Part 5
-Lion này ngươi thấy sao về lũ nhà Triston thời gian gần đây. Ta thấy chúng có vẻ chống đối ta ra mặt. Nhất là lần đại tiệc Tam công tử năm ngoái
Nhóm bạn giàu có sau một hồi tụ tập quậy phá đã mạnh ai nấy tản mát giờ chỉ còn lại Gig cùng nhóm gia nhân. Gig lại tiếp tục ba hoa với Lion và bỏ mặc Adrieu phía sau, một lần nữa
-Cậu bận tâm đến những tên cậu ấm cô chiêu đó làm gì. Dù thế nào chúng cũng ko thể vượt qua được cái bóng của cha mẹ chúng, gia tộc chúng đã chịu quá nhiều điều tiếng từ những việc bẩn thỉu của chúng rồi
Gig cười mỉm:
-Vậy hẳn là có chuyện gì mà ta ko biết đây. Nói thử ta xem nào
Lion cúi đầu lễ độ:
-Chuyện gì cậu chủ lại ko tường tận. Hay chăng khỏang thời gian cậu chủ bận bịu với công việc sổ sách cửa hàng nên ko chú ý mà thôi. Công tử thứ 3 nhà Triston cậu Rufus giở trò cưỡng ép thôn nữ còn ra lệnh đánh đập, dọa nạt gia đình cô ta. Sự việc vốn dĩ bị chìm đi nếu như không có sự ra tay ngăn cản của một tay kiếm sĩ lạ mặt khiến rùm beng, gây bức xúc rất lớn trong người dân. Nhất là trong lần Thánh lễ này, càng thêm ồn ào. Truyền đến tai Hộ dân trưởng và lẽ dĩ nhiên như mọi khi chuyện này được đem ra xử phạt nghiêm minh. Không những thế còn có sự đồng thuận của Giáo chủ. Nhà Triston tốn không ít tiền chạy chọt mới giảm được xuống thành mức ăn năn tại điện thánh Adriel trong 1 năm không thì bị giam trong ngục thép Iris 3 năm trời
Gig cười một cách khoái trí:
-Không biết lần này tên Rufus đã chừa cái thói háo sắc chưa. Nhiều lần rồi chứ không ít. Cái tội thích giở trò với gái nhà lành. Cũng may là ko gặp tên Jame Saffron hắn mà bắt được lại cho một trận nhừ tử. Đến ta còn có lúc cho hắn một trận đòn thừa sống thiếu chết đấy. Nhớ hội thi Cathia kì thứ 3 không, lê lết ra khỏi cổng mà không dám ho he gì
Lion nhìn lại với đôi mắt đầy thâm ý:
-Là cậu tẩn hắn hay là Will Calvary vậy?
-Thì dĩ nhiên là ta rồi, ừ thì thêm sự có măt của Will. Dù sao thì tên Will cũng là tên hay nổi cáu với những hành vi mà hắn cho là bất chính gian tà. Hắn còn hùng hổ gạt ta ra làm ta mới đá tên Rufus 1 phát nhưng 1 cú thôi cũng đủ làm hắn liệt giường cả tháng trời.
Lion gât gù tỏ vẻ tán đồng lấy lệ. Rồi tiếp:
-Tháng trăng năm nay đến nhà Lienol tổ chức lễ hội trăng Non cậu vẫn sẽ tham gia như hàng năm?
-Năm nay có gì đây. Mấy năm trươc chán ngấy rồi ko có gì đặc sắc. Ngươi cũng biết nhà Lienol tổ chức một phần cũng là để dò xét những ý tưởng thiết kế mới trước khi lễ phục trang mùa mới chính thức bắt đầu
-Vâng ngoài điều đó phu nhân và tiểu thư nhà Lienol cũng rất hứng thú với những thiết kế mới. Họ luôn là những người cuồng nhiệt với mỗi mùa lễ phục và sáng chói trong những bữa tiệc của giới qúy tộc. Những đơn hàng thiết kế riêng với giá trị lớn được báo giá hàng tuần. Giữ mối quan hệ tốt với họ rất có lợi cho gia tộc
-Ta biết, dù sao ta thấy ko thoải mái mà thôi. Ngươi cũng biết là ta ko hợp với mấy ngươì nhà đó
-Cả tiểu thư Marta sao cậu chủ
-Marta thì cũng vậy. Chung qui quá nhạt nhẽo, ta cũng ko có hứng thú đến đó. Mà thôi lúc nào ta đi thì ta đi dù sao cũng còn lâu mới đến
Gig cùng đoàn tuỳ tùng tiến về phía cổng hội trường. Từ xa đã thấy rất nhiều cửa hàng bày bán với đầy đủ loại mặt hàng. Còn nhìn thấy Ed đang đứng cùng một nhóm nhân viên công vụ
-Này giờ vẫn đứng đây sao, vào xem lễ hội thôi
Ed ngẩn người ra thì ngay bên cạnh là Gig cậu ta vỗ vai cái bộp làm Ed giật nảy mình kèm theo là tiếng hét lớn
Ed nhăn măt, vẻ ko vừa ý. Thấy thế Gig càng trêu tợn:
-Ra đây đứng quản lý cơ đây. Sắp làm trưởng hội quản rồi đây. Trông oách ghê
Vừa nói Gig vừa vuốt vuốt vai áo rồi vỗ bôm bốp vào vai Ed. Ed đẩy ra nói:
-Làm gì mà qua đây vậy Gig
-Ra thăm ông bạn đồng thời kiểm tra xem ông bạn làm việc ra sao, biết đâu gạ đc em nào xinh tươi thì sao. Bận rộn lắm nhỉ. Xem nào xem nào
Gig nghiêng đầu nhìn chồng vé để trên bàn phía sau lưng nhăn mặt:
-Bán kiểu gì mà còn nhiều vậy?
Ed gãi đầu gãi tai giải thích:
-Ơ thì ít ngươì mua vé thì bán đc ít thôi
-Vậy hả. Thế còn mấy ngươì kia. Cổng soát vé để trống kìa. Ko thu vé sao Ed. 1 2 3 4, xem nào có bà béo, tên gầy lại có luôn cả tên nhóc ăn mặc rách rưới nữa kìa. A nó còn quay lại nhìn nữa kia
Gig tính xông tới nhưng Ed vội cản lại:
-Toàn ngươi dân nghèo họ lấy đâu tiền mà vào hội trường. Còn mấy đứa bé bé bắt chúng mua vé, ko hợp lý gì. Thế nên tôi để họ vào hết
-Vậy cái ý thu vé này là của ông bác khó bẩn đấy hả?
Ed thấy ko thoải mái với cái nhũ danh mà bạn đặt cho cha mình nhưng Ed vẫn gật đầu
-Haha Ông bác quả biết làm ăn mỗi tội ko giao việc đúng người rồi. Mà bán thế này tý tính sao đây.
Cậu chàng nhún vai:
-Thì thôi vậy chứ sao. Dù gì cũng đâu bán dc
-Haizz. Vậy thôi đi. Mà sắp có đoàn người từ Đông thế giới đến đây. Và có một mĩ nhân tuyệt sắc làm mê mẩn bất kì ai. Tôi ra đây cũng là để ngắm nàng thêm lần nữa cho thỏa lòng
Ed đáp:
- Có vị hôn thê rồi mà còn linh tinh dữ ha
-Làm gì có ai bó buộc đc chàng công tử điển trai tài hoa bậc nhất thành Contantin này. Gig này chỉ làm những gì mình thích ko cần quan tâm đến dư luận đàm tếu
Ed quá quen với kiểu khí phách nam nhi công tử dởm của Gig nên chỉ cười. 2 đứa bạn thân nên quá hiểu rõ về nhau. Gig là kẻ bốc đồng, chỉ làm theo ý thích cá nhân bởi vậy nhiều khi lôi cả Ed vào những rắc rối của cậu ta. Ed thì khác, sống nội tâm và là một ngươi sâu sắc, những rắc rối ở trên đa phần nhờ có Ed mà giải quyết êm thấm. Và cũng như mọi khi Gig lại sắp sửa lôi Ed vào rắc rối với những âm mưu tưởng chừng thành công nhưng rồi thất bại của mình. Và Gig đang có một âm mưu và cậu ta sắp sửa thực hiện.
Nhưng thôi chuyện đó để sau. Trải qua một ngày bận rộn với nhiều sự kiện, và giờ đây trong tiết trời Thuban tươi mát, một hồ nước nhỏ ở chính giữa khuôn viên nơi có những rặng liễu rủ thướt tha, mặt nước khẽ dao động làm tan vỡ bóng hình vầng trăng Song sinh của 2 vị thần song sinh thần Ly và thần IL vị thần bảo hộ của những khách bộ hành, những ngươi hành hương, vị thần chỉ lối soi đường, dẫn dắt con người. Những cánh liễu như đôi tay mềm mại vuốt nhẹ đôi má hây hây hồng thiếu nữ của nữ thần gió Liana. Chậu hoa Ijjka toả hương thơm dìu dịu, Kilil (đom đóm) bay lượn làm rực sáng không gian. Những viên đá lát viền xanh trải dài xuyên qua con đường ven bồn nước, đan xen là lớp cỏ tốt tươi, mượt mà. Hai bên hành lang ánh đèn lân quang sáng rực. Những con Kilil hiếu động, với chiếc đuôi mang 3 đốm sáng chớp động thi thoảng lại va vào thành đèn, làm sáng rực cả 1 khu.
Người hầu đi lại tấp nập trên tay bưng bê những chiếc đĩa đồ lấp lánh ánh bạc. Hương thơm toả ra từ món ăn khiến mê mẩn lòng ngươì. Cách đó không xa là căn phòng với đèn nến rực rỡ sắc màu. Một chiếc bàn gỗ bóng loáng nổi bật lên trên là những đường vân gỗ với sắc tía khá lạ. Những cột nến mang sắc cam vàng ấm áp. Hương thơm từ các tụ bình toả ra thoang thoảng vô cùng dễ chịu. Màn lụa treo 2 bên cạnh tường khẽ đong đưa mỗi khi có cơn gió nhẹ thổi qua. Trên chiếc bàn bày biện cơ man là món ngon vật lạ và trên những chiếc đĩa sáng bóng phản chiếu sắc bạc của những chiếc thìa và dao dĩa.
Gần cửa khuyết sảnh Chính Đông, người đàn bà ấy đang nhìn trời đêm, phía sau là 2 hầu gái và một bà cô luống tuổi, dáng cao gầy, khuôn mặt xương xương hai má hóp sâu, đôi lông mày như chỉ kẻ, đôi mắt chăm chăm với đôi môi lúc nào cũng mím chặt làm bật lên vẻ khắt khe. Hai hầu gái một bưng khay, một đang rót rượu vào ly. Mang theo ly rượu, tiến đến gần cửa khuyết, người đàn bà luống tuổi cung kính:
-Mời Phu nhân dùng
Người đàn bà đó tóc vàng uốn lượn, khuôn mặt với vẻ lạnh lùng cao sang, lông my uốn cao, ánh mắt sắc lẹm, làn da trắng với những ngón tay thon dài. Ánh nhìn cao cao tại thượng. Một vẻ đẹp của phu nhân quý tộc kiêu sa và khó gần. Ẩn sau vẻ phấn son nhẹ nhàng mà dường như không tì vết ấy là một nụ cười đầu môi có thể mê hoặc bất kì ai. Một mị lưc ghê gớm. Nhấp ngụm rượu phu nhân đó nói:
-Lễ Thanh tẩy đến đâu rồi, nhũ cô Riven
-Thưa phu nhân,Vương tiểu thư đang thực hiện lễ thanh tẩy. Tiểu thư có lẽ sắp xong rồi thưa phu nhân.
Trong phòng tắm trùm. Phủ trong màn hơi sương, hai bể nước hình tròn thi thoảng làn hơi ấm bay lên mang theo hương thơm dịu nhẹ. Hai bể nước khổng lồ, một bể trắng tinh mang mùi sữa thơm nức mũi, một bể mang hương thơm hoa cỏ với vô vàn cánh hoa rắc trên mặt nước. Một bên là hầu gái trên tay cầm khăn lông mềm, lụa bông trắng và áo bông tắm, cầm những bình sữa, bình hương liệu, đứng thành một hàng dài, bên kia lại có hầu gái cầm khay đựng vô vàn cánh hoa, nhiều vô kể loại thảo mộc, thảo quả. Mỗi một hàng phải đến chục ngươì hầu gái. Bên cạnh là một bồn nước, liền với đó là một chiếc giường gỗ trên được lát những tấm bọt biển hình tròn, hai bên là dãy bàn chứa đầy bình hương liệu cùng những viên đá đỏ hồng toả hơi ấm và mùi hương dìu dịu. Một bể nước nhỏ với vòi phun thiên sứ toát ra làn sương mờ ảo. Và ở đó là một người con gái đẹp tuyệt trần
Gò ngực trắng hồng phập phồng theo từng nhịp thở khẽ ẩn hiện sau làn hơi nước, đôi chân thon dài vòng eo nhỏ nhắn. Tấm lưng trần trắng trong như ngọc thạch, những đường nét khi ẩn khi hiện sau làn sương, những đường cong hoàn mỹ có thể làm bất kì người đàn ông nào cũng không thể cưỡng lại. Hơi nước đọng lại thành từng giọt nhỏ trên tấm lưng ngọc kia lấp lánh như những hạt châu sa. Mái tóc dài, đen tuyền mượt mà khẽ vuốt sang một bên để lộ bờ vai thanh khiết và chiếc cổ trắng ngần, một hầu gái nhẹ nhàng nâng niu suối tóc, dùng lược ngà chải nhẹ, rồi lấy bọt biển nhúng vào một khay bạc trong chứa Carol (bột pha lê đen) vô cùng quý hiếm vuốt nhẹ lên mái tóc. Bàn tay người hầu gái đi đến đâu, bọt biển tan chảy thành làn hơi ngọc bích rồi thấm dần vào trong suối tóc dài óng ả ấy. Những giọt hơi nước đọng lên tấm lưng trần cứ thể trải dài rồi dần cao vút lên tạo nên một đường cong nảy nở hoàn mỹ thật khiến lòng người xao xuyến, khó có thể cầm lòng. Một thiếu nữ đẹp tuyệt sắc trên đời này, gần ngay đó nhưng sao xa xôi, như là một tiên nữ, trên trời cao mãi mãi ko thể vươn tới, ko nàng còn hơn thể nàng là nữ thần của sắc đẹp của sự hoàn mỹ tột đỉnh.
Những tì nữ đến gần rồi quỳ xuống lấy những viên bọt biển xoa nhẹ lên tấm lưng đẹp ko tì vết kia, xoa bóp nhẹ nhàng dần dần mơn trớn xuống dưới. Những động tác vô cùng thành thục khiến cho Vương Thư Yến khó có thể nằm yên đc, dù sao đây cũng là lần đầu tiên có người chạm tay lên người nàng lại để xoa bóp, dù là cùng giới những người tỳ nữ cũng ko thể khiến nàng bớt đi ngại ngùng. Nhớ lại lúc đầu trước khi vào đây, nàng phải trút bỏ hoàn toàn xiêm y, tuy các nữ tỳ rất biết lễ nghĩa ko nhìn chằm chằm vào nàng mà nhất mực cung kính đứng 2 bên nhưng vẫn khiến nàng cảm thấy ái ngại ko thôi. Chưa kể đến những người hầu nam đứng hầu suốt 1 dải hành lang lát đá trắng phía ngoài kia lúc nàng mới bước vào, họ cũng giống những thái giám bên điện Chính Tiên ở kinh đô Trùng Dương Yên quốc mà thôi nhưng nàng cũng chẳng dám nhìn thẳng vào họ. Vì họ ở trần và phía dưới mặc độc cái khố trắng nhỏ, khiến nàng nhìn lên cũng khó mà nhìn xuống cùng chẳng đành nên đành nhìn hẳn sang một bên hoặc ngước đầu thật cao, có vẻ cao cao tại thượng hơi thái quá khiến Hồng tỷ cứ cười khúc khích không thôi.
Nàng nằm đó đôi mắt khép hờ, đôi má ửng hồng, đôi môi tươi tắn hơi mím chặt, cánh mũi phập phồng theo từng nhịp thở khẽ, khiến cho đôi nhũ hoa vốn cao vút cũng nhịp nhàng lên xuống, thêm vút cao hơn nữa . Cái cảm giác thư thái lạ kì ấy cứ lan toả khắp ngươi làm nàng ngây ngất, làm khuôn mặt ngọc kia vốn đẹp nay càng trở nên lung linh và thuần khiết hơn hết thảy. Một vẻ đẹp làm tan chảy những con tim băng giá nhất. Một bà cũng lớn tuổi, có vẻ là trưởng quản ở dinh lâu Silus Minerva tiến lên trước, ra hiệu cho các nữ tỳ mang khăn bông đến thấm khô người Vương tiểu thư, rồi lấy trong hộp gấm một thứ gì đó. Thư Yến nhìn tới, thoáng nhìn bàn tay người nữ tì như trống không, hoàn toàn không có gì nhưng không thứ đó tựa như trong suốt, dường như không có hình thể, xuyên thấu bàn tay. Trong ánh nến sáng rực của điện thờ, vật đó được 4 nữ tì cẩn thận nâng niu khẽ vuốt nhẹ xuống thành hình một chiếc váy. Một chiếc váy trong suốt, nó khó có thể nói là chiếc váy hoàn toàn, Thư Yến thoáng tư lự, có phần xấu hổ, cầm lấy chiếc váy một cảm giác kì lạ dâng đầy, chiếc váy nhẹ như không, thoáng mát như sương mai, thoảng thơm hương hoa cỏ, sắc màu bàng bạc thi thoảng ánh lên màu sắc rực rỡ vô ngần, thật lạ kì. Thư Yến nhẹ nhàng nâng niu, từng cử chỉ động tác thật khẽ khàng cảm tưởng như 1 cử động nhỏ thôi cũng có thể làm nó vỡ nát, khiến nàng phải thật cẩn thận. Mặc chiếc áo 1 luồng sóng khoan khoái, một cảm giác sinh lực dâng trào từng đợt từng đợt lan tỏa khắp từng mạch máu từng sợi lông tơ. Chiếc áo thật đặc biệt. Trưởng quản Haranza là một người phụ nữ to béo, từng lời bà ấy nói ra như vang vọng khắp dinh lâu:
-Tiến hành nghi lễ Thanh tẩy
Bà cầm một cây gậy dài khá giống như một nhạc trưởng ra hiệu lệnh, tất cả nữ tỳ răm rắp nghe theo, nhịp nhàng uyển chuyển đến không ngờ, giống như một bản nhạc với sự tham gia của hàng trăm người, họ như đang múa, uốn lượn, từng động tác phối hợp với nhau bài bản như một bài ca, một vũ điệu, hàng trăm người mà như một. Những đợt bột hương liệu tung lên hòa vào nhau, những chiếc gàu sữa được hất tung, trộn lẫn tạo nên những sắc màu kì diệu. Và lạ kì hơn nữa, những giọt hơi sương như ngưng tụ lại thành từng giọt nước long lanh lơ lửng giữ không trung, bay lên cao rồi hạ xuống, len qua từng ngóc ngách của dinh lâu rồi lại vỡ tan ra tạo thành hơi sương mờ ảo vô ngần. Một bức tranh tuyệt đẹp, một bản nhạc sinh động đến không ngờ. Nữ trưởng quản như một nghệ sĩ lại như một thuật giả với những biến ảo khôn cùng như vậy. Thư Yến ngơ ngốc không thôi, nàng không thể tin vào những gì đang diễn ra trước mặt, phải đến một thời gian rất lâu sau nàng mới có thể hồi tỉnh lại được
Từ trên cao từng lớp từng lớp lụa trắng to lớn bất tận trải đều xuống dưới phủ kín khắp 4 góc hồ tắm hơi. 2 dải lụa từ 2 bên trải dài khắp chiều dài hồ, mỗi nữ tỳ ở hai đầu kéo căng ra, Thư Yến chậm rãi bước tới, 2 mắt ngắm chặt, đôi chân dò từng bước, nhiều khi chao đảo suýt ngã. Đi hết bậc cấp, nàng từ từ hòa mình cùng dòng nước ấm nóng. Ngón ngón chân xinh xắn nhỏ xinh, ướm thử dòng nước, nàng từ từ trầm mình trong bể hồ tắm hơi khổng lồ. Hòa mình hoàn toàn trong đó, có cảm giác như không còn nhận thấy bản thân mình, linh hồn nàng như thoát ra khỏi thể xác, phiêu lãng lên trên những tầng mây đùa giỡn cùng với trăng sao, mùi hương hoa cỏ, hơi ấm làn sương khiến nàng có cảm giác khi thì lên cao xa tít tận thiên đường khi lại xuống vui đùa cùng thiên nhiên cây cỏ. Chiếc váy kia như tan biến hòa tan cùng thân thể nàng. Thời gian như ngưng đọng, cảm giác thật khó có thể diễn tả bằng lời, nàng như trong cơn mê, đắm chìm trong những xúc cảm tuyệt vời nhất. Và phải đến khi nữ trưởng quản ra hiệu để 2 nữ tỳ dìu nàng lên thì nàng mới như sực tỉnh và khi nàng bước ra khỏi bể hồ một luồng sáng rực rỡ thanh khiết lan tỏa mạnh mẽ, làn da nàng như được gọt rũa trở nên hoàn hảo hơn bao giờ hết, hoàn mỹ, đó là một vẻ đẹp hoàn mỹ không gì có thể sánh bằng
Đăng bởi | luunam253 |
Thời gian |