Tại Thị Trấn Brook I (2)
Hajime một cách không tự nhiên hắng giọng mình xuống, tiếp đó thở ra một tiếng thì người lính canh quay sang Hajime với vẻ hoảng loạn.
“Trong khi chúng tôi bị tấn công bởi những con quái thú, cô gái này đã bị mất tấm bảng của mình. Còn về con bé thố nhân này thì……ông hiểu mà, phải không?”
Có vẻ như là hắn đồng ý với điều đó, nên tên lính canh gật đầu sau đó trở lại tấm bảng trạng thái của Hajime.
“Có vậy đi chăng nữa thì, chàng trai trẻ, cậu kiếm đâu ra hai đứa xinh tươi như thế hả???. Thố nhân mang tóc xám cực hiếm đấy??? Cậu thực sự là một người giàu có và xa xỉ đấy hả???”
Ông lính canh hỏi Hajime với sự đố kỵ và ghen ghét trong giọng nói của mình, trong khi liên tục liếc vào hai người đó. Hajime chỉ nhún vai và không đưa ra bất kỳ câu trả lời nào.
“Mà thôi, sao cũng được. Cậu có thể qua.”
“Cảm ơn. Chờ một chút, Tôi có thể bán nguyên vật liệu ở đâu?”
“Nếu là về việc đó, có một Guild thám hiểm nếu cậu đi thẳng qua Quảng trường trung tâm. Nếu cậu muốn đích thân mang nó đến cửa hàng, chỉ cần gọi cho họ. Người của Guild sẽ cung cấp cho cậu một bản đồ đơn giản của thị trấn.”
“Thật tốt quá. Cảm ơn nhiều” Sau khi nhận được thông tin, Hajime và nhóm của cậu nhanh chóng rảo bước qua cánh cổng và đi vào thị trấn. Ở tấm bảng gắn trên đó có khắc dòng chữ “Thị trấn Brook”. Bên trong nơi đây sở hữu một bầu không khí hết sức tấp nập và sôi động. Mặc dù nó không ở cấp độ của thị trấn Holad mà cậu nhìn thấy ở vùng ngoại ô Orcus, thì có khá nhiều quầy hàng cùng với đó là tiếng nói chào hàng của họ, và âm thanh của những người đang mặc cả vang lên liên tục.
Chỉ vậy thôi cũng đủ để thôi thúc con người rồi. Không chỉ Hajime, mắt của Yue bắt đầu liếc nhìn mọi thứ một cách hạnh phúc. Tuy nhiên, từ trước đó, toàn thân Shia đang run rẩy, mặt cô nhòe nước mắt và ngước lên và nhìn chằm chằm Hajime.
Dù không thể nói bất cứ điều gì, cô chỉ nhìn liên tục vào cậu bằng đôi mắt đẫm lệ và bởi vì điều đó làm cậu cảm thấy lo lắng nên cậu buông ra một tiếng thở dài. “ Đừng làm gián đoạn tâm trạng vui vẻ của tôi chứ”, đó là những gì Hajime phàn nàn trong tâm trí của mình lúc này. “Lại chuyện gì nữa??? Cuối cùng chúng ta cũng vào được bên trong thị trấn, mà cô vẫn làm khuôn mặt giống như một con thú khỉ đột đang tuyệt vọng cố gắng ngăn chặn một tảng đá rơi xuống đầu mình thế hả???” “Ai là khỉ đột chứ! Hơn nữa, làm thế nào mà lại có hình thức so sánh như thế! Nếu là cậu thì chắc chắn sẽ thổi bay nó trong một cú đánh thôi mà. Nhưng nghĩ lại chuyện này thật đáng thương đó. “……nghe gần giống như đang chĩa đôi mắt thương hại nhìn về ai đó chứ gì” “ … … Đó đó, chính nó!? Điều đó quá tàn nhẫn! Uh, Không phải sao!”
Shia đang phản bác trong giận dữ. Cô cố gắng để khẩn cầu, “ Tôi không vui đâu đấy” với toàn bộ cơ thể của mình trong vẫy vẫy tay mình. Dù sao thì cái cụm từ con khỉ núi hay Gorilla đó là do trong lúc Hajime rèn giũa kỹ năng “Áp Lực” của mình có mấy con quái thú na ná Gorilla ở bên cạnh thật nên chúng trở thành vật thử nghiệm bất đắc dĩ. Không có nghĩa cứ làm mặt lạnh là Hajime không có sở thích bắt nạt ai đó cơ chứ, nhưng vào lúc đó yue cũng đã rất vui. Ngoài ra, con quái thú đó là một trong những chủ nhân sở hữu “Cánh tay cường hóa”, một ma pháp đặc biệt mà sau này khi giết nó Hajime chiếm được.
“Là nó! Cái vòng cổ này! Đeo thêm nó vào khiến tôi trông giống hệt như một nô lệ vậy đó, cậu có biết không hả???! Hajime-san, nếu cậu hiểu thì hãy tháo nó ra dùm cái! Uu, điều này thật tàn nhẫn, không phải chúng ta là đồng đội sao”
Có vẻ như chính cái vòng cổ đã làm Shia tức giận. Mặc dù họ là đồng đội, cô đã bị sốc khi bị đối xử hoàn toàn giống như nô lệ, bị đánh này, bị chà đạp này, bị lấy làm bia ngắm bắn rồi vv…vv. Mà thật ra thì, vòng cổ mà Hajime đeo lên cổ Shia không phải vòng cổ của nô lệ, và nó không có sức mạnh để kiềm chế Shia. Mặc dù Shia hiểu điều đó. Nhưng, dù đã được dặn trước rồi nhưng, cô vẫn bị sốc vẫn là bị khó chấp nhận được.
Khi nhìn vào Shia, Hajime gãi đầu rồi nhìn vào mắt cô lần nữa.
“Cô nên biết rằng, đối với một nô lệ Á nhân, hơn nữa còn là một Thố Nhân phổ biến và lại là loại nô lệ có thứ hạng cao thì sẽ không thể tự do đi lại bên trong thị trấn đâu, đúng không nào? Thêm vào đó, mái tóc màu bạch kim của cô sẽ thu hút sự chú ý cùng với đó là sự nổi bật và tác phong của cô. Nếu cô nói rằng mình không phải là nô lệ của một ai đó, đảm bảo ngay lập tức bị đánh dấu khi chúng ta bước vào thị trấn. Sau đó, sẽ có một tá của những kẻ bắt cóc tiến đến đây. Nó sẽ là một rắc rối… nên tại sao cô lại dễ kích động vậy hả???”
Đăng bởi | Cẩuca |
Phiên bản | Convert |
Thời gian | |
Lượt đọc | 27 |