Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chạm trán Hoàng Sa Hải Tặc đoàn

Tiểu thuyết gốc · 2072 chữ

Xưa nay lấy về lại hai thành này luôn là tâm bệnh của các lão tổ, chính vì thế mà quân đội của Nguyễn gia thường xuyên phải xuôi Nam để hỗ trợ hai thành giải nguy.

Hải Đà thành thì thường xuyên bị Hoàng Sa Hải Tặc đoàn quấy phá tấn công. Sài Hồ thành còn nguy khốn hơn khi phía Đông bị các đoàn hải tặc nhỏ lăm le còn phía Tây thì bị Cam Chiêm Phỉ uy hiếp. Dù đã rất nhiều lần tổ chức truy quét nhưng biển cả phía đông và rừng núi phía tây luôn hậu thuẫn cho chúng ẩn nấp. Thậm chí tình báo Nguyễn gia còn nghi ngờ các thế lực kia đều được Mao gia của Hoa Bắc triều hậu thuẫn.

Nhật Nam mong rằng tấm lòng của gia tộc phần nào khiến họ cảm kích. Cũng muốn chắc chắc chắn rằng lòng trung thành của họ vẫn hướng về cố quốc năm xưa. Nếu mọi thứ như ý nguyện thì việc phục quốc sẽ dễ thành,bằng không ắt hẳn sẽ khiến con dân phải đổ máu rất nhiều.

Thời gian gần đây quá bận rộn với việc đào tạo đội quân mới cho gia tộc mà Nhật Nam bị trì trệ không ít thời gian tu luyện. Mấy ngày nay vừa gấp rút bay đi cậu cũng tranh thủ tu luyện với cường độ cao để bù đắp. Trong Thất Linh Phong, cứ mỗi lần cậu trở lại nhà gỗ đều trong tình trạng hết sức thê thảm với vết thương chồng chất hoặc linh hồn trong tình trạng uể oải.

Lần nào như vậy cũng sẽ được Mị Thiên tận tâm chăm sóc,nàng nhẹ nhàng lau sạch các vết thương trên da thịt rồi sẽ xót xa nói lời an ủi với Nhật Nam.

-Chàng thật không biết gìn giữ bản thân chút nào hết vậy,luyện tập thì phải có hạn độ thôi chứ. Cứ như vậy không khéo có khi bồi cả mạng mình vào trong không biết chừng.

-Hì hì,làm sao có chuyện gì được chứ,có nàng tận tâm chăm sóc thế này sao ta đành lòng đi chết được đây. Với lại tu vi của nàng khôi phục thần tốc như vậy ta không cố gắng hơn thì ngày tháng năm nào mới đuổi kịp.

-Nói vậy cũng nghe được sao,tình huống của thiếp không giống. Tu vi năm xưa bị phong ấn,giờ chỉ cần tu luyện theo công pháp cũ sẽ tự giải phong. Chàng đừng vì thế mà áp lực. Nếu không biết quý trọng thân thể,ta sẽ không để ý tới chàng nữa.

-Đã quá muộn rồi cô nương ạ,tình cảm đã nhận rồi,ngọc bội tổ truyền cũng đã đưa,giờ không có thể chối bỏ không nhận người được.

Mỗi khi Nhật Nam buông lời tán tỉnh như thế,Mị Thiên đều xấu hổ mà vùi đầu vào trong ngực mình. Nhưng cũng chưa bao giờ nàng đưa ra ý kiến phản bác những lời đó. Nhật Nam thì coi thái độ đó như việc ngầm thừa nhận tình cảm của hai người,thế nên những ngày này cậu đặc biệt rất vui.

Những con Thiểm Điện Điêu mà Tiểu Bạch đưa cho cậu quả thật là phương tiện đi đường vừa nhanh lại rất xinh đẹp. Hai thú sau khi biết về Thất Linh Phong cũng rất đỗi kinh ngạc và đặc biệt vui sướng khi có môi trường tu luyện tuyệt hảo trên các ngọn núi thích hợp.

10 ngày gấp rút đi đường Nhật Nam cũng cố gắng tu luyện tiến bộ bù đắp cho quãng thời gian dài xao nhãng vừa rồi. Hiện tại Linh lực đã căng đầy nhưng cũng rất cô đọng tinh thuần, chỉ cần một cú hích nhỏ thôi cũng có thể tấn cấp lên Linh Tuyền hậu kì. Thể tu vẫn ở Nham Bì giáp nhưng có tăng tiến thêm về lực lượng cũng như sự dẻo dai của da thịt. Các chiêu thức thức võ học cũng có thể thu phát tự nhiên biến hóa khôn lường cảnh giới của Thông Hình ngày càng thâm hậu. Còn Phiêu Phong Bách Ảnh bộ mỗi bước dã kèm theo 12 ảo ảnh,Du Long Đằng Thiên cũng nhanh hơn và duy trì lâu hơn một thành. Kể cả kĩ năng luyện đan vẽ trận cũng tiến bộ ít nhiều khi Linh hồn liên tục được mài giũa tăng cường. Nhật Nam hài lòng nhất là về đám Phệ Kim trùng, sau chuỗi ngày được no nê thôn phệ trên Kim Mộc Sơn hiện tại chúng đã ở trạng thái toàn thịnh và bắt đầu có dấu hiệu sinh sôi. Nếu có thể thực chiến nhiều hơn nữa thật không còn gì bằng.

Đến ngày thứ 11 bờ biển đã thênh thang trước mắt và thành Hải Đà cũng không còn xa. Trên bãi biển sáng sớm khi ánh bình minh vừa ló rạng,mặt trời như hòn lửa đỏ đang dần nhô cao,một đôi trai gái tung tăng tay nắm tay và để đôi chân trần thoải mái bước trên bờ cát trắng.

Nhật Nam đã sống qua 2 kiếp người, cũng đã được nhìn thấy biển rộng mênh mông hùng vĩ. Nhưng chưa một lần được cảm nhận gần gũi và trong khung cảnh thơ mộng nhường này.

Mị Thiên thì khỏi phải nói vì nếu đã từng nàng cũng không còn nhớ, thế nên khung cảnh trước mắt là mĩ diệu nhất,giây phút này là thơ mộng,lãng mạn nhất. Nàng say đắm và thật sự muốn chìm đắm không muốn rời xa thiên đường này.

Khung cảnh sẽ hoàn hảo vẹn tròn nếu xa xa Nhật Nam và Mị Thiên không nhìn thấy một ngôi làng ven biển với những mái lá đơn sơ đang bốc cháy. Nếu nghe kĩ thậm chí sẽ thấy được cả tiếng than van gào khóc. Nhật Nam và Mị Thiên nhìn nhau rồi bỏ dở phút giây lãng mạn của đôi lứa mà dịch dung tiến lại tìm hiểu tình hình. Khung cảnh làng quê buổi sáng đáng lẽ sẽ rất thanh bình yên ả nay lại hoang tàn thê lương.

Hầu hết các ngôi nhà đều đang bốc cháy,người trong đó đều không còn hoặc có chăng đều là những người già yếu bệnh tật. Trước cổng làng Nhật Nam thấy có 5 xác người nằm la liệt, đây là những người ít ỏi trong làng này là tu sĩ. Nhưng họ bây giờ cũng chỉ còn là cái xác. Sau khi Nhật Nam dập tắt lửa ở các ngôi nhà thì mới thấy vài người cao tuổi mệt mỏi lê thân lại từ phía bờ biển.

Thấy 2 người Nhật Nam kèm 2 con cự điểu họ như chết đuối vớ được cọc mà lao đến. Họ dừng lại khi cách hai người vài bước chân rồi quỳ mọp xuống bắt đầu van xin.

-Xin hai vị thượng tiên cứu giúp, bọn hải tặc vào làng chúng tôi cướp bóc, rồi bắt hết mọi người đi rồi chỉ để lại những người già yếu bệnh tật ở lại. Những tu sĩ do Hải Vân Phủ cử đến bảo vệ cũng bị chúng giết sạch. Xin các ngài rủ lòng thương hại mà ra tay làm phúc đưa con em chúng tôi trở lại.

-Mọi người xin đứng lên, hãy cho ta biết bọn chúng rời đi lâu chưa và đi về hướng nào được không.

Nhật Nam cũng muốn giúp đỡ những người ngư dân đáng thương này, cậu hỏi cặn kẽ để mong sao cứu người nhanh nhất.

-Bọn chúng là Hải Sa Bang,thuộc Hoàng Sa Hải Tặc đoàn chủ yếu đi bắt bớ phụ nữ và trẻ em làm nô lệ và buôn bán trên các đảo ngoài khơi. Đảo của chúng nằm phía Đông Bắc cách nơi này chừng 2 ngàn dặm.

Biết được hướng đi của chúng Nhật Nam và Mị Thiên cưỡi Thiểm Điện Điêu đuuổi theo tức khắc. Bay chỉ 400 dặm hai người đã nhìn thấy một con thuyền nhỏ chở toàn đàn ông tuổi tầm trung niên trở lên. Con thuyền đơn sơ bị sóng biển vần vũ sắp không chịu nổi. Thì ra đây là cách bọn chúng loại bỏ những mục tiêu không cần thiết.

Trong tiếng tạ ơn rối rít của những ngư dân thoát chết,Nhật Nam buộc đầu thuyền vào chân Thiểm Điện Điêu và để Mị Thiên kéo về bờ. Nhật Nam tiếp tục đuổi theo hướng những người vừa nãy chỉ. Không quá lâu cậu đã thấy một con thuyền lớn treo đại kỳ màu đen có vẽ đầu một con cá mập. Cảm ứng được phía dưới có khoảng gần 200 kẻ có tu vi từ Linh Hà đỉnh phong trở xuống và gần nghìn người dân thường, Nhật Nam đoán đây là thuyền của Hải Sa Bang.

Nhật Nam cho Thiểm Điện Điêu lượn một vòng tròn khiến tất cả bọn chúng bị đánh động mà chui hết lên boong. Xác định được kẻ cầm đầu Nhật Nam lao từ trên cao xuống như một mũi tên,dùng toàn lực thi triển ra Thiên Thương Sát.

-Ruỳnh…hự…xoẹt…

Vừa ngửa cổ lên thì bắt gặp ánh mắt thù hận của một thanh niên xa lạ,tên thuyền trưởng còn chưa kịp định thần đã nhận trọng kích cực nặng. Không kịp tránh né nhưng hắn vẫn kéo đàn em che trước mặt nhận thay cho mình thương chiêu chí mạng đó.

-Có kẻ tập kích,các ngươi mau xông lên.

Với những kẻ hằng ngày số trên đầu mũi đao nên chẳng có võ đức gì để nói. Bọn chúng đồng loạt xông lên với cùng một mục tiêu là làm thịt thanh niên vừa xuất hiện. Nhưng chúng mắc sai lầm quá nghiêm trọng muốn lấy nhiều khi ít thì Nhật Nam là tổ sư của toàn bộ giới diện này. Đàn Phệ Kim trùng rợp trời như một đám mây đen kịt,tiếng “vò,vò” chúng tạo ra khiến cả bọn hải tặc vừa thấy đã tê hết da đầu,không dám vọng động.

Cuộc chiến ở giữa boong tàu thuộc về Nhật Nam và tên thuyền trưởng cùng phó tướng của hắn cũng có tu vi Linh Hải đỉnh phong. Cảm nhận được cấp bậc Linh lực của Nhật Nam không quá cao nên hai kẻ đó cũng yên tâm đối phó. Nhưng hai kẻ này đã nhầm,dù tu vi thấp hơn rất nhiều nhưng kĩ năng chiến đấu và thủ đoạn thanh niên ấy thì nhiều vô biên.

Chúng muốn đánh nhanh thắng nhanh để cậu không kịp trở tay khiến nguy cơ từ đám trùng khủng bố kia được giả trừ.

-Điệp Lãng Trảm…vèo…vèo.

-Hải Thần Nộ…vù…vù…

Một đao một đinh ba nhắm thẳng đầu Nhật Nam vụt xuống,những tưởng bất chấp sĩ diện lấy lớn hiếp nhỏ lại còn là 2 đánh một thì trận chiến sẽ kết thúc dễ dàng. Nhưng không.

-Phiêu Phong Bách Ảnh bộ…Kinh Thương…Bạt Sơn… keng keng keng.

12 ảo ảnh lướt nhanh khiến mục tiêu tấn công của chúng bị rối loạn. Hai chiêu thương đơn giản nhưng đánh ra nhằm trúng điểm yếu tên phó tướng. Tên thuyền trưởng bị kéo xa khoảng cách,đồng thời đồng đội cũng bị hất văng đi. Lúc này chúng mới ý thức được kẻ đến không hề dễ xơi. Chúng xốc lại tinh thần,vận dụng đủ 10 thành lực chiến và chú ý hợp tác. Cùng nhau vào sinh ra tử không ít, chỉ cần qua ánh mắt chúng đã có thể phối hợp nhịp nhàng cùng nhau.

-Điệp Lãng Thủy Bích…ào ào…

-Hải Thần Chi Mâu…oành…oành rầm…

Tên thuyền trưởng làm tường phòng thủ chặt chẽ và dồn ép để tên còn lại thoải mái tấn công Nhật Nam. Bị đè nén bởi sóng nước tên thuyền trưởng tạo ra khiến bộ pháp gặp trắc trở,Nhật Nam bắt buộc phải chống đỡ cường chiêu của địch nhân.

-Song Chủy Chi Bích…hự…hự. Thu lại Trấn Quỷ thương Nhật Nam múa song chủy nhanh như vũ bão tạo nên bức tường chủy ảnh kín không kẽ hở. Nhưng vì phải phân tán lực lượng nên cậu vẫn bị thất thế phải lui lại và trong miệng rỉ máu.

MỌI NGƯỜI ĐỌCTRUYỆN NẾU THÍCH HÃY ẤN "TA THÍCH" NGAY PHÍA DƯỚI. NẾU CÓ GÌ CHƯA HÀI LÒNG XIN NHIỆT TÌNH GÓP Ý. XIN CẢM ƠN

Bạn đang đọc Anh Hùng Tiếp Bước Tại Dị Thế sáng tác bởi anchoicangay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi anchoicangay
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.