Thấy Bất Bình Ra Tay Nghĩa Hiệp. Lấy Sức Mình Giải Cứu Người Yêu.
Chương 13:
Thấy Bất Bình Ra Tay Nghĩa Hiệp.
Lấy Sức Mình Giải Cứu Người Yêu.
Trong lúc Lý Đồng Nhân trằn trọc không ngủ được thì thấy ánh đuốc soi đường của những người đang tiến về nơi này. Tiếng vó ngựa gỏ xuống đường đều đặng làm cho Lý Đồng Nhân suy nghĩ: "Giữa đêm khuya nơi núi rừng hoang vắng tại sao lại có cả một đoàn quân thế này." Lý Đồng Nhân sợ sẽ có điều gì bất trắc đến với đoàn thương buôn nên vội phi thân xuống đất và lấy ít viên sỏi rồi ẩn nấp sau lều của hai cha con họ Hoàng. Đoàn người ngựa tiến tới trại của đoàn thương buôn liền tản ra để bao vây lều trại của đoàn thương buôn. Một giọng truyền lệnh vang lên như tiếng chuông đồng bể:
- Muốn sống thì hãy ngồi yên trong đó, có của cải gì thì đem hết lại đây cho ta.
Lão Xuân Phi liền ra khỏi lều của mình hạ giọng lên tiếng:
- Tại hạ Hoàng Xuân Phi là thương buôn đã đi lại trên vùng này rất nhiều nên đã đóng phí mãi lộ cho Hắc Sơn trại. Mong phó trại chủ đừng làm khó dễ đoàn thương buôn của Xuân Phi này.
Hình như gã phó trại chủ cũng có biết lão Xuân Phi nên cho thuộc hạ rút quân, liền lúc đó thì nàng Phi Châu thơ ngây chẳn biết là nguy hiểm đến bản thân nên bước ra khỏi lều rồi lên tiếng hỏi cha mình:
- Cha ơi! Có chuyện gì đã xảy ra ở đây vậy?
Lão Xuân Phi hoảng hốt chưa kịp lên tiếng thì tiếng nói của nàng Phi Châu đã làm cho gã phó tướng quay đầu lại nhìn. Gã đưa đôi mắt to như ốc nhồi nhìn nàng Phi Châu như muốn ăn tươi nuốt sống rồi cất tiếng cười mang rợ lên giọng dâm dục nói:
- Ôi tiên nữ! Giữa núi rừng hoang vu sao lại xuất hiện một cô nương xinh đẹp thế này. Bây đâu đưa nàng tiên này về Hắc Sơn trại làm phu nhân phó trại chủ.
Nói xong gã cất giọng cười hoan dâm làm đám thuộc hạ cũng cười theo. Lão Xuân Phi hoảng sợ liền tung mình đứng trước nàng Phi Châu để bảo vệ cho đứa con của mình rồi lên giọng van xin:
- Phó trại chủ hãy tha cho con gái của lão.
Tất cả các trai tráng trong đoàn thương buôn liền cầm lấy binh khí lao đến đứng trước mặt hai cha con họ Hoàng để bảo vệ cho họ. Thấy thế gã phó tướng nổi giận quát lớn:
- Bây đâu, giết tất cả cho ta và chỉ giữ lại một nàng tiên nữ.
Bọn thuộc hạ của gã phó tướng đồng loạt xông đến cùng binh khí trên tay ra chiêu đoạt mạng những người thương buôn. Khi những ánh đao sắp sửa hạ xuống đoàn thương buôn thì như có một sức mạnh siêu nhiên nào đó đã cản trở, những cây đao đồng loạt rơi xuống đất và trên cánh tay của đám thuộc hạ máu đang tuôn xối xả. Như không thể tin vào mắt mình gã phó tướng ra lệnh cho đám thuộc hạ ở tốp sau lao lên, cảnh tượng kinh khiếp cũng xảy ra tương tự như trước chỉ là vết thương lần này nằm ở bả vai và xuyên trúng những gã đứng phía sau làm đám thuộc hạ đồng loạt ngã xuống. Gã phó tướng hoảng hốt trước những cảnh tượng đang xảy ra với thuộc hạ của mình, gã nhìn vào khoản không sau lều của hai cha con họ Hoàng rồi lên giọng nói:
- Là cao nhân phương nào? Đã dám đả thương thuộc hạ của Hắc Sơn trại mà không dám ra mặt ư.
Lý Đồng Nhân ung dung tiến ra đứng trước đoàn thương buôn lên giọng khinh rẻ nói:
- Hai chữ cao nhân ta đây không dám nhận. Nhưng để đối phó với lũ cường hào ác bá như các ngươi thì ta đây rất sẵn lòng. Trong đám thuộc hạ của Hắc Sơn trại có ai không muốn chết thì hãy cứ xông lên xem sao.
Vừa nói Lý Đồng Nhân vừa dùng tay vân vê những viên sỏi, thấy thế lão phó trại chủ liền xuống giọng nói:
- Xin cho hỏi cao danh quý tánh các hạ để còn về báo với trại chủ.
Lý Đồng Nhân cười lớn lên tiếng:
- Các ngươi chỉ biết ăn hiếp những người lương thiện, đến khi gặp được đối thủ thì lại xuống giọng rút lui. Ngươi hãy về báo với lão Huỳnh Đại Lang là trước sau gì ta cũng sang bằng Hắc Sơn trại của lão. Bây giờ ngươi hãy để các cô nương và tài sản đã cướp được rồi cút cho khỏi ngứa mắt ta.
Gã phó trại chủ biết rằng mình không phải là đối thủ của thanh niên đang đứng trước mặt, gã phó tướng thầm nghĩ: "Tên này chưa xuất chiêu mà đã như vậy rồi chứ mà nó xuất chiêu thật sự thì mình dễ mất mạng như chơi." Nghĩ đến đây gã phó tướng sợ toát mồ hôi liền làm theo lời của Lý Đồng Nhân rồi thúc ngựa phi thật nhanh sợ người đó đổi ý định.
Sau khi đám thuộc hạ của Hắc Sơn trại bỏ đi thì hai cha con họ Hoàng cùng trai tráng trong đoàn thương buôn đến đa tạ Lý Đồng Nhân đã ra tay cứu mạng cho mình. Lý Đồng Nhân liền lên tiếng:
- Giúp đỡ những người lương thiện đang gặp lúc khó khăn là chuyện nên làm của Lý Đồng Nhân này. Các người xin chớ đa tạ làm ta thấy không được tự nhiên cho lắm.
Nói xong Lý Đồng Nhân cùng mọi người trong đoàn thương buôn đến mở trói cho các cô nương xinh đẹp bị phó trại chủ Hắc Sơn trại bắt về sơn trại để làm thú vui. Những cô nàng được cứu cùng nhau lạy tạ ơn cứu mạng của Lý Đồng Nhân như lạy thần thánh làm cho chàng ta phải tránh đi chổ khác rồi lên giọng khẩn cầu nói:
- Thôi các nàng xin đừng lạy tạ ta nữa, nếu làm như vậy thì ta tổn thọ mất. Bây giờ cũng đã khuya lắm rồi, các người cứ ở lại đây chờ trời sáng rồi hãy trở về nhà của mình.
Mọi người nghe chàng trai nói chí phải liền đồng tình ở lại trại của đoàn thương buôn. Lão Hoàng Xuân Phi bảo đầu bếp đem sườn cừu ra nướng và sai nàng Phi Châu lấy bình rượu quý để mời ân nhân cứu mạng. Lần này thì Lý Đồng Nhân không thể từ chối lời mời chân thành của lão nên đã ở lại cùng uống rượu để đợi trời sáng. Sau khi lấy bình rượu quý cho cha mình thì nàng ta cũng ngủ không được nên ngồi rót rượu cho cha và Lý Đồng Nhân. Nàng Phi Châu cảm động trước lòng nghĩa hiệp của chàng trai mà mình mới gặp và đã cứu mạng cho mình. Nàng ta cứ lén lút nhìn Lý Đồng Nhân hoài, cứ mỗi lần như vậy làm lòng nàng Phi Châu dâng lên một niềm xúc động khó tả thành lời, trái tim thơ ngây của nàng rung động xao xuyến cứ mỗi lần bốn mắt của hai người gặp nhau.
Trời vừa sáng hẳn thì Hoàng Xuân Phi cho hai thuộc hạ của mình đưa tài sản và các cô nương trở về nơi bị phó trại chủ cướp bóc. Sợ những điều tương tự sẽ xảy ra với đoàn thương buôn nên Lý Đồng Nhân đã đi theo đoàn người thương lái để hộ tống và bảo vệ cho mọi người. Đoàn người lái buôn cùng các conngựa thồvược con đường mòn khúc khiểu của núi rừng Tây Bắc được hai ngày thì đến chốt thu mãi lộ của Hắc Sơn trại.
(Các bạn đọc hết chương xin hãy để lại lời bình luận dưới bài viết hoặc một like để động viên tinh thần cho tác giả) Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi An Nam Song Long Truyện.
Đăng bởi | Vannhanho |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 12 |