Hội săn bắt đầu và đụng độ sát thủ
Lưu Thuấn là con 1 thân binh của cha Thiên Ứng,cậu ta hơn 15 tuổi nhưng đã Nhập đạo nửa năm nay,thiên phú cũng đc coi là nhất đẳng. Điều đặc biệt là cậu ta trời sinh thần lực,kể cả khi chưa Nhập đạo đã có thể so chiêu và chiến thắng 1 số Nhập đạo khác.Lưu Thuấn là 1 thiếu niên lưng hùm vai gấu,con ngựa cậu ta cưỡi là con to nhất nhưng vẫn có cảm giác bị quá tải. Cậu ta bước xuống ngựa rồi chống cây đại trùy xuống mặt đất.
-Ruỳnh… Kẻ nào muốn chiến hãy đứng ra.
-Không phải ta muốn chiến các ngươi mà các ngươi muốn chiến với ta. Vậy thì phải đáp ứng điều kiện đi đã,kẻo thua các ngươi lại lật lọng.
-Nhất ngôn cửu đỉnh,nếu ngươi thắng ta sẽ chui qua bụng 12 con ngựa các ngươi đang cưỡi.
-Tốt.
Nhật Nam xuống ngựa,tay vung thương vun vút. Tiếng thương ma sát trong gió cũng cho mọi người thấy cây thương không hề nhẹ và nguy hiểm vô cùng.
-Thì ra cũng có thần lực trời sinh sao,nếu chỉ vậy cậu ta ko đáng quan tâm lắm.
Lưu Thiên Ứng nói nhỏ với người bên cạnh là Trương Tuấn đại thiếu gia của Trương Gia thành.
-Trong thế hệ này ở tầm tuổi cậu ta, Nguyễn gia cũng chỉ có Nguyễn Hồng Anh thiên phú đáng nói. Chỉ tiếc hắn lại mê luyến quyền thế ham hư vinh lại hẹp lượng nên chẳng lên cơm cháo gì.
-Thật sự may mắn cho 3 nhà chúng ta khi năm ấy Cuồng Võ Nguyễn Nhật Quang bị ám toán nếu không giờ này ông ta đã có thể vượt qua khai đan kì cũng nên. Con trai ông ta không xuất sắc như vậy mới tốt a.
Trên bãi trống trc mặt, Lưu Thuấn đang đứng thủ thế sẵn trc Nhật Nam,cậu cũng không hề coi thường đối thủ mà bắt đầu phân tích,nhưng thái độ bên ngoài thì rất kiêu căng ngạo mạn.
Với Lưu Thuấn mọi đối thủ đều để đánh gục, ai cũng như ai. Anh ta đúng nghĩa là chiến sĩ trời sinh. Vừa vào trận là xông thẳng đến với 10 thành lực chiến và quyết tâm.
-Bộ pháp dũng mãnh nhưng nặng nề ít biến hóa,vũ khí nặng lại dài đã đi thì khó thu về.
Những người dễ đoán như vậy thì Nhật Nam dễ dàng khắc chế nhất. Cậu chỉ dùng duy nhất 1 chiêu Kinh Thương nhưng mỗi lần đều đúng điểm yếu của hắn. Kể cả khi hắn dùng đến Thổ lực lượng thì cũng chỉ như tấm khiên chịu đòn chứ hoàn toàn không uy hiếp đc đến cậu. Đến chiêu Kinh Thương thứ 8 mũi thương đã kề vào cổ.
-Ha ha ha, không gì hơn cái này. Còn ai coi thường ta nữa ra hết đi. Rồi ta sẽ cho các ngươi thấy bổn thiếu có xứng đáng là con trai của cha ta hay không.
Nói rồi cậu dương dương tự đắc mà leo lên ngựa đợi kẻ bại tướng luồn qua. Ngay khi Lưu Thuấn quỳ xuống thì 1 viên ma hạch bay về phía cậu. Là 1 viên ma hạch cấp 5 giống viên cậu đã mang ra trc đó.
-Nó tương đương với vật ngươi mang ra đánh cược,trả cho ngươi,ngươi có thể cầm lấy, còn người của ta không thể mất mặt như vậy đc.
Hảo thủ đoạn, đây mới là thu phục nhân tâm đỉnh cao. Nhưng Nhật Nam đang trong vai công tử ăn chơi, bại gia chi tử nên mọi chuyện không thể đơn giản như vậy đc.
-Bổn thiếu không thiếu mấy thứ như vậy,nhưng rất thích thấy người Lưu gia các ngươi chui qua bụng ngựa thú vị ra sao.
-Hừ đừng vội đắc chí,tất cả đều là con dân Hoa Bắc “ngửa đầu không thấy cúi đầu thấy” đừng làm mọi thứ quá tuyệt. ngươi cũng không đc lợi lộc gì đâu.
Nhật Nam đang định đáp trả lời của Thiên Ứng thì lại có 1 giọng khó chịu chen vào.
-Tuổi nhỏ nhưng làm việc tàn nhẫn lấy việc nhục mạ người khác làm vui. So với cha ngươi thì thật không xứng đáng làm con trai ông ta.
Kẻ nói là 1 trong 4 Linh Tuyền dắt đội bên Nguyễn gia hắn là con trai 1 khách khanh trưởng lão tên hắn là Đặng Xung cũng 18t và có vẻ đang truy cầu Hồng Yến. Hắn chen mồm vào vì nịnh nọt Hồng Anh mà thôi.
-Ngươi lại là rễ hành nào mà dám nhận xét cách bổn công tử làm việc chứ.
-Ta đc gia tộc giao cho nhiệm vụ dẫn đội lần này cùng Hồng Yến và 2 vị Trường An Trường Sinh đệ tử chữ Thiên trong gia tộc. Trách nhiệm chúng ta là bảo đảm an toàn cho tất cả các ngươi. Ta thấy sự việc đến đây nên có 1 cái kết đc rồi,không nên gây thù hằn thêm sâu sắc nữa.
-Vậy thì ngươi quản quá rộng rồi đấy,nên biết nhiệm vụ đc giao là gì. Ngươi cũng thấy Hồng Yến tỷ và 2 vị tộc huynh không nói gì mà chỉ mình ngươi ra nhảy nhót đó sao.
-Ngươi…ngươi đừng nghĩ ỷ vào cha mẹ ngươi là dòng chữ Thiên mà làm càn,ngươi vẫn chỉ là đệ tử dòng chữ Hoàng mà thôi. Lời đệ rửa dòng chữ Địa như ta nói ngươi dám cãi sao.
-Nếu trong phận sự của ngươi tất nhiên ta sẽ nghe theo. Nhưng đây còn chưa bước vào cuộc săn mà ngươi xen vào việc riêng của ta,chẳng phải quản nhiều quá sao.
-Thôi đủ rồi, hay lắm sao mà đứng đó cãi qua cãi lại,không thấy đối thủ đang chê cười tộc ta hay sao. Nhật Nam, đệ thu lấy viên ma hạch đó mà kết thúc chuyện này thôi.
Đúng lúc này thì Hồng Yến đứng ra lên tiếng, tránh để cho sự việc quá khó coi.
Thấy Hồng Yến có vẻ đứng về phía mình Đặng Xung vênh mặt tự đắc thì bị quát.
-Còn ngươi nữa,đấy đâu là chức trách của ngươi mà ngươi xen vào. Chỉ là 1 đứa con của gia tướng Thành chủ Lưu gia Thành muốn hắn chui thì kệ hắn chui chứ sao còn phải sợ đắc tội với ai. Hèn nhát.
Mặt Đặng Xung đen lại, nụ cười vụt tắt hơi cúi đầu gượng gạo, nhưng thực ra hắn đang che dấu đi một tia nhìn căm hận trong đáy mắt.
Chuyện đến đây cũng coi là tạm kết. Nhật Nam đã đc như ý nguyện khi để lại hình ảnh ngạo mạn,vênh váo ỷ thế hiếp người, cộng thêm 1 viên ma hạch cấp 5,cậu cất viên ma hạch rồi cũng không nói thêm gì.
-Thì ra chỉ là 1 tên ngạo mạn tự đắc,hiện tại còn chưa thấy thân cận đại đạo, cách làm việc thì thô lỗ,bất cận nhân tình,người này không đáng ngại. Nói người của ta tiếp tục quấy nhiễu việc tu luyện của Hồng Anh là đc.
-Vâng thiếu gia.
Thiên Ứng quan sát thấy Nhật Nam như vậy không những ko khó chịu mà còn thấy vui. Nỗi lo về 1 Nhật Quang khác đc sinh ra đã không còn,hắn cũng đôi chút nhẹ nhõm.
Tất cả thanh thiếu niên đã tập trung ở trc khu rừng rậm rạp. Trong vòng 500 dặm của khu rừng đã đc kiểm tra thanh lí 1 lượt chỉ còn ma thú cấp 4 sơ kì trở xuống mà thôi. Cuộc thi sẽ diễn ra trong 10 ngày.
Một vị trưởng lão của Nguyễn gia đại diện đứng ra nói về thể lệ của cuộc thi năm nay. Có 2 điều cần lưu ý nhất là, săn càng nhiều càng tốt, và không đc tàn sát lẫn nhau. Thú săn bắt đầu từ cấp 2 mới tính điểm. Cấp 2 sơ kì 3 điểm,trung kì 5 hậu kì 7 và đỉnh phong 10. Ma thú cấp 3 sơ kì 30, trung kì 50 hậu kì 70 đỉnh phong 100,sau cùng là ma thú cấp 4 thì 300 điểm. Phần thưởng năm nay so với các năm thì khá hậu hĩnh với 1 cuốn võ kĩ ngũ tinh,một món đạo khí tứ tinh và trăm vạn kim tệ.
-Các ngươi đặc biệt luôn ghi nhớ cho lão phu là không đc vượt qua Bạch Thủy Hà,bên kia sông vô cùng nguy hiểm và chưa đc các trưởng lão 4 tộc dò xét kĩ càng. Còn trong khuôn khổ cuộc thi có thể cướp thành quả săn thú nhưng không đc hạ sát thủ. Nếu thấy nguy hiểm tính mạng hãy bóp nát viên đạn pháo này sẽ có người đến ứng cứu ngay tức thì nhưng đồng thời sẽ mất đi tư cách dự thi năm nay.
Mọi người đều gật đầu ra vẻ đã hiểu, người trưởng lão lúc này mới dõng dạc.
-Cuộc săn bắt đầu.
Vậy là hơn 40 thiếu niên rời ngựa rồi bừng bừng khí thế lao vào trong khu rừng u ám, nơi có thể mang tới cho họ cuộc phưu lưu không ngày về.
Ngay khi thâm nhập vào trong khu rừng đội hình Nguyễn gia đã tách ra làm 2. Đội của Hồng Yến và Đặng Xung dắt theo Hồng Anh,Thúy Diễm cùng 2 tộc nhân khác đi thẳng vào sâu. Trong khi đó Nhật Nam và Nhật Huy đi cùng 2nữ đệ tử dòng chữ Thiên khác thì đc 2 Linh tuyền song sinh kia dẫn dắt. Cả bọn lại đi hơi chếch về phía Tây.
Lúc rời đi ánh mắt Nhật Huy đầy lưu luyến mà nhìn về Thúy Diễm. Cô nàng cũng e ấp mà hơi đưa mắt sang nhìn cậu ta rồi thu lại ngay. Chỉ giây phút ngắn ngủi vậy cũng bị Hồng Anh bắt đc. Cậu ta quắc mắt nhìn Nhật Huy rồi hậm hực thúc ngựa đi sát lại phía Thúy Diễm. Lạ là vừa đánh mắt đưa tình với Nhật Huy nhưng giờ cô nàng lại tươi cười đáp lời với Hồng Anh ngay đc. “Cô nàng này không đơn giản đâu a,thế lại càng thú vị”, Nhật Nam đứng từ xa quan sát mà đưa ra kết luận.
Ngày đầu tiên đi vào sâu khoảng 200dặm thì bắt đầu dựng trại bên 1 con suối nghỉ ngơi. Hai huynh đệ song sinh sẽ thay nhau gác suốt đêm. Ngày trôi qua yên bình đến nhàm chán khiến Nhật Huy và Nhật Nam buồn bực mà ngứa tay. Cả 2 tìm đến huynh đệ kia xin tách đội. Nhật Huy quá nóng lòng mà nói trc.
-Ta muốn ngày mai đc tách ra đi lẻ có đc không 2 huynh. Bên này ngoài rìa chắc sẽ không xuất hiện quá nhiều ma thú,lại có 2 huynh tháp tùng ta sợ lần lịch luyện này sẽ hoài công.
-Không đc,một hai ngày nữa sẽ tiến vào sâu hơn nơi có nhiều ma thú,lúc đó thiếu tộc trưởng ngài sẽ thoải mái mà chém giết nâng cao sức chiến đấu.
-Ngươi đã gọi ta là thiếu tộc trưởng vậy cũng hiểu rằng một bông hoa trong nhà ấm thì có đc bao nhiêu bản lĩnh chứ. Ta không thể để mình yếu kém mà xấu hổ với danh xưng các ngươi đã gọi đc. Với lại dù có nguy hiểm đôi chút cũng không ảnh hưởng đến tính mạng đc đâu. Khi cần ta sẽ gọi viện trợ tức thì.
2huynh đệ nhìn nhau rồi cũng đành phải chấp nhận nhận. Nhật Huy về lại lều trại của mình trong vui mừng khấp khởi, thực ra cậu muốn truy cầu Thúy Diễm nên muốn tách đoàn đuổi theo cô ấy mà thôi.
-Nhật Nam thiếu gia,người có gì muốn nói với 2 chúng ta nữa sao.
-2 vị tộc huynh cũng thấy rồi đó,ta còn chưa đc thiên địa chúc phúc rất khó truy theo bước chân của các huynh. Hoặc có gặp ma thú cũng đều phải dựa vào mọi người. Vậy đi theo cũng chỉ cản trở mà không thu đc kết quả gì. Ta muốn đi riêng từ bây giờ.
Đã để cho Nhật Huy đi rồi thì bây giờ cũng khó mà giữ Nhật Nam lai vậy nên 2 người cũng dành gật đầu. Ngay trong đêm Nhật Nam đã thu xếp và biến mất.
Rừng sâu không yên bình như vẻ bề ngoài, sóng ngầm đang cuộn trào dữ dội. Bên này Nhật Nam đang tiến về sát với đội hình của Hồng Yến thì từ 1 bên khác cũng có 4 người cũng đang làm điều tương tự. Nhưng chưa hết khi sâu bên trong 1 tổ đội 6 bóng đen cũng vừa chia ra để lùng giết tất cả.
Nhật Nam lại quay về cuộc sống trong rừng một cách bí mật như bao ngày trc. Nếu vô tình thấy đc ma thú cấp 2 cậu đều 1 chiêu giết chết sau đấy thu xác hết lại mà không để lại chút dấu vết nào.
Tuy rằng trong luật lệ đã nói rõ ràng không đc giết hại lẫn nhau nhưng nếu là 1 chiêu chí mạng đồng thời không ai nhìn thấy thì cả 2 phe sẽ không ngần ngại mà ra tay. Chính vì thế nên giờ này 4 linh tuyền cảnh của Lưu gia và Trương gia đang bí mật và nhanh chóng tiếp cận đoàn đội của Hồng Yến,chỉ để lại 2 Linh tuyền cảnh nhà Quan gia dẫn đội là Quan Chí và 1 tộc nhân trẻ tuổi khác.
Di chuyển đến ngày thứ 2 Nhật Nam nghĩ mình đã tiếp cận trong khoảng 30 dặm với đội của Hồng Yến rồi. Nhưng càng gần lại thì cậu lại cảm thấy có sát khí nhàn nhạt khi có khi không. Vì thế nên bây giờ cậu đã dùng cả linh hồn để dò xét không bỏ sót. Tuy phạm vi dò xét không quá rộng chỉ khoảng hơn trăm trượng nhưng phàm là sinh vật có dao động năng lượng,dao động linh hồn đều không thoát khỏi cảm ứng của cậu đc.
Chỉ nửa ngày kể từ khi mở ra dò xét linh hồn cậu đã phát hiện được 1 mục tiêu đang di chuyển rất bí mật về trung tâm nơi đoàn đội của Hồng Anh,Hồng Yến đang dừng chân.
Khóa chặt mục tiêu cậu bí mật áp sát hắn, khi chỉ còn khoảng 3 dặm nữa sẽ đến vị trí của tỷ đệ 2 người thì tên thích khách đã trong tầm tấn công của cậu.
Vù…vù…ư…xoẹt…
Khi đối phương vừa tiếp tục di chuyển Nhật Nam cũng mở ra bộ pháp tiếp cận tức thì,khi vừa nhận ra và muốn phản ứng lại tên thích khách nhận ngay Linh hồn phong bạo. Nhận thức bị đảo loạn hắn chỉ kịp kêu 1 tiếng rất nhỏ đã nhận ngay 1 đao chí mạng ngay yết hầu. Rừng xanh lại lặng ngắt không chút gió thổi cỏ lay.
“Kẻ này không phải người của 3 nhà tham gia thi đấu”. Cậu nhận rõ tất cả những thành viên cả 3 nhà,người cậu vừa giết không phải ai trong số họ. Vậy những người này là ai,sát thủ đc 3 nhà thuê đến hay là 1 bên thứ 3 muốn triệt hạ các thành viên trong gia tộc cậu? Là ai thì tổ đội kia cũng đang gặp nguy hiểm cậu càng phải nhanh chóng đến gần hơn với họ.
Nhưng chỉ 2 giờ sau cậu đã bắt gặp 2 kẻ áo đen, giống gã cậu giết đang bí mật tụ tập.
-Số 99 vẫn chưa đến sao,quá muộn rồi đó.
-Có thể hắn gặp phải yêu thú hay đang dây dưa với mục tiêu nào đó.
-Giờ này còn phí thời gian vào mấy việc vô bổ đó,thật ngu ngốc. Tổ chức đã rõ ràng đưa ra mục tiêu cần tiêu diệt lần này rồi. Một là Hồng Anh của Nguyễn gia, hai là Thiên Ứng của Lưu gia. Giờ này có thể bên kia đã hoàn thành nhiệm vụ rồi vậy mà chúng ta vẫn còn dậm chân tại chỗ như vậy.
Vậy ra đây là 1 tổ chức khác muốn gây thiệt hại cho cả 2 phe. Họ là ai?
MỌI NGƯỜI ĐỌCTRUYỆN NẾU THÍCH HÃY ẤN "TA THÍCH" NGAY PHÍA DƯỚI. NẾU CÓ GÌ CHƯA HÀI LÒNG XIN NHIỆT TÌNH GÓP Ý. XIN CẢM ƠN
Đăng bởi | anchoicangay |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 32 |