Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tìm Kiếm Manh Mối

Tiểu thuyết gốc · 2387 chữ

Về những người giấu mặt ẩn nấp của nước Thịnh hiện tại Giám Bộ của nước Lương chỉ có một chút thông tin về việc những người này chủ yếu tập trung ở khu vực thành Lương Kinh và Lạc Thành còn cụ thể như thế nào hay họ liên quan đến những ai thì hoàn toàn chưa có bất cứ thông tin gì cả. Diệp Tinh Hà cũng đã tham gia vào việc tìm kiếm này và tình hình cụ thể như nào thì chỉ có cao tầng Giám Bộ cùng với Lương An và Diệp Tinh Hà là nắm rõ. Công việc điều tra của Giám Bộ là công việc đặc thù cho nên cả Thái Sư đại nhân cũng không được tiếp cận thông tin.

Sau sự việc phủ của Thượng Thư Thương Bộ bị lục soát thì có tin đồn lan khắp thành Lương An về việc quan chức cấp cao bao gồm cả các Thượng Thư nhận hối lộ nên bị bệ hạ bắt giam. Hiện tại Thượng Thư Tài Bộ và Thượng Thư Thương Bộ đã được thả về. Thượng Thư Tài Bộ chỉ bị cắt bổng lộc một năm còn Thượng Thư Thương Bộ thì bị cắt 2 năm hơn nữa còn không được xét duyệt tất cả các hình thức ban thưởng trong 3 năm. Thật ra tội trạng của họ cũng không tính là nặng cho nên chỉ phạt như vậy coi như răn đe. Việc hai vị Thượng Thư được thả cũng không bị cách chức đã làm cho tin đồn bị dập tắt. Trị an trong thành Lương Kinh cũng trở lại bình thường.

Còn về tổ chức quân sự kia thì Lương An đã phái người của Hộ Long Sơn Trang bí mật giám sát khi cần thiết thì Dương Mặc sẽ đích thân mang theo Cấm Vệ Quân tiêu diệt. Còn hiện tại để tránh đánh rắn động cỏ thì Lương An vẫn chưa sờ đến tổ chức này mà chỉ tập trung vào việc tìm kiêm manh mối của những người ẩn mình kia. Một lần nữa tin tức trong dân chúng lại được huy động khi mà Diệp Tinh Hà đã nhờ đến hết tiểu nhị ở tất cả các quan ăn và quán trà mà hai người quen biết trước kia. Phàm là người có xuất thân từ nước Thịnh hoặc thân phận khả nghi thì họ đều bí mật để lại thông tin cho Giám Quan của Giám Bộ đến thu thập về.

Những người ẩn mình này đều là những người có sức chiến đấu cao. Theo thông tin khai thác được từ đoàn trưởng của Thương Đoàng Hoà Yên thì có người hình như còn có Lĩnh Vực. Lần này nước Thịnh thật sự rất dụng tâm trong hành động. Họ bố trí đa tầng đa lớp các thành phần khác nhau. Mỗi người một nhiệm vụ không ai biết được chính xác hành tung của những người còn lại nhưng lại vẫn có sự liên kết chặt chẽ đến nhau. Lần này Thương Đoàn Hoà Yên bị tóm nhưng hai tổ chức kia vẫn an toàn nếu không có loại mê dược kia của Diệp Tinh Hà thì chắc có bắt được cũng chẳng khai thác được thông tin gì.

Suốt khoảng thời gian một tháng sau đó Giám Bộ tận lực tìm kiếm cũng chỉ thu được vài kẻ khả nghi tuy nhiên vẫn chưa điều tra được gì. Diệp Tinh Hà không thể dùng cách cũ với những người không có nội công cho nên có bắt được một vài kẻ cũng chẳng tra hỏi được gì những thông tin mà chúng biết rất hạn chế. Tuy nhiên phạm vị chỉ có thành Lương Kinh và Lạc Thành cho nên những nơi chưa phát hiện ra cũng dần dần bị thu hẹp lại. Phía Lạc Thành thì Mục Vân đã lên đường từ trước đó cho nên cũng sẽ sớm có kết quả.

Người dân Lạc Thành vẫn hầu hết là người Lạc cho nên khi biết cần phải giúp đỡ bệ hạ thì họ đều tận lực. Bất cứ kẻ khả nghi nào cũng không thể trốn trong Lạc Thành mà không bị phát hiện. Cũng vì thế mà mấy ngày sau Mục Vân cũng đã bắt được một người. Tuy nhiên Mục Vân không vội tra khảo ngay mà lệnh cho Giám Quan của Giám Bộ đưa hắn về thành Lương Kinh cho Diệp Tinh Hà tra hỏi còn bản thân thì giả vờ ở lại nhưng thực tế là bí mật theo sau đội Giám Quan kia. Bởi vì trước kia Mục Vân ở trong Thương cho nên rất rõ việc muốn cắt đứt manh mối thì phải làm gì. Đó chính là giết người diệt khẩu, kẻ bị bắt kia nhất định sẽ bị trừ khử để tránh bị lộ ra nhiều thông tin hơn.

Từ Lạc Thành về thành Lương Kinh theo tốc độ của Giám Quan thì sẽ từ 4 đến 5 ngày đường. Mà những nơi có thể phục kích thì trước kia Mục Vân đã từng tìm hiểu cả. Mà chính xác hơn là năm xưa Mục Vân cũng đã từng làm. Hiện tại thời thế đổi thay Mục Vân lại là bên phải bảo vệ. Chính từ những kinh nghiệm này mà Mục Vân cùng vài người của Hộ Long Sơn Trang cùng với một đội Cấm Vệ Quân đã bố trí được một cái bẫy chờ nhóm người kia cắn câu. Và quả nhiên là họ cắn câu khi mà họ đã chọn tấn công tấn công tại một quán trọ trên đường.

Ngày trước đường từ Lạc Thành về thành Lương Kinh rất trống trải hiện tại vì nhu cầu đi lại nhiều cũng như đường xá đã được xây dựng chỉnh trang hoàn thiện cho nên quán trọ dọc đường mọc lên khá nhiều. Cứ chừng nửa ngày đường lại có một vài nơi như vậy để cho từ thương gia cho đến người dân có chỗ nghỉ chân nhất là vào ban đêm. Vì đang áp giải phạm nhân cho nên đoàn của Giám Bộ cũng đã chọn một quán trọ khá lớn để có đủ không gian nhưng thật không ngờ lại bị tấn công ở một chỗ như thế này.

Giám Quan của Giám Bộ cũng là những người có võ nghệ tuy nhiên chẳng có mấy người có nội công dù chỉ là cấp 1. Bởi vì họ vốn là hoạt động dân sự bắt những kẻ phạm tội bình thường chứ đâu phải ra trận đánh nhau với cao thủ. Hôm nay thì họ phải đối phó với những cao thủ như thế. Cũng may là Mục Vân đã có chuẩn bị cho nên mấy người đến giết người diệt khẩu đang bị vây chặt lại.

- Không cần ra tay. Để ta bắt bọn chúng.

Mục Vân biết Giám Quan không thể nào là đối thủ của mấy người kia cho nên không để cho họ tham chiến. Vừa tránh thương vong vô ích vừa tiện cho Mục Vân không bị vướng víu. Khi Mục Vân mở Ám Vụ ra thì những người kia biết mình đã gặp phải Lĩnh Vực cho nên tìm cách bỏ chạy. Tuy nhiên họ bị vây trong Ám Vụ hoàn toàn không thấy được phương hướng. Hơn nữa còn có đội Ngự Lâm Quân mai phục chỉ chờ họ sa vào lưới cho nên chẳng mất bao nhiêu công sức thì nhóm này đã bị bắt hết lại. Sau đó thì cả đoàn tức tốc về thành Lương Kinh. Bắt được chừng này người là đã khá ổn rồi.

Diệp Tinh Hà nhận được con mồi mới thì nở ra một nụ cười đầy ma mị làm cho những người kia không khỏi rùng mình sợ hãi. Diệp Tinh Hà trong thời gian vừa rồi đã cải tiến một chút loại mê dược kia. Nó bây giờ thì có thể gây ra đau đớn nếu Diệp Tinh Hà muốn và những người này chính là những người đầu tiên phải chịu cảnh cực hình đó. Đến Giám Quan của Giám Bộ cũng rùng mình trước sự đáng sợ của hoàng hậu. Sau khoảng 2 canh giờ khi những tiếng la hét dừng hẳn thì Diệp Tinh Hà đi ra với những thông tin thu được.

- Đến những địa điểm này tra xét cho ta. Đừng bỏ lỡ kẻ nào đấy.

- Tuân mệnh nương nương.

Những nhiệm vụ quan trọng thế này thì không được giao cho Giám Quan bình thường mà toàn là những Giám Quan cấp cao của Giám Bộ bao gồm cả các Đại Giám Quan của Tra Ty đi. Họ quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc không phải vì muốn thăng chức hay lên phẩm mà là không muốn bị Diệp Tinh Hà xử phạt. Thời gian qua chứng kiến thủ đoạn của Diệp Tinh Hà toàn bộ Giám Bộ đã phải đánh giá lại về nương nương. Nói thật thì họ thấy nương nương mới giống Diệt Thế Hắc Long hơn bệ hạ. Nào có mấy người hiểu được là nếu Lương An ra tay thì sẽ còn kinh dị hơn thế. Diệp Tinh Hà là đang chịu tiếng xấu thay Lương An.

Đội hình của Giám Bộ nhanh chóng bao vây những địa điểm được Diệp Tinh Hà ghi lại sau đó ập vào bên trong bắt người. Tuy nhiên họ không thu được quá nhiều thu hoạch. Trong 3 nơi thì chỉ 1 nơi là có người hơn nữa cũng chỉ bắt được có 2 người lại còn không có sức chiến đấu mạnh. Chứng tỏ rằng những người này không phải thành viên quan trọng. Diệp Tinh Hà khá thất vọng tuy nhiên cũng mặc kệ mà tiếp tục tra hỏi dù là thông tin nhỏ nhất cũng phải moi ra cho bằng được. Sau đó Diệp Tinh Hà và Mục Vân lại tiếp tục lần theo những manh mối mà họ có được.

Lần này cả hai tự mình ra tay vì họ nhận ra nhóm người kia đang tập hợp lại để tránh bị bắt lẻ từng người từng người. Dù sao thì đông người vẫn dễ dàng cho việc chiến đấu hơn là chỉ có một mình. Vấn đề là họ không biết bên nước Lương đang quyết tâm hơn bọn họ rất nhiều. Hiện tại nếu đọ sức một cách hết mình thì thậm chí Lương An còn không thắng được Diệp Tinh Hà. Đây là chắc chắn chứ không phải có thể. Diệp Tinh Hà một khi nộ khí bốc lên thì nội khí Phượng Hoàng sẽ không còn là màu đỏ nữa mà chuyển sang một màu như máu tươi vậy cực kỳ đáng sợ. Mục Vân luôn theo sau để dùng Ám Vụ che phủ các khu vực khám xét. Một là để tránh những kẻ này chạy trốn hai là để tránh người dân chú ý vì các cuộc tấn công này thường diễn ra vào đêm tối.

Từ những thông tin khai thác được từ hai kẻ bị bắt kia Diệp Tinh Hà gần như lật tung mọi địa điểm mà nhóm người ẩn mình kia lẩn trốn. Từ những kẻ tép riu cho đến những người quan trọng hơn đều lần lượt bị nội khí Phượng Hoàng trấn áp một cách tàn bạo. Cứ thế từ từ từng cứ điểm từ nhỏ đến lớn của họ bị tóm gọn. Những kẻ có địa vị cao cũng dần dần bị lộ ra. Số lượng người của tổ chức bí mật này không nhiều do toàn là những người có khả năng chiến đấu cũng như ám sát. Vì thế mà lực lượng của họ suy giảm rất nhanh chỉ còn lại những kẻ mạnh nhất mà thôi. Và những chỗ có thể trốn của họ càng lúc càng bị thu hẹp dần.

Phán đoán được tình hình sẽ có sự thay đổi cho nên Lương An và Diệp Tinh Hà đã lập ra một kế hoạch đón lõng. Những người này khi bị uy hiếp nhất định sẽ tìm cách chạy trốn. Mà chạy trốn thì cách duy nhất chính là vượt ra ngoài cửa thành vào lúc chiều tối khi cổng thành chuẩn bị đóng và lính canh của Đô Thành Phủ đã mệt mỏi. Vì thế mà Diệp Tinh Hà vẫn tiếp tục dồn ép khi tiếp tục lần theo các địa điểm lần trốn còn các cửa thành của thành Lương Kinh đều đã được cài thêm quân của Cấm Vệ Quân vào canh phòng hơn nữa Mục Vân và Dương Mặc cũng tham gia. Hai cửa thành có khả năng xảy ra vấn đề nhất là cửa bắc và cửa đông được hai người này trấn thủ. Còn hai cửa còn lại do Lương An và Chu Hùng thống lĩnh lo. Trong đó thì Chu Hùng thống lĩnh lo cửa phía tây do nó gần Hoàng Lăng còn Lương An thì lo cửa nam nơi hoang vắng nhất. Có dùng Huyền Lôi thì cũng không gây ra ảnh hưởng gì quá lớn.

Quả nhiên đúng theo dự tính thì nhóm người ẩn mình kia bị dồn vào chân tường thì họ đã bắt đầu có ý định chạy trốn. Và cửa họ chọn là cửa đông. Dù sao thì hướng đó đi ngoài rồi đến Bình Giang tiếp tục lên phía bắc thì sẽ có thể tụ họp cùng nhóm người được trang bị quân sự kia. Khi hai nhóm cùng nhau hành động thì mới có thể trốn thoát được. Vì hiện giờ của họ quá mỏng. Không thể nào chiến thắng được dù là nhỏ nhất trong thành Lương Kinh này. Khi mà kẻ đuổi theo bọn họ là Diệp Tinh Hà. Tổng số người hiện tại còn lại của nhóm này là hơn 20 người trong đó toàn là có nội công từ cấp 2 cho đến 1 người có Lĩnh Vực. Tuy nhiên chỉ là Lĩnh Vực Hư Ảnh. Nước Thịnh vẫn chưa nhiều người đến mức dùng một Lĩnh Vực Thần Thú đi sang nước Lương. Nếu họ sẵn Lĩnh Vực như vậy thì sớm đã chiếm lại vùng đất đã mất rồi.

Bạn đang đọc Ám Nhật- Chân Vũ sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.