Phòng Tuyến
Quân Lương củng cố phòng tuyến ở phía đông bằng cách gia cố tất cả các thành trì từ nhỏ đến to mà họ chiếm được. Quân sỹ trong các thành bên ngoài đều nhận được một nghiêm lệnh là không được ra thành tác chiến. Dựa vào lực lượng cung thủ của mình mà nước Lương nhất quyết muốn đánh lâu dài với nước Thịnh.
Còn nước Thịnh sau khi Huyền Vũ đến thì dùng 20 vạn quân mình đang có tổ chức phản công để chiếm lại đất. Tuy nhiên họ chỉ tấn công được các thành trì ngoài cùng. Còn ở khu vực trung tâm phòng thủ của nước Lương thì họ hoàn toàn không công phá được khi cung tiễn nước Lương từ trên tường thành làm cho họ không thể vượt qua được tường thành.
Huyền Vũ muốn mở đường cũng không nổi khi mà U Minh Long luôn là đối thủ. Vũ Văn thì lại chỉ có sức tấn công của Hoá Hình, đánh với Tần Vũ cũng là hai bên cầm chân nhau khi mà Tần Vũ cũng là Lĩnh Vực Phòng Ngự. Vì thế mà hai bên rơi vào một cuộc chiến dằng co. Không có bên nào nắm được lợi thế trên chiến trường.
Huyền Vũ và Vũ Văn định đi vòng rồi bao vây tuyến phòng ngự của nước Lương những họ không có đủ quân để làm việc này. Chỉ cần không có lực lượng đủ mạnh của quân Thịnh tấn công thì quân Lương sẽ ra thành xuất chiến với lực lượng của Hắc Long Quân.
Cả mùa hè năm Thái Bình thứ 22 hai bên cứ chiếm qua chiếm lại các thành trì nằm ở giữa vùng phía đông nước Thịnh. Đến đầu mùa thu thì hai bên chính thức chia đôi vùng đất này và hoàn toàn rơi vào thế bế tắc. Quân Lương thì không có đủ quân số để vừa giữ đất vừa tấn công lấn chiếm, còn quân Thịnh thì không có đủ Lĩnh Vực để áp đảo nước Lương.
Đã vậy các thành trì nước Lương chiếm càng lúc càng kiên cố hơn, việc công hạ càng lúc càng trở nên khó khăn hơn. Muốn chiếm được 1 toà thành nhỏ quân Thịnh phải bỏ ra một cái giá rất đắt cho nên Vũ Văn quyết định không tấn công nữa mà chuyển sang thế chống quân Lương lấn chiếm thêm.
Lực lượng của hai bên đều bị mài mòn cho nên quân Thịnh đã phải điều 5 vạn quân cuối cùng kia tham gia lực lượng tuyến đầu. Các kho dự trữ cũng được chuyển vào những thành trì chính mà quân Thịnh đang nắm giữ. Các thành trì này đều được chuyển sang thành trì quân sự. Còn dân chúng thì sẽ được chuyển về hết khu vực phía sau phòng tuyến. Phía nước Lương cũng làm như vậy khi mà Lương Minh Nguyệt cũng trả hết những người dân ở những thành trì nước Lương chiếm được về cho nước Thịnh. Những người nào tình nguyện theo nước Lương thì sẽ được chiêu mộ vào quân đội nước Lương luôn.
Tuy nhiên quân Lương vẫn có quân số quá thua thiệt vì vậy mà quân ở Thiên Đông Doanh đã được điều đến khu vực Giang Hải để sẵn sàng hỗ trợ khi cần thiết. Tính ra thì quân số tham chiến của nước Lương lúc này cũng gần 20 vạn người. Nước Lương lúc này đã đứng ngang với nước Thịnh về diện tích cũng như dân số cho nên con số 20 vạn này đã không còn là niềm mơ ước nữa. Mùa thu sang năm khi tuyển quân ở vùng phía đông thì quân số nước Lương sẽ còn tăng nhanh nữa.
Việc tiếp tế cho phòng tuyến của nước Lương do thuỷ quân và lực lượng tại chỗ lo cho nên không cần tốn quân vào việc này. Nước Thịnh thì khác, họ phải dùng mấy vạn người vào việc tiếp tế cho nên quân số dùng đến của nước Thịnh lại tăng lên thêm vài vạn. Cũng có nghĩa lương hưởng phải trả cũng tăng lên theo. Nước Thịnh lúc này mới là bên muốn kết thúc cuộc chiến này sớm.
Lương Triều Dương biết được việc này cho nên tự mình dẫn theo một đội Cấm Vệ Quân cùng với Lý Thanh Hoa trực tiếp ra chiến trường. Bởi vì Lương Triều Dương lúc này ý thức được chiêu thức Ứng Long của mình và chị gái có ảnh hưởng đến chiến trường như thế nào. Khi đội hình này đi qua Thiên Mộ của người Lạc thì họ dừng lại vài ngày. Lương Triều Dương tranh thủ cơ hội đến gặp Lạc Thiên tộc trưởng và Lạc Hà. Người sắp tới sẽ nắm quyền của người Lạc.
- Hôm nay ta đến đây là để xin phép bằng hữu người Lạc cho ta lên Thiên Mộ thắp hương cúng bái các vị tiên tổ người Lạc cũng như hương hồn các binh sỹ người Lạc đã vì đại nghiệp mà hy sinh thân mình.
- Điện hạ đã có lòng người Lạc tất nhiên không từ chối. Ngày mai sau khi lễ tế được chuẩn bị xong, chúng tôi sẽ cùng với điện hạ lên núi làm lễ.
Ngay lập tức lễ tế trên Thiên Mộ được Lạc Thiên tộc trưởng cho người chuẩn bị. Trưa ngày hôm sau thì ông ấy để cho Lạc Hà dẫn Lương Triều Dương lên núi làm lễ. Tại tế đài trên núi Thiên Mộ. Lương Triều Dương trịnh trọng nói.
- Xưa kia phụ hoàng kết làm đồng minh với bằng hữu người Lạc khiến cho hai bên càng lúc càng trở nên cường thịnh. Nay ta cũng học theo bậc bề trên mà tới đây xin được làm bằng hữu. Lương Triều Dương ta, lấy thân phận thái tử của nước Lương mà thề rằng. Nước Lương mãi mãi không quay lưng với bằng hữu của mình.
- Lạc Hà xin được cảm ơn thành ý của điện hạ. Thay mặt cho người Lạc, tại đây Lạc Hà cũng hứa với điện hạ cùng toàn thể dân chúng nước Lương. Hai bên mãi mãi là bằng hữu, không bao giờ trở mặt với nhau.
Người Lạc càng lúc càng mạnh lên cho nên cũng đã có nhiều người có tư tưởng không muốn chung sống với nước Lương nữa mà tự lập một nước Lạc riêng của họ. Tuy nhiên Lạc Hà và những người có chức quyền trong người Lạc đều tuyệt đối không có ý định này. Bởi vì họ biết rõ, hiện tại nước Lương đã có được lãnh thổ của nước Giang. Không bao lâu nữa thì sẽ quyết chiến với nước Thịnh. Họ mà làm cho nước Lương suy yếu thì chẳng khác nào tạo điều kiện cho nước Thịnh, kẻ thù lớn nhất của họ có được thời cơ trỗi dậy. Nếu nước Thịnh thống nhất ba người Hạ thì người Lạc còn tồn tại được không?
Còn nếu đợi đến lúc nước Lương thống nhất ba nước rồi mới hành động thì khi đó người Hạ chung một mối. Dân số cũng như quân đội của nước Lương thống nhất kia đông gấp bao nhiêu lần người Lạc. Đánh nhau họ có cửa thắng hay không. Một mình Lạc Hà đối chọi lại với tưng kia Lĩnh Vực, không có bất cứ cửa thắng nào cả. Vì thế mà mọi tư tưởng tách riêng ra đều bị dẹp bỏ.
Lương Triều Dương cũng hiểu được tầm quan trọng của người Lạc cho nên nhất quyết giữ mỗi quan hệ tốt đẹp với họ. Có thêm lực lượng của người Lạc thì công cuộc thống nhất ba nước mới có thể tiến triển thuận lợi được. Nếu không có họ thì người Hạ sẽ phải tổn hao xương máu nhiều hơn nhiều. Nói theo một cách nào đó thì đây cũng là nước Lương lợi dụng người Lạc. Ngược lại thì người Lạc cũng nhờ vào nước Lương để tiêu diệt kẻ thù của mình là nước Thịnh.
Sau khi hoàn thành buổi lễ với người Lạc. Nhóm người của Lương Triều Dương tiếp tục theo đường bộ tiến đến khu vực phòng tuyến. Việc thái tử đích thân đên trợ chiến làm cho tinh thần quân sỹ nước Lương tăng vọt lên, dù trước đó thì tinh thần của họ cũng cao sẵn rồi. Thế là quân Lương bắt đầu mở những cuộc tấn công nhỏ đánh vào phòng tuyến của nước Thịnh. Việc giao tranh kiểu dằng co lại tiếp tục. Chỉ có sự chủ động của hai bên là thay đổi khi mà nước Lương hiện tại đang là bên chủ động còn thời gian trước đó thì là nước Thịnh.
Theo lệnh của Lương Triều Dương, quân Lương tấn công chỉ phá huỷ các công trình mà nước Thịnh xây dựng chứ không chiếm đất. Việc công thành cũng được thực hiện một cách cẩn trọng chứ không dùng lực lượng áp đảo mà tấn công. Cách đánh này bình thường sẽ rất hiệu quả, đổi lại thì thương vong cao hơn. Với tính hình hiện tại Lương Triều Dương không muốn lực lượng quân Lương bị tiêu hao quá nhiều.
Cách công thành của nước Lương dưới sự chỉ huy của Lương Triều Dương là bao vậy từng thành trì nhỏ trong 10 đến 15 ngày liên tục. Trong những ngày đó dùng cung tiễn và máy bắn đá tấn công chứ không dùng nhân lực công phá. Dần dần đánh vỡ tinh thần của quân sỹ trong thành trì này. Còn với những thành trì lớn thì việc đầu tiên là cắt toàn bộ nguồn tiếp tế vào thành. Sau đó dùng Hắc Long Quân chặn đánh tất cả những đội quân đến tiếp viện. Đến khi quân sỹ trong thành mệt mỏi vì thiếp tiếp tế thì mới tổng lực tấn công.
Dùng chính sách này thì suốt thời gian mùa thu và đông năm Thái Bình thứ 22. Quân Lương chỉ phá vỡ được 4 thành trì nhỏ và 1 thành trì lớn trong hệ thống phòng ngự của nước Thịnh. Xét về số lượng thì đây là một thành tích rất hạn chế. Còn về ảnh hưởng thì việc này gây ra một hiệu ứng rất xấu lên tinh thần quân Thịnh. Họ rơi vào trạng thái căng thẳng cực độ mỗi khi thành trì của mình bị quân Lương tấn công. Nhìn thòng lọng cứ dần dần xiết vào cổ mình, không khiến người ta phát điên mới là lạ.
Trong thời gian nửa năm này, Lý Thanh Hoa cũng đã tự mình thấy được sự khốc liệt của cuộc chiến ngoài biên giới. Cũng từ đây cô đã nhận ra, những người dân nghèo ở thành Lương Kinh vẫn có cuộc sống tốt chán so với ở khu vực chiến sự này. Nơi đây ngoài những binh sỹ ra thì không có bóng dáng của người dân nào. Mỗi khi có đánh nhau là có rất nhiều người chết, chưa kể đến những người bị thương chịu đựng đủ mọi loại đau đớn trong những lều trại được quân y chăm sóc. Khi bị bao vây có những nơi quân sỹ chết đói cả một thành. Cảnh tượng đó thật sự rất ám ảnh với những người đã chứng kiến.
Việc Lý Thanh Hoa có mặt ở đây không phải chỉ để xem những thứ đáng sợ này. Sự có mặt của Lý Thanh Hoa là để thay đổi một phần tình hình của cuộc chiến. Nhờ những kiến thức mà mình thu thập được trong những năm qua. Lý Thanh Hoa đã dạy cho những binh sỹ cách để sinh tồn khi mà lương thực bị thiếu. Cũng như cách chuẩn bị trước cho những tình huống bị bao vây dài ngày. Việc này sẽ giúp cho binh sỹ sống được lâu hơn với mục tiêu là đợi tiếp viện đến. Một khi tiếp viện đến thì họ sẽ có cơ hội sống sót. Con người mỗi khi có mục tiêu để sống thì sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.
Quân Lương sau khi được Lý Thanh Hoa phổ biến thì bắt đầu tiết kiệm lượng lương thực mà mình được tiếp tế. Các bước tiếp quản cũng như sử dụng lương thực cũng như quân nhu khác được thực hiện một cách bài bản và có hiệu quả hơn. Vì thế mà lượng tiêu hao của nước Lương được giảm đi gần 2 phần trong thời gian ba tháng cuối năm Thái Bình thứ 22. Còn quân Thịnh thì tiêu hao nhiều hơn hẳn do họ phải tạo sẵn tất cả kho dữ trữ trong các thành từ nhỏ đến lớn để có thể cầm cự được cho đến khi đại quân hỗ trợ trước chiến lược bao vây dài ngày của quân Lương.
Việc quân Lương hiện tại có 3 Lĩnh Vực cũng như chiêu thức Ứng Long kia làm cho quân Thịnh không dám chủ động xuất chiến. Bởi vì họ biết rõ trước một hơi thở của con Ứng Long kia cả vài ngàn người biến mất là việc bình thường. Mà chiêu thức đó không phải là loại dùng 1 lần như Huyết Tinh của Lương An và Diệp Tinh Hà. Không có thành trì bảo vệ thì quân Thịnh sẽ không thể chịu nổi 1 canh giờ.
Đăng bởi | Revulsion |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |