Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tàn Khóc

Tiểu thuyết gốc · 1495 chữ

Sao khi trận pháp được kích hoạt thì khung cảnh xung quanh Long dần dần thay đổi, Nơi Long đang ngồi không còn là một quảng trường rộng lớn đông nghịch người nữa là là một bàn ăn với rất nhiều món ăn được bày biện bên trên, ngồi cùng Long là những người mà Long cảm thấy yêu quý từ sau khi đặt chân đến thế giới này gồm có Gia Gia , Phụ thân, Mẫu thân và có cả Yến Nhi nữa, mọi người đã ngồi ăn cơm một cách vui vẻ, dù biết đây là ảo cảnh nhưng Long không thể nào cưỡng lại được không khí tình thân này mà hòa vào nó, nhưng đột ngột tất cả mọi người trong bữa ăn đột nhiên ngã xuống đất với thân thể vô lực trong đó có cả Long. Cho dù là Gia Gia thì cx vậy:

" Trong thức ăn có độc, Trần Hoàn Long, người muốn làm gì, rõ ràng bữa ăn ngày hôm nay do một mình ngươi chuẩn bị cơ mà."- Đột nhiên Phụ thân Long lên tiếng chất vấn

"Phụ thân con...." - Long chưa kịp nói hết câu thì một âm thanh bước chân vang lên bên ngoài cửa phòng.

"Bịch bịch bịch." - Sau đó cánh cửa mở ra người bước vào chính là Đại trưởng lão.

" Hahaha lão phu cảm ơn đại thiếu gia rồi, chỉ cần bỏ ra thân sát của một con bát cấp yêu thú mà đổi được một cái gia tộc, quá lời, quá lời hahahahaha."- Lảo vừa nói vừa cười một cách điên dại.

Ngay nghi nghe thấy đại trưởng lão nói thế, thì ngay lập tức trong đầu Long hiện lên một đoạn ký ức về việc được đại trưởng lão tặng cho một cổ thân thể của một con bát cấp yêu thú. Sao đó là cảnh bản thân đang tự tay chế biến con yêu thú đó và đem lên cho mọi người ăn.

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa NGƯƠI LỪA TA, SAO NGƯỜI DÁM." - Long gào thét với đại trưởng lão.

" HAHA người đâu sao để đại thiếu gia nằm dưới đất thế này mau mau đở đại thiếu gia lên ghế đi , lảo phu còn có món quà để tặng cho người a."

Vài tên gia nhân tiến đến đở Long lên một chiếc ghế giữa phòng. Cùng lúc này Gia gia lên tiếng:

" Đại trưởng lão ngươi có biết người đang làm gì không hả, còn không mau đưa thuốc giải ra."

" HAHAHA Lão gia à, người còn không biết rõ tình hình sao. Bây giờ cuộc chơi là của ta và ngươi không có chuyện." - Vừa dứt câu Lảo ra ra chân đá vào người Gia gia một cái:

" Hự... học học học." - Bị đá vào người lăn mấy vòng rồi phung ra vài ngụm máu.

"haha im lặng như vậy không phải tốt hơn sao, người đâu treo gia chủ đại nhân lên cho ta."- Lảo vừa nói vừa ra lệnh.

" Này người đừng đụng vào phu quân ta, ngươi muốn làm gì chàng ấy, NÀY." - Thấy người đến kéo phu quân đi mẫu thân của Long không nhịn được lên tiếng.

" Phạm Thúy Diễm, nàng vẫn đẹp như vậy, nàng có biết không khi lần đầu nàng đến đây ta đã thích nàng rồi."- Lảo bước đến gần đưa bàn tay già nua của mình sờ lên khuôn mặt của mẫu thân Long.

Long cực kì tức giận nhưng không là gì được.

Lão ta nắm lấy mẫu thân quẳng lên giường, nhưng do chiếc ghế quay lưng về chiếc giường chỉ nghe một lời nói của Lão ta vang lên từ phía sau:

" Ta nhấp một cái thì các ngươi được thưởng một miếng thịt."

Sao đó là thanh âm của la hét của mẫu thân:

" Ngươi dám, ta sẽ giết ngươi, ta thề ta sẽ giết ngươi, đừng đừng chạm vào ta đừng, aaaaaaaaaaaaaaaa đừng aaaaaaaaaaaaaaa."

m thanh la hét của Mẫu thân, cùng với hình ảnh của phụ thân trước mặt. Hai tên gia nhân cằm một cái dao cứ lần lược cắt đi từng miếng từng miếng thịt một trên người ông ấy.

" aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa đừng mà, sao lại như thế này aaaaaaaaaaaaaaaaa."- Long la hét Long chửi rủa, hòa cùng âm thanh la hét của phụ mẩu của mình.

Long la hét đến nổi không còn tí sức lực nào, Cùng lúc đó âm thanh của mẫu thân và phụ thân cũng không còn.

"ây da ngất rồi sao. Thôi vậy nhiêu đó đủ rồi. Ả ta cho các ngươi."- không hiểu lảo ta nói đến ai nhưng Long có một dự cảm không lành.

Chỉ thấy hai tên gia nhân khi nảy đang dần tiến đến chỗ Yến Nhi.

" Đừng, đừng mà, đừng đụng vào ta đừng chàng ơi cứu thiếp,chàng." - Yến Nhi vang xin và hướng đến Long cầu cứu.

"Đừng đừng mà quá đủ rồi đừng mà." - Long vang sinh nhưng mọi thứ vẫn xảy ra. mọi chuyện vẫn tiếp diễn.

Trên gương mặt Long chảy xuôi một dòng huyết lệ đỏ thẫm, đôi mắt đục ngầu chỉ còn giết chóc.

" Thanh Ngân ta còn sức mạnh, TA CẦN SỨC MẠNH." - Long gào thét trong tâm trí bản thân.

" Được ta cho ngươi."- Một câu nói dứt khoát vang lên.

Ngay lúc này mọi sự mệt mỏi trong cơ thể Long hoàng toàn biến mất thay vào đó là luồng sức mạnh vượt bậc đang ầm ầm chảy trong từng mạch máu.

Ngay lập tức Long lao lấy thanh Địa Hoàng Kiếm lao đến. Từng kiếm từng kiếm một chém lấy hai tên gia nhân thành từng mảnh vụn. Tay ở một nơi, đầu ở một nơi máu tươi che lấp thân hình của Yến Nhi chỉ còn là một thân xác vô hồn. Long từ từ đứng lên xoay người lại nhìn quanh phòng rồi lại nhìn Đại trưởng lão đãng đứng ở gần đó run rẩy vì lảo biết Long hiện tại rất mạnh.

Lão ngây lập tức dập đầu thùng thục xuống sàn nhà.

Mặc kệ lão có nói gì Long lao đến chém từng nhát vào cơ thể của Lão ta và tung một chưởng phá hủy đan điền của Lão.

" AAAAAAAAAAAAAAAAA TU VI CỦA TA. AAAAAAAAAAAAA TAY TA AAAAAAAAAA." - Lão kêu gào trong vô vọng, giống i hệt Long vừa rồi.

Từng đường kiếm chém xuống cắt đi hai tay hai chân của Lão ta. Cắt luôn cái thứ đã làm đau khổ mẫu thân của mình." - Nhưng Long không giết lảo mà truyền một tia linh lực vào cơ thể còn lại của lão để lão còn sống để thấy được.

Long nắm lấy đầu lảo ta kéo đi về phía đình viện của Lào. Bước vào mặt kệ là ai cứ thấy người là Long chém. chém cực kỳ tàn nhẫn, Tận mắt nhìn thấy người thân của mình từng người từng người một bị chém thành nhiều mảnh, Lảo ta không chịu nổi mà ngất đi nhưng Long nào cho lão làm thế, Long tiếp tục truyền Linh lực để Lão tỉnh táo, để lão chứng kiến mọi thứ. Long càng chém càng hăn, càng chém càng độc ác, cho đến khi cả đình viện chỉ còn mình Long và lão ta. Long Xoay người bước đi về giang phong đó.

Long dùng thanh địa hoàn kiếm của mình đâm xuyên qua cơ thể còn lại của Lão ta và đính lảo lên tường. Long ngồi xuống ghế. tay run cầm lấy ly trà đã thấm đẩm máu lên nhấp một ngụm. Cùng lúc nảy mẫu thân long đã tỉnh lại và dường như đã lấy lại được sức lực, Mẫu thân lao về phía Lảo ta rút kiếm và kết thúc sinh mệnh của kẻ đã gây ra thảm kịch cho mình. Mẫu thân xoay qua nhìn Lông bằng một ánh mắt hận thù, sao đó chuyển thành bất lực và hối hận.

"Tất cả tại ngươi." - Nói một câu duy nhất sao đó giơ kiếm đâm xuyên lồng ngực của mình và ngã xuống.

" AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA." - Long gào thét trong điên dại, trong người Long dân lên một ý muốn giết chóc cực kì mạnh mẽ, Long lao đầu ra ngoài với mong muốn chuyển nỗi đau của mình sang cho kẻ khác.

Nhưng khi vừa ra đến cửa thì Long sững lại. Sao đó giơ kiếm lên tự kết liễu bản thân mình. Vì Long biết dù có làm thế thì mọi thứ đã xảy ra chỉ có cái chết của bản thân mới là chìa khóa.

Khi Long hoàn toàn mất đi ý thức thì mọi thứ thay đổi, tất cả như một giấc mơ, Long lại thấy mình ở giữa quảng trường.

----------------------------------------------------

y da được 500 view rồi tác viết hẳn một chương dài luôn đọc cho nó đã nha kkkkk

Bạn đang đọc Bá Chủ Lảnh Khốc sáng tác bởi HoàngKiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangkietz
Thời gian
Cập nhật HoàngKiệt
Lượt thích 7
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.