(H)
Dựa theo ngày thường Tôn Xán Tình đối với chuyện giường chiếu rất tích cực, nói vậy hôm nay khẳng định sẽ đến đây sớm cùng y đại chiến một trận. Từ lần trước ở phòng vẽ hoang đường một lần, hai người xác thật chưa làm. Tần Duyệt bị Tôn Xán Tình thao, thân thể từ lâu quen tình ái thường xuyên, lúc này ngừng hơn nửa tuần, chính y cũng có chút cơ khát khó nhịn.
Tối nay y tắm sớm, đồ vật chút nữa dùng đến cũng chuẩn bị tốt, lòng tràn đầy chờ mong Tôn Xán Tình tới gõ cửa. (đợi vua đến thị tẩm=))))
Nhưng Tần Duyệt chờ a chờ, mãi đến hơn 10 giờ cũng không thấybóng dáng Tôn Xán Tình, Tần Duyệt nhịn không được gọi điện cho hắn, nhưng điện thoại thông lại không ai tiếp, Tần Duyệt thực sự có chút không rõ, Tôn Xán Tình rốt cuộc là làm cái gì?
Người không thấy bóng dáng, điện thoại cũng không nghe, chẳng lẽ cùng mấy lão sư trẻ tuổi chơi đến vui vẻ, làm hắn luôn thập phần thích làm tình cũng có thể ném ra sau đầu?
Tần Duyệt phủ thêm áo khoác ra ban công, nhìn qua ký túc xá Tôn Xán Tình, chỉ thấy trong phòng đèn sáng, hiển nhiên Tôn Xán Tình đang ở bên trong. Tần Duyệt thật sự tò mò hắn đang làm gì, liền mở cửa ra ngoài, đi tới ký túc xá trước cửa Tôn Xán Tình.
Tần Duyệt gõ cửa, tiếng bước chân tới gần, Tôn Xán Tình mở cửa phòng, thấy người tới là Tần Duyệt, hắn có chút kinh ngạc, "Lão sư, như thế nào tới?"
Tần Duyệt nói: "Không có gì, tôi xem cậu trễ như thế còn chưa qua, đèn trong phòng lại sáng, liền qua đây nhìn xem."
Tôn Xán Tình chỉ đem của mở ra một chút, tay đặt trên nắm cửa, từ khe cửa nói chuyện với Tần Duyệt:
"Lão sư về trước đi, lát nữa tôi sẽ qua, chỉ một lát."
Tần Duyệt luôn cảm thấy Tôn Xán Tình có chút lén lút, muốn đẩy cửa ra, nói: "Tôi vào chờ cậu"
"Đừng đừng đừng."
Tôn Xán Tình ở sau cửa ngăn động tác y, "Ở đây rất loạn, đã lâu chưa dọn, lão sư vẫn đừng vào."
Tần Duyệt nghe hắn nói như thế, xác thật từ phòng ngửi được khí vị, có chút quen thuộc, nhưng lại nghĩ không ra, lúc này Tôn Xán Tình lại nói:
"Được rồi, lão sư mau trở về thôi, chờ tôi một chút, tôi lập tức đến."
Nói xong không đợi Tần Duyệt phản ứng, "Bang" một tiếng đóng cửa lại.
Tần Duyệt nguyên lai lòng đầy vui vẻ đem chính mình rửa sạch sẽ chờ Tôn Xán Tình tới thao. Kết quả hắn không chỉ không đến, tự mình tìm tới cửa còn bị cho ở ngoài cửa. Trong lòng Tần Duyệt dù nhiều hay ít cũng có chút không cao hứng. Lúc y trở lại ký túc xá nhìn áo mưa cùng dầu bôi trơn đặt ở đầu giường, không hé răng đem toàn bộ ném vào trong ngăn kéo.
Chờ lúc Tôn Xán Tình lại đây, mí mắt Tần Duyệt đã bắt đầu đánh nhau, hơn nữa không có tâm tình cùng hắn làm.
Khi Tôn Xán Tình chui vào ổ chăn, Tần Duyệt lại ngửi được vị nước hoa kia. Y xê dịch thân mình vào trong, nhắm mắt ngủ. Tôn Xán Tình lại không thuận theo không buông tha dán lại muốn cùng y thân thiết, Tần Duyệt không cho, kéo chăn nói:
"Cậu luôn trễ mới lại đây, tôi còn nghĩ cậu không muốn làm."
"Buổi tối tôi có việc."
Tôn Xán Tình nói với hắn: "Dù sao ngày mai là thứ bảy, đêm nay làm suốt đêm cũng không có vấn đề gì."
Tần Duyệt lại nghiêng đưa lưng về phía hắn, "Tôi mệt mỏi, không tinh lực bồi cậu làm suốt đêm."
Tôn Xán Tình cảm giác đêm nay tâm tình Tần Duyệt không tốt lắm, cũng không lằng nhằng, từ sau ôm y hỏi: "Lão sư, có phải không cao hứng hay không?"
Tần Duyệt nghe hắn cẩn thận hỏi mình, lòng mềm xuống, nói: "Không có, chỉ có chút mệt mỏi."
Tôn Xán Tình hiểu rõ Tần Duyệt: "Em chính là không cao hứng."
Hắn ôm Tần Duyệt càng chặt, "Chờ thêm mấy ngày thì tốt rồi, đến lúc đó tôi nhất định lúc nào cũng dính em, làm em ngại phiền ném cũng không xong."
Tần Duyệt nghe được nhịn cười một chút, "Cậu vẫn luôn dính tôi như thế, hiện tại cậu không tới phiền tôi, tôi cao hứng còn không kịp."
Tôn Xán Tình cũng cười, dán sau cổ y hôn mấy cái, "Lão sư đây là khẩu thị tâm phi, tôi mới không tin."
Tần Duyệt vốn định truy hỏi câu "Qua mấy ngày thì tốt rồi" của hắn đến tột cùng là ý gì, nhưng y thật sự buồn ngủ, bị Tôn Xán Tình ôm như thế lại thoải mái, hôn sâu một chút liền ngủ.
Hôm sau là thứ bảy, hai người đều lười biếng ngủ. Khi Tần Duyệt tỉnh lại, Tôn Xán Tình còn đang ngủ ngon lành, động tác y xoay người xuống giường kinh động Tôn Xán Tình, bị hắn một phen ôm eo. Tôn Xán Tình mơ màng cọ Tần Duyệt vài cái, một đồ vật dần dần ngạnh nóng chống lên mông Tần Duyệt.
Buổi sáng là thời điểm dễ xúc động nhất, hai người lại đều vài ngày không làm, dương v*t Tôn Xán Tình cọ xát nhanh chóng trướng đại, thẳng tắp giữa kẽ mông Tần Duyệt. Mặt sau Tần Duyệt bị hắn chọc như thế, liền tràn ra một cổ tê ngứa, mong hắn lập tức bị hắn cắm vào hảo hảo quấy loạn một phen.
Tôn Xán Tình đã hoàn toàn tỉnh ngủ, tay tham nhập vào quần áo nhéo đầu v* Tần Duyệt, lúc nhẹ xoa lúc tàn nhẫn véo, vài lần đùa bỡn Tần Duyệt kêu ra tiếng.
Tôn Xán Tình đem Tần Duyệt thân thể lật qua tới, một chút liền áp tới rồi hắn trên người, nhắm ngay bờ môi của hắn tới cái hôn sâu, hai người đều hôn đến cả người nóng lên, gắt gao ôm ở cùng nhau, gấp không chờ nổi đi lột đối phương quần áo.
Tay Tôn Xán Tình vói vào quần ngủ Tần Duyệt, sờ soạng một phen liền phát hiện chút dị thường, hắn dừng lại động tác nhìn Tần Duyệt, hỏi:
"Lão sư, cái này chẳng lẽ là......?"
Tần Duyệt lúc này mới nhớ tối qua mình vì cùng Tôn Xán Tình làm tình chuẩn bị, nhất thời đỏ mặt, xoay đầu nhỏ giọng ừ một tiếng.
Đăng bởi | Kanolin |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 12 |