Kế hoạch phục hưng gia tộc, thân thế của Tiểu Bạch
Sau khi tin đồn về ác linh xuất hiện, Nguyễn gia đã điều động 1 vạn quân đội phổ thông tiến vào thăm dò nhưng hoàn toàn bặt vô âm tín. Tiếp sau 10 ngày lại 5 vạn quân như vậy lại tiếp bước, lần này có vài chục người thoát ra được nhưng đa phần đều hóa điên. Một vài người giữ được tỉnh táo thì đều nói đã gặp được các thực thể bất định có hình dáng rất ghê rợn. Chỉ cần tiếp xúc với chúng, con người sẽ mất đi khí sắc và chết đi.
Nghe đến đó mọi người đều nhận đinh đó là Ác Linh trong truyền thuyết. Nguyễn gia quyết định cầu viện Hoa Bắc đại triều vì dù gì họ cũng đang tự nhận cư dân thành Nam Giao là con dân của họ. Nhưng người của Mao gia cũng chỉ chờ có vậy để suy yếu binh lực phổ thông của Nguyễn gia.
Chỉ lệnh hạ xuống, bắt Nguyễn gia điều động 30 vạn quân,kết hợp cùng 2 đạo quân của Lưu Gia thành và Trương Gia thành tiến vào vùng đất kia làm rõ ngọn ngành. Khôi hài ở chỗ Lưu Gia thành và Trương Gia thành mỗi bên chỉ có 2 vạn quân lính tham chiến, và cũng hoàn toàn lấy từ những gia tộc thân cận với Nguyễn gia hoặc đã từng trung thành với Đại Nam cổ quốc.
Nguyễn gia cũng nhất định không đáp ứng,họ chỉ đưa ra 15 vạn quân phổ thông cùng 3000 quân tu sĩ từ Linh Tuyền trở xuống. Trong đội hình tu sĩ còn có cả con em dòng chính như Hồng Phúc, Hồng Anh,Hồng Yến,Gia Bảo,Hỉ Nhi …vv…
Nhưng kể cả có là gần 20 vạn quân đi chăng nữa cũng hoàn toàn mất dấu. Những người thoát ra được cũng chỉ kể một câu chuyện duy nhất như nhũng người đã thoát ra khi trước. Đến lúc này thì nơi đó đã trở thành hiểm địa. Nguyễn gia không dám cho thêm quân đội dò la mà điều động hàng vạn tu sĩ gia tộc trấn thủ vòng ngoài,không cho vùng sương mù lan rộng.
Việc Nguyễn gia chịu thiệt thòi và bị kéo chân bởi hiểm địa kia rất hợp ý của Hoa Bắc đại triều. Thậm chí họ còn giả mù sa mưa khi gửi đến 10 triệu Kim tệ và mấy trăm xe lương thực gọi là hỗ trợ quân lương.
Mao gia vui mừng nhưng một bộ phận cao tầng Nguyễn gia cũng rất mừng vui. Mọi thứ đều đi đúng quỹ đạo,từ những đạo quân đầu tiên xâm nhập vào thung lũng đó đều đã trở thành đội quân bí mật dành cho chiến tranh sau này. Những hình ảnh mà những người thoát ra được miêu tả lại đều là hình ảnh của Huyễn trận Nhật Nam đã thiết lập. Trận pháp trong này đều chỉ có thể vào mà không thể ra nếu không được phép. Những người này sẽ sinh hoạt và huấn luyện trong đó đến ngày xuất chiến,đảm bảo mọi thứ bí mật gần như tuyệt đối.
Chỉ vài lần điều quân như vậy mà trong thung lũng kia đã có 25 vạn quân đội phổ thông bí mật rèn luyện rồi. Họ sẽ tu luyện theo phác đồ luyện thể cảnh của chính Nhật Nam soạn ra. Những binh sĩ này không có thiên phú tu luyện nhưng nếu hoàn thành phác đồ này cũng mạnh mẽ ngang ngửa ma thú cấp 1.
Trong 25 vạn quân phổ thông sẽ có khoảng 6 vạn người xuất sắc nhất được hỗ trợ tọa kị là Ngân Nguyệt Ma Lang và Hỏa Dực Điểu. Còn các đệ tử trong gia tộc nếu có Hỏa Linh căn sẽ được cấy ghép Linh căn hệ Hồn và học luyện đan,luyện khí cùng Lê gia và Lỗ gia. Dù không nhiều người tham gia nhưng thêm ra được vài chục người cũng chính là nguồn sức mạnh to lớn cho gia tộc sau này.
Nhật Nam cũng dành ra nhiều ngày thiết lập một trận pháp rộng lớn,rồi xúc động phong thiên trận của Linh Hồn lực cho các thành viên dưới 18 tuổi có linh căn ẩn. Một lần hành động này 3 nhà cũng có thêm hơn 100 người có thể tu hồn.
Bây giờ sức ép lại đè nặng lên vai của mẹ con Nhật Nam và Mị Thiên khi liên tục phải kiếm về đồng tử tím của bọn Tinh Linh,sau đó còn phải chiết xuất Tinh Hồn vì đây chính là nguồn cung tu luyện cho những người tu luyện Hồn lực. Vì xót xa cho thê nhi mấy người, Nhật Quang cũng ra nhập đội quân cấy ghép Linh Hồn kia để có thể săn giết lũ Tinh Linh kiếm về đồng tử tím. Mất đến nửa năm,mệt bở hơi tai cũng trì trệ ít nhiều đến tu luyện thì Nhật Nam mới tạm thấy đủ mà thoát ra được. Suốt thời gian đó lợi ích lớn nhất là Linh Hồn cậu được cô đọng càng dẻo dai rộng mở cũng ẩn ẩn tăng tiến không ít.
Nhật Nam còn không ít thứ phải làm thì hôm nay Tiểu Bạch lại chủ động câu thông với cậu.
-Đại ca,ta cảm giác có thứ gì đó đang triệu hoán. Từ khi thăng cấp cảm giác ấy liền có,mấy hôm nay đặc biệt mạnh mẽ,hình như có người đến tận đây đón ta về. Họ đang phát ra tín hiệu câu thông muốn ta đáp trả.
-Ngươi thấy sao, muốn theo họ về chứ.
-Đệ không biết,khí tức họ phát ra có vẻ đồng nguyên với đệ nhưng đệ lại không có kí ức gì về họ cả. Có điều từ khi sư phụ của huynh truyền cho đệ luồng sáng kia đệ đã rất nhiều lần mơ tới những hình ảnh kì lạ. Trong giấc mơ Linh lực chính của đệ đánh ra lại là Quang hệ,rất tinh thuần và cường đại. Nhưng đôi khi đệ lại mơ đến giấc mơ khác,khi còn rất nhỏ đệ thấy phụ thân đệ, rất giống đệ hiện tại. Mỗi khi như thế đệ đều cảm giác được triệu hoán.
-Vậy thì cứ để họ đến đi,để xem thành ý của họ thế nào. Đệ không cần phải sợ,ta và Mị Thiên mãi mãi là chỗ dựa cho đệ.
Đúng lúc này Tiểu Bạch nheo mắt nhìn về phía xa,ở khoảng cách tầm 10 dặm có mấy bóng đen đang lơ lửng trên không,họ từ từ tiến lại và lan tỏa khí tức về phía này. Nhật Quang đang tháp tùng thê tử ở phía dưới cũng cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ kia. Ông bay lên đứng sánh vai Nhật Nam và Tiểu Bạch.
Người đến là một lão giả áo trắng râu tóc hoàng kim rất cao lớn và có đôi mắt màu ngọc bích. Khí tức tỏa ra từ người này vô cùng mạnh thậm chí vượt qua Nhật Quang một mảng lớn. Đi theo lão già là hai con Song Xí Hổ có màu vàng kim khá bắt mắt cùng 2 con Thiểm Điện Điêu có bộ lông màu tím rất đẹp.
-Lão già kia nếu không nhầm là một con ma thú cấp 7,tương đương Thông Thiên cảnh nhân loại. Còn 4 thú bên cạnh đều là cấp 6,còn lại cũng đã ở cấp 5 hậu kì trở lên.
Nhật Quang ghé tai nói với con trai,cũng âm thầm phòng bị. Đoàn thú đáp xuống ngọn núi nơi họ dang đứng,bỏ qua cha con Nhật Quang lão già nói với Tiểu Bạch.
-Tiểu thiếu chủ,cuối cùng lão nô cũng tìm thấy ngài,xin ngài hãy đi theo lão nô trở về nhà, đại vương rất lo lắng cho ngươi đấy.
-Ta không biết ngươi, cũng không nhớ “nhà” mà ngươi nói là nơi nào thì sao có thể đi theo ngươi cơ chứ.
-Tiểu Thiếu chủ,ngươi có thể nói được rồi sao. Ngươi hình như mới cấp 5,lại còn vừa mới thăng cấp đúng chứ.
Vừa nói mắt ông vừa sáng rỡ như sao,tiểu thiếu chủ này thiên phú thật sự bất phàm nha. Nếu đại vương biết được chắc chắn sẽ rất mừng.
-Ta nói được thì có gì kì lạ,chẳng phải cũng đang nói giống ta đấy thôi.
-Không giống,bọn ta đến cấp 6 mới có thể làm được,kể cả đại vương cũng đến mãi khi cấp 5 đỉnh phong mới có thể nói được. Điều này nói rõ thiên phú của người rất tốt à nha.
-Vậy sao,vậy thì sao chứ ta cũng đâu quen các ngươi vì sao phải đi theo các ngươi.
-Là tiểu thiếu chủ không nhớ mà thôi,năm đó người vừa ra đời không lâu đã đi cùng chủ mẫu dạo chơi rồi cả hai bị truy sát,chủ mẫu bị thương rất nặng còn ngươi thì thất lạc. Bao năm qua đại vương vẫn cho thuộc hạ đi tìm,mãi mấy tháng trước mới thấy khí tức ngươi đột phá ở phía này nên đến đây tìm kiếm, may sao mà gặp được.
Nói rồi ông ta tiến lên một bước về phía Tiểu Bạch,Tiểu Bạch theo phản xạ khẽ lùi một bước nấp sau Nhật Nam. Dù sao nó mới ra đời,hơn 4 năm nay luôn coi Nhật Nam là chỗ dựa an toàn và cũng là duy nhất. Nhật Nam vỗ đầu nó rồi bước ra thay Tiểu Bạch nói chuyện.
-Tiểu Bạch năm đó còn quá nhỏ không thể nhớ hết chuyện đó được,xin hỏi các vị có gì chứng minh lời mình nói là thật không.
Lão già nhìn về phía Nhật Nam nhíu mày không trả lời. Một con Thiểm Điện Điêu lúc này rít lên.
-Ngươi là ai mà dám ngang hàng nói chuyện với Hổ Mãnh đại nhân như thế. Đã thế còn xoa đầu gọi thiếu chủ nhà ta là Tiểu Bạch, giống như thú nuôi của nhà ngươi vậy. Muốn chết sao.
Nói rồi nó còn dương cánh,xù lông cho lôi điện vờn quanh rất dữ tợn. Tiểu Bạch cũng nổi giận gào rú điên cuồng muốn cho con thú này một trận.
-Ta thấy muốn chết là ngươi mới đúng. Grao…
Nhật Quang cũng vận lực chuẩn bị bảo vệ con trai trong bất kì trường hợp nào. Thấy động tĩnh như thế,Thư Y từ dưới cũng vận kình lao lên trong tay Liễu Nhu kiếm đã nắm chặt,linh lực liên tục phun ra nuốt vào. Lão già lúc này cũng muốn phát tác rồi mau chóng mang thiếu chủ trở về phục mệnh.
-Người ở phương xa đến chơi,nếu biết điều Nguyễn gia ta sẽ kính như quý khách, nhưng muốn động thủ ở nơi này chúng ta cũng không ngại phụng bồi.
Hai trung niên từ từ hạ xuống,người nói là trung niên đi phía trước có hàng râu khá rậm và khuôn mặt có nét giống lão cha mấy phần. Lão ma thú cấp 7 lập tức dừng tay mà chấn kinh lùi lại. Không chỉ là vì hai người vừa mới đến mà còn bởi một cảm giác nguy hiểm cực độ thoáng qua. Lão tin chắc đó là một cảnh báo, chỉ cần vừa rồi hắn dám tiếp tục thì hiện tại đã chỉ còn là một cái xác. Lão toát mồ hôi lạnh,thay đổi thái độ từ tốn hơn để nói chuyện.
-Chúng ta không có ác ý, chỉ là lũ trẻ hơi chút xung động mà thôi,xin các vị chớ trách.
-Ngươi chắc hẳn là người của Song Xí Hổ tộc hả. Năm xưa các lão tổ nhà ta và đại vương các ngươi đã có ước định không được vượt qua Bạch Thủy Hà và dãy Hoàng Liên Sơn. Các ngươi quên rồi sao.
-Chúng ta cũng chỉ vì bất đắc dĩ,thiếu chủ nhà chúng ta bên này nên chúng ta chỉ sang đón về chứ không có ý xâm phạm.
-Là vậy sao.
Vừa nói người lúc nãy vừa nhìn về phía Nhật Quang thăm dò.
-Lão đầu tử,ngươi nhìn ta làm gì,ta cũng không biết gì cả thấy chúng muốn động thủ thì đánh thôi. Còn Tiểu Bạch bao năm qua ở với chúng ta từ nhỏ đâu biết cha mẹ gia tộc nào chứ.
-Hỗn xược,đã nói không được gọi thiếu chủ nhà ta là Tiểu Bạch. Thiếu chủ ta là con trai của Song Xí Hổ Vương vĩ đại mà dám nói không có cha mẹ là sao.
Con Thiển Điện Điêu còn lại lại tiếp tục lên tiếng có vẻ chúng rất bảo vệ vinh quang của Song Xí Hổ Vương và dòng dõi của ông ta. Nghe nó nói mà khiến lão ma thú cấp 7 kia rúm người lại nhìn quanh. Những kẻ này không biết thì không sợ,còn hắn bị trực tiếp cảnh cáo thì hiểu được người kia mạnh mẽ vô cùng,không cẩn thận chết lúc nào không hay.
-Quả thật đây là hậu duệ của Hổ Vương,chúng ta cũng chỉ phụng mệnh làm việc xin đừng làm khó chúng ta a.
MỌI NGƯỜI ĐỌCTRUYỆN NẾU THÍCH HÃY ẤN "TA THÍCH" NGAY PHÍA DƯỚI. NẾU CÓ GÌ CHƯA HÀI LÒNG XIN NHIỆT TÌNH GÓP Ý. XIN CẢM ƠN
Đăng bởi | anchoicangay |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 6 |