Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dãy Núi Phía Bắc (2)

2615 chữ

Mặc dù Aiko còn đang dùng gối đùi của cậu, Hajime và Yue đã có thể bước vào thế giới riêng của chính họ. Ở hàng ghế phía sau, các nữ sinh trung học nhìn họ trong khi vẫn tiếp tục “Kya kya,” kèm theo đó là tiếng hờn dỗi của cô gái tai Thỏ. Từ lúc này trở đi, họ đang bước vào một khu vực nguy hiểm, không thể biết tai nạn bất ngờ có thể xảy ra nhưng không ai nghĩ về điều đó cả khi mà họ tạo nên những tiếng ồn ào vang vọng thế này.

Khu vực dãy núi phía Bắc.

Nhiều dãy núi mở rộng kề nhau với độ cao từ 1000 đến 8000 mét. Các loại cây cối và thực vật nhỏ bằng cách nào đó vẫn tìm được cách sinh tồn mà mọc ở đây. Đây là một khu vực bí ẩn với dạng môi trường đã được phân hoá. Màu sắc môi trường làm ta nhớ tới những ngọn núi ở Nhật Bản khi vào mùa thu, và những khu vực khác đầy rẫy cây cối, lá mọc xanh tốt giống như đang giữa hè vậy, nhưng cũng có những nơi có cây cối đã héo tàn – tương phản với sức sống bên kia.

Hơn thế nữa, dù bạn có thể nhìn qua được một ngọn núi thì lại có ngọn núi khác có độ cao còn cao hơn nữa. Còn nhiều ngọn núi như vậy kéo dài tới tận phía Bắc. Hiện đã xác định được bốn dãy núi rồi, khu vực các dãy núi xa hơn hoàn toàn là khu vực chưa được biết đến. Về việc xác định xem chúng trải dài tới bao xa, đã từng có một nhà thám hiểm đã cố băng qua dãy núi thứ năm, nhưng càng vượt qua nhiều dãy núi hơn, các loại quái vật cũng càng ngày càng mạnh hơn, và rốt cuộc đã không có kết quả thành công.

Tình cờ thay, ngọn núi cao nhất chính là Kamiyama [2]. Hiện giờ, nơi mà Hajime và những người khác dừng chân khi đến thế giới này lần đầu tiên cách Kamiyama khoảng 1600 kilomet về phía Đông. Những màu sắc sống động – đỏ và vàng – của những chiếc lá tươi trên cây làm chúng nhìn rất dễ chịu. Nếu một người uyên thâm kiến thức quan sát chúng cẩn thận, người đó sẽ có thể tìm thấy những loại cây thảo và gia vị ăn được trong khu vực. Chúng là thứ đã làm cho thị trấn Ul trở nên giàu có, một ngọn núi thực sự trù phú.

Hajime và những người khác dừng chiếc xe bốn bánh tại chân núi, và bị quang cảnh thiên nhiên đẹp tuyệt trần của nơi đây quyến rũ một lúc lâu. Một trong các cô gái thốt ra tiếng “Hô~” đầy thán phục. Trước đó, Aiko đang đỏ mặt xấu hổ, xin lỗi Hajime sau khi tự tiện dùng đùi của học sinh mình làm gối ôm để ngủ. Nhưng khi thấy cảnh tượng tươi đẹp này, cô ấy đã thành công trong việc xoá đi “hồi tưởng đen tối” ra khỏi đầu mình.

Hajime cũng muốn từ từ đánh giá khu vực, nên đã cất chiếc xe bốn bánh vào lại trong “Hòm Báu vật”, và thay vào đó lấy ra vài thứ nhất định.

Chúng là những bản mẫu bắt chước lũ chim có sải cánh 30cm mỗi bên, và một chiếc nhẫn được chạm trỗ một viên tinh thể nhỏ bên trong đó. Mỗi bản mẫu này có một viên tinh thể màu xám được đặt ngay bên trong phần đầu bọn chúng.

Hajime đưa chiếc nhẫn lên, mang ra bốn mẫu mô hình giống hệt nhau và từ từ thả chúng lên trời cao. Với chừng đó không, ai cũng có thể nghĩ là chúng sẽ sớm bị rơi vì bị trọng lực kéo xuống. Tuy vậy, những con chim giả này hiện đang nổi trong không khí. Aiko và các học sinh đưa ra một câu ngạc nhiên “Ah:.

Bốn mẫu chim máy bắt dầu bay lòng vòng trong vị trí của chúng và bay qua tiếp các ngọn núi.

“Em này, chúng là……”

Nhìn thấy những con chim máy bay lên như vậy mà không gây tiếng động, Aiko đại diện cho các học sinh đến và hỏi vài điều từ cậu.

Hajime trả lời cô rằng đó là các "Máy bay do thám không người lái", và cũng như các chiếc xe và các khẩu súng, chúng là những thứ không hề tồn tại ở thế giới khác này.

Những chiếc "Máy bay do thám không người lái" bắt chước hình dạng của những chú chim là thứ mà Hajime đã làm như là sự tham khảo cách điều khiển những con Hiệp sỹ Golem từ xa trong Đại Mê cung Raisen. Chúng cũng được sản xuất bằng cùng những loại nguyên liệu mà cậu thu giữ ở trong đó. Sử dụng Ma thuật Sáng tạo, Hajime đổ Ma thuật Trọng lực vào các loại khoáng thạch nhất định vì tự bản thân cậu không sử dụng phép thuật được, nhờ thế mà những loại đá này đã trung hòa được trọng lực khiến chúng có thể nổi được trong không khí. Và thế là từ đó đá trọng lực đã được tạo ra. Hơn thế nữa, các đá Cảm ứng thạch vốn được dùng để điều khiển lũ Hiệp sỹ Golem cũng được đem vào sử dụng. Ngoài ra, các đá Tinh thể Viễn thấu [3] cũng được cài đặt vào trong đầu của chúng. Loại khoáng thạch đã được dùng trong đôi mắt của tụi Golem chính là đá Viễn thấu. Tương tự Cảm ứng thạch, chúng là loại đá có khả năng phản chiếu lại cảnh tượng bằng các mảnh tinh thể mà không cần quan tâm tới khoảng cách xa gần, miễn là chúng được tiếp ma lực bình thường. Có lẽ Miledi đã từng dùng chúng để quan sát vị trí của Hajime và nhóm của cậu. Hajime đã cài đặt Tinh thể Viễn thấu vào trong con mắt ma thuật của cậu, giúp cậu có thể nhìn thấy các cảnh tượng mà "Máy bay do thám không người lái" ghi nhận được.

Ngay từ đầu trong não bộ con người luôn có giới hạn trong việc duy trì hiệu suất làm việc rồi, sử dụng bốn máy bay để bay quanh bầu trời, quan sát hình ảnh cùng một lúc là tối đa. Thế nên việc làm thế nào mà Miledi có khả năng duy trì hoạt động tới 50 con Golem cùng một lúc vẫn hoàn toàn là điều bí ẩn.

Tạm thời vào lúc này, bộ não của cậu đã tăng hiệu suất làm việc khi cậu khai mở "Thuấn Quang" [4]; nếu anh chỉ cần điều khiển một chiếc máy bay thôi thì anh có thể đưa ra chuyển động một cách chính xác. Và hơn nữa, khi cậu sử dụng "Thuấn Quang" rồi, Hajime còn có thể điều khiển chuyển động của bảy chiếc máy bay cùng lúc trong thời gian có hạn.

Lần này, anh lấy ra Máy bay do thám không người lái vì việc có thể tìm kiếm từ trên bầu trầu rất là hữu dụng khi mà khu vực khoanh vùng tìm kiếm quá rộng. Nhìn những chiếc máy bay do thám nhỏ ấy bay xa trên bầu trời, Aiko và các học sinh cố gắng khả năng bị hành động của Hajime gây bất ngờ thêm, nhưng lời cầu ước đó có khi khó mà thành hiện thực được.

Hajime và những người khác tiếp tục băng thẳng tiến trên núi bằng con đường mà các nhà thám hiểm ngày xưa đã đi qua. Các báo cáo về việc nhìn thấy Ma Thú chỉ hơi nằm về phía bên kia của ngọn núi. Đó là vùng nằm lân cận của ngọn núi thứ sáu và ngọn núi thứ bảy. Chính vì thế mà nhóm thám hiểm của Will có thể đã đi thăm dò xung quanh vùng này. Nghĩ tới đó rồi nên cả bọn quyết định băng nhanh qua dãy núi, sau khi Hajime phóng đi các Máy bay do thám trong khu vực.

Hajime và mọi người đã đến được ngọn núi thứ sáu chỉ trong vòng một giờ đồng hồ, rồi dừng lại. Lý do cho việc dừng lại là vì sẽ rất cần thiết để truy lùng dấu vết xung quanh khu vực.

"Haa, haa, có phải chúng ta được nghỉ......kehoh, haa haa." [5]

"Zee- zee- Cô có sao không...... Ai-chan sensei, zee- zee-"

"Ueppu, liệu có được không nếu chúng ta nghỉ lúc nà? Haa haa, vậy là được nhỉ, phải không? Tôi sẽ nghỉ một lát, được chứ?

"......Hyuu- hyuu."

"Geho geho, Nagumo-kun và nhóm của em ấy toàn là quái vật..."

Aiko và học sinh của cô thiếu sức mạnh thể chất hơn những gì mà Hajime tưởng tượng, thế nên việc nghỉ lấy sức vào lúc này là điều cần thiết. Bình thường, các chỉ số của Aiko và nhóm học sinh đã cao hơn nhiều lần so với người dân của thế giới này rồi, thế nên họ không hề cảm thấy mệt mỏi cho tới khi họ leo lên ngọn núi thứ sáu. Chỉ có điều... tốc độ di chuyển của Hajime và nhóm của cậu quá nhanh, làm cho những người còn lại phải leo núi bằng tất cả sức lực của mình, và khi họ đã nhận ra được thì sức lực mỗi người đã biến đâu hết và đôi chân của họ trở nên loạng choạng.

Cả bốn người của nhóm Aiko tuyệt vọng đang cố lấy lại hơi thở, và Hajime nhìn họ với ánh nhìn trông như cảm thấy rất phiền hà vậy. Trong bất kỳ tình huống nào, cậu cũng đã quyết định là sẽ cần thiết để dò tìm xung quanh khi cả bọn tiến đến gần một bờ sông và để cho cả nhóm nghỉ ở đó. Anh đã có thể chọn địa điểm nghỉ ngơi vì có nguồn thông tin từ những chiếc Máy bay do thám không người lái. Sau khi định vị địa điểm của Aiko và các học sinh, những người vẫn còn đang thở gấp gáp, anh và hai người còn lại đi thẳng đến con sông. Có khả năng khá cao là nhóm của Will đã nghỉ ngơi ở đây.

Cùng với Yue và Shia dẫn đầu, họ đi lung tung trong khu vực núi và đi lên núi. Rustle, rustle. Tiếng những tán lá rơi xào xạc vang lên khi họ tiếp tục đi giữa những cái cây, và chẳng bao lâu sau họ đã có thể nghe thấy tiếng của dòng sông. Đó là một âm thanh êm dịu cho đôi tai. Đôi tai thỏ của Shia đung đưa một cách hạnh phúc.

Cuối cùng bộ ba Hajime cũng đã đến được bờ sông. So với một con sông nhỏ thì con sông này khá lớn. Shia, người giữ khả năng tìm kiếm cao nhất, quan sát khu vực xung quanh trong khi Hajime một lần nữa lại sử dụng các Máy bay do thám để tìm kiếm sự hiện diện trong vùng, và không có dấu hiệu của con Ma Thú nào gần đó cả. Họ bắt đầu nghỉ ngơi từ lúc này. Hajime, Yue và Shia ngồi lên một tảng đá gần bờ sông, rồi bắt đầu thảo luận việc lên kế hoạch tìm kiếm. Yue cởi đôi giầy của cô ấy ra và đặt chân mình xuống sông sau khi nói "Chỉ một chút thôi." Sự ích kỷ trong cô ấy đã thúc Yue tận hưởng giây phút quý báu này. Hajime bỏ qua cho cô vì Aiko và các học sinh kia vẫn chưa bắt kịp được họ. Anh là người đàn ông chiều chuộng Yue tới mức này. Shia cũng tận dụng thời cơ này luôn.

Sau khi suy tính về các khả năng xong, họ di chuyển dọc theo bờ sông để lên thượng nguồn. Hajime cho các Máy bay bay lên thượng nguồn trong khi anh nhìn Yue, pasha pasha, người đang tung tăng đôi chân trần của mình chơi đùa với dòng nước. Dù Shia cũng đang đi chân không nhưng cô Thỏ chỉ đặt chân mình xuống nước mà thôi. Có vẻ như dòng chảy của con sông làm cho cô ấy cảm thấy nhột.

Aiko và các học sinh khác đã tới sau khi đã hoàn toàn lấy lại nhịp thở của mình. Họ ở yên tại chỗ khi nhìn thấy Hajime và nhóm của cậu. Nhưng rồi cả ba anh học sinh đều hét to lên "Đây là thiên đường ư?" với cặp mát lấp lánh ngay lúc họ nhìn thấy Yue và Shia đang đi chân trần, trong khi các học sinh nữ thì ném ánh mắt lạnh băng về phía ba anh chàng. Điều đó làm cho ba anh cảm thấy lạnh sống lưng. Khi họ để ý thấy ánh nhìn của Tamai và những người khác, Yue và Shia bước lên khỏi dòng sông.

Aiko và mọi người chăm chỉ phục hồi lại độ ẩm của mỗi người tại bờ sông. Do bởi ánh mắt khả ố từ Tamai và các học sinh nam lúc nãy mà giờ Yue, Shia ném ánh lườm nhẹ về phía ba người kia, làm họ xấu hổ quay mặt đi chỗ khác. Nhìn thấy cảnh tượng đó, Aiko và các học sinh nữ nhìn Hajime bằng đôi mắt ấm áp. Đặc biệt là Sonobe và các nữ sinh khác. Khi mà họ đã nghe được nhiều điều từ Shia, trên mặt họ hiện lên những biểu cảm khó chịu.

"Phư phư, Nagumo-kun quả thật rất trân trọng Yue-san và Shia-san nhỉ."

Aiko nói như vậy trong lúc đang cười. Hajime muốn nói điều gì đó, nhưng rồi lại thôi và chỉ lắc đôi vai mình khi cậu thấy một Sonobe đang thất vọng và những nam sinh kia. Thay vào đó, Yue có hành động thay cho cậu. Làm như thể đây chỉ là chuyện tự nhiên nhất trên thế giới, cô ấy đột nhiên ngồi lên đùi Hajime.

"...Nn."

Cô ấy tự nhiên giao phó cả thân mình vào lòng Hajime. Đây cũng có thể gọi là bằng chứng của sự tin tưởng của cô ấy. Trông thấy như vậy, Shia cô đơn đến ôm Hajime từ đằng sau. Đôi má của Aiko đỏ ửng lên ngay lập tức vì bỗng dưng một cảnh sắc hồng xảy ra ngay trước mắt; Sonobe và các nữ sinh thì hét to đầy thích thú, "Kya- Kya-"; trong khi Tamai và những nam sinh thì nghiến răng nghiến lợi.

Hajime đúng là Hajime, cậu không tách hai cô gái ra mà chỉ đưa mắt cậu đi chỗ khác. Trông chàng trai trẻ có vẻ hơi xấu hổ một chút. Tuy vậy, biểu cảm của Hajime trở nên đanh lại ngay khoảnh khắc kế tiếp.

"......Đó là."

"Nn...... Anh tìm thấy gì rồi sao?"

Thấy Hajime lẩm bẩm trong lúc đang nhìn về phía xa xăm, Yue đã hỏi thẳng cậu. Vì bộ dạng cậu trở nên khác lạ so với lúc trước đây, Aiko và mọi người đưa mắt ra xa, tự hỏi có chuyện gì đã xảy ra.

"Trên phía thượng nguồn..... Đó là một chiếc khiên thì phải? Và còn có cả một chiếc túi nữa...... trông chúng vẫn còn mới lắm. Đó có thể là đầu mối đấy. Yue, Shia, chúng ta đi."

Bạn đang đọc Arifureta Shokugyou De Sekai Saikyou của Hakumai Ryo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 54

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.