1 tuần sau .
Không đám cưới long trọng , đơn giản cũng chỉ là 1 tờ đăng kí kết hôn. Đêm đó không kìm được mà anh đè cô ra làm chuyện đó . Miệng luôn gọi Hạ Vân .
Anh mạnh bạo , tàn nhẫn . Cô càng kháng cự anh lại càng mạnh bạo hơn .
Sáng hôm sau .
- CHÁT !!!! - Anh giáng cho cô 1 cái tát chói tai .
- Đồ đê tiện , ai cho phép cô bò lên giường tôi hả ? - Anh lớn tiếng quát cô .
Cô không thèm quan tâm tới , cố gắng che đi vệt máu dưới ga giường . Dù sao trong mắt anh , cô cũng chĩ là ngươi cố ý giết vị hôn phu anh để trèo lên chức Hàn phu nhân.
Nếu đã vậy , cô chỉ còn cách thuận theo tự nhiên mà cố diễn cho xong vai này . Dù cô có cố giải thích cũng không ai tin , chi bằng thừa nhận tất cả . Cô nở nụ cười đáp lại :
- Phải , tôi là người như vậy đấy . Dù gì tôi cũng đã từng lên giường với người đàn ông 50 tuổi . Nên tôi muốn biết với 1 người như anh , cảm giác sẽ như nào .
- Hừ !!! Cô đã gỡ bỏ bộ mặt đáng thương đó rồi à ? - Anh cười khinh rồi bỏ đi không thèm nhìn lấy cô 1 cái .
Anh không biết rằng , cô đã cố gắng để nói ra những lời đó . Cuộc đời cô chưa từng phải nói ra những lời dơ bẩn đó , có lẽ đây là lần đầu tiên cô mạnh mẽ đến vậy .
Sau khi trở thành Hàn phu nhân , cô luôn bị mọi người trong gia đình khinh bỉ . Người hầu nói cô đê tiện , không xứng với thiếu gia của họ .
- Đây là cơm tối của cô ! - Một người hầu bước đến nói với giọng khinh bỉ .
- Đây là đồ ôi thiu ? Sao các người lại bắt tôi ăn ? - Cô thoáng giật mình
- Gái điếm như cô mà đòi có 1 bữa ăn đàn hoàng ư ? Có cơm ăn là may rồi !
Cô không nói gì , bước đến bên đám người hầu kia . Không biết động lực nào đã khiến cô đổ hết thức ăn trên bàn xuống .
- Cô .. Cô làm gì vậy ? - Họ lớn giọng quát
Cô nhìn thẳng mắt bọn họ và nói :
- Tôi là phu nhân , tôi không được ăn thì các người cũng không có quyền ăn !
Đúng !!! Cô ở đây để trả nợ cho anh , đám người hầu này có quyền mà bắt nạt cô . Thời gian trôi qua khiến cô nhận ra rằng , cô phải mạnh mẽ , không thể nào khuất phục như vậy được ...
Tuệ Nhi đi dạo trong vườn , nghe thấy có người gọi , liền quay đầu lại , là cô người hầu hôm trước. Cô ta cung kính chào cô .
- Chuyện hôm trước , tôi xin lỗi phu nhân , mong cô rộng lòng bỏ qua ...
- Không sao !!!
- À phu nhân giúp tôi đem đồ lên phòng trên lầu 3 được không ? Việc này hằng ngày đều do vú An làm . Nhưng giờ vú An bận nên tôi nhờ cô . Vì cậu chỉ không cho phép chúng tôi lên đó .
- Được rồi !!!!
Cô đem đồ lên lầu mà không nhận ra rằng , phía sau cô có 1 nụ cười gian ác....
Đăng bởi | buithuyhien2606 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 51 |