Song Đầu Long
Khu vực nội khí biến dị càng lúc càng trở nên rộng hơn. Hiện tại nó đã bao trùm cả Lĩnh Vực của Lương Triều Dương lẫn Lương Minh Nguyệt. Dù không bị ảnh hưởng gì thì những binh sỹ lúc trước ở trốn ở bên trong Lĩnh Vực của Lương Triều Dương đã di chuyển ra ngoài để chắc chắn không gì đó bất ngờ xảy ra với họ. Một phần cũng là vì lúc này quân Lương đang dồn lên tấn công sau giai đoạn bị quân Thịnh dồn ép lúc trước.
Sau khi khuếch đại đến mức cực hạn về kích thước thì khu vực biến dị bắt đầu biến đổi một lần nữa. Hai luồng khí trắng, đen từ hai bên lúc này đang hoà quyện vào nhau nhưng không hoà tan hay biến đổi màu sắc mà chỉ tạo thành một vòng xoày vô tận càng lúc càng mạnh. Tất cả Lĩnh Vực của nước Thịnh lúc này đều nhận ra đây là một chiêu hợp kích cho nên họ đã ngay lập tức ra lệnh cho binh sỹ lùi lại còn bản thân 5 người bọn họ thì tiến lên trước chuẩn bị chống đỡ chiêu thức này.
Lương Triều Dương vẫn chưa quen với việc điều khiển nội khí cho nên lúc này gần như bị hút cạn. Thái tử của nước Lương đã không còn sức lực để gồng gánh gánh nặng mà việc hai luồng nội khí hợp lại tạo ra nữa. Lương Minh Nguyệt đang phải một mình chịu đựng việc này. Lương Minh Nguyệt tất nhiên đã từng nghe về Huyết Tinh mà cha mẹ mình tạo ra cho nên cũng biết một chút về việc phải làm thế nào với việc này.
Lúc này thậm chí cả hai con rồng của hai lĩnh vực cũng đã bắt đầu hoà quyện vào trong vòng xoáy kia. Điều này cũng có nghĩa là chiêu thức sắp hình thành. Tất cả Lĩnh Vực của hai bên lúc này đều tập trung vào chiêu thức này kể cả Lương An, người đang ở xa chiến khu vực trung tâm chiến trường nhất.
- Ngươi nhìn xem. Cuối cùng thì trên đời này cũng có thứ mạnh hơn ngươi rồi.
Lương An đây là đang nói với Diệt Thế Hắc Long trong lĩnh vực của mình. Từ trước đên nay Lương An vẫn luôn coi nó là vật sống riêng biệt chứ không phải là nội khí của bản thân mình.
Khi vòng xoáy bắt đầu dừng lại thì cảnh tượng mà mọi người tưởng tượng về một chiêu thức mạnh mẽ nào đó không xảy ra. Chỉ có một vùng nội khí tĩnh lặng xuất hiện ở đó. Chiến trường đầy tiếng chém giết lúc này cũng dừng lại một nhịp để chờ xem rốt cuộc xảy ra việc gì.
Bên phía nước Thịnh thì đang mong chờ rằng chiêu thức hợp kích này đã thất bại. Ngay cả nước Lương cũng nghĩ như thế khi mà ngoài Lương An và Diệp Tinh Hà ra chưa từng có ai làm được một thứ tương tự như thế. Thế rồi từ vùng tĩnh lặng đó một thứ dần dần hiện ra.
Bên trong vùng khi trắng đen lẫn lộn đó, một bóng hình khổng lồ được hình thành. Khi nó hiện ra hoàn toàn nó đã làm cho tất cả mọi người choáng ngợp kể cả Lương An. Thứ được hình thành là một con Ứng Long có hai nửa đen trắng và hai cái đầu cũng mang màu sắc tương tự. Khi bốn con mắt của nó nhìn về trận tuyến nước Thịnh thì Huyền Vũ người đang bảo vệ cho quân Thịnh lập tức hét lớn.
- Chạy!
Quân Thịnh lập tức rút lui theo mệnh lệnh mà không có lấy một chút do dự. Bởi vì họ biết mệnh lệnh này được ra bởi người có sức phòng thủ mạnh nhất trên đời này. Nếu người đó đã nói chạy tức là không có bất cứ thứ gì có thể cản được đòn tấn công sắp tới.
Từ hai cái miệng của con Ứng Long hai đầu vô cùng to lớn kia. Hai luồng khí một đen, một trắng bay ra một cách nhẹ nhàng và hờ hững. Không có hình ảnh tráng lệ, không có tiếng nổ đinh tai nhức óc nào, chỉ còn lại một sự tĩnh lặng chết chóc. Hơi thở đó đi đến đâu tất cả mọi thứ tan biến đến đó, đất cũng biến thành cát mà bay đi. Nó tạo thành một khoảng hư vô dài 100 bộ rộng 10 bộ.
Huyền Vũ và Bạch Hổ may mắn tránh được, thân thể của họ lúc này run lên bần bật khi khí thế của con Ứng Long vẫn còn nguyên ở đó. Đòn Huyết Tinh của Lương An và Diệp Tinh Hà chỉ dùng được 1 lần. Còn con Ứng Long này hình như chuẩn bị thở ra thêm lần nữa. Thế là họ cùng với quân Thịnh bỏ chạy thục mạng không quay đầu lại lấy một lần.
Lúc này Lương Triều Dương cũng như Lương An khi dùng toàn lực lúc trước đã ngã gục, thậm chí còn rơi xuống khỏi lưng ngựa. Mất đi một nửa màu trắng, con Ứng Long biến mất một cách thầm lặng như cái cách mà nó hình thành. Lương Minh Nguyệt vội vàng nhảy khỏi ngựa kiểm tra em trai đang bất tỉnh còn Mục Vân cũng vội vàng dùng Ám Vụ che phủ lấy hai người họ để bảo vệ. Đội kỵ binh thiết giáp của Hắc Long Quân cùng với Cấm Vệ Quân nhanh chóng hình thành phòng tuyến bảo vệ cho hai vị điện hạ.
Trong khi đó thì Lương An dẫn theo một phần Hắc Long Quân vẫn tiếp tục đuổi theo quân Thịnh để đề phòng trường hợp họ quay lại chiến đấu tiếp. Nhìn thấy Lương An đuổi theo họ nhất định sẽ không dám thực hiện ý định này mà rút thẳng một mạch về trong nước.
Trận chiến này chỉ diễn ra trong khoảng nửa canh giờ. Số người chết của cả hai bên cũng không quá nhiều khi mà quân Lương bảo toàn được khoảng 6 phần lực lượng còn quân Thịnh có quân số đông hơn nên chỉ mất khoảng 5 vạn người. Họ thiệt hại nhiều hơn phần lớn là do Huyền Lôi của Lương An. Còn chiêu thức huỷ diệt của Ứng Long hai đầu thực tế không giết được bao nhiêu khi quân Thịnh đã bỏ chạy.
Cái quan trọng nhất là nó đã để lại sự ám ảnh với các Lĩnh Vực nước Thịnh y như Lôi Phạt lúc trước của Lương An. Những người này sau đánh nhau với nước Lương chắc chắn sẽ không thể nào tự tin được nữa. Lôi Phạt của Lương An chỉ huỷ diệt được 1 khu vực đường kính 1 trượng. Huyết Tinh kết hợp của Lương An và Diệp Tinh Hà cũng không thể biến mọi thứ thành hư vô như thế.
Quân Lương sau khi chắc chắn về việc quân Thịnh đã rút quân thì bắt đầu thu quân về. Bắc Lương Doanh vẫn ở lại tuyến đầu, họ vừa mới được cung cấp một lực lượng xong thì hôm nay lại tổn thất gần nửa quân số nữa. Sau hôm nay chắc có lẽ họ sẽ mất một thời gian nữa mới hồi phục được. Mấy vạn binh sỹ người Lạc thì cũng thế, họ đi với tinh thần quyết tử cho nên đi 3 vạn về chỉ hơn 1 vạn. Hắc Long Quân chiến đấu tuyến đầu cho nên cũng thiệt hại tương đương như thế. Phần lớn Hắc Long Quân tử trận là do tấn công từ Lĩnh Vực nước Thịnh chứ binh sỹ bình thường rất khó để hạ được họ.
Lương Triều Dương chỉ bị quá sức chứ không phải như Lương An cho nên đến tối thì đã tỉnh lại. Cậu không rõ lúc đó bản thân đã làm gì, chỉ nhớ rằng bản thân mình lúc đó như bốc cháy vậy.
- Chúc mừng con đã mở được Lĩnh Vực. Mẫu hậu con mà biết thì sẽ mừng lắm.
- Đúng thế. Chúc mừng em trai, em làm tốt lắm.
- Con mở được Lĩnh Vực rồi? Vậy là Lĩnh Vực phòng ngự ạ?
- Đúng thế. Còn là Bạch Long nữa.
Cả hai Lĩnh Vực màu trắng của nước Lương đều là Lĩnh Vực Phòng Ngự xem ra phong thuỷ của nước Lương thích hợp với màu này. Cả Lương Mặc và Lương Triều Dương đều hình thành nó theo một cách đặc biệt nữa. Lương Mặc là nhờ tâm cảnh biến đổi nội khí từ dạng tấn công thông thường về dạng phòng ngự. Lương Triều Dương thì Khai Mở nội khí bằng cách khó nhất trên đời này.
Trường hợp của Lương Triều Dương không thể gọi là trăm năm mới gặp được mà là không rõ từ bao giờ mới xuất hiện một người như thế. Cách Khai Mở nội khí này vốn chỉ được ghi chép lại còn không biết bao nhiêu đời chưa từng thấy một người nào sử dụng cách này.
Cả Lương An và Lương Minh Nguyệt đều sợ rằng trạng thái kích thích tột độ đó sẽ ảnh hưởng đến cơ thể của Lương Triều Dương. Lương An chính là ví dụ tiêu biểu nhất của việc đi con đường không chính thống. Vì thế mà Lương Triều Dương được hộ tống thẳng về thành Lương Kinh bởi đội Ngự Lâm Quân nước Lương trong khi Lương An vẫn ở lại Lạc Thành để đề phòng có biến.
Vua Hưng Nghiệp sau khi nhận được tin cấp báo về việc quân Thịnh rút lui thì không tỏ ra tức giận hay khó chịu gì cả mà chỉ nói.
- Về được là được rồi.
Bản thân vua Hưng Nghiệp biết rõ trận này không đánh là tốt nhất. Việc buộc phải xuất binh là để tránh tình thế nước Lương quá dễ dàng thôn tính được nước Giang. Hiện tại việc đã như vậy thì nước Thịnh không bị hao tổn quá nhiều đã là may mắn nhất rồi. Nhất là việc Lĩnh Vực của nước Thịnh tất cả đều có thể trở về an toàn. Đây chính là vốn liếng để nước Thịnh đánh tiếp với nước Lương.
Cùng lúc này ở mặt trận nước Giang. Chiến trường xảy ra ở cả bốn hướng cho nên đâu đâu cũng là khói lửa chiến tranh. Quân Lương đã bắt đầu tấn công vào thành Giang Đô rồi khi mà tất cả phòng tuyến bên ngoài đều đã nhổ hết. Thuỷ quân nước Lương cũng huy động tất cả lực lượng mình có tiếp tục thực hiện tấn công cảm tử vào thuỷ trại ở bên ngoài thành Giang Đô.
Thuỷ quân của nước Giang từ chỗ hùng mạnh bây giờ đang đứng trước nguy cơ toàn quân bị diệt. Thuỷ quân nước Lương có lẽ cũng sẽ chôn cùng họ dưới lòng sông Liên Giang này khi mà hai bên đang tiêu hao đến tàu cuối cùng mà mình có. Ít nhất thì nước Lương vẫn còn những tàu đang được đóng mới ở Bắc Lưu Cảng và Cảng Nam Hải còn nước Giang thì đã vô vọng.
Trên bộ cũng khốc liệt không kém khi mà gần 20 vạn quân còn lại của nước Giang co vào bên trong thành Giang Đô cố thủ. Sức tấn công và phòng ngự của hai bên gần như tương đương nhau chỉ khác nhau ở Lĩnh Vực. Diệp Tinh Hà lại một lần nữa sử dụng chiến thuật như ở thành Bách Điền khi chuẩn bị máy bắn đá rồi sử dụng nội khí Phượng Hoàng tạo thành cơn bão lửa dội vào mặt phía nam của thành Giang Đô.
Thành Giang Đô là kinh thành của một nước diện tích rộng lớn chứ không thì đã sớm biến thành Bách Điền Thành thứ hai bị lửa thiêu cháy rồi. Nước Giang buộc phải tập trung Lĩnh Vực về đây để phòng ngự cũng có nghĩa là những hướng khác của nước Lương, Lĩnh Vực của họ thoải mái hơn.
Quân Lương với lợi thế về cả quân số, tiếp tế và tinh thần đang tấn công liên tục bất kể ngày đêm vào thành Giang Đô. Quân Giang đã bị dồn vào đường cùng cho nên cũng rất quyết tâm chiến đấu. Lúc này thành Giang Đô thực sự đã trở thành một cối xay thịt cỡ lớn khi mà thương vong của hai bên càng lúc càng nhiều.
Sang đến ngày thứ 3 thì toàn bộ mặt phía nam thành Giang Đô đã bị những viên đá lửa Diệp Tinh Hà tạo ra làm biến dạng cả về hình thái lẫn màu sắc. Đến khoảng buổi trưa thì đã có những đoạn tường thành không chịu nổi mà sụp đổ. Từ những đoạn này quân Lương bắt đầu tràn vào bất chấp mọi nỗ lực phòng ngự của nước Giang. Diệp Tinh Hà tiếp tục tiên phong dẫn đầu và thực hiện đúng như quân lệnh của mình đã ban ra trước đó. Không để cho bất cứ quân sỹ nước Giang nào còn sống trên đường quân Lương tiến vào bên trong thành Giang Đô.
Một cánh bị thủng khiến cho hệ thống phòng ngự của Giang Đô sụp đổ theo. Hiện tại không chỉ từ hướng nam nữa mà gần như toàn bộ các hướng quân Lương đều đã tiến vào được bên trong thành.
Đăng bởi | Revulsion |
Thời gian |