Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giai Đoạn Tiêu Hao

Tiểu thuyết gốc · 2273 chữ

Sự phản kháng mãnh liệt của nước Giang cùng với việc nước Thịnh dốc sức ứng cứu làm cho cánh quân phía tây của nước Lương bị tổn thất. Vì thế mà không còn cách nào khác Lương An buộc phải điều Thần Võ Doanh quay về để sẵn sàng bảo vệ cho phía tây khi mà cả Bắc Lương và Lạc Thành đều đã tiêu hao một lượng quân số.

Bố trí của quân Lương cũng được thay đổi lại khi mà Hắc Long Quân chuyển sang phía tây cùng với Liên Đông Doanh bỏ hoàn toàn hướng phía nam thành Giang Đô. Dù sao khu vực này cũng không có nhiều tài nguyên cho nên có trả lại cho nước Giang cũng chẳng thay đổi được tình hình. Trong khi đó thì quân ở Giang Hải và Đông Hải Doanh vẫn giữ nguyên vị trí cũ không cho nước Giang có cơ hội chiếm lại đất.

Việc Diệp Tinh Hà vẫn còn ở ngoài mặt trận là đủ để uy hiếp nước Giang rồi. Và cũng nhờ có sự xuất hiện của Diệp Tinh Hà mà bờ đông sông Liên Giang lại một lần nữa nằm trong tay quân Lương. Tuyến đường tiếp tế vượt sông cũng được hình thành một cách hoàn chỉnh để cho nước Lương chuyển sang việc đánh lâu dài.

Toàn bộ 3 hướng đều nhận được mệnh lệnh chỉ giao chiến khi nắm chắc phần thắng. Riêng với thuỷ quân thì phải dùng lực lượng còn lại kiểm soát càng nhiều khu vực biển càng tốt nếu có thể thì tiếp tục đánh tiêu hao với thuỷ quân nước Giang. Giai đoạn hai của quá trình công hạ nước Giang được tiến hành với mục tiêu là tiêu hao hết toàn bộ số quốc lực tĩnh luỹ của nước Giang còn lại.

Phía tây vẫn còn nỗi lo cho nên Lương An đã gửi cả Mục Vân và Lương Mặc ra Lạc Thành để chuẩn bị sẵn sàng cho việc nước Thịnh tấn công lần nữa. Lực lượng của Bắc Lương doanh sẽ là nơi được ưu tiên bổ sung quân trong năm nay để có thể hồi phục trong thời gian ngắn nhất.

Lực lượng quân Lương lúc này chỉ có mỗi Thanh Lâm Doanh là chưa được huy động ra chiến trường. Họ là đội quân dự bị cuối cùng của nước Lương dùng để phòng thủ thành Lương Kinh nếu cần thiết. Còn ngay cả Cấm Vệ Quân cũng đã được Lương An lệnh cho chuẩn bị sẵn sàng ra trận.

Nước Thịnh quả thực đúng là muốn có một đợt tấn công nữa và họ đang tích cực chuẩn bị cho đợt tấn công này với việc một lần nữa huy động một lượng lớn binh sỹ. Tuy nhiên sau khi có mật báo về việc Lương An chuẩn bị cùng Cấm Vệ Quân tiến về phía Lạc Thành thì nước Thịnh buộc phải dừng đợt tấn công họ đang chuẩn bị lại. Đối mặt với Diệp Tinh Hà khác với Lương An. Với Diệp Tinh Hà thì chỉ cần lo về số lượng binh sỹ thôi còn đấu với Lương An thì toàn bộ Lĩnh Vực của nước Thịnh đều có thể sẽ mất mạng khi mà hiện tại ai ai cũng biết về đòn Lôi Phạt. Nếu bị thứ đó đánh trúng thì chắc chắn chết dù có là bất cứ ai. Nước Thịnh có thể mất thêm 5 10 vạn quân nhưng không thể mất thêm bất cứ một Lĩnh Vực nào nữa.

Việc nước Thịnh không thể quấy rối nước Lương thêm làm cho nước Giang lại một lần nữa phải đối đầu với tình huống nguy hiểm. Khi mà những hoạt động phá vòng vây của họ đều bị Diệp Tinh Hà bẻ gãy không mấy khó khăn. Ngay cả việc kéo cả ba Lĩnh Vực ra cũng không thay đổi được gì khi mà Diệp Tinh Hà và Lương Minh Nguyệt cùng nhau xuất chiến. Quân Giang đang bị kéo vào một cuộc chiến tiêu hao với quân Lương. Về mặt quân số thì quân Giang đông hơn một chút còn về mặt chất lượng và tiếp tế thì họ thấp hơn hẳn. Bây giờ Diệp Tinh Hà lại càng kéo cán cân này nghiêng về phía nước Lương hơn.

Hiện tại lực lượng dự bị của quân Lương chưa nên được điều động cho nên Lương An muốn Hắc Long Quân và Lương Minh Nguyệt gây ra nhiều thiệt hại nhất có thể với lực lượng quân Giang cố gắng tổ chức phá vòng vây. Làm sao để cho Liên Đông Doanh không bị thiệt hại lực lượng trước khi có đánh lớn. Hiện tại nước Giang cũng phải dàn quân ra cả bốn hướng để duy trì thế phòng ngự. Họ chắc chắn không thể tập trung quân đánh về phía Hắc Long Quân được.

Những cuộc giao tranh chớp nhoáng và nhỏ lẻ thì chính là chiến trường tốt nhất cho một đội kỵ binh mạnh. Quân Giang biết như vậy cho nên buộc phải tìm hướng đột phá vòng vây khác.

Hướng bắc thì không thể được do lực lượng liên hợp của Giang Hải rất mạnh. Huy động một lượng lớn quân thì nước Lương sẽ phát hiện ra và tấn công ngay vào khu vực thiếu hụt phòng ngự của nước Giang. Vậy là chỉ còn hướng đông, vấn đề là hướng đông là hướng không có đất nhiều để chiếm lại. Phần đất nhỏ phía đông không đủ để cứu nước Giang trong tình huống này.

Phân tích rõ tình huống xong nước Giang vẫn buộc phải đánh về phía đông do không còn sự lựa chọn nào khác. Đông Hải Doanh của nước Lương lần này đã thực hiện đúng theo chiến lược của Lương An khi không đối đầu trực diện với quân Giang mà lui về phía gần Thiên Đông cảng nơi đóng doanh trại chính của họ. Từ đây thì lực lượng thủy quân có thể hỗ trợ.

Trong khi Nam Đạo thủy quân nước Lương sẵn sàng cho việc hỗ trợ bộ binh thì Bắc Đạo lại tập trung vào việc quấy phá lực lượng thủy quân nước Giang và làm sứt mẻ bọn họ.

Cùng lúc với việc quân Giang đánh về hướng đông thì Hắc Long Quân một lần nữa đánh về phía nam thành Giang Đô để tái lập lại vòng vây. Vì lực lượng chính của nước Giang đã ở hướng đông cho nên phía nam nhanh chóng thất thủ. Khu vực mà nước Giang kiểm soát không được bao lâu một lần nữa lại rơi vào tay nước Lương.

Đội quân chính của nước Giang buộc phải quay về phòng thủ thành Giang Đô mà không thể nào uy hiếp Đông Hải Doanh của nước Lương được nữa. Nước Giang rơi vào một vòng tròn luẩn quẩn khi mà không có cách nào phá vỡ vòng vây cả.

Càng cố gắng vùng vẫy thì họ càng tiêu hao nhiều nguồn lực hơn. Chỉ cần như vậy vài lần nữa thì các kho dự trữ còn lại của nước Giang cũng sẽ bị tiêu hao hết. Nhất là trong tình thế mà mùa đông chuẩm bị đến.

Ngược lại thì với nước Lương. Nơi đã chuẩn bị sẵn sàng cho chiến tranh tiêu hao thì lực lương còn lại của người lại khoảng hơn 2 vạn người được Lương An ra lệnh bổ sung cho mặt trận phía tây.

Cộng với 2 vạn người Lạc có sẵn ở đội quân liên hợp của Giang Hải được tách ra nữa hình thành một đội quân người Lạc trấn giữ cánh này.

Toàn bộ lực lượng của Liên Đông Doanh được điều lên trấn giữa phía nam thay cho Hắc Long Quân được rút về. Mùa đông ở nước Giang sẽ làm cho mặt đất ẩm ướt không thích hợp cho việc kỵ binh triển khai tác chiến. Hắc Long Quân sẽ không thể phát huy được tất cả thế mạnh.

Việc này cũng có nghĩa là Lương Minh Nguyệt và Lương Triều Dương rời khỏi chiến trường. Lần đầu tiên ra trận của họ tính ra là không được thành công lắm. Khi mà Lương Minh Nguyệt muốn diệt được nước Giang trong lần này.

Thay đổi binh lực của nước Lương không làm cho nước Thịnh có thêm chút thuận lợi nào khi mà 2 vạn quân người Lạc được điều đi đổi lại Hắc Long Quân quay về. Cũng có nghĩa là phía tây nước Lương còn mạnh hơn trước. Lạc Hà lại càng không thể so sánh được với Lương Minh Nguyệt.

Thời điểm mùa đông đến mới thực sự là lúc cuộc chiến tiêu hao của nước Lương và nước Giang bắt đầu. Và Lương An còn tặng thêm cho nước Giang một đòn nữa khi ra lệnh cho thủy quân thông báo với thương nhân Hải Quốc và Đông Quốc không được đến nước Giang trong thời gian này. Đã khó khăn lại còn mất thêm một nguồn lực kinh tế nữa thì nước Giang sẽ càng bị nhấn chìm thêm vào khủng hoảng.

Đã thế thời tiết lại còn ủng hộ nước Lương khi mùa đông năm nay đến sớm khi mới vào đầu tháng Hợi đã bắt đầu rét. Quân sỹ nước Lương đã có sẵn những chiếc áo lông cừu ấm áp còn nước Giang thì chắc chắn toàn bộ quân số của họ sẽ không thể được trang bị đầy đủ. Bình thường thì còn có doanh trại chính là tấm bình phong che chắn gió rét. Còn trong tình trạng phải phòng thủ ngoại mặt trận thế này thì đúng là cực hình với quân Giang.

Tận dụng lợi thế này quân Lương liên tục mở những cuộc tấn công từ hướng bắc nơi có quân lực mạnh và hướng nam nơi có Diệp Tinh Hà. Quân Giang buộc phải giao chiến trong tình huống thua thiệt này khiến cho khoảng đất họ kiểm soát bị thu hẹp đi theo hai hướng này.

Việc này làm cho tinh thần của quân Giang xuống một cách trầm trọng. Khi mà ngay cả việc ăn uống đầy đủ cũng không thể được duy trì. Dựa theo dự tính của Lương An thì cùng lắm đến mùa hè năm sau nước Giang sẽ không còn lực đánh tiếp nữa.

Tin xấu liên tiếp truyền về thành Giang Đô khi mà ở ngoài biển, một đợt tấn công cảm tử của Bắc Đạo thủy quân nước Lương đã phá hủy căn cứ cuối cùng của thủy quân nước Giang. Quân Lương thiệt hại hơn 30 tàu chiến đổi lại thì thủy quân nước Giang không còn nơi tập kết lực lượng nữa. Quyền kiểm soát bờ biển lúc này chính thức rơi vào tay nước Lương. Nước Giang đã bị bao vây hoàn toàn từ tất cả các hướng cũng như mất mọi nguồn lực có thể giúp nước Giang trở mình.

Việc không thể tập kết lực lượng còn làm cho thủy quân nước Giang rơi vào thế có thể bị tiêu diệt hoàn toàn bởi thủy quân nước Lương cho nên những tàu chiến chủ chốt của nước Giang đều phải co cụm nhau về khu vực cửa sông của một nhánh sông Liên Giang. Nhánh sông này là nhánh sông đi qua thành Giang Đô. Họ phải ngược sông đi vào bến tàu ngoài thành Giang Đô để giữ lực lượng tinh nhuệ nhất của thủy quân nước Giang. Còn những tàu chiến còn lại buộc phải tự mình đương đầu với thủy quân nước Lương nếu tiếp tục xảy ra chiến sự.

Hiện tại thì từ đội quân nhà nhã nhất thì Thanh Lâm Doanh lại là nơi bận rộn nhất nước Lương khi phải vận chuyển đồ tiếp tế từ các kho dự trữ ra mặt trận cho các 2 hướng tây và nam tại vòng vây nước Giang. Quân số vốn đã không nhiều của họ phải chia là làm nhiều việc cho nên không khỏi có chỗ lo không chu toàn. Ở hai hướng còn lại thì thủy quân tiếp viện cho phía bắc với đồ từ căn cứ Bắc Lưu Cảng còn Đông Hải Doanh có thể tự lo khi có sự hẫu thuẫn của căn cứ cảng Nam Hải.

Vòng vây của quân Lương được giữ vững bất chấp thời tiết khắc nghiệt. Quân sỹ ở tất cả các doanh đều được chu cấp một cách đầy đủ. Trong khi đó ở nước Giang thì tình hình càng lúc càng căng thẳng hơn khi mà lương thực được dồn cho quân sỹ thì cũng có nghĩa là người dân nước Giang phải chịu đựng cái đói trong thời tiết này.

Diệp Tinh Hà sau khi nhận được tin tức thì quyết định sẽ đánh vào lòng người đang bị lay động ở nước Giang. Diệp Tinh Hà hạ lệnh cho quân sỹ các doanh chia sẻ lương thực với tất cả những người dân nước Giang mà họ bắt gặp bất chấp những người này có hàng hay không.

Phần diện tích ít ỏi còn lại của nước Giang nếu như sắp tới còn không có đủ người canh tác thì chẳng cần đến mùa hè năm sau. Chỉ cần đến vụ thu hoạch mùa xuân thôi nước Giang đã bị đánh gục rồi. Nước đi này của Diệp Tinh Hà có thể coi là một đòn đánh chí mạng vào nước Giang đang thoi thóp.

Bạn đang đọc Ám Nhật- Chân Vũ sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.