỏa Dẫn Thi Môn "
"Nhưng các chi vẫn có chèn ép, và còn....
"Mẫu thân vì bị cưỡng đoạt động nộ nên đã sát hại và...và biến phụ thân thành thi nô của người "
"Giờ hoàng tộc làm khó thì ai bảo vệ người đây, Dẫn Thi Môn tưởng ta chết không là thánh nữ, sợ rằng sẽ không đứng ra xuất đầu"
@@
Sặc
Dương Quân ho khan một cái vẻ mặt thật sự bàng hoàng
"Tối độc phụ nhân tâm nha"
"Thật tàn nhẫn "
"Trượng phu luyện thành thi nô luôn "
"Nhưng tuy thấy phụ thân nàng đáng thương nhưng cũng phải cảm ơn hắn nha...hắc hắc"
"Hắn không cưỡng đoạt mẫu thân nàng thì sao giờ ta có một thê tử ở đây chứ?"
"Hắc hắc"
Dương Quân ôm eo Chiêu Vĩnh Nghi, tay không ngần ngại mà thò vào trong y phục nàng trêu ghẹo hai khối thịt núng nính trên ngực
"Đáng ghét, tướng công thu tay lại"
"Đến nơi rồi, đến nhà của thiếp rồi "
Dương Quân cũng Chiêu Vĩnh Nghi bước xuống xe trước một cánh cổng lớn với tấm biển Chiêu Gia Nguyệt Thành, khi đứng trước cửa thì có hai tên gia đinh chặn lại nói rằng chiêu phủ có việc không tiếp khách
"Ta là Chiêu Vĩnh Nghi đại tiểu thư, trong phủ có việc gì? Tránh ra để ta vào"
Hai tên gia đinh biểu tình ngơ ngác nhìn nhau rồi đột nhiên cười lớn
Ha ha ha
"Đại tiểu thư sao? Đại tiểu thư đã chết, lấy đâu ra đại tiểu thư? "
"Ngươi là đại tiểu thư? Sao không nhận là gia chủ luôn đi"
"Mà đại tiểu thư thì sao? Đại thiếu gia chống đỡ "
"Đại lão gia sắp phế gia chủ..... hắc hắc"
Dương Quân thấy sự tình có điều lạ bèn phất tay đánh bay hai tên gia đinh hỗn láo bay qua một bên, phất một lần nữa đánh nổ đại môn Chiêu gia mà tiến vào
"Đi ! Nàng theo ta vào xem tình hình "
.....
"Các ngươi là ai?"
....
"Người đâu có kẻ phá hoại "
....bốp....
...bùm....
Ai gia.....
Người đâu...có kẻ đánh vỡ đại môn xông vào.....
Dương Quân vừa ra tay cảm giác sức mạnh hùng hậu, hắn không để ý rằng bao nhiêu ngày tầm hoa vẫn liễu ngập tràn trong ôn nhu, hút đi rất nhiều âm khí của chúng nữ tích tụ mà cảnh giới đã là chân nhân nhị cảnh
"Mịa nó cản ta thì chết, mau thông báo cho người chủ sự ra đây"
Một tay nắm lấy Chiêu Vĩnh Nghi một tay xuất ra kình thiên thương, Dương Quân một mạch đi vào, kẻ nào cản đánh bay kẻ đó
"Ngươi là ai? Ta là gia chủ Chiêu gia "
Ồ
Cho tiến lên xem người vừa phát biểu kia
"Đại bá, sao người là gia chủ? Mẫu thân ta mới là gia chủ"
"Mẫu thân ta đâu?"
Tên đại bá trong lời nói của Chiêu Vĩnh Nghi là Chiêu Vũ Văn là đại ca của phụ thân nàng, nếu không vì phụ thân nàng gây chuyện thì chức vị gia chủ đúng là của hắn chứ không phải là nhường cho mẫu thân nàng để dẹp yên phẫn nộ của Dẫn Thi Môn
"Ồ là Vĩnh Nghi? Tưởng ngươi đã chết? "
"Hừ...chức vị gia chủ giờ thuộc về ta, mẫu thân ngươi đã bị giam lỏng, giờ không có Dẫn Thi Môn chống đỡ thì cứ đợi mà tiến cung đi ...ha ha ha"
"Đại hoàng tử Tần Kim Chung không nghĩ rằng lại để mắt tới một quả phụ hắc hắc"
"Hoàng đế khi xưa cũng vậy giờ là hoàng tử, mẫu thân ngươi thật có giá"
Tần Kim Chung là Đại Hoàng tử của Tần gia hoàng tộc, tương lai có thể là tân Hoàng đế Nhật Nguyệt Hoàng Triều hắn rất có thế lực tại Thủy Hỏa thành
"Thì ra ngươi cấu kết người ngoài hãm hại người thân"
Chiêu Vũ Văn vẻ mặt gian ác cười lớn
"Người nhà sao? Làm gì có chuyện Chiêu gia gia chủ lại họ Tống "
"Vị trí này vốn là của ta, mẫu thân ngươi làm gì được phép ngồi"
"Bao năm nay Chiêu gia vẫn bị Hoàng tộc chèn ép đến khổ, giờ có cơ hội phò tá Đại hoàng tử thoát khỏi cảnh khổ sao không tốt chứ "
Đằng sau Chiêu Vũ Văn có một tên mặt mũi đầy gian manh bỉ ổi tiến lên nói tiếp
"Há há... Tống Dao Mộng mẫu thân ngươi vẫn còn ngọt ngào mà được Đại hoàng tử để mắt tới, mà ta nghe nói cũng là hoàng đế vẫn còn vấn vương mẫu thân ngươi "
"Đại hoàng tử chỉ là lấy cớ, có lẽ âm thầm hưởng thụ rồi lại hiến cho hoàng đế để lấy sự sủng ái"
"Vừa hay.. Hắc hắc...hiến thêm ngươi, hai mẫu tử cùng ra trận hầu hạ, đổi lấy Chiêu gia thái bình vinh quang ....hắc hắc"
.....
"Khốn nạn! Chiêu Vũ Địch ! Ta phải giết ngươi "
Người mà Chiêu Vĩnh Nghi phẫn nộ kêu lên là Chiêu Vũ Địch con trai của Chiêu Vũ Văn, một tên chơi bời lêu lổng, hắn vẫn đi theo Đại hoàng tử hầu hạ nịnh bợ
Đăng bởi | Huyetcongtunb |
Thời gian | |
Lượt thích | 12 |
Lượt đọc | 367 |