Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thất Linh Phong họa quyển

Tiểu thuyết gốc · 2052 chữ

Lần đầu tiên cậu mới nghe nói AI,trí tuệ nhân tạo kiếp trước cũng là một giống loài. Cậu nhận lời dạy của sư phụ nhưng vẫn nghĩ rằng ông có thể nhầm.

-Ta cũng không còn thời gian nữa,may mắn là đã gặp được ngươi. Sau này nhớ đến tìm ta, ta sẽ làm tròn bổn phận sư thừa với ngươi a.

-Người định đi đâu sao ạ,có thể dời lại ít lâu được không.

-Nhóc con,không nỡ xa sư phụ sao.

Nhật Nam thấy nụ cười của ông lão lúc này thật hiểu hòa ấm áp, ánh mắt nhìn về cậu cũng rất yêu chiều thân thương.

-Đây chỉ là một phân hồn trong trăm ngàn phân hồn của ta thôi. Sau này đến cảnh giới linh hồn của ta ngươi sẽ hiểu. Còn tạm thời chúng ta sẽ phải chia tay. Ngươi nên biết,tu luyện thì “sư phụ dắt vào cửa thành bại tự ở thân” nếu không ngừng cố gắng chẳng bao lâu chúng ta sẽ gặp lại.

-Nhưng người cũng là Nhân loại sao không giúp giới này tiêu diệt lũ Đọa Vu tộc giải trừ nguy cơ diệt vong ạ.

Đây là câu hỏi Nhật Nam đã nghẹn ở trong lòng nãy giờ.

-Haizz,nguy cơ của Nhân loại không nằm ở Đọa Vu tộc. Năm xưa cũng vì bị thương mà ta trôi dạt đến giới diện này. Trong quá trình chữa thương ta đã chứng kiến sự suy vong bao lần của Nhân loại nơi đây, nhưng nếu ta ra tay thì nguy cơ lớn gấp nhiều lần sẽ kéo đến. Vì thế ta mới ngấm ngầm tạo nên truyền thuyết Núi Cấm bí mật đào tạo cứu tinh cho Nhân loại mà không thành. Năm xưa ta đã rời đi, đây chỉ là một giọt máu có chút linh hồn ta bám lên mà thôi. Giờ này phân thân này cũng không còn năng lượng để tồn tại thêm được nữa nếu không ta sẽ ở lại chỉ bảo cho các ngươi.

Thì ra là thế,bây giờ Nhật Nam mới biết sư phụ tiện nghi cậu vừa có được ghê gớm cỡ nào. Truyền thuyết Núi Cấm là do một tay lão tạo nên đã thế chỉ một giọt máu thôi cũng đã mạnh mẽ như vậy rồi. Tiếc rằng đã sắp chia tay khi cậu vẫn chưa thỉnh giáo được nhiều.

Lúc này cậu quay sang đã thấy thân hình ông đã mờ nhạt rất nhiều. Ông trở lại chân thân không còn chút dơ bẩn nào mà chính khí đường đường,hiền từ mà không mất đi vẻ trang nghiêm. Sư phụ gật đầu và cười với cậu thay cho lời tạm biệt. Trong tai cậu lúc này vẫn còn văng vẳng lời dặn.

“Thiên địa thiếu khuyết lấy tâm vô khuyết lập thánh. Gia tộc là vỏ trứng,thiên địa là lồng giam. Thoát gia thành tuấn kiệt thoát thiên thì thành thần. Nhất kiếm thì chấn động sông núi, nhất tâm có thể lay trời đất. Kẻ chịu đựng hơn người mới trở thành người trên người”.

Sau cái quỳ lạy cuối cùng thân hình của lão nhân cũng tan biến,trong đầu cậu Chip vừa tỉnh táo lại. Mọi chuyện xảy ra nó không hề hay biết nhưng cảm giác kính nể Nhật Nam tăng rất nhiều. Nhật Nam cũng hồi phục cảm xúc rất nhanh,cậu lại trở về đường phố vừa rồi cùng Thúy Diễm và Nhật Huy. Hai người đó cũng đang quỳ lạy mà nước mắt tuôn trào.

-Ra mắt sư huynh sư tỷ.

-Thiếu gia,xin đừng. Bọn ta chỉ là đệ tử kí danh trong khi người đã là đệ tử quan môn. Thân phận cao hơn một bậc đâu thể gọi loạn được chứ.

-Ây dà,Nhật Huy là đường huynh của ta,tương lai ngươi cũng sẽ trở thành tẩu tử ta. Gọi vậy là chính xác nhất rồi.

Nhật Nam cười cười nhất mắt với Nhật Huy trong khi Thúy Diễm đã đỏ mặt. Nhật Huy lúc này mới lên tiếng.

-Thật ngại quá đệ đệ,ta vừa nhận lời giúp đệ mà sư phụ đã bắt ta và nàng ấy trở về Núi Cấm tu luyện rồi.

-Không có gì,ta hiểu,ta hiểu mà, chắc chắn sư phụ đã để lại ở đó môi trường tu luyện tốt nhất rồi. Hai người nhanh chóng trở về tu luyện,dù sao các ngươi càng mạnh sẽ càng giúp được nhiều cho ta hơn.

-Vậy ta sẽ về gia tộc trước để cáo biệt, còn nàng ấy cũng về lại sơn trang chuẩn bị. Sau một tháng nữa chúng ta sẽ lên đường.

-Vậy đi,một tháng sau gặp mặt ta sẽ có lễ vật cho cả 2.

Nhật Nam quay trở về sân nhỏ nhà mình. Cậu tìm đến mẫu thân nói chuyện.

-Mẹ,đã bao lâu rồi người chưa về thăm ngoại công và tổ địa Lê gia rồi ạ.

-Haizz,nói ra thật xấu hổ a,từ ngày cha ngươi bị thương ước tính có đến 10 năm rồi ta chưa về thăm nhà.

-Vậy lần này người có thể đi cùng ta về đó được không. Ta có ít truyền thừa và bài vị của các lão tổ Lê gia cần trả về đó ạ.

Nghe đến đây Thư Y thấy hào hứng hẳn, vừa được về nhà lại có đóng góp cho gia tộc nàng cảm thấy rất vui. Dù sao gia tộc nàng đang sa sút bao năm qua mà nàng chưa đóng góp được gì. Hai mẹ con đã thống nhất,giờ nàng sẽ đi thuyết phục phu quân cùng về.

Nhật Nam trở về phòng với Mị Thiên, mấy ngày không gặp cậu hơi có chút nhớ. Mị Thiên vừa kết thúc tu luyện đang ngồi ngẩn người trong phòng. Thật khó tin mấy ngày này là thật,chỉ trong phút chốc nàng đã có một cuộc sống như mơ. Nàng có nghĩa phụ,nghĩa mẫu lại có cả Nhật Nam,một người mà rất quan tâm và mang lại cho nàng tất cả. Một người mà mỗi lần nhìn vào mắt nàng lại thấy chút xao xuyến trong lòng. Nhưng mấy hôm nay cậu chắc hẳn có việc gì đó mà nàng không được gặp,thật hơi có chút nhớ.

Vừa nghĩ đến thì hình bóng cậu đã hiện ra. Nhật Nam đang mỉm cười bước nhanh vào sân nhỏ. Cậu mới có được Thất Linh Phong họa quyển muốn khoe ngay với nàng.

-Mị Thiên, ta mới bái sư đó,là một đại năng rất lợi hại, tiếc rằng ngài ấy đi quá nhanh nếu không ta sẽ giới thiệu với nàng.

Mị Thiên đón Nhật Nam bằng nụ cười mị hoặc khiến cậu ngẩn ngơ chốc lát rồi phấn khích vô cùng. Bỗng lúc này Nhu Nhi từ đâu tới cắt ngang .

-Ai mà có bản lĩnh xưng là đại năng trước mặt tiểu thư ta chứ. Không biết chừng nếu ngươi giới thiệu hắn với tiểu thư ta sư phụ ngươi sẽ trực tiếp gọi tiểu thư là tiền bối lúc đó sẽ khó xử lắm a. Hahaha.

-Nhu Nhi, không được vô lễ,ta nói với em rồi phải gọi là công tử.

Nhật Nam không thèm để ý mà nhận lấy ly nước Mị Thiên đang đưa về phía mình. Vừa uống cậu vừa liến thoắng.

-Sư phụ cho ta rất nhiều công pháp từ Nhập Thánh cảnh trở lên, cũng cho ta một họa quyển cực kì thú vị. Nàng nhìn đi.

Nói rồi Nhật Nam móc ra Thất Linh Phong và mở cho nàng xem. Mị Thiên hiếu kì ghé lại thì Nhật Nam nắm tay kéo vào trong tranh. Chớp mắt cả hai đã từ phòng của Mị Thiên mà nhập vào một khung cảnh núi rừng xa lạ. Thì ra đây chính là không gian trong tranh sao? Thật là rộng lớn quá chừng đi mất,thậm chí từ xa,rất xa còn nhìn thấy 7 ngọn núi đang đứng sừng sững thách thức.

Mị Thiên đang chìm đắm trong khung cảnh thiên nhiên tươi mát. Nếu đây có thể trở thành nơi ăn chốn ở của cô thì thật tốt. Ý nghĩ của cô không mưu mà hợp với ý nghĩ của Nhật Nam, khi có được Thất Linh Phong này cậu đã muốn nàng bên mình mọi nơi mọi lúc. Nhìn thấy ánh mắt lấp lánh vui mừng ấy Nhật Nam lấy hết dũng khí ngỏ lời.

-Nếu nàng muốn ta có thể xây một căn nhà nhỏ bên suối ở kia. Như vậy dù có đi đâu làm gì ta cũng có thể mang nàng…

-Thiếp muốn có thêm một vườn hoa thật nhiều các loài hoa sặc sỡ,thiếp cũng muốn có những con thú nhỏ chạy nhảy xung quanh, được không.

Nhật Nam chưa kịp nói hết lời Mị Thiên đã tranh phần nói tiếp, cô dùng thái độ e thẹn nhưng chắc chắn của mình để nói ra sự đồng ý. Biết giai nhân cũng muốn bên mình mỗi giây mỗi phút, Nhật Nam mừng rỡ còn hơn nhặt được trăm vạn cực phẩm linh thạch.

-Được,tất nhiên là được rồi, ta sẽ tự tay dựng nhà cho nàng ở.

Ngay tức khắc Nhật Nam xách đao vào khu rừng dưới mấy ngọn núi để đốn cây làm nhà. Cậu vừa dựng nhà vừa ngân nga vài khúc hát. Mị Thiên thì quanh quẩn dong chơi xung quanh cùng với Nhu Nhi và Tiểu Bạch vừa mới tỉnh giấc. Đến xẩm tối ngôi nhà đã hoàn thành và trước hiên đã nổi lên ánh lửa bập bùng.

Nhật Nam lấy từ trong nhẫn trữ vật một ít thịt khô cùng chút gia vị rồi làm vài món đơn giản thưởng thức với giai nhân. Khung cảnh bình yên hệt như sinh hoạt của cặp phu thê mới cưới.

Đêm xuống dù lưu luyến nhưng Nhật Nam vẫn phải tách ra,cậu trở lại tiểu viện của gia đình và đến gặp mẫu thân. Thư Y đã bàn với chồng về việc trở lại gia tộc mình,Nhật Quang đã đồng ý đi cùng vào 3 ngày sau. Vẫn còn chút thời gian trước ngày khởi hành nên Nhật Nam và Tiểu Bạch lại tiến vào rừng sâu vừa tu luyện cũng vừa hoàn thành mong muốn nhỏ cho Mị Thiên nàng.

Lần này cả hai đi vào thật sâu bên trong đến sát khu vực trung tâm dãy Hoàng Liên Sơn. Đã lâu không đối chiến với Ma thú,Nhật Nam cũng cất công tìm cho mình đối thủ để luyện tay. Hiện tại cậu đang là Linh Tuyền sơ kì,nhưng từng chiến đấu và chiến thắng thiên tài Linh Hà sơ kì. Bây giờ muốn khơi lên chiến ý cậu phải đối chiến với ma thú cấp 4 hậu kì trở lên.

Vừa đi tìm ma thú đối chiến cậu cũng thu lấy một số hoa thảo sặc sỡ đưa vào Thất Linh Phong. Càng đi càng sâu cuối cùng Nhật Nam lạc đến một thung lũng thênh thang với 2 dãy núi hai bên cao vút.

Nhật Nam tiềm phục dọc theo sườn núi mới biết chủ nhân của thung lũng này là 2 đàn thú lớn. Một là đàn Ngân Nguyệt Ma Lang dưới đất và đàn Hỏa Dực Điểu trên không. Chúng có số lượng áp đảo nên khiến những đối thủ khác hoặc phải lui đi hoặc làm mồi cho chúng. Tuy không tìm được đối thủ ở đây nhưng địa hình và hoàn cảnh này rất phù hợp với một số toan tính của Nhật Nam sau này.

Lui khỏi thung lũng không xa Nhật Nam đụng độ một cặp Bạch Hoa xà đang vây giết một con Bạch Long Mã. Con Bạch Long Mã vì bảo vệ vợ con nên bị dồn vào tử lộ cũng không dám thoát thân. Hai con Bạch Hoa xà đều là cấp 4 hậu kỳ chỉ chút nữa là sẽ có được một bữa ăn thịnh soạn.

Nhưng tiếc thay cho chúng,thịt rắn là món khoái khẩu của cả Nhật Nam và Tiểu Bạch vì vậy gặp phải Nhật Nam là số chúng không may.

MỌI NGƯỜI ĐỌCTRUYỆN NẾU THÍCH HÃY ẤN "TA THÍCH" NGAY PHÍA DƯỚI. NẾU CÓ GÌ CHƯA HÀI LÒNG XIN NHIỆT TÌNH GÓP Ý. XIN CẢM ƠN

Bạn đang đọc Anh Hùng Tiếp Bước Tại Dị Thế sáng tác bởi anchoicangay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anchoicangay
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.