Cách Đánh Công Thành Chưa Từng Có. Lấy Thành Hưng Hóa Chẳng Hao Binh.
Chương 36:
Cách Đánh Công Thành Chưa Từng Có.
Lấy Thành Hưng Hóa Chẳng Hao Binh.
Vua nước Đại Lý Đoàn Thị đứng trên thành Hưng Hóa nhìn xuống thì thấy quân Việt hàng ngũ chỉnh tề, thế trận di chuyển linh hoạt rất có trật tự lại biến ảo khôn lường liền lên tiếng mở lời khen trọng đối thủ:
- Thật trăm nghe không bằng một thấy, Lý tướng quân của nước Việt không hỗ danh là mãnh tướng trời Nam. Cho mở cổng thành để ta đem quân quyết chiến với tướng Việt này.
Theo lệnh Đoàn Tư Bình cổng thành được mở rộng để đoàn binh của vua Đại Lý Đoàn Thị kéo ta khỏi thành, Đoàn Tư Bình liền cho binh sĩ bày binh bố trận chuẩn bị quyết chiến thì thấy từ trong trận của quân Việt một đại tướng cởi ngựa có màu lông đỏ thẫm tiến ra lên tiếng:
- Xin cho hỏi phía trước trận có phải vua nước Đại Lý là tướng quân họ Đoàn không?
Tiếng nói của Lý Đồng Nhân vang lên như tiếng chuông đồng ngân lên với nội lực sung mãng làm Đoàn Tư Bình giật mình thầm khen:
- Tướng này có nội lực thật thâm hậu.
Vừa nói với các tướng quân của mình xong, Đoàn Tư Bình cũng vận công trả lời:
- Đại Lý Đoàn Thị đích thực là ta. Nghe danh mãnh tướng trời Nam Lý Đồng Nhân đã lâu, nay được diện kiến thật là hân hạnh cho Đoàn Tư Bình này.
Nói xong, Đoàn Tư Bình thúc bạch mã tiến ra trước trận thì thấy tướng Việt ung dung thúc Huyết Long Mã tiến đến gần rồi lên tiếng:
- Tại hạ Lý Đồng Nhân xin có đôi lời phân định với lão tướng quân Đoàn Thị. Đã bao đời nay vùng biên giới Tây Bắc này thuộc địa phận của Giao Châu đất phương Nam, vì cớ gì mà các hạ mới lên ngôi ở nước Đại Lý lại đưa quân gây hấn với quân Việt. Các hạ đã không coi trọng tình hữu nghị giữa hai nước nên đã xua quân chiếm đóng trên vùng đất của nước Việt. Các hạ đã xem thường nước Việt không có tướng tài nữa hay sao.
Đoàn Tư Bình nhìn vị tướng trẻ người Việt một thân một ngựa dám đến trước trận địch buôn lời trách móc thì quả là không sợ trời đất gì, họ Đoàn lên tiếng nói với Lý Đồng Nhân:
- Các hạ thật can đảm hơn người, các hạ dám đứng trước trận quân ta mà lên giọng khiển trách ta ư. Nếu ta hạ lệnh xạ tiễn thì liệu các hạ có còn sống sót không?
Lý Đồng Nhân nghe thấy vậy cất giọng cười hoan hỉ rồi cất tiếng nói:
- Ta thường nghe những lời nói của thiên hạ về vua nước Đại Lý là một chính nhân quân tử, vì vậy ta đây mới không hạ lệnh công thành Hưng Hóa trong những ngày tướng quân Đoàn Thị chưa đến. Mục đích của ta là làm đỡ hao binh tổn tướng của hai nước mới lập quốc này. Cả nước Đại Lý và nước Việt ở đất phương Nam đều rất cần những người tài để xây dựng và bảo vệ tổ quốc trước các nước lớn ở phương Bắc. Bây giờ ta có ý này muốn nói với vị vua nước Đại Lý, không biết vị vua này có sẵn lòng để nghe không?
Đoàn Tư Bình nghe những lời rất có ý nghĩa của vị tướng quân nước Việt liền lên tiếng nói:
- Có ý gì thì Lý tướng quân cứ nói ra với ta, để ta xem thử ý đó là tốt hay xấu.
Lý Đồng Nhân lên giọng ôn tồn nói với Đoàn Tư Bình:
- Vị vua nước Đại Lý từ hai bàn tay trắng mà dựng lên một nước khiến ta rất khâm phục một người như các hạ. Nay ta có ý này là chúng ta thử tài lẫn nhau, từ đấu binh pháp đến võ công. Nếu các hạ thắng được ta thì ta lập tức rút quân về để tránh sát thương cho quân sĩ hai bên. Nhưng chẳng may mà ta thắng thì các hạ phải trả lại những thành và con người của nước Việt.
Đoàn Tư Bình là một trong những vị tướng tài giỏi thời bấy giờ, suốt đời mình là những tháng ngày chinh chiến trên lưng ngựa. Đại Lý Đoàn Thị được thành lập từ những chiến thắng vang dội trước quân Nam Hán hùng mạnh, nay Đoàn Tư Bình nghe Lý Đồng Nhân nói vậy liền lên tiếng:
- Như vậy cũng hay và ít hao binh tổn tướng của hai nước. Vậy cách đấu trận như thế nào thì các hạ hãy nói ra.
Lý Đồng Nhân thong thả lên tiếng:
- Về trận pháp thì xin mời các hạ bày binh bố trận, tại hạ sẽ là người phá trận. Nếu như tại hạ phá không được thì xem như đã thua.
Họ Đoàn cho quân mang đến hai chiếc bàn rồi mời Lý Đồng Nhân ngồi đối diện, sau khi mọi thứ đã chuẩn bị xong thì Đoàn Tư Bình xếp trận bằng những quân cờ màu đen trên mặt bàn rồi lên tiếng:
- Bây giờ xin Lý tướng quân nói xem trận này tên gì, và làm sao để phá được trận này.
Sau khi Lý Đồng Nhân xem kỹ những quân đen đang ở trên chiếc bàn của Đoàn Tư Bình rồi lên tiếng nói:
- Trận này lúc đầu có tên là Lưỡng Xà Trận, các hạ đã thêm Bát Quái Ngũ Hành để biến trận đồ, với lại các hạ đã lợi dụng sự tương khắc và tương sinh của Bát Quái Ngũ Hành để biến trận và lập thêm cửa Lưỡng Nghi. Nên trận đồ bây giờ có tên đầy đủ là Lưỡng Xà Bát Môn trận đồ. Nếu phá trận này thì ta sẽ cho quân sĩ xông vào cửa Thái Cực để phá trận, đến khi đã vào được trong trận thì chia quân đánh vào hai đầu xà để kìm hãm sự liên kết và biến đổi của trận pháp. Một khi đã hạ được một trong hai đầu xà thì thế trận này tự nhiên tan vỡ.
Vừa nghe đến đây thì Đoàn Tư Bình mồ hôi đã ướt trán nên thầm nghĩ: "Nếu mà mình thực chiến và dùng trận này thì đã bị hạ và thiệt hại rất nặng nề, hao binh tổn tướng thì nhiều vô số kể." Nghĩ xong Đoàn Tư Bình yên lặng thật lâu rồi lên tiếng:
- Ta thật lòng khâm phục tài phá trận của các hạ, nay ta bày thêm một trận nữa để xem các hạ có phá nổi không?
Nói xong họ Đoàn xấp xếp các quân cờ để bày binh bố trận trên chiếc bàn đối diện. Khi Đoàn Tư Bình đã xếp xong trận pháp thì mời Lý Đồng Nhân xem qua trận pháp để tìm cách phá trận, Lý Đồng Nhân tiến đến và chăm chú nhìn vào trận đồ rồi thong thả lên tiếng:
- Trận này các hạ đang mô phỏng theo thế trận Long Môn Bát Quái trận đồ của mãnh tướng vào đầu đời nhà Đường, nhớ khi xưa, tướng Tiết Đinh Sang đã bày trận pháp này để đánh cùng tướng Trương Thế Dân của nhà Kim. Mãnh tướng nhà Kim đã hạ không biết bao nhiêu thành trì của nhà Đại Đường, đến khi công hạ thành Quang Trung ở đất Thiểm Tây thì gặp tướng Tiết Đinh Sang trấn giữ thành Quang Trung nhà Đại Đường. Trận này mãnh tướng nhà Đại Đường đã bày trận Long Môn Bát Quái trận đồ để đối công cùng mãnh tướng nhà Kim là Trương Thế Dân. Sự thật là tướng Tiết Đinh Sang đã chơi một trận quá mạo hiểm khi bày Long Môn Bát Quái trận đồ. Trận này vì tướng nhà Kim công trận đã vào sai cửa nên tướng Trương Thế Dân phải trả chính tính mạng của mình. Chỉ là một trận lừa thói quen của con người thôi chứ khi xưa tướng Trương Thế Dân của nhà Kim công trận này cho quân vào cửa tử thì lịch sử các thời đại phải ghi khác rồi. Theo thói thông thường nên Trương Thế Dân đã công vào Long Môn Bát Quái trận đồ bằng cửa sinh nên bại trận.
Mới nghe được đến đây thì Đoàn Tư Bình hoảng sợ thật sự khi thấy được tài phá trận của tướng quân nước Việt Lý Đồng Nhân. Mồ hôi đã tuôn ra làm ước đẫm cả bộ râu năm chòm của Đoàn Tư Bình. Không gian yên lặng đến đáng sợ nơi đấu trí để thắng trận ở ngoài thành Hưng Hóa trên biên giới Tây Bắc. Một lúc sau, Đoàn Tư Bình cất giọng nói:
- Hai trận mà ta đã bày ra đã bị tướng quân phá cả rồi. Bây giờ thì các hạ bày trận đồ để ta xem thử có cách nào phá trận được không?
Lần này đến lược tướng nước Việt bày binh bố trận để vua nước Đại Lý Đoàn Thị là Đoàn Tư Bình phá trận. Lý Đồng Nhân cầm những quân trắng rồi xắp xếp các quân cờ thành lập trận pháp, khi xếp xong trận pháp thì liền mời Đoàn Tư Bình và các tướng của nước Đại Lý đến xem để phá trận. Đến khi họ Đoàn đến xem trận đồ thì tâm trưởng bị cuốn vào trong trận mà Lý Đồng Nhân đã bày ta, tinh thần Đoàn Tư Bình bị mê mang khi nhìn thấy trận đồ quái lạ, trí óc cứ như nữa tỉnh nữa mê khi cố tâm thoát khỏi trận đồ ma quái. Trong tâm trí của Đoàn Tư Bình như lạc vào một nơi vô định nào đó mà chẳn có lối nào để thoát ra. Các tướng của nước Đại Lý thấy chủ tướng như vậy liền cho là Lý Đồng Nhân đã dùng tà thuật để ám hại Đoàn Tư Bình nên ai cũng cầm lấy đốc kiếm định ra chiêu giải cứu. Lúc đó, thì tiếng cười của tướng quân người Việt vang lên rồi vị tướng ấy với tay lấy một quân cờ trắng trên bàn làm tâm trí Đoàn Tư Bình như được giải thoát. Đến khi đó thì Đoàn Tư Bình mới thấy một lối mòn trong trận pháp của Lý Đồng Nhân để thoát khỏi ra khỏi Mê Hồn Trận Pháp. Như được trở về từ cõi u minh, Đoàn Tư Bình sắc mặt đã trở về trạng thái bình thường liền lên tiếng cảm phục:
- Trận này các hạ đã bày trận làm cho ta xem trận đồ mà thấy như lạc vào địa ngục không lối thoát. Lần này thật sự ta đã thua trí của tướng quân nên nhận thua, nhưng ta còn một trận đấu võ để phân định thành Hưng Hóa sẽ thuộc của nước nào. Nhưng trước khi đấu võ công ta mời Lý tướng quân dùng một tiệc nhỏ để mừng ngày chúng ta gặp gỡ.
Từ xưa đến nay, thì mọi người có mặt tại nơi đây mới thấy được đánh trận để tranh đoạt thành trì mà không hao binh tổn tướng như thế này. Nên các tướng quân đối đầu của hai nước lại cùng nhau nâng chén rượu để chúc mừng sức khỏe lẫn nhau. Lịch sử công thành để chiếm đất được viết thêm trang mới.
(Các bạn đọc hết chương xin hãy để lại lời bình luận dưới bài viết hoặc một like để động viên tinh thần cho tác giả.) Cảm ơn các đọc giả đã theo dõi An Nam Song Long Truyện.
Đăng bởi | Vannhanho |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 39 |