Tộc Haulia Quả Là Không Biết Xấu Hổ Mà (2)
Đội trưởng lai thú không thể nào che dấu được sự thất thố của mình sau khi nghe Hajime tuyên bố, chính xác hơn là không thể nào hiểu được điều mà cậu nói ra. Từ lúc nào mà bọn quái vật ở đây bị gắn cho cái mác yếu vậy, Vực Thẳm Orcus, phản đồ là cái gì, ăn được không, rồi thử thách của mê cung nữa, trò gì thế………với một người đội trưởng mang trọng trách bảo vệ nơi đây mà nói thì những điều vừa rồi quá tầm với. Vậy nên cũng sẽ là thường tình nếu miệng tên này thốt lên câu Ú SỒ (KHÔNG THỂ NÀO). Nhưng, ngay bây giờ, tại nơi đây, từng lời Hajime nói ra đều rành mạch và thích đáng. Với người có khả năng triệt hạ toàn bộ chỉ trong tích tắt như Hajime thì nói dối là thứ không cần thiết. Ngoài ra lời nói của cậu còn mang cả sức thuyết phục kỳ lạ khiến tất cả đều phải tin tưởng. Nếu như mục đích thực sự của chàng trai trước mắt đây chỉ là tiến vào trong Thụ Hải mà không phải bắt thú-nhân tộc làm nô lệ hay có ý đồ khác với Faea Belgane thì sẽ là hy sinh vô nghĩa sinh mạng các thành viên khác trong đội chỉ vì chặn đường đi của chàng trai này đấy, hoặc ít ra cứ để cho cậu ta tiến đến đó rồi rời đi cũng không sao, có lẽ nên vậy.
Người đội trưởng Tiger-man đã quyết định như vậy, nhưng ông cũng không thể để cả nhóm Hajime tự do đi lung tung như vậy được. Sự việc đã liên quan đến cả đội cho nên ông đưa ra lời đề nghị với Hajime: “Nếu như cậu đã không có ý định chiếm đoạt và nô dịch quê hương của chúng tôi thì tôi sẽ quyết định không để ý đến nếu như chỉ tiến đến Khởi Nguyên Thụ. Không có chút ý nhĩa nào cho việc thế cả mạng sống của các thủ hạ của tôi trong việc này cả” Với việc để cho con người xâm nhập vào bên trong vùng đất này đã khiến nhiều tiếng bàn tán xì xầm từ các thành viên trong đội dưới quyền. “Nhưng trước đó tôi cần phải thông báo trước với thủ lĩnh của đệ nhất đại đội bảo hộ nơi đây mới được, thêm vào đó cũng cần phải thông báo lại với khu vực đầu não, các trưởng lão có lẽ sẽ lý giải được câu chuyện của cậu. Dù là nơi đó có tồn tại hay không đi nữa thì cho đến khi biết được chân thực, các người hãy chờ tại đây đã.” Dù để nói ra được câu này cũng khiến ông ướt đẫm mồ hôi nhưng ý chí kiên cường đó không khó để nhận ra trên đôi mắt người đội trưởng mang trọng trách bảo hộ khu rừng này, quả là một con người cần mẫn, Hajime nghĩ vậy. Vấn đề nảy sinh lúc này đã chạm đến ngưỡng chịu đựng được của các thú-nhân tộc khác, đã từng có người kể lại rằng nếu có kẻ lạ mặt xâm nhập vào trong Thụ Hải này thì chắc chắn sẽ bị giết mà không chút hay biết. Hiển nhiên cho đến bây giờ thì những thủ hộ giả xung quanh cũng muốn trừng phạt Hajime và đội của cậu ngay tức khắc, tuy nhiên nếu điều đó diễn ra cũng đồng nhĩa với việc họ, các thuộc cấp của ông sẽ đi tong trong tích tắc. Vậy nên để tránh đi những điều phiền toái đó và cũng mục đích cầm chân Hajime lại đây mới khiến người đội trưởng này đưa ra quyết định như vậy. Hajime cũng đã phải ngạc nhiên vì chính sự lựa chọn lúc này của bản thân, sau một hồi so sánh thành quả giữa việc cứ giết hết rồi đi với chờ được quyền xâm nhập vào bên trong Faea Belgane này thì…hiển nhiên là cậu chọn cái sau. Nếu như Great Tree cũng không phải là cổng vào của Đại Mê Cung này thì chắc chắn lúc đó sẽ cần phải tìm kiếm lại xung quanh nó vậy, lúc ấy sẽ tiện lợi hơn đôi chút nếu được phép xâm nhập vào nơi đây từ các thành viên trong Faea Belgane Hiển nhiên là sẽ có chút phiền phức nếu có vấn đề xảy ra dẫn đến thù hận ở đây, nhưng chỉ là nếu thôi bởi vì khi không còn cách nào khác nữa thì nhất định sẽ phải như vậy. Như vậy mặc dù không giống với cách hành xử bình thường cho lắm nhưng, việc vừa tìm kiếm vừa phải giết ai đó quả thật phiền phức hơn bình thường nhiều đấy.
“……… Tôi sẽ chấp nhận điều này. Nhớ kỹ lời nói của mình, báo cáo lại với bọn họ không chút sai lệch nào, hiểu chứ? “Dĩ nhiên. Zam, cậu nghe thấy rồi chứ, đi báo cáo lại với Hội Đồng Trưởng Lão ngay lập tức.” “Vâng thưa ngài” Nghe được mệnh lệnh của thủ lĩnh, một thành viên thú-nhân tộc tại đó ngay lập tức xuất phát. Sau khi xác nhận điều này, Hajime cũng hạ tay trái vẫn đang mang khẩu Donner-Schlag xuống khỏi đám đông, đặt lại vào trong túi da dưới chân nhằm che dấu đi việc cậu phát động “Hộp Báu Vật” thu lại. Không khí nhờ vậy mà yên tĩnh lại trong chốc lát, đội hình bao vây xung quanh nãy giờ đang nghi hoặc nhìn Hajime cũng thở dài một hơi trong lòng. Nhưng cũng không có nghĩa là tất cả đền hoàn toàn mang suy nghĩ như vậy, với một số cá biệt đang mong đợi “Nếu bây giờ mà…”, Hajime hiển nhiên phát hiện ra nhưng cũng không ý kiến gì hơn ngoại trừ đưa ra ánh mắt cảnh báo và nụ cười giễu cợt đáp trả. “Với cách biệt sức mạnh giữa hai bên………nhưng đám các người vẫn muốn thử đúng không” “……Đừng có bất cứ động tác thừa thải nào ở đây, nhưng chúng tôi cũng không thể làm ngơ được.” “Tôi hiểu” Dù vậy, vòng vây xung quanh vẫn không hề được mở ra. Cuối cùng thì cả nhóm cũng đưa đến quyết định, Kam và bộ tộc của ông thở dài như trút được gánh nặng này. Những đó cũng không có nghĩa là ánh mắt khinh khi và mang đầy căm hờn này được loại bỏ, thay vào đó lại đổ dồn về tộc Haulia nhiều hơn so với trước nữa. Được một lúc thì cái không khí im ắng ngột ngạt trở lại như cũ, nhưng có lẽ cũng vì những kẻ vây quanh cũng bắt đầu ngán ngẩm việc này. Trong khi đó, Yue bắt đầu quan tâm nhiều hơn đến Hajime, Shia cũng không thể tỉnh bơ được trước cái cảnh nồng ấm của hai người này, cô đành hậm hực lẩm bẩm “Tôi với chứ…”, Hajime đành làm ngơ với nụ cười đắng chát trên mặt, nhưng nhờ vậy bây giờ lại trông tình cảnh lại nhẹ nhõm đi chút ít.
Trong cái khung cảnh này mà cái bọn con người này (theo cái nhìn của đám thú- nhân thì là thế) còn liếc mắt đưa tình cho nhau như vậy thì đến Hajime cũng hiểu được tại sao họ lại nhìn mình với ánh mắt như muốn đâm xuyên cơ thể cậu. Khoảng được một giờ đợi chờ, Shia bị Yue dùng ma pháp khóa hết cả cơ thể lại đang hét lên “Tôi bỏ cuộc, bỏ cuộc được chưa…” trong khi cố gắng vùng vẫy trong tuyệt vọng, đám bao vây giờ thì nhìn họ với ảnh mắt nửa ngạc nhiên nửa rực cháy rồi đấy. Sau rồi lại có thêm vài sự hiện diện nhanh chóng đang tiến gần lại. Lại lần nữa bầu không khí trầm lặng lại (Trans: cứ không không cái con khỉ), trong khi Shia thì la oai oái về các khớp xương bị ghìm lại đang đau không thể tưởng. Trong làn sương mờ, vài nhân ảnh mới hiện ra, người đi giữa có vẻ đứng tuổi nhất gây lại sự chú ý cho cả hai bên. Cơ thể mảnh khảnh khiến người khác cảm giác như có thể bị thổi bay trước gió, mái tóc vàng kết hợp cùng đôi mắt xanh biển. Một vài nếp nhân ẩn hiện trên trán hợp với vẻ trang nghiêm nhưng cũng góp phần làm nổi bật lên vẻ đẹp tự nhiên, trên tất cả người này sở hữu đôi tai dài và nhọn nhô ra, có đui cũng biết đây là ELF (ELF:tinh linh). Dễ dàng nhận ra đây chính là người được nhắc đến với tư cách là Trưởng Lão từ trước.
“Fufu, cậu là nhân loại à? Tên cậu là gì thế?” “Hajime, Nagumo Hajime, còn ông?”
Đăng bởi | Cẩuca |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 33 |