Oan Gia Ngõ Hẹp Gặp Cựu Thù. Hắc Vân Khuất Nguyệt Giết Nhất Đao.
Chương 18:
Oan Gia Ngõ Hẹp Gặp Cựu Thù.
Hắc Vân Khuất Nguyệt Giết Nhất Đao.
Sau khi rời khỏi Bách Tùng trang Lý Đồng Nhân trở lại tửu điếm trong thành Đông Hoàn lấy ngựa để đi đến dãy Tần Lĩnh, lúc này màng mưa phùn đang rơi trắng xóa trên con đường dẫn qua núi Tần Lĩnh, Lý Đồng Nhân vược con đường mòn dưới làn mưa để vào một trấn nhỏ nằm heo hút dưới chân núi.
Đến khi tìm được Chấn Hưng Tiêu Cục của Hoắc Nhất Đao thì được tin bảo chủ đã theo đoàn bảo tiêu để áp tải hàng đi Phúc Kiến.
Lý Đồng Nhân lại tức tốc lên đường đuổi theo đoàn bảo tiêu vì Hoắc Nhất Đao mới khởi hành chỉ hai ngày đường. Bây giờ Huyết Long Mã được trổ thần lực của nó và phi hết tốc độ, ngày đi đêm nghĩ đến ngày thứ năm thì người và ngựa vược được đoàn bảo tiêu.
Sau khi hỏi đoàn bảo tiêu đó thì Lý Đồng Nhân mới biết rằng là không phải của Hoắc Nhất Đao nên buồn lòng vào một thị trấn nhỏ nghĩ ngơi. Suốt hai ngày ở nơi thị trấn nhỏ trong lòng đầy buồn bực nên Lý Đồng Nhân mượng rượu để giải sầu, những cơn mưa cứ trút xuống vùng đất mà Lý Đồng Nhân đang cư trú làm cảnh vật thêm não nề. Nhìn những cảnh vật thê lương mà trong lòng của Lý Đồng Nhân dâng lên nỗi nhớ đến nàng Phi Châu, cây trâm cài tóc của nàng vẫn còn mang mùi hương đang ở trên tay làm Đồng Nhân suy ngẫm: "Sự tình thật trêu ngươi, mình có người vợ tương lai xinh đẹp đang chờ ở Lý gia trang mà giờ đây lại phiêu bạt nơi đất khách quê người. Tại sao mới sinh ra đã mang theo một mối thù bất cộng đái thiên mà mình phải trả thế này, nếu không có mối thù này thì giờ đây mình đã được ở bên nàng và tận hưởng sự ấm áp chứ không phải là điều hiu như lúc này."
Vừa lúc đó có một đoàn người lục đục bước vào tửu quán làm Lý Đồng Nhân chú ý, ngoài kia mưa gió đầy trời khiến lá cờ của đoàn bảo tiêu cũng gục đầu rủ xuống. Những ngày gần đây Lý Đồng Nhân hễ cứ thấy đoàn bảo tiêu là lập tức lắng nghe để tìm hiểu hành tung của Chấn Hưng Tiêu Cục, mọi người trong đoàn bảo tiêu cởi những chiếc áo khoát được làm từ chất liệu chống nước để đi mưa đưa cho tiểu nhị của tửu quán rồi lên tiếng:
- Chủ quán hãy cho hai phòng lớn để mọi người trú qua đêm và soạn một bàn rượu thịt để chúng ta lót dạ.
Lão chủ quán hồ hởi tiếp những vị khách quên thuộc rồi cất giọng cười xã giao lên tiếng:
- Có liền, có liền, mời các khách quan vào trong kẻo trời mưa ướt.
Trong tửu quán lúc này thực khách rất đông vì quanh vùng này chỉ có nơi đây bán rượu ngon, một giọng nói của bàn bên cạnh vang lên:
- Chấn Hưng Tiêu Cục dạo này làm ăn phát tài dữ, mấy huynh đệ tiêu cục chuyến này đi đến đâu? Có cần tiểu đệ này đi theo bảo tiêu để áp tải kiếm chút ngân lượng được không?
Một người trung niên trong đoàn bảo tiêu cầm chung rượu đứng lên nói:
- Chuyến hàng bảo tiêu của Chấn Hưng Tiêu Cục lần này đi Phúc Kiến, vì chẳn có gì quý hiếm và đã có Hoắc bảo chủ trực tiếp đi áp tải nên đã đủ người, mong Âu Dương huynh đợi chuyến khác vậy.
Gã có họ là Âu Dương liền cười khách sáo rồi lên tiếng:
- Thất kính, thất kính. Có núi thái sơn ở đây mà tại hạ lại không nhận ra, tại hạ xin cạn chung rượu để tạ lỗi với Hoắc bảo chủ.
Gã Âu Dương nói xong liền uống cạn chung rượu, Lý Đồng Nhân trong lòng mừng rỡ vì tìm hoài không thấy nay gặp được cựu thù tại thị trấn nhỏ này, Lý Đồng Nhân liền nghĩ. Đúng là oan gia ngõ hẹp. Lý Đồng Nhân nhìn sang bàn của những người Chấn Hưng Tiêu Cục thì thấy một người cao lớn lưng đeo khoái đao đứng dậy lên tiếng:
- Đa tạ Âu Dương huynh đệ lâu nay đã trợ giúp cho Chấn Hưng Tiêu Cục, nào chúng ta hãy cạn chung.
Hai người cùng uống cạn rồi gã họ Âu Dương lên tiếng:
- Thật là sảng khoái khi được diện kiến với Hoắc bảo chủ, Âu Dương Tú Tài này thật vinh hạnh khi được uống cùng Hoắc bảo chủ, danh tiếng khoái đao của Hoắc bảo chủ đã vương xa khắp võ lâm Trung Nguyên. Ai nghe danh đến khoái đao cũng phải nể trọng một ít.
Hoắc bảo chủ liền vui vẻ khi có người tân bốc mình liền lên giọng khách sáo:
- Chút tài mọn mà anh em võ lâm Trung Nguyên đã ban tặng làm cho ta thấy e ngại.
Hoắc bảo chủ vừa nói xong thì một giọng điệu mỉa mai ở góc tửu quán vang lên:
- Hoắc bảo chủ nói là tài mọn cũng đúng thôi, theo như ta nhận thấy thì khoái đao của lão chỉ mổ gà chém chó mà thôi.
Các người trong đoàn bảo tiêu liền đứng dậy rút binh khí định xử kẻ cuồng ngôn, thì Hoắc bảo chủ can ngăn rồi một giọng nói của phó bảo chủ Lâm Tiêu Hòa hậm hực to tiếng:
- Tiểu tử ngươi là ai mà ăn nói ngông cuồng không sợ mất mạng hay sao. Ngươi quỳ xuống và nói ba lần xin Hoắc bảo chủ tha mạng thì ta cho ngươi được toàn mạng.
Lý Đồng Nhân ung dung tiến ra rồi lên tiếng:
- Ngươi chỉ là tiểu tốt của Hoắc ác tặc làm gì có đủ tư cách để lên tiếng.
Tiếng nói chưa dứt thì mọi người trong tửu quán đã thấy một bóng người xuyên qua những vật cản, rồi âm thanh (bốp bốp) vang lên và sau đó bóng người liền quay về chổ đứng ban đầu.
Phó bảo chủ Lâm Tiêu Hòa bị trúng liền hai bạt tai làm máu từ trong miệng tuôn trào cùng vài cái răng cửa. Hoắc bảo chủ thấy thân pháp quái dị của Lý Đồng Nhân thì biết ngay đã gặp cao thủ liền can ngăn thuộc hạ đang định xông đến gã tiểu tử rồi cất giọng nói:
- Ngươi là ai và vì cớ gì mà đả thương người của ta.
Lý Đồng Nhân gằng giọng đanh thép nói.
- Ta là con của Lý Công ở Lý gia trang mà năm xưa ngươi đã nhúng tay vào tàn sát ba mươi hai mạng người. Hôm nay ta đến đây để đòi mạng ngươi để tế vong hồn cho những người đã chết thảm trong Lý gia trang. Ngươi nổi danh dùng đao trong võ lâm Trung Nguyên nay ta cũng dùng đao để lấy mạng của ngươi, lão ác tặc đừng để những người vô tội ở đây vướng vào ân oán năm xưa vì ta không có ý định cuồng sát những người này.
Lý Đồng Nhân nói xong phi thân ra trước tửu quán đứng chờ trong làn mưa phùn dầy đặc. Lý Đồng Nhân đã gọi đích tên của Hoắc bảo chủ ra thách đấu nên Hoắc Nhất Đao không thể từ chối vì dù sao lão cũng nổi danh trong võ lâm Trung Nguyên. Lão liền dùng thân pháp như chim ưng phóng ra và đứng đối diện Lý Đồng Nhân với khoản cách năm trượng. Dưới làn mưa phùn lão cất tiếng trầm hùng nói với Lý Đồng Nhân và như dặn dò các thuộc hạ của mình:
- Chuyện này là ân oán của ta và ngươi không liên quan đến những thuộc hạ của ta. Dù thắng hay bại thì các ngươi không được tham gia vào chuyện này.
Lão nói xong liền gập người xuống đưa tay nắm lấy cán đao với tư thế như cánh cung chuẩn bị xuất chiêu. Hoắc Nhất Đao nổi danh trong võ lâm Trung Nguyên nhờ những đường đao nhanh như cơn lốc nên có biệt danh là khoái đao. Lúc này lão tung chân quét một đường tròn làm nước mưa văng tung tóe rồi ra đao đánh đến Lý Đồng Nhân. Đao pháp của Hoắc Nhất Đao tung ra những đường chém ngan dọc nhanh kinh khiếp, chờ những đường đao của Hoắc Nhất Đao đến gần thì Lý Đồng Nhân rút đao xuất chiêu Cuồng Phong Dịch Chuyển công thẳng vào màn đao dầy đặc của Hoắc Nhất Đao.
- Cong...Cong... cong...
Hàng loạt tiếng vang làm chấn động màng nhỉ của những người đang xem trận đấu của hai cao thủ dùng đao. Hoắc Nhất Đao cảm thấy cánh tay rả rời như đang chém vào tường đồng vách sắt, lão chưa kịp hoàn hồn thì thấy đao của đối thủ công đến mình với một lực khủng khiếp. Hoắc Nhất Đao liền ra chiêu khoái đao nhanh như một chong chóng để bảo vệ toàn thân của mình trước chiêu Hắc Vân Khuất Nguyệt của Lý Đồng Nhân.
- Cong...Cong. Xẹt...Xẹt.
Lần này chỉ có hai tiếng động kinh khiếp vang lên do binh khí va vào nhau. Còn hai tiếng còn lại do đao pháp của Lý Đồng Nhân cắt đôi thi thể và cái đầu còn mở mắt kinh ngạc của Hoắc Nhất Đao.
Lý Đồng Nhân cầm cái đầu của Hoắc Nhất Đao quay người về phương nam rồi cuối đầu lạy tạ những người đã chết thảm trong Lý gia trang.
Trước thân thủ và cách ra đao thần tốc của Lý Đồng Nhân nên các thuộc hạ của Hoắc Nhất Đao không một ai dám manh động. Lý Đồng Nhân đôi cái đầu lâu của Hoắc Nhất Đao đến thi thể bị cắt ngan hông của Hoắc Nhất Đao rồi đi vào trong tửu quán. Bọn thuộc hạ của Chấn Hưng Tiêu Cục liền trả tiền cho chủ quán rồi thu dọn thi thể của Hoắc bảo chủ và hàng bảo tiêu trở về tiêu cục. Lý Đồng Nhân lên ngựa lửng thững đi trong làn mưa rời khỏi thị trấn nhỏ để đi đến thành Quảng Châu.
(Các bạn đọc hết chương xin hãy để lại lời bình luận dưới bài viết hoặc một like để động viên tinh thần cho tác giả) Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi An Nam Song Long Truyện.
Đăng bởi | Vannhanho |
Thời gian | |
Lượt đọc | 6 |