Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vĩnh Hằng Diệt Sinh công

Tiểu thuyết gốc · 1153 chữ

Long bắt đầu nhìn chầm chầm vào vần sáng bắt đầu đi lùi trở lại.

Lần này mọi thứ diễn ra có chút khác. Vần sáng trước mắt Long dần dần nhỏ lại nhưng điều đó là bình thường nhưng có một điểm khác biệt là sao lưng Long lại có một chút ánh sáng lóe lên dù đứng quay lưng nhưng Long có thể nhận thấy rõ ràng vì bản thân đang ở dạng linh hồn, từng tia ánh sáng xuyên qua từng tia từng tia một.

Sao một quản thời gian không biết bao lâu thì cả cơ thể Long ngập tràn trong ánh sáng kia, nhưng Long vẫn tiếp tục lùi, cho đến khi toàn bộ cơ thể bị ánh sáng che khuất, lúc này bỗng nhiên đầu Long đau như búa bổ. Không thậm chí còn đau hơn thế nữa, bởi vì cơn đau này đến từ tận sâu trong linh hồn Long, Long oằn oại:

"AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA"

Cả không gian dường như chỉ có âm thanh la hét của Long, nhưng âm thanh lại ngày càng nhỏ,cho đến khi mọi thứ chỉ còn là tĩnh lặng.

Cơn đau khủng khiếp đến nỗi, Long không còn tí sức lực nào để mà la hét nữa một thứ mà Long có thể làm là cắn răng chịu đựng và cầu mong thời gian trôi nhanh một chút nhưng thời gian là một thứ rất biết trêu ngươi người khác khi bạn không quan tâm đến nó nó lại trôi nhanh nhưng một khi bạn càng trông đợi nó thì nó lại trôi càng chậm.

Không biết qua bao lâu, Long lúc này chỉ như một sát chết không hề có tí chuyển động nào cả, nhưng Long vẫn sống khi cơn đau còn đang tiếp diễn, lúc này Long đã mất gần như toàn bộ mọi ý thức có chăng chỉ là một chút chấp niệm cuối cùng về sự ấm áp của gia đình mà Long mới cảm nhận được một chút từ người thân của Trần Hoàng Long chủ củ của cơ thể này.

Dần dần cơn đau kết thúc và ngay sau đó những đoàn ánh sáng bao quanh cơ thể Long vừa nảy như đang xoa dịu đi nỗi đau.

Như cảm nhận được nỗi đau đã qua, Long dần dần thả lỏng cơ thể và dần vào giấc ngủ.

Khi Long đang ngủ say thì cả không gian như có ý thức mà uốn cong đưa Long trôi dần vào giữa tâm vầng sáng.

Khi mà Long tỉnh lại, trước mắt Long không còn là một không gian đen tối kia nữa mà là gian phòng của mình,

"Thoát rồi sao? ừ thoát rồi. haha haha." - Quá đỗi vui mừng, Long như trở thành kẻ điên khi tự đặt câu hỏi và tự trả lời sao đó lại cười một mình.

" Ơ, sao ?" - Sao khi bình tỉnh trở lại Long lại phát hiện ra được rằng trong đầu mình lại nhiều hơn một đoạn thông tin cảm giác như khi Long tiếp nhận ký ức từ cơ thể này vậy.

"Lấy bản nguyên làm góc,

Dung hòa vạn tinh hoa

Lấy tinh thuần làm chuẩn,

Đút kết nên chìa khóa,

Mở ra cổng Vĩnh Hằng"

Năm câu thơ, nổi bật trong toàn bộ những thứ vừa mới xuất hiện trong đầu Long, Những câu thơ dường như thâm ảo lại cực kỳ dễ hiểu nhưng dường như dễ hiểu lại không phải như thế.

Sao một khoản thời gian nghiên cứu Long biết được rằng Công pháp mà bản thân may mắn có được này có nhiều hơn một tần và muốn mở thêm nhiều tầng khác thì Long phải tạo nên chìa khóa để mở ra cánh cổng dẫn đến tầng tiếp theo, mà cách thức để tạo nên chìa khóa là hấp thu năng lượng tinh thuần từ một thứ gì đó, mà Long nghĩ đó rất có thể là các loại dị thuộc tính được thiên địa thái nghén mà thành.

"Thiên địa dị vật hay còn gọi là dị thuộc tính mà ngươi nói chỉ là một trong những thứ mà ngươi có thể hấp thụ mà thôi. Ngoài ra ngươi cũng có thể hấp thụ năng lượng tinh thuần từ chính thể nội của những người phụ nữ của ngươi khi ngươi hoan lạc cùng họ hay ngươi cũng có thể trực tiếp giết chết những ngươi toàn tâm toàn ý tin tưởng ngươi từ tận linh hồn, những cách này hiệu quả hơn thiên địa dị vật gấp nhiều lần." - Nghe những suy nghĩ của Long thì Thanh Ngân lên tiếng với một giọng điệu lạnh tanh không một chút cảm xúc dù những thứ cô vừa nói ra nó.

"Không ta nhất quyết không làm thế đâu, thứ ta cần là gia đình của ta, nếu ta giết họ để bản thân mạnh lên thì ta mạnh lên để làm gì."- Long lập tức phản bác những lời Thanh Ngân nói.

"Gia đình? ngươi chiếm hữu thân sát của con người ta mà ngươi dám nói hai tiếng gia đình sao,hahaha."- Thanh Ngân cười với giọng điệu giễu cợt pha với coi thường trước lời nói của Long.

"Ta không cần biết và cũng không muốn nghe nữa, ta sẽ tự làm theo ý mình mặc kệ cô."- Long đuối lý khi tranh luận với Thanh Ngân.

Long trầm ngâm một tí rồi trầm ngâm hỏi." Đó là gì vậy?"

Một câu hỏi không đầu không đuôi.

"Đó là thử thách mà ngươi phải vượt qua do chính cấm kỵ đưa ra. Mỗi cấm kỵ đều có trí thông minh của riêng mình. Nó có khả năng và quyền khảo nghiệm người muốn học nó."-Dù Long hỏi không rõ ràng nhưng Thanh Ngân vẩn trả lời một cách đầy đủ.

"Thử thách là gì ?"- Dù lờ mờ đoán được câu trả lời nhưng Long vẫn hỏi Thanh Ngân.

"Thử thách chia làm hai phần:

- Phần một là phần thử thách về bàn tính với ý nghĩa đừng bao giờ mù quáng lao đầu vào khó khăn, cũng đừng bao giờ cho rằng ta có cấm kỵ mà thất bại. Phải biết lùi lại để nhìn nhận vấn đề khi cần thiết.

- Phần hai là giai đoạn một cũng là giai đoạn sơ khai của công pháp" Hóa Nguyên". Có nghĩa là đưa linh hồn ngươi về trạng thái bản nguyên của sinh vật trong vũ trụ ở trạng thái này ngươi mới có thể đút kết năng lượng trong cơ thể thành chìa khóa."- Thanh Ngân giải thích.

" Được rồi ta nghĩ ngươi nên nghỉ ngơi đi vì mai có việc quan trọng nên làm đó"- Thanh Ngân nhắc nhở.

"Ừ"- Long đáp rồi gục trên giường.

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Các đọc giả thấy lỗi chỗ nào thì nói với tác nhé tác cảm ơn.kkkk

Comment đi nào.

Bạn đang đọc Bá Chủ Lảnh Khốc sáng tác bởi HoàngKiệt
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangkietz
Thời gian
Cập nhật HoàngKiệt
Lượt thích 3
Lượt đọc 202

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.