Truy Tìm Kho Báu Núi Sùng Sơn. Giúp Cái Bang Trở Thành Đại Phái.
Chương 27:
Truy Tìm Kho Báu Núi Sùng Sơn.
Giúp Cái Bang Trở Thành Đại Phái.
Sau khi đến được núi Sùng Sơn một địa danh của thành Tây An, Lý Đồng Nhân cùng hai bằng hữu của phái Cái Bang theo họa đồ tìm được chân thác hùng vỹ là nơi cất dấu kho báu. Từ dưới chân núi nhìn lên chỉ thấy một màu trắng xóa của dòng thác đổ xuống mà chẳng tìm được con đường được chỉ dẫn trong tấm họa đồ. Lý Đồng Nhân liền lên tiếng nói với hai huynh đệ:
- Bây giờ chúng ta chia ra làm ba hướng để tìm đường dẫn vào kho báu này, chắc quanh đây có một hang động là nơi chôn cất báu vật. Trong tấm họa đồ đã chỉ ra rằng đường vào nơi ấy chỉ quanh quẩn đâu đó gần con thác hùng vỹ này. Nào chúng ta cùng tìm thôi.
Từ Khất Tử đi lên núi theo hướng tây còn Vạn Lý Độc Hành đi vòng sang hướng đông tìm đường lên núi Sùng Sơn. Lý Đồng Nhân thì dùng kinh công thượng thừa leo thẳng từ chân thác để lên núi Sùng Sơn, đến khi chàng lên được nửa con thác thì thấy một lối đi đen ngòm ẩn sau màn nước trắng xóa. Lý Đồng Nhân tung mình xuyên qua màn nước để đến lối vào trong hang động, khu vực nơi cửa động tỏa ra một mùi ẩm mốc đến khó chịu, chàng tiến vào trong một chút thì thấy đường vào hang động đã bị những cây dây rừng che kín và cảnh vật tối đen như mực liền trở ra khỏi hang. Lý Đồng Nhân cất tiếng hú báo hiệu cho hai bằng hữu của phái Cái Bang để biết chổ mình đang đứng thì liền lúc đó có hai tiếng hú đáp lại, chàng liền phi thân bám vào vách đá rồi trở xuống dưới chân thác, ngay lúc đó thì Từ Khất Tử và Vạn Lý Độc Hành cùng trở về tụ tập ở chân thác nơi núi Sùng Sơn. Lý Đồng Nhân lên tiếng nói với hai huynh đệ Cái Bang:
- Tại hạ đã tìm được một hang động nằm trong làn nước phía sau con thác hùng vỹ này, đây có thể là đường vào nơi chôn cất kho báu nhưng đường vào trong hang rất tối, chúng ta phải chuẩn bị dây rừng để hai huynh đệ dễ bề tiếp cận đường vào vì dòng thác đổ xuống rất mạnh. Vạn huynh hãy lên núi chặt tre để làm những ngọn đuốc còn Từ huynh thì đi kiếm dây rừng chuyện ăn uống tối nay để tại hạ lo liệu.
Ba người thả ngựa tự do gặm cỏ rồi ai làm việc đó, sau một lúc thì Lý Đồng Nhân trở về với con lợn rừng trên vai vừa mới săn được, Từ Khất Tử nhanh chóng đảm nhận việc xẻ thịt còn Vạn Lý Độc Hành đã nhóm một đống lửa lớn để sưởi ấm vì nơi đây khí hậu về đêm rất lạnh.
Giữa núi rừng hoang dã lại có thịt lợn rừng nướng và một ít rượu mà Vạn Lý Độc Hành đã mang theo thì không gì có thể khoái trá hơn, trong lúc cả ba người thưởng thức một bữa ăn thú vị thì Lý Đồng Nhân lên tiếng:
- Đêm nay chúng ta nghĩ lại nơi đây no say một bữa để ngày mai khám phá hang động trên dòng thác đó.
Sáng sớm hôm sau, Lý Đồng Nhân là người lên trên hang động đầu tiên rồi thả dây rừng xuống cho hai huynh đệ Cái Bang leo lên, đến khi đó cả ba người cùng tiến vào hang động. Lý Đồng Nhân dùng đao để dọn đường còn Vạn Lý Độc Hành thì thắp hai cây đuốc soi đường đi, đường vào hang động càng lúc càng đi xuống và hẹp dần, cả ba người đi khoản trăm trượng trong lòng hang động thì chợt thấy những dấu hiệu do con người tạo nên mừng rỡ, lòng hang động được mở rộng rồi ánh sáng le lói từ những hạt dạ minh châu được ai đó gắn trên vách của hành lan để soi rõ đường đi.
Một không gian thoáng đãng bởi một hang động to lớn nằm cuối đường hành lang, trong cái hang động lớn này chẳn có một cái gì là quý giá cả, chỉ có vài cái búa để đẽo đá và những dụng cụ bằng đồng đã bị bào mòn vì thời gian. Cả ba người đều có cảm giác thất vọng ê chề rồi mỗi người có những suy tư khi thấy cảnh vật trong hang động lớn này.
Vạn Lý Độc Hành thì mò mẫm trên từng gờ đá để tìm những dấu vết có thể dẫn đến một cái hang động khác, còn Lý Đồng Nhân đang ngồi xem bức họa đồ chỉ dẫn đến kho báu mà trong lòng buồn bực.
Phải nói lúc này Từ Khất Tử là người có tâm trạng rầu rĩ nhất, bao hy vọng phục hưng phái Cái Bang được thắp lên dồn cả vào kho báu này bây giờ thấy cảnh vật trong hang động thì mộng ước đó tiêu tan. Từ Khất Tử cầm cái búa đánh mạnh vào vách hang động để giải tỏa nổi bực bội trong người thì một âm thanh vang lên trống rỗng nơi chiếc búa đánh vào, Vạn Lý Độc Hành liền tiến lại rồi cầm chiếc búa gỏ đều trên vách đá rồi vui mừng hét lên:
- Lý huynh, Từ đường chủ phía sau vách đá này có một cái hang động khác nên có âm thanh trống rỗng như vậy.
Vừa nói Vạn Lý Độc Hành vừa đưa ánh đuốc để tìm cơ quan mở cánh cửa đá này. Trên bước đường lưu lạc trong giang hồ Trung Nguyên, Vạn Lý Độc Hành đã học được từ những quái kiệt chuyên mở khóa và cơ quan đã tạo ra những cánh cửa như thế này. Đến khi Vạn Lý Độc Hành nhìn thấy một hình lục giác nhỏ lồi ra trên vách đá liền cầm lấy xoay nhẹ thì thấy có chuyển động.
Lúc này, cả Lý Đồng Nhân và Từ Khất Tử đều tập trung chú ý vào Vạn Lý Độc Hành đang cố gắng để mở cái cánh cửa đá, sau khi Vạn Lý Độc Hành cầm hình lục giác xoay qua xoay lại vài lần thì tiếng cơ quan của cánh cửa phát ra, cái vách đá to lớn chuyển động từ từ kéo theo âm thanh rung lắc dữ dội, bỗng lúc đó tiếng Lý Đồng Nhân vang vọng:
- Hãy nằm sát xuống đất!
Từ Khất Tử liền nằm sát xuống đất còn Vạn Lý Độc Hành đang sung sướng trước thành quả của mình thì thấy hàng loạt mũi giáo được cơ quan phát động bắn ra từ trong hang với tốc độ kinh khiếp, Vạn Lý Độc Hành tưởng chừng như không thể thoát khỏi những mũi giáo thì thân hình của mình bị nhắc bổng sang một bên tránh khỏi những mũi giáo chết chóc. Lý Đồng Nhân đã dùng thân pháp Thất Tung Bộ nhanh như tia chớp để cứu mạng cho Vạn Lý Độc Hành trong đường tơ kẻ tóc, những mũi giáo bắn ra với sức mạnh kinh khiếp cắm thẳng vào vách đá đối diện.
Sợ rằng sẽ có những cạm bẫy tiếp theo nên Từ Khất Tử dùng những chiếc búa đôi vào trong hang động, những chiếc búa vừa rơi xuống nền của hang động thì hàng loạt mũi tên lao ra từ các cơ quan theo chiều loạn xạ trong căn động mới vừa được mở cửa.
Đến khi những cơ quan cạm bẫy trong hang động dừng hẳn thì ánh sáng vàng rực hắt lên soi sáng cả cái hang động rộng lớn, từ thất vọng ê chề rồi thấy được cảnh vàng bạc châu báu trong hang động làm cả ba vui mừng không bút nào tả nổi. Lý Đồng Nhân cùng hai bằng hữu của phái Cái Bang thận trọng tiến vào trong hang động chứa rất nhiều báu vật, những chiếc rương được ai đó đã bật nắp để lộ ra vô số vàng bạc châu báu chiếu sáng cả hang động, những khối vàng ròng tỏa sắc vàng óng ánh xen lẫn ánh sáng long lanh của những viên ngọc quý to bằng cả nắm tay.
Có rất nhiều dụng cụ phục vụ cho việc ăn uống được làm từ những khối vàng ròng, vì số lượng châu báu trong hang động quá nhiều nên cả ba người vận chuyển ra được cổng hang ở giữa thác nước thì trời đã quá trưa. Để số vàng bạc châu báu lại ở trên đó cả ba xuống dưới chân thác để ăn uống hết thịt lợn rừng lót dạ rồi Từ Khất Tử lên tiếng nói với Vạn Lý Độc Hành:
- Đệ hãy vào trấn tìm các huynh đệ Cái Bang và mua mười cổ xe ngựa, để vận chuyển số vàng bạc châu báu này về tổng đường Cái Bang trong thành Tây An.
Sau khi nhận lệnh của Từ đường chủ thì Vạn Lý Độc Hành liền lấy ngựa đi vào trấn nhỏ nằm ở chân núi Sùng Sơn. Lý Đồng Nhân cùng Từ Khất Tử đợi đến trưa ngày hôm sau mới thấy Vạn Lý Độc Hành trở lại cùng mười cổ xe ngựa và các đệ tử của phái Cái Bang.
Mọi người nhanh chóng chuyển những chiếc rương châu báu chất vào trong xe ngựa rồi nhắm hướng thành Tây An tiến đến. Mọi việc trên đường chẳn có gì xảy ra nên những chiếc rương châu báu đã an toàn trong tổng đường Cái Bang nơi thành Tây An, số vàng bạc châu được chia ra làm ba phần rồi Từ Khất Tử cùng các môn đệ phái Cái Bang tháp tùng báu vật cùng Lý Đồng Nhân trở về phương nam.
(Các bạn đọc hết chương xin hãy để lại lời bình luận dưới bài viết hoặc một like để động viên tinh thần cho tác giả.) Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi An Nam Song Long Truyện.
Đăng bởi | Vannhanho |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 4 |