Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lửa Cháy Trong Tim

Tiểu thuyết gốc · 2232 chữ

Các thanh niên mới nhập ngũ của nước Lương năm nay chỉ huấn luyện nửa năm ở đại doanh huấn luyện. Cuối năm Thái Bình thứ 24 họ đã chuyển thẳng lên tiền tuyến cùng với hàng tiếp tế của nước Lương dành cho chiến trường phía bắc. Mùa đông phía bắc rất lạnh cho nên quân Lương cần được trang bị đầy đủ các phương tiện tránh rét.

Ngay cả trong thời tiết khắc nghiệt này thì từng đội từng đội binh sỹ của nước Lương vẫn tiếp tục tiến lên phía trước. Họ đang tiến từng bước chậm mà chắc chắn đến gần với thành Thịnh Kinh từ tất cả các hướng có thể. Phòng tuyến của quân Thịnh chỉ tập trung phòng ngự quanh thành Lương Kinh cho nên các khu vực khác chỉ có quân địa phương phòng thủ. Những nơi như thế không thể đứng trước sức tấn công bền bỉ của quân Lương.

Mỗi một binh sỹ nước Lương đều mang theo trong mình một ngọn lửa quyết tâm rực cháy. Họ chiến đấu không quản ngại khó khăn cũng như hy sinh. Sự anh dũng này của những binh sỹ tiền nhiệm được toàn bộ tân binh năm nay chứng kiến. Họ được những thế hệ đi trước chỉ dạy không chỉ có kỹ năng chiến đấu mà còn là ngọn lửa cháy trong tim.

Tất cả các đại doanh của nước Lương liên tục lập công trên toàn bộ mặt trận. Vùng trung tâm nước Thịnh cứ từng nơi từng nơi bị đánh hạ ngay cả trong thời tiết khắc nghiệt mùa đông. Quân Thịnh tại các nơi chỉ có thể liên tục báo tin thất bại về phòng tuyến chính. Lúc này thì cả hai bên đều chưa cho Lĩnh Vực xuất chiến. Toàn là binh đấu binh mà thôi.

Trong khi binh sỹ quân Thịnh sỹ khí càng lúc càng đi xuống thì bên phía nước Lương sỹ khí càng lúc càng lên. Quân Lương chiến đấu suốt cả mùa đông năm Thái Bình thứ 24 mà không thua một trận nào trước lực lượng phòng thủ của quân Thịnh, bao gồm cả phòng tuyến chính xung quanh thành Thịnh Kinh. Những trận thua tại phòng tuyến chính càng làm cho quân Thịnh xuống tinh thần nhiều hơn. Cho nên vua Hưng Nghiệp buộc phải điều lực lượng tinh anh ra mặt trận để ổn định lại tình hình. Trong khi đó thì nước Lương lại tránh giao tranh lớn để tiếp tục giữ thế gặm nhấm từ từ nước Thịnh.

Việc này làm cho vua Hưng Nghiệp cũng như trên dưới nước Thịnh càng cảm thấy nặng nề hơn khi mà có những hướng quân Lương đã bắt đầu chạm đến vùng lãnh thổ phía bắc nước Thịnh, nơi vẫn luôn được coi là một điều bí ẩn đối với hai nước còn lại lúc trước. Điều này cũng là niềm tự hào của nước Thịnh khi mà họ luôn biết rõ mọi thứ về đối thủ còn đối thủ thì không. Nay niềm tự hào nãy sắp sửa tan vỡ cho nên khí vận của nước Thịnh cũng có thể sẽ tan vỡ theo.

Chính vì thế mà một phần của lực lượng phía bắc đã được điều về để chặn đánh các hướng tiến công phát triển lên của quân Lương. Có Bạch Hổ đích thân tham chiến cho nên quân Lương không thể tiến thêm được nữa mà đã bị chặn lại. Dù vậy thì nước Thịnh coi như đã dùng hết toàn bộ lực lượng của mình mà không còn con bài nào nữa. Thật ra họ còn 2 Lĩnh Vực quan trọng chưa xuất chiến. Những Lĩnh Vực của nước Thịnh hiện tại là Vũ Văn có câu Trận, Thịnh Cường có Kỳ Lân, Hà thống lĩnh là Lĩnh Vực phòng ngự, Linh Miêu, Bạch Hổ, Huyền Vũ, đại tướng còn lại của quân phía bắc, và còn một người mới xuất hiện. Tính theo số lượng thì hiện tại quân Thịnh đang có đến 8 Lĩnh Vực và 7 người có thể tham chiến ngay lập tức.

Còn phía nước Lương ở ngoài mặt trận bây giờ chỉ có Võ Trọng, Minh Võ, Tần Vũ và Lương Triều Dương. Hiện tại thì Chu Hùng thống lĩnh không thể tham chiến được nữa do tuổi tác. Không phải ai cũng như Vũ Bình tướng quân của nước Thịnh đến 70 tuổi vẫn có thể đối đầu với 6 thành của Lương An. Mục Vân cũng trong tình trạng tương tự khi mà cơ thể bị huỷ hoại rất nhiều sau khi trải qua quá trình chết đi sống lại. Chỉ có Lương Mặc là ở gần chiến trường nhất cho nên Lương Triều Dương đã nhờ Lương Mặc đến hỗ trợ cho quân sỹ.

Lương Mặc cũng lập tức lên đường dù còn đang trong thời gian mùa đông gió rét. Cũng đã mấy năm rồi Lương Mặc không ra trận, dù chẳng giết một người nào thì có Lương Mặc ngoài mặt trận thì vô số binh sỹ sẽ được bảo vệ nhờ nội khí phòng ngự đặc thù. Phải biết rằng độ cứng chắc trong khả năng phòng ngự của Lĩnh Vực hiện tại. Bạch Ngưu của Lương Mặc chắc chắn đứng đầu. Ngay cả Câu Trận và Bạch Long của Lương Triều Dương cũng không phải là đối thủ trong khoản này. Ngay sau khi đến mặt trận thì Lương Mặc lập tức trở thành phó tổng chi huy của quân Lương. Người có thực quyền chỉ đứng sau Lương Triều Dương.

Một công việc khác của Lương Mặc là bảo vệ riêng cho Lý Thanh Hoa. Một cô gái hoàn toàn không có sức chiến đấu nhưng lại là một nhân vật hết sức quan trọng cho chiến dịch này. Khi mà Lý Thanh Hoa là người bày mưu tính kế cùng với Lương Triều Dương trong những quyết định chiến lược của nước Lương.

Vấn đề là ngay sau khi Lương Mặc đến đại doanh tiền phương không lâu thì Lương Triều Dương phải quay về thành Lương Kinh. Tin báo được gửi đến là ông ngoại của Lương Triều Dương tức Diệp Hùng tướng quân đã hôn mê. Hiện tại tình hình vô cùng nguy ngập, Lương Triều Dương cần phải quay về để chuẩn bị sẵn cho tình huống xấu.

Lý Thanh Hoa cũng quay về theo Lương Triều Dương cho nên quyền chỉ huy tạm thời của đại doanh tiền phương nằm trong tay Lương Mặc. Tất cả các chủ tướng khác bắt buộc phải nghe Lương Mặc điều động.

Quân Thịnh sau khi phát hiện có biến động trong quân Lương thì tổ chức các đợt phản công vào trận tuyến của quân Lương. Họ tất nhiên là dùng Lĩnh Vực mở đường nhưng đã bị Lương Mặc ngăn lại. Cũng đã lâu rồi người ta mới lại chứng kiến Lĩnh Vực phòng ngự cứng chắc như thế. Chính xác là sau khi Vũ Bình tướng quân chết.

Quân Lương không cần phải tiến thêm cho nên Lương Mặc đang phát huy được tất cả các thế mạnh của mình. Còn quân Thịnh thì không thể phá được phòng tuyến tạm thời của quân Lương cũng như chiếm lại được đất.

Lương Triều Dương cùng với Lý Thanh Hoa về thành Lương Kinh thì lập tức đến phủ của Diệp Hùng nguyên soái. Lúc này thì cả nhà mới lại được gặp nhau sau một thời gian. Cũng may mà Diệp Hùng tướng quân cũng có lúc lấy lại được ý thức.

- Bệ hạ bận trăm công nghìn việc, sao lại mất thời gian cho lão già sắp chết này.

- Nhạc phụ đại nhân nói cái gì thế. 20 năm qua con đã nói rồi mà, không có quân thần ở đây. Chúng ta là gia đình.

- Thần năm xưa nhận ủy thác của tiên vương phải phò trợ cho bệ hạ. Nay đại nghiệp chưa thành, đến lúc gặp lại tiên vương thần không biết làm sao bẩm báo. Thần vô cùng hổ thẹn.

- Nhạc phụ, sau này có gặp lại phụ vương. Nhạc phụ chỉ cần nói rằng, con đã sống rất hạnh phúc. Mà hạnh phúc đó đều là nhờ con gái của nhạc phụ.

- Bệ hạ yêu thương Tinh Hà như vậy chính là sự an ủi lớn nhất của thần. Trời phù hộ cho Đại Lương. Đại nghiệp tất thành. Nước ta tất hưng.

Cho đến tận giây phút cuối cùng của cuộc đời. Diệp Hùng nguyên soái vẫn nghĩ đến đất nước. Ông ấy có thể có lỗi với con gái duy nhất nhưng tuyệt không có lỗi với nước Lương.

Thật ra Diệp Tinh Hà hiểu được cha mình chỉ không biết cách thể hiện tình cảm, cộng với việc quá đau buồn vì cái chết của vợ cho nên nhiều lúc mới đối xử không đúng với mình. Cho nên bao nhiêu năm Diệp Tinh Hà chưa từng trách cha một lần nào.

Mà thật ra nếu hôm đó không nhờ Diệp Hùng tướng quân vì không muốn Diệp Tinh Hà ở một mình mà đón vào cung cùng, thì hai người Lương An và Diệp Tinh Hà đã chẳng gặp được nhau. Cũng sẽ có thời gian hạnh phúc của cả hai sau này. Cho nên cả hai phải biết ơn ông ấy đã thay đổi cuộc đời của họ mới phải.

Những người của thế hệ trước cứ lần lượt ra đi. Nhưng họ vẫn để lại cho thế hệ sau tinh thần cống hiến cho đất nước. Từ Diệp Hùng nguyên soái, Chu Hùng thống lĩnh, Minh Thái Sư. Tất cả đều đã hoàn thành sứ mệnh trong thời đại của mình. Nhờ có kinh nghiệm của họ mà nước Lương mới có 20 năm ổn định phát triển.

Nhờ có hậu thuẫn đó mà Lương An và Diệp Tinh Hà mới có thể thường xuyên ở lại trận tuyến mà tiến hành đại nghiệp. Nước Lương mới có thể đi được quá nửa con đường thống nhất người Hạ.

Hiện tại Lương An cũng đang làm như thế để có thể tiếp lửa cho thế hệ của Lương Triều Dương. Và Lương Triều Dương đã và đang tiếp nhận được ý chí và lòng quyết tâm này.

Không chỉ quân đội mà tất cả người dân cả nước bao gồm cả người Lạc lẫn người Hạ đang rực cháy trong tim ngọn lửa của lòng khát khao thống nhất và hòa bình. Họ đang mong chờ ngày mà tất cả sẽ chung một mái nhà, không phải đánh giết lẫn nhau và có một cuộc sống hạnh phúc.

Lễ tang của Diệp Hùng tướng quân được tổ chức khá đơn giản. Dù vậy thì văn võ bá qua không ai dám vắng mặt khi mà bệ hạ cùng nương nương đều đang mặc áo tang quỳ trước linh đường. Gia đình bên ngoại của Diệp Tinh Hà cũng có đến nhưng Diệp Tinh Hà hoàn toàn mặc kệ họ chỉ đáp lễ lấy lệ. Còn với gia đình bên nội của Diệp Hùng nguyên soái thì Diệp Tinh Hà đón tiếp hết sức cẩn thận.

Chỉ có những người biết rõ về hoàn cảnh của gia đình Diệp Hùng nguyên soái thì mới hiểu được vì sao hoàng hậu nương nương lại làm thế. Chẳng có ai lại thích những người đã hắt hủi mình cả.

Ông ngoại rất cưng chiều Lương Minh Nguyệt và Lương Triều Dương cho nên cả hai cũng rất đau buồn. Người bình thường khá vô cảm như Lương Triều Dương hôm nay lại còn thể hiện cảm xúc mãnh liệt hơn nhiều so với người lúc nào cũng dính người là Lương Minh Nguyệt.

Lý Thanh Hoa chứng kiến tất cả, gia đình hoàng gia bề ngoài thì mỗi người mỗi việc ai cũng bận mải. Nhưng thực tế họ luôn gắn kết với nhau một cách chặt chẽ. Chỉ khi gặp những việc thế này thì mọi người mới nhận ra hoàng gia cũng như gia đình bình thường. Chứ chẳng phải tranh quyền đoạt vị như mọi người vẫn nghĩ.

Gia đình hoàng gia hiện tại hiếm lắm mới có cơ hội ở cạnh nhau. Chỉ là vào những dịp thế này thì không ai vui vẻ được. Diệp Tinh Hà sau khi cha mất thì trở nên u sầu. Một phần của việc này là do Lương An dạo gần đây cũng đang phải vật lộn để chống lại tác dụng phụ của bí thuật năm xưa.

Cả hai người thân thiết nhất với mình đều như vậy, con gái thì thương tích đầy người. Dù có tính cách tươi sáng đến mấy thì cũng không thể tỏa sáng vào lúc này. Vậy là Lương Triều Dương lại phải phụ trách thêm một việc nữa là an ủi mẫu hậu.

Người ngoài duy nhất lúc này là Lý Thanh Hoa đang trở thành người thừa theo đúng nghĩa đen. Cũng may mà Lương An khá tinh ý nên mới cho Lý Thanh Hoa về nhà gặp cha mẹ sau một thời gian vắng nhà. Vậy là tất cả mọi người đều được đoàn tụ với người thân. Không một ai phải cô đơn lẻ bóng cả.

Bạn đang đọc Ám Nhật- Chân Vũ sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.