Lúc này , vú An thấy vậy chạy tới ôm lấy Tuệ Nhi và nói với Hàn Văn :
- Thiếu gia , đừng đánh nữa ! Cậu mà đánh con bé sẽ chết mất ! - Vú An khóc lóc cầu xin Hàn Văn .
- Đưa cô ta xuống nhà kho ! Bỏ đói 3 ngày ! - Anh lạnh giọng nói .
Cô được vú An đưa xuống nhà kho chăm sóc , bôi thuốc . Vú An lén chừa phần cơm mình đem xuống cho cô .
- Vú à , vú đừng đem cơm cho con nữa , Hàn Văn biết được sẽ không để yên cho vú đâu ! - Cô lo lắng nói .
- Không sao , con cứ ăn đi . Nếu con càng nhịn , con sẽ không còn sức lực mất ! - Vú An cố khuyên nhủ cô
- Con cảm cơn vú ! - Cô ôm vú nghẹn ngào
Một thời gian sau ....
Cô cầm trên tay tờ giấy siêu âm , kết quả là thai được 5 tuần tuổi . Cô vui mừng suy nghĩ , biết đâu vì cái thai này , anh sẽ thay đổi thái độ và đối xử tốt với cô thì sao . Cô vui mừng rời khỏi bệnh viện và bắt taxi về nhà .
Về đến nhà , đập vào mắt cô . Người mà cô gọi là " Chồng " đang ôm ấp cô gái khác . Anh lạnh lùng nói .
- Từ hôm nay , cô ấy " Tiểu Tuyết " sẽ là chủ nhân của ngôi nhà này , cô ấy đang mang trong mình giọt máu của tôi .
Cô như sét đánh ngang tai , đầu óc tối sầm lại . Cô cố gắng hỏi :
- Cô ấy là chủ nhân ? Vậy còn em là gì ? - Cô nghẹn giọng hỏi
Anh bước tới bóp cằm cô :
- Tôi nói với cô rồi mà ? Cô không có quyền làm vợ và là chủ nhân của ngôi nhà này . Bất kì ai cũng được . Ngoại trừ cô ! - Anh quát lớn .
Cô ta có con , còn con của cô thì sao , cô cố gắng nắm chặt tay lại và nói :
- Được !! Từ nay , tôi sẽ phục tùng cô " vợ bé " bỏng của anh !! - Cô cố gắng nhấn mạnh 2 từ Vợ Bé
Ả ta đi từ sau bước tới giả vờ ôm lấy anh mà nũng nịu
- Hàn Văn à , hình như chị ấy không thích em ! Không thích mẹ con em . Hay là em không ở đây nữa , em không muốn phá gia đình của 2 người ! - ả khóc lóc nói .
- Em không cần lo , loại người đê tiện , đĩ điếm như cô ta . Không xứng đáng với chức Hàn phu nhân đâu ! - Anh ôm lấy ả .
Ả lúc này nhìn cô nở nụ cười quỷ quyệt , cô cảm thấy không thể đứng xem đôi cẩu nam nữ này nữa . đành bỏ đi lên lầu . Cô vào phòng chốt cửa lại , khóc như 1 đứa trẻ , cô khóc tới khi mệt lã và ngủ thiếp đi .
6h tối ...
- Thiếu phu nhân à , con xuống ăn cơm đi ! - Vú An gọi
- Vú à , từ nay vú đừng gọi con là Thiếu phu nhân nữa , cứ gọi con là Nhi Nhi được rồi ! - Cô mỉm cười nói
- Được rồi ! Con xuống ăn cơm đi .
- Hàn Văn đâu rồi vú ! - Cô nhìn xung quanh hỏi .
- À , thiếu gia đưa ả kia ra ngoài ăn rồi ! - Giọng vú An có chút bực tức .
- Vâng !! - Cô đáp lại
8 giờ tối , hai người họ đi ăn về , lúc đấy cô đang dọn dẹp dưới bếp . Ả ta thấy cô , liền tỏ vẻ đáng yêu :
- Hàn Văn à , em xuống bếp lấy sữa uống nha !
- Em ngồi đây đi , để anh kêu người hẩu lấy ! - anh tỏ ra cưng chiều
- Nhưng em muốn đi ! - ả nhõng nhẽo
- Được rồi !! - Anh nhéo mũi ả
Cô từ trong bếp nhìn ra thấy tất cả , cô chỉ biết im lặng mà nhìn . Đột nhiên :
- Lấy cho tôi ly sữa !! - Ả lớn giọng
- Cô có tay không , tự đi mà lấy ! - cô đáp lại
- Cô , được lắm !! - Ả nghe vậy tự tát vào mặt mình rồi ngồi xuống sàn , miệng mếu máo
- Chị Nhi , nếu chị không thích e ở bên Hàn Văn , em có thể rời xa ảnh , nhưng chị đừng bắt em bỏ đứa con này ! - Ả khóc lóc cầu xin .
Nghe tiếng cãi vả trong bếp , anh đi vào , thấy ả đang ôm mặt khóc lóc anh đi lại đỡ ả lên và cho cô 1 cái tát chói tai .
- CHÁT !!!!
- Ai cho cô có quyền đánh cô ấy ? - Anh hỏi
- Em không có , cô ta ... ! - cô chưa kịp nói xong đã bị ả giành lời .
- Hàn à , em ... em đau bụng quá ! - Ả giả vờ ôm bụng
- Nhốt cô ta trên lầu , lát tôi về sẽ xử cô ta sau ! - Anh nói xong liền bế ả ta đi , trên môi ả . nở 1 nụ cười đắc thắng .
- Muốn đấu với tôi à ? Còn lâu ! - Ả thầm nghĩ .
Đăng bởi | buithuyhien2606 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 53 |