Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 996 chữ

Năm cô 20 tuổi , em gái song sinh thất lạc từ nhỏ của cô trở về . Ba mẹ cô dự định sẽ thông báo với giới truyền thông về chuyện này , nhưng sóng gió ập đến , gia đình cô chưa kịp ăn mừng đã phải đối mặt với những rắc rối .

Em gái cô trước kia là gái ngành , trong lúc ân ái với 1 lão già 50 tuổi đã bị lão ta quay lại . Em cô vì muốn hãm hại cô nên tung clip lên mạng và nói với ba mẹ rằng người đó là cô , dù sao thì trong mắt người ngoài , nhà họ Lâm cũng chỉ có 1 đứa con gái là cô .

Cô bị người đời phỉ báng , khinh miệt , kể cả ba mẹ cô cũng hắt hủi cô vì cô hủy đi danh dự nhà họ Lâm , khiến cổ phiếu công ty sụt giảm . Người cô yêu cũng vì vậy mà bỏ rơi cô ....

Tưởng rằng việc cô bị hủy hoại danh tiếng là đã đủ với cô em gái . Nhưng không , trong mắt cô ta , như vậy là còn quá nhẹ nhàng ...

Cô ta tìm đến Hạ Vân - vị hôn thê của tập đoàn CEO , lập mưu giết chết Hạ Vân . Cô vô tình biết đuọc chuyện này nên đã cố tình đi theo cô ta để ngăn cản .

Nhưng mọi chuyện lại đi sai lệch theo ý cô muốn . Khi cô đến đã bắt gặp được cảnh cô ta đẩy Hạ Vân từ lầu 8 , còn cô thì đứng chôn chân tại chổ...

- Sao nào ? Chị muốn nói cho ba mẹ biết chứ gì ? Cứ nói nếu chị muốn , họ sẽ không tin chị đâu . Haha !!! Cô ta cười như điên dại rồi liếc cô 1 cái .

- Tại ... Ta ... Tại sao ... ? - Cô run rẩy nói khôg thành lời

- Bởi vì tôi ghét chị , ghét chị cay đắng , điều tôi mong muốn nhất bây giờ là chị có thể ngồi tù không thể nhìn thấy mặt trời . Cũng có thể là ...

Cô ta cười khẩy 1 cái , im hồi lâu rồi nói tiếp :

- Chỉ nghĩ rằng hôn phu của Hạ Vân sẽ tha cho chị sao ? Nếu may mắn chị sẽ được 1 vé làm phu nhân của anh ta , sau đó chịu tất cả sự trừng phạt để đền mạng cho Hạ Vân ...

- E ... Em ... Em ....

- Hừ !!! Cô ta lạnh lùng bước qua khỏi cô và bỏ cô ở lại đó 1 mình , lúc này mặt cô trắng bệch không còn 1 giọt máu

Quả nhiên , đêm hôm đó cô ta về nhà đã kể mọi chuyện cho ba mẹ . Thậm chí cô ta còn giả vờ thương xót cô , vừa kể vừa nức nở :

- Ba à , chắc chị ấy không cố tình làm vậy đâu , ba đừng trách mắng chị ấy , lỗi là do con đến trễ không kịp ngăn cản chị ấy . Ba , mẹ !! Xin 2 người hãy trừng phạt con đi .

Bà Lâm thì lúc đó không biết nói gì , khóe mắt bà cay cay như đang cố gắng kìm nén . Hạ Vân tiểu thư giờ sống chết không rõ , thì làm sao bà có thể yên tâm được đây ?

Còn ông Lâm đã tức đến nỗi mặt mày tím tái , không nói nên lời .

- CHÁT !!!!!

Vừa nhìn thấy cô , ông Lâm đã cho cô 1 cái tát chói tai ...

- Tao đã sinh ra thứ nghiệp chướng gì thế này ? Mày hết ăn nằm với người kia , gió còn muốn giết người . Sao không giết chết tao luôn đi cho vừa lòng mày ?

Cô ôm mặt nhìn ông , miệng muốn nói gì đó nhưng lại thôi , cô cúi đầu , giọng run rẩy nói :

- Con .. Con xin lỗi ba !!

- Xin lỗi thì có ích gì ? Mày có còn là con người không ? - Ông quát lớn , giơ tay định đánh luôn bên mặt còn lại của cô .

- Ba ơi đừng đánh chị , là lỗi của con , ba đánh con được rồi .

Cô ta giả vờ chạy lại nhận cái tát kia , khóc lóc cầu xin .

- Tuệ Minh , con tránh ra !!!

- Xin ba , đừng tổn thương chị ấy . - Cô ta nước mắt giàn giụa , vờ vĩnh ôm lấy tay ông .

- Không nói nhiều nữa , Tuệ Nhi cô từ nay không còn là con gái tôi , cũng không thuộc về nhà họ Lâm . Cô mau cút khỏi đây , đừng bao giờ vác mặt về nữa .

Bà Lâm đau xót nhìn con gái , nhưng cũng quay lưng bước vào phòng .

Còn cô ta nhanh chóng lộ ra vẻ mặt gian trá , nhìn cô cười khinh cái rồi quay lưng bỏ đi .

Đi dưới mưa , đáy lòng cô nặng trĩu , chẳng hiểu sao nước mắt cô cứ rơi , không biết đó là mưa hay nước mắt , chỉ thoáng chốc , khóe mắt cô đã cay cay , mặt cô đẫm nước .

Cô muốn hét thật to , muốn chạy về sà vào lòng mẹ . Nhưng không ... cô đã không còn nhà để về nữa rồi . Cô bước đi trong vô thức , cả bóng hình của cô giờ chỉ còn lại 1 khoảng cô đơn . Cô cứ bước đi cho tới khi ...

- RẦM!!!!!

Tiếng va chạm vang lên , cả thân hình cô bị hất lên cao rồi đập mạnh xuống đất , máu chảy đàm đìa . Từng mảnh ý thức trôi đi . Trước khi ngất cô còn nghe 1 giọng nói bên tai :

- Đưa cô ta lên xe , bằng mọi giả phải khiến cô ta sống , tôi muốn cô ta phải trả giả về những gì đã làm với Hạ Vân .

Bạn đang đọc Anh Hận Em Đến Vậy Sao? sáng tác bởi buithuyhien2606
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi buithuyhien2606
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 135

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.