Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngắm nhìn đệ nhất danh thác, mâu thuẫn với Trương Hằng

Tiểu thuyết gốc · 2024 chữ

Mọi chuyện ở Lỗ Gia thành đã xong,Nhật Nam đã có được lời hứa của đích thân gia chủ Lỗ gia. Sau khi cậu rời đi cũng sẽ có một đoàn đệ tử gia tộc di chuyển đến thành Nam Giao. Cùng với đó Trần San San cũng cho biết sẽ có một Vạn Bảo các sắp được thành lập ở quê hương cậu.

Nhật Nam đang trong Thất Linh Phong cùng Mị Thiên kiểm tra chiến lợi phẩm cướp đoạt từ Lao Tĩnh.

Phó đoàn trưởng của một Liệp Sát đoàn lớn quả thật không tệ chút nào. Kim tệ vài tỷ,linh thạch hạ phẩm 120 triệu, trung phẩm 200 vạn, thượng phẩm hơn 2 vạn, còn cực phẩm lại không có khối nào. Ngoài kim tệ thì còn một số đạo binh đạo khí,công pháp linh tinh. Nhưng nhiều nhất thì là nguyên liệu thu được trên xác của ma thú. Lông,móng vuốt răng nanh,sừng cái gì cũng có cũng nhiều nhưng Nhật Nam đang cảm ứng từ đống ma thạch và tìm được 3 viên ma hạch cấp 6 trùng mới 3 hệ Linh lực của Tiểu Bạch. Tiểu Bạch đã thăng cấp lên cấp 4 đỉnh phong rất lâu rồi giờ là thời điểm thích hợp để nó tiến đến cấp 5.

Ba viên ma hạch lần này bị Tiểu Bạch trọn vẹn hấp thụ hết. Qua nửa ngày căng phồng như quả bóng giờ này Tiểu Bạch cũng đã ngủ say để chuyển hóa.

Mị Thiên bước đến bên cạnh Nhật Nam nàng hỏi.

-Lần sau khi chàng mạo hiểm nhớ nói với thiếp và hãy mang Nhu nhi theo cùng để phòng thân. Sơn Hà bào của Nhu Nhi có sức phòng ngự rất tốt đấy.

-Hứ,ai quản sống chết của hắn chứ,em phải bên cạnh tiểu thư để nói chuyện cho người vui.

-Em đừng bướng bỉnh thế chứ,đừng quên là ai mang em về đây để chúng ta có thể đoàn tụ đó.

-Hừ,hắn đáng ghét tranh giành hết tình thương của tiểu thư cho em. Hắn đi tìm chết thì kệ xác hắn.

Mị Thiên cũng chỉ biết cười khổ,Nhật Nam cũng cười không thèm chấp,dù sao Nhu Nhi cũng chỉ như đứa trẻ, có chút bướng bỉnh cũng rất bình thường.

Nhật Nam lại bước đến 6 ngọn núi để rèn luyện. Sau trận kịch chiến vừa rồi Linh lực đã được cô đọng hoàn toàn, tâm tính cũng được tôi luyện. Chỉ 9 ngày luyện tập với cường độ mạnh Nhật Nam đã dựa vào sự dồi dào linh lực trên các ngọn núi mà đột phá vào Linh tuyền trung kì.

Sau đột phá Nhật Nam thư thái dắt Mị Thiên nhìn ngắm thế giới muôn màu. Mị Thiên mới đầu còn rụt rè trước cảnh tượng đông đúc trong mấy thành trì đã qua. Sau này nàng cũng dần quen thuộc,lại còn có Nhật Nam ở một bên bầu bạn,từ rụt rè đã trở thành hứng thú. Tất nhiên nàng dùng một bộ dáng bớt xinh đẹp hơn nhiều chứ nếu đi dạo với chân thân khả năng sẽ gây náo động toàn thành.

Xét đến tài phú thì Nhật Nam chắc hẳn hơn nhiều các tiểu quốc,vì thế bất kì thứ gì giai nhân thích,bất cứ cái gì thấy hợp thì Nhật Nam đều mua cho nàng. Trong mắt nàng ý cười nồng đậm không thể che dấu. Không phải vì những vật phẩm này quý hóa đến đâu hay đẹp đẽ nhường nào,mà vì cảm giác được chiều chuộng quan tâm. Hơn nữa là người dành cho nàng chiều chuộng quan tâm cũng là đối tượng nàng mong chờ được quan tâm chiều chuộng.

Hôm nay hai người lại dừng chân ở một thành thị khá đẹp. Nơi đây là một danh thắng nổi tiếng với cảnh quan thơ mộng và khí hậu mát mẻ quanh năm.

Hai người dắt tay như đôi thần tiên quyến lữ,nơi đây được gọi tên là Thác Bản Giốc là đệ nhất danh thác thiên hạ từ xưa giờ. Nơi đây gắn liền với sự tích về chàng trai vì tình yêu mà dám chống lại cả một Hoàng tử mà cướp về người con gái của mình. Nói về sự tích nơi này Nhật Nam thâm tình nhìn vào mắt Mị Thiên mà nói.

-Nàng có thấy con thác có 3 tầng không,tầng sau cao hơn tầng trước,cũng nguy hiểm hơn. Nếu đó là thử thách để mang ba hồn nàng về làm một thì dù có khó khăn hơn nữa ta cũng vượt qua.

-Cảm ơn chàng.

Mị Thiên chỉ nhìn sâu vào mắt Nhật Nam,và không nói quá nhiều. Nàng chấp nhận cho chàng thử thách đó cũng chính là đã công nhận mình là người con gái của chàng như cặp tình nhân trong sự tích.

Cả hai say đắm trong khung cảnh nên thơ,tận hưởng thế giới lứa đôi.

-Thật đẹp thật yên bình,nhiều khi thiếp nghĩ mình chỉ cần sống với bấy nhiêu kí ức cũng đủ rồi. Những trải nghiệm gần đây đã làm thiếp thấy thỏa mãn vô cùng. Nhưng đôi khi trong giấc mơ thiếp lại thấy những ánh mắt mong chờ,những thân hình tan rã. Thiếp không biết,không nhớ ra họ là ai nhưng lại có cảm giác mắc nợ với họ.

-Yên tâm,đừng buồn,rồi nàng sẽ biết thôi,chúng ta sẽ tìm về những kí ức đó và cùng nhau bù đắp cho tiếc nuối của nàng.

Hai người vai kề vai cùng nhìn về một hướng,tình cảm sẽ dần khăng khít theo từng ngày gắn bó,lớn hơn sau mỗi khó khăn vượt qua. Bắt đầu từ thời khắc này.

Hai người trở về khách sạn trước khi trời tối,họ dự định qua ngày mai sẽ lại lên đường trở về. Ở đây đã thuộc địa phận Quan Gia thành nếu cưỡi Bạch Long Mã cũng chỉ còn khoảng 3 ngày sẽ về tới thành Nam Giao.

-Trưởng quầy,xin hỏi còn phòng tốt không.

Họ hoàn toàn có thể tìm một nơi nào đó kín đáo rồi chui vào trong Thất Linh Phong nghỉ ngơi và tận hưởng thế giới hai người. Nhưng vì đang thưởng thức phong cảnh như bao cặp đôi khác nên họ cũng tìm thuê một phòng để lấy lệ. Có điều qua 2 kiếp người đây là lần đầu tiên Nhật Nam thuê phòng khách sạn cùng một cô gái. Với Mị Thiên đây chỉ là nơi che dấu để cô cùng Nhật Nam vào lại trong Thất Linh Phong. Nhưng với quan niệm kiếp trước nên Nhật Nam lại suy nghĩ một vài thứ vớ vẩn.

-Quý khách thật may mắn,vừa hay còn đúng một phòng. Cũng là phòng nhất của chúng tôi đấy ạ. 1000 kim tệ một đêm ạ.

-Rất tốt, tiền đây.

-Chúc khách quan có một đêm thoải mái.

Nhật Nam đang chuẩn bị nhận chìa khóa rồi lên phòng thì lại có một giọng quát sau lưng.

-Trưởng quầy,cho 2 phòng Hoàng Kim cho thiếu gia ta nghỉ lại.

-Xin lỗi quý khách, phòng Hoàng Kim đã hết rồi ạ. Nếu quý khách không chê có thể nghỉ ngơi ở phòng Bạch Ngân cũng được ạ.

-Hừ,thiếu gia ta là ai mà ngươi dám để người ngủ ở phòng Bạch Ngân chứ hả.

-Dạ không dám nhưng quả thật phòng Hoàng Kim đã hết rồi,nếu không quý khách có thể tìm khách sạn khác ạ.

Vừa nói trưởng quầy vừa đưa chiếc chìa khóa màu vàng óng ánh cho Nhật Nam. Tên kia thấy thế thì liền cao giọng.

-Tên khốn kiếp ngươi chán sống rồi sao mà dám lừa dối Trương Nhị Thiếu gia.

-Đâu có,tôi nào dám ạ.

-Vậy sao ngươi đưa chìa khóa phòng Hoàng Kim cho hắn.

-Dạ là vì chỉ còn phòng Hoàng Kim cuối cùng vị khách này đã lấy trước,cũng trả tiền luôn rồi ạ.

-Kẻ nào còn dám vượt mặt cả thiếu gia nhà ta,ngại sống quá nhiều rồi phải không.

Nói rồi hắn hất hàm về phía Nhật Nam như sai bảo.

-Kẻ kia,thức thời thì nhường ra căn phòng dó, rồi cầm tiền của ngươi và cút đi,đừng để Thiếu gia nhà ta mất hứng.

-Hừ.

Nhật Nam chỉ hừ nhẹ chẳng thèm quan tâm. Nhưng vừa quay lưng thì kẻ kia lại vung tay bắt lấy đầu vai cậu.

-Bốp… huỵch.

Tên vừa rồi mới kêu gào đã bị Nhật Nam cho một tát ngã nhào xuống sàn,đấy là đã rất nương tay rồi.

-Kẻ nào to gan đánh người của bản thiếu.

Lại một tên nữa kêu gào,nhưng kẻ này thì lại có vẻ là chủ tử,khi bên cạnh có hai gã bảo tiêu và một cô nương õng ẹo trong ngực. Nhị thiếu gia Trương gia Trương Hằng,Nhật Nam gần như nhận ra ngay lập tức. Cũng vì trước khi rời Lỗ Gia thành cậu đã lấy một phần tình báo chi tiết về Lưu Quan Trương ba nhà. Đây chính xác là Trương Hằng,kẻ được chọn thay thế vị trí Nhị thiếu gia nhà họ Trương sau khi công tử Kiệt chết. Nói ra tên này phải biết ơn cậu mới đúng,không có Nhật Nam ra tay làm sao hắn thượng vị được.

Trương Hằng vốn dĩ là con một ca kĩ,hai mẹ con sống nương tựa nhau trong một tiểu viện khang trang. Hắn chẳng biết cha mình là ai thường xuyên bị các bạn cùng trang lứa chế giễu.

Cho đến một ngày có một đội quân hoành tráng mang theo cả xa giá lộng lẫy đến đón hai mẹ con, rồi lại gọi hắn là Nhị thiếu gia,còn mẹ hắn là Bát phu nhân. Từ đấy hắn 1 bước lên trời có cha là Trương Gia Thành thành chủ,lại được xếp hàng thứ hai dòng thừa kế. Trước đây kẻ cười người chê thì bây giờ đó đâu cũng có người tháp tùng đến đâu cũng được tung hô nịnh bợ. Hơn năm trước hắn bước vào Nhập Đạo cảnh thì lại càng được đưa lên tận trời cũng bắt đầu chuỗi ngày ăn chơi quên lối.

Nghe nói giáp Quan Gia thành có thác nước cực kì đẹp,mùa này các cô nương,quý nữ thường lui tới rất nhiều. Nên hắn cũng nổi hứng đến chơi, biết đâu kiếm được một hai cô lên giường. Cái mác Nhị Thiếu Trương gia quả là dễ dùng,vừa ban ngày hắn ta khoe ra đến xẩm tối đã ôm được cô nương xinh xắn này về phòng.

Nhưng cô nàng trong ngực lúc trước còn trông thuận mắt lúc này vừa so với cô gái trước mặt chẳng khác nào vịt con. Tuy Mị Thiên đã dịch dung một bộ dáng khác,dấu bớt đi xinh đẹp nhưng dù vậy vẫn thuộc hàng mĩ nhân khó kiếm. Lại thêm mị lực tự nhiên thì một kẻ háo sắc như Trương Hằng không say mê mới là lạ.

Trương Hằng ngay lập tức lấy ra dáng vẻ nghiêm chỉnh nhất chuẩn bị khoe ra cái mác Trương Gia Nhị thiếu để lung lạc nàng ta.

-Xin chào,ta là Trương Hằng, nhị thiếu gia Trương gia. Xin hỏi phương danh của nàng là gì. Có thể cho ta làm quen được không.

Mị Thiên che miệng cười,quả thật nhìn dáng vẻ ục ịch trì độn của hắn mà ra vẻ thân sĩ lịch sự thì quá khôi hài. Thấy nàng cười lập tức Trương Hằng đơ ra,ĐẸP QUÁ, có lẽ tiên tử trên trời cũng chỉ đến vậy. Quên cả thân phận quên cả nổi giận vì người mình bị đánh đang nằm dưới chân,hắn muốn nhào đến ôm chân nàng mà quỳ liếm. Lúc này người hầu của hắn mới lồm cồm bò dậy cáo trạng với hắn.

-Thiếu gia,hắn ta cướp mất phòng Hoàng Kim của ngài,còn ra tay đánh ta. Ngài hãy ra tay đánh chết hắn,làm chủ cho nô tài ạ.

MỌI NGƯỜI ĐỌCTRUYỆN NẾU THÍCH HÃY ẤN "TA THÍCH" NGAY PHÍA DƯỚI. NẾU CÓ GÌ CHƯA HÀI LÒNG XIN NHIỆT TÌNH GÓP Ý. XIN CẢM ƠN

Bạn đang đọc Anh Hùng Tiếp Bước Tại Dị Thế sáng tác bởi anchoicangay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anchoicangay
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.