Chuyển Giao Thế Hệ
Nước Lương đang bước vào giai đoạn hồi phục sau đại chiến cho nên Lương An đã triệu Lương Minh Nguyệt quay về thành Lương Kinh. Vừa là để Lương Minh Nguyệt có một chút thời gian nghỉ ngơi sau khi chiến đấu liên tục vừa là để Lương Minh Nguyệt có cơ hội chăm sóc cho ông ngoại đang ốm. Hai người cưng chiều Lương Minh Nguyệt nhất từ trước đến nay là Lương Mặc và Diệp Hùng nguyên soái, nay Diệp Hùng nguyên soái bị ốm thì cháu gái đâu thể không về gặp được.
Hắc Long Quân được lệnh tạm thời chia ra nghỉ ngơi. Những binh sỹ người Lạc sẽ thay phiên nhau về nhà ở Thiên Mộ và Lạc Thành còn những binh sỹ người Hạ thì người ở xa thì được cấp 40 ngày nghỉ phép. Người ở gần được cấp 25 ngày. Đây là phần thưởng của Lương An dành cho những hy sinh của Hắc Long Quân. Chỉ cần một lượng binh sỹ người Lạc ở lại coi doanh trại trong lúc mọi người được nghỉ là được.
Công cuộc bảo vệ biên giới hiện tại đã có lực lượng của Bắc Lương Doanh ở phía tây, và Lạc Lâm Doanh ở phía đông cho nên không cần phải quá lo lắng. Nếu nước Thịnh đánh tiếp thì Lương An sẽ dùng lực lượng của Thần Võ Doanh cùng với số lượng Lĩnh Vực áp đảo để chiến đấu.
Giai đoạn này vừa là giai đoạn hồi phục vừa là giai đoạn chuyển giao thế hệ của nước Lương khi mà đến cả Chu Hùng thống lĩnh cũng muốn nghỉ ngơi. Ông ấy dung cả đời của mình để luyện tập khắc khổ cho nên hiện tại cơ thể đã bắt đầu xuống dốc, cả Mục Vân cũng thế, Mục Vân mới hơn 40 tuổi nhưng cơ thể là nữ giới lại dùng cách cực hại thân thể để có được Lĩnh Vực cho nên hiện tại Mục Vân cũng không còn giữ được thể trạng như lúc còn trẻ.
Lương An đã chuẩn tấu cho Mục Vân về trong Hộ Long Sơn Trang tĩnh dưỡng. Chỉ khi nào thật cần thiết thì mới điều động ra ngoài. Cả Lương Minh Nguyệt và Lương Triều Dương đều đến tiễn Mục Vân trong ngày mà Ảnh tạm thời sẽ không còn tồn tại trong hoàng cung nước Lương nữa. Cả hai cũng thống nhất việc Ảnh đời này tạm thời sẽ chưa cần đến. Mục Vân cứ việc an tâm nghỉ ngơi mà không cần lo đến việc phải tìm người thay thế làm gì. Mối quan hệ từ thù thành bạn của Lương An và Diệp Tinh Hà với Mục Vân cũng có thể gọi là một truyền kỳ.
Còn về Chu Hùng thống lĩnh thì trước khi nghỉ ông ấy cần phải đề cử một người thay thế cho mình trở thành thống lĩnh Lăng Vệ đời tiếp theo. Và người mà mà Chu Hùng thống lĩnh đề cử không ngờ lại là người quen, Trần Ngọc chính là người năm đó đuổi theo muốn xem kiếm của Lương Mặc. Trần Mặc sau từng ấy năm phấn đấu không ngừng đã trở thành một đội trưởng của Lăng Vệ. Tâm tính không quá gọi là nổi bật, được cái là người quang minh chính đại lại cực kỳ tôn trọng hoàng gia cũng như yêu thích công việc của Lăng Vệ. Hiện tại Trần Ngọc cũng sắp mở được Lĩnh Vực cho nên đã đầy đủ mọi điều kiện để trở thành thống lĩnh.
Lương An lại tiếp tục phải đưa ra một chiếu thư bổ nhiệm nữa. Vậy là quan nhất phẩm của nước Lương thế hệ cũ đã mất đi 3 người có địa vị cao nhất. Hiện tại thế hệ các Thượng Thư cũ cũng như Minh Thái Sư đều đã bước vào độ tuổi cuối đầu sáu, vài người bước vào đầu bảy. Họ lúc này sẽ trở thành vật cản cho quá trình thống nhất đất nước khi cả cơ thể lẫn trí nào của họ đã không theo kịp tình hình biến động nữa.
Vì thế mà Lương An đã tập hợp 7 Thượng Thư cũ tại Nghị Chính Điện. Nói với họ những lời thật lòng.
- Bảy vị 20 năm qua cống hiến cho đất nước, công trạng không nhỏ, việc này trẫm ghi nhận trong lòng. Nay các vị tuổi đã cao, sức đã không còn, trẫm đây không phải là muốn vắt chanh bỏ vỏ mà là muốn đất nước tiếp tục tiến lên phía trước. Vậy nên nếu các vị có thể mở đường cho thế hệ sau. Trẫm ở đây xin cảm tạ các vị, bổng lộc sẽ được giữ đến hết đời. Cháu chắt tiếp tục được học trong Thái Học Phủ.
- Bệ hạ đã nói lời thật lòng. Chúng thần cũng không dám oán thán gì. Chúng thần cũng không mòng gì hơn, chỉ mong bệ hạ tổ chức cho chúng thần một buổi lễ chia tay để chúng thần có thể vẻ vang mà hạ đài.
- Được. Việc này trẫm đồng ý, hiện tại các vị đại nhân có thể đề cử người lên thay mình. Kể cả có là tình riêng trẫm cũng sẽ xem xét.
Những đại quan nhất phẩm đều có ít nhất vài người gọi là tâm phúc. Những người này hoặc là họ hàng thân thích, hoặc là học trò hoặc là người được họ đề bạt. Họ sẽ cố gắng để lại chức vụ của mình cho những người này để giữ vững vị thế của bản thân kể cả sau khi đã rời khỏi quan trường. Cho nên khi được Lương An gợi ý thì cả 7 vị đều tiến cứ lấy 1 2 người thân tín.
Mấy ngày sau thì có đại lễ được tổ chức ở Kính Thiên Điện để tiễn các vị Thượng Thư về nghỉ. Tất cả quan văn từ lục phẩm trở lên đều bắt buộc phải tham gia. Cả 7 vị Thượng Thư đều được mặc nguyên quan phục, đội mũ quan ngồi kiệu rời khỏi nhiệm sở trước sự cúi chào của tất cả quan cấp dưới. Ngay cả Lương An cũng tự mình tiễn họ ra khỏi cửa hoàng cung. Lễ long trọng như vậy chưa từng xuất hiện lần nào trước đó. Cả 7 vị thượng thư đều được mở mày mở mặt cho đến tận giây phút cuối cùng trong cuộc đời làm quan của mình.
- Đường đại nhân. Ngài quả thật là người nhìn ra trông rộng. Năm đó cũng chỉ có ngài mới có thể nhìn ra bệ hạ là người phi phàm.
Người nói câu vừa rồi chính là cựu Thượng Thư Lễ Bộ. Năm xưa nếu không phải Đường Thái Phó tự mình nhận chức thì ông ấy mới là người được chỉ định làm Thái Phó cho Lương An. Hiện tại người thay thế ông ấy làm Thượng Thư Lễ Bộ là Lưu Thái Phó khi mà ông ấy đã hoàn thành nhiệm vụ của mình dạy dỗ cho Lương Triều Dương.
Khoảng thời gian cuối cùng thực ra Lương Triều Dương học cùng ông ấy rất ít. Phần lớn thời gian là tự mình thực nghiệm trên chiến trường, để quan sát được sự tàn khốc của chiến tranh. Lương Triều Dương cũng từ đó mà học được nhiều bài học mà phải tự mình trải nghiệm chứ không có sách vở nào dạy cho cả.
Đạo của quân vương mỗi người mỗi khác, Lương An thực sự mong con trai mình có thể tìm được con đường phù hợp với giai đoạn mình trị vị. Không có con đường nào là đúng đắn hoàn toàn với một giai đoạn của lịch sử cả, chỉ có con đường thích hợp nhất mà thôi. Đạo lý này Lương An đã lĩnh ngộ được còn Lương Triều Dương có được hay không thì cần thời gian trả lời.
Sau khi 7 vị Thượng Thư vinh quang rời đi, 7 người mới được bổ nhiệm vào vị trí Thượng Thư các bộ trong đó Lưu Thái Phó là người lớn tuổi nhất. Lễ Bộ là nơi coi trọng lễ tiết, giữ gìn truyền thống cho nên một người như ông ấy là thích hợp. Còn lại 6 người khác đều là người có tuổi đời trẻ hơn. Lương An chọn bọn họ theo sự tham mưu phía sau của Hộ Long Sơn Trang cùng với ý kiến của Hoàng Chí Cẩn và Thị Lang Chính Ty. Thị Lang Chính Tý thì biết rõ nhất về thành tích cũng như sai sót của quan lại còn Hoàng Chí Cẩn thì nắm rõ được đời tư của họ.
Lương An chọn bộ máy trẻ hơn không chỉ vì họ năng nổ và hợp thời hơn mà còn là vì thời gian họ phục vụ còn được lâu dài. Sau này dù cho đại nghiệp thống nhất có chậm một chút thì họ vẫn có thể tiếp tục cho đến khi hoàn thành được mà không cần phải lo đến thế hệ tiếp theo nữa. Đây cũng là lót sẵn đường cho Lương Triều Dương sau này lên ngôi.
Không chỉ có chức quan đứng đầu các bộ mà cả những tri phủ lớn tuổi cũng được thay bằng những người trẻ hơn để đồng bộ từ triều đình cho đến địa phương. Tất cả mọi tuyến đều có chung một mục tiêu, một chí hướng để tiến tới cùng nhau. Như vậy thì đại nghiệp thống nhất sẽ nhanh hơn một chút.
Các quan tri phủ mới đặc biệt là vùng Thiên Đông Phủ cực kỳ mẫn cán. Dù sao họ cũng là đất mới nhất nếu có kém một chút cũng không bị khiển trách, nhưng vị quan tri phủ mới ở đây quyết tâm đưa Thiên Đông Phủ trở thành một nơi sầm uất ít nhất cũng phải ngang với Lạc Thành.
Lạc Thành hiện tại, trong thành vẫn là căn cứ quân sự, còn bên ngoài người dân sinh sống đã phủ kín khu vực đến mỗi chiều 20 dặm. Dân số cả người Hạ lẫn người Lạc đều đông đảo. Và cũng chưa có nơi nào ở nước Lương có kiểu sinh sống ngược đời như thế khi mà phần lớn dân đều ở bên ngoài tường thành còn bên trong chỉ có quân sỹ cũng như một vài công xưởng quan trọng cùng với kho dự trữ lương thực.
Với kiểu sinh sống này thì khi có đánh nhau người dân sẽ buộc phải từ bỏ sản nghiệp của mình vậy mà họ vẫn chấp nhận sinh sống ở đây chứng tỏ rằng họ có niềm tin sâu sắc về việc Lạc Thành sẽ không bao giờ bị uy hiếp. Để xây dựng được một niềm tin như thế không phải là việc dễ dàng. Thời gian trước còn ở đây Lương Triều Dương đã tự mình kiểm nghiệm được điều này.
Xong xuôi hết việc công, Lương An mới có thời gian đến thăm bố vợ. Thật ra còn là đến gặp vợ nữa khi mà dạo gần đây Diệp Tinh Hà hoàn toàn ở nhà bố đẻ để chăm só Diệp Hùng nguyên soái chứ không về trong Thiên Minh Cung. Trước kia Diệp Tinh Hà học y thuật cũng là để cho những lúc như thế này cho nên không có thầy thuốc nào được mời đến phủ nguyên soái cả.
Lương Minh Nguyệt về thành Lương Kinh cũng ở lì ở nhà ông ngoại luôn. Đúng là người được cưng chiều và người cưng chiều luôn có tình cảm mật thiết với nhau. Sau đó thì Lương Triều Dương cũng đến nốt cho nên mấy ngày gần đây Lương An một mình ở trong cung.
- Nhạc phụ đại nhân. Cha đỡ hơn rồi chứ?
- Bệ hạ không cần lo lắng. Thần vẫn còn được.
- Cha được cái gì. Đứng không vững nữa rồi vẫn còn được.
- Đúng thế. Ông ngoại hoàn toàn không được.
Con rể đến thăm cho nên Diệp Hùng nguyên soái cố gắng ngồi dậy khi không dám nằm tiếp thánh giá. Với người trong nhà thì không cần làm như vậy nhưng Diệp Hùng nguyên soái đã là quốc trượng 20 năm nhưng vẫn giữ lễ quân thần. Việc này đôi lúc cũng làm Lương An hơi buồn.
Và cũng khá lâu rồi cả gia đình mới lại ngồi ăn cơm với nhau. 5 thành viên, 3 thế hệ của gia đình gánh trên vai trách nhiệm của cả một dân tộc. Những lúc như thế này thì họ cũng như bao giờ đình bình thường khác, vui vẻ, hoà thuận.
- Ông ngoại, con lúc trước ngoài chiến trường cực kỳ oai phong đấy. Quân Giang nhìn thấy con chỉ biết bỏ chạy.
- Con gái mà chỉ biết đánh giết, sau này ai dám lấy con?
- Mẫu hậu không phải vẫn có phụ hoàng đấy sao? Sau này tìm một người mạnh hơn con là được.
- Đúng thế. Con ngày xưa đâu phải không gả đi được. Cha toàn nói xấu con gái, mẹ con mà biết nhất định sẽ giận cha.
- Là ta đã chiều hư hai đứa. Là lỗi của ông già này.
- Nhạc phụ không cần lo lắng. Sau này còn nhất định tìm được người phù hợp với Minh Nguyệt.
Con gái thời này tầm 20 đến 22 tuổi là sẽ xuất giá. Có rất ít trường hợp như Lưu phu nhân vợ của Hoàng Chí Cẩn ngoài 25 tuổi mới lấy chồng. Cho nên việc bàn đến việc lập gia đình của Lương Minh Nguyệt ở cái tuổi này không tính là quá sớm. Còn Lương Triều Dương thì thủ tục sẽ rườm rà hơn nhiều khi đây là thái tử phi., là hoàng hậu tương lai của nước Lương. Không thể tuyển chọn qua loa được.
Đăng bởi | Revulsion |
Thời gian | |
Cập nhật |