Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nước Việt Khẳng Định Quyền Tự Chủ. Muôn Đời Dân Tộc Nhớ Ngô Vương.

Tiểu thuyết gốc · 1628 chữ

Chương 34:

Nước Việt Khẳng Định Quyền Tự Chủ.

Muôn Đời Dân Tộc Nhớ Ngô Vương.

Vùng biển Đông nơi hậu quân của Nam Hán, tin tức thất bại của cánh quân tiên phong do Nam Việt Vương Lưu Hoằng Tháo chỉ huy liên tiếp được gởi về. Vua nhà Nam Hán là Lưu Cung nhìn trời than thân trách phận vì đã không nghe lời của quân sư Tiêu Ích nên mới thất bại ê chề, Lưu Cung vì tham lam mảnh đất phương Nam mà mất đi một đứa con trai bèn thu nhận tàn binh quay về phương Bắc. Thiệt hại quân số lên đến hơn mười vạn thủy binh, hao hụt chiến thuyền hơn trăm chiếc. Lương thực và vàng bạc bỏ ra để ôm mộng xâm lược nước Việt bị thiệt hại nhiều vô kể, tổn thất của quân nhà Nam Hán ở cửa sông Bạch Đằng phải vài ba năm sau thì Lưu Cung mới khôi phục lại được những mất mát mà mình đã gây ra. Từ đó vua Nam Hán là Lưu Cung bỏ hẳn ý đồ xâm lược nước Việt ở đất phương Nam.

Nói về quân Ngô Quyền sau khi đại thắng nhà Nam Hán trên sông Bạch Đằng. Chủ tướng Ngô Quyền cho quân sĩ tháo dỡ những cọc nhọn để trả lại sự bình yên vốn có ở nơi này, xác chết của những binh sĩ tử trận nhà Nam Hán, quân và dân nước Việt phải hơn một tháng sau mới thu dọn hết thi thể. Vì nhớ đến công ơn của vị tiên ông đã giúp mình trong trận đại thắng nơi cửa sông Bạch Đằng, chủ tướng Ngô Quyền cho người dân sinh sống tại vùng ven biển Đằng Châu được giảm tô thuế ba năm. Rồi Ngô tướng quân cho xây dựng một ngôi miếu lớn để nhân dân nơi đây thờ vị thần sông này.

Vào đầu mùa xuân năm 939, Ngô Quyền lên ngôi vua ở nước Việt đất phương Nam tự xưng là Tiền Ngô Vương. Dưới triều của mình Tiền Ngô Vương thành lập văn võ bá quan, may áo mão để phân chia cho từng cấp bật quan lại trong triều đình của mình. Dở bỏ chức danh Tiết Độ Sứ mà các triều phương Bắc sắc phong để thành lập nước Việt riêng biệt tách rời sự lệ thuộc vào các nước ở Trung Hoa. Tiền Ngô Vương không đóng đô nơi thành Đại La như các đời vua trước mà chọn thành Cổ Loa làm đế đô, vì nơi thành Đại La có rất nhiều giòng họ từ Trung Hoa đại lục sinh sống định cư nên rất dễ sinh biến, còn chọn thành Cổ Loa làm đế đô thì rất dễ phòng thủ khi xảy ra chiến sự và địa thế thì có thể quản lý được thành Đại La.

Các tướng quân nước Việt đã có công lớn trong trận chiến ở sông Bạch Đằng được phong thưởng rất trọng hậu, các tướng trở về nơi mà mình cai quản để đóng quân và phát triển kinh tế ở địa phương.

Cũng vào năm mà nước Việt lập quốc, nơi biên giới Tây Bắc của nước Việt Đoàn Chính Bình thống nhất nước Nam Chiếu đổi tên nước là Đại Lý. Tuy nước Đại Lý vừa mới thành lập nhưng đang sở hữu quân đông tướng mạnh nên đã có ý đồ thôn tính những vùng đất biên giới của nước Việt. Bước đầu, vua Đại Lý là Đoàn Chính Bình dùng vàng bạc châu báu để ban thưởng cho những vị tù trưởng nước Việt để đem đất đai và con người sát nhập vào nước Đại Lý, tiếp theo họ Đoàn mới dùng quân đội để đàn áp những người không chịu theo về với nước Đại Lý. Đoàn Chính Bình vì thấy nước Việt mới thành lập, trong nước Việt còn chưa ổn định nên mới nới rộng lãnh thổ về phươngNam. Vào năm ấy, đã có đụng độ của các tướng và binh sĩ giữa hai nước Đại Lý và nước Việt. Rồi chiến sự đã nỗ ra và các tướng giữ thành Hưng Hóa của quân Việt đại bại mất thành nơi biên giới, lúc này việc xây dựng nước Việt còn đang dở dang nên Tiền Ngô Vương không thể tự mình cầm quân chinh phạt nước Đại Lý. Tiền Ngô Vương liền triệu hồi Lý Đồng Nhân vào cung để dẫn binh chinh phạt nước Đại Lý lấy lại những lãnh thổ của nước Việt đã mất.

Sau khi phò tá cho đại huynh Ngô Quyền đại phá nhà Nam Hán, Lý Đồng Nhân xin với Tiền Ngô Vương không nhận chức tước để trở về Lý gia trang ở ẩn. Lúc này, Lý Đồng Nhân đã tìm được Đinh Hoàn con trai của vị lão huynh Đinh Công Trứ đang ở làng Gia Thủy động Nho Quan. Lý Đồng Nhân nhận thấy cậu bé Đinh Hoàn rất thông minh lại chịu khó học hỏi liền nhận cậu ta làm đệ tử chân truyền, được vài tháng học đánh trận từ Lý Đồng Nhân mà cậu ta đã đánh cho những đứa trẻ chăn trâu làng bên thua chạy, cũng chỉ là trò chơi đánh trận của lũ trẻ con mà bên nào thua phải làm kiệu bằng tay để rước người thắng trận, rồi tung hô vạn tuế như thể là đang rước một vị vua vừa thắng giặc trở về.

Trong nhóm trẻ con làng Gia Thủy, Đinh Hoàn hay chơi thân với Đinh Điền, Nguyễn Bặc, Trịnh Tú và Lưu Cơ. Bốn đứa trẻ này thấy Đinh Hoàn tiến bộ vược bật liền tra hỏi ai đã dạy cho cách đánh trận, sau một hồi ngẫm nghĩ thì cậu bé Đinh Hoàn cũng nói thật cho những người bạn thân, rồi dắt cả bốn người đến căn nhà mới được dựng lên trong thời gian gần đây nơi góc làng Gia Thủy. Vừa vào trong căn nhà thì cả năm đứa trẻ đồng loạt cất tiếng chào:

- Chúng con xin chào thầy ạ.

Lý Đồng Nhân nhìn bốn đứa trẻ rồi lên tiếng hỏi cậu bé Đinh Hoàn:

- Con dắt những người bạn đến tìm ta có việc gì?

Cậu bé Đinh Hoàn cất giọng lễ phép thưa:

- Dạ thưa thầy! Đây là Đinh Điền, Nguyễn Bặc, Trịnh Tú và Lưu Cơ. Những người này chơi với con rất thân thiết nay tìm tới đây để cầu xin thầy nhận làm đệ tử. Chúng nó cứ nói với con hoài, đến nay con mới mạn phép dẫn bốn đứa đến đây để ra mắt thầy. Mong thầy thương tình chấp nhận lời thỉnh cầu của chúng con.

Cậu bé Đinh Hoàn nói xong liền ra hiệu cho cả bốn đứa trẻ còn lại cùng quỳ xuống để ra mắt người thầy. Lý Đồng Nhân liền bước tới để đỡ những đứa trẻ đứng lên rồi nhìn từng đứa một thì thấy đứa nào gương mặt cũng sáng sủa, vì là trẻ chăn trâu nên đứa nào cũng đen thui vì nắng cháy, áo quần thì vá víu khắp nơi nên Lý Đồng Nhân lại nhớ về tuổi thơ của mình nơi gia trang nhà họ Lê.

Tự nhiên, Lý Đồng Nhân lại thấy đồng cảm với những đứa trẻ này nên nhận cả bốn đứa trẻ bạn của cậu bé Đinh Hoàn làm đệ tử.

Bốn đứa trẻ chăn trâu này chỉ biết một ít chữ nghĩa mà Đinh Hoàn dạy cho, nên Lý Đồng Nhân bước đầu dạy chữ cho bốn đứa trẻ, đến khi đã biết mặt các con chữ thì Lý Đồng Nhân truyền thụ võ công cho cả năm đứa trẻ. Thời gian thắm thoát thoi đưa, mới đây thôi mà Lý Đồng Nhân ở nơi làng Gia Thủy đã được hơn một năm.

Một hôm, có quân lính của triều đình đến làng Gia Thủy đất Hoa Lư tìm Lý Đồng Nhân để đưa chiếu chỉ của vua nước Việt là Tiền Ngô Vương. Sau khi xem xong chiếu thư của vua Ngô thì Lý Đồng Nhân gọi những đứa học trò của mình vào dặn dò:

- Nay ta có việc khẩn phải về kinh đô Cổ Loa, Đinh Hoàn con là đại sư huynh nên có nghĩa vụ phải chăm sóc và dạy bảo cho các em. Các con ở lại chăm chỉ học tập lẫn nhau với những gì ta đã dạy trong thời gian vừa qua. Khi xong việc thì ta sẽ trở lại về đây cùng các con.

Nói xong Lý Đồng Nhân lên Huyết Long Mã rời làng Gia Thủy đi thành Cổ Loa. Năm cậu học trò bé nhỏ đã quen cách sống của người thầy kính mến nay bị chia tay đột ngột nên đứa nào cũng hai hàng lệ tuôn rơi. Chúng đứng bên căn nhà ngóng theo cho đến khi bóng người thầy khuất dạng rồi Đinh Hoàn lên tiếng:

- Thầy của chúng ta là Mãnh Tướng Trời Nam nên chẳn có gì xảy ra khi thầy đi đánh giặc. Các đệ đừng suy nghĩ lung tung, hãy cố gắng học thật giỏi để xứng đáng là một trong những đệ tử của thầy.

Đinh Hoàn lúc này chỉ là cậu thiếu niên mà đã có những suy nghĩ rất đúng đắn, Đinh Hoàn xứng đáng đứng đầu trong Giao Châu Thất Hùng nổi danh đất phương Nam sau này.

(Các bạn đọc hết chương xin hãy để lại lời bình luận dưới bài viết hoặc một like để động viên tinh thần cho tác giả.) Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi An Nam Song Long Truyện.

Bạn đang đọc An Nam Song Long Truyện sáng tác bởi Vannhanho
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vannhanho
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.