Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trận Đông Quảng

Tiểu thuyết gốc · 2669 chữ

Hôm nay, thời tiết nắng đẹp. Bầu trời nhưng một tấm thảm khổng lồ được phủ một màu xanh đẹp tới mức lạ lùng. Khuôn mặt của nó còn được trang điểm bởi những đám mây trắng thi thoảng xuất hiện.

Lúc này, Anh Minh chính thích tới vùng cảng thuộc tỉnh Đông Quảng để bàn chuyện hợp đồng xuất khẩu vũ khí.

Lịch sử quan hệ giữa Bách Việt và Đại Hoa gần giống như giữa Việt Nam và Trung Quốc. Sau mỗi lần chiến thắng Bách Việt luôn cử xứ sang anh láng giềng phương Bắc nhận sắc phong. Còn về lý do tại sao người anh em phía Nam chưa từng đánh lên phía Bắc là vì tiềm lực quá chênh lệch. Thực ra thì cũng có đánh nhưng chiếm đóng thì chưa có. Về cơ bản, với dân số cùng diện tích khổng lồ, nếu chơi chiến tranh tổng lực thì Đại Hoa dễ dàng áp đảo Bách Việt. Một khi quân Việt càng đi sâu vào lãnh thổ đối phương thì quân số sẽ thu hẹp dần. Tới một lúc nào đó, họ sẽ bị áp đảo bởi quân đội đông hơn nhiều. Còn về việc can thiệp nội bộ thì lại có rủi ro quá lớn. Làm sao biết phe nào thắng, phe nào thua.

Tuy nhiên, ở cả Bách Việt và Việt Nam cũng có vài lần lợi dụng bên thứ ba để đánh kẻ thù. Trong lịch sử, quân Tây Sơn từng thu phục cướp biển Tàu Ô rồi thả cho cướp bóc ở vùng viên biển Nam Trung Quốc. Trùng hợp thay, hoàng đế Thánh Tông, ông nội của Thái tử hiện tại cũng từng sử dụng cướp biển.

Nói cho đơn giản là Bách Việt sẽ không tiến hành hôn nhân chính trị hay liên minh theo kiểu truyền thống với Hoàng kim Quân đoàn. Thay vào đó, Phạm Anh Minh sẽ là bên trung gian với thẩm quyền thống lĩnh các lực lượng bí mật tại nước ngoài của Bách Việt, tham gia đàm phán mua bán vũ khí.

Ngoài ra, việc truy tìm mảnh vỡ của Huyết Hỏa Ngục cũng vô cùng quan trọng. Với giới pháp sư, đây là bảo vật vô giá, giống như đầu đạn hạt nhân lai kim cương mấy chục tỉnh vậy. Mà khổ nổi một vạn năm qua nó chỉ được biết như truyền thuyết. Tuy nhiên, việc công chúa Thanh Mai tìm được một mảnh đã làm giới phù thủy toàn thế giới chấn động. Bằng giác quan ma thuật, họ biết thứ này là có thật. Sau đó, hai kẻ xuyên không là Johny và Vương Phong cũng được đám pháp sư thuyết phục phải cướp cho bằng được.

Tiện thể, hôm này, một đạo quân trang bị súng ống cũng đã phục kích từ xa. Báo hiệu một trận chiến ác liệt.

Bỏ qua chuyện đó, hôm nay, lão vương gia tự phong cuối cùng đã gặp mặt gã thiếu niên thiên tài của Bách Việt. Lần này, Anh Minh chính thức bán cho lão “Vương gia” này đại pháo thế kỷ XVIII, tân tiến hơn thế giới một trăm năm. Nói chung thì những khẩu đại bác nạp hậu đang được sản xuất hàng loạt. Cộng với thuốc súng không khói, hắn căn bản khâu cần mấy khẩu pháo thời Napoleon làm gì.

Phải nói là lão “Vương gia” này là kẻ phiêu lưu nhiều nắm chứ không phải là tay mơ dễ dụ. Hắn thừa biết đạn pháo của mình là đồ cũ nhưng mà Anh Minh quá cường đại, không thích thì hắn cũng đành chịu.

Sau đó, thủ lĩnh một tộc người Tráng, tàn dư của Đế quốc Bách Việt cổ đại tới đưa cho hắn một mảnh Huyết Hỏa Ngục khác. Đây là thỏa thuận riêng giữa người Tráng và Bách Việt.

Gần đây, sau khi đánh tan toàn bộ phản quân của Sầm Tự Lý. Vương Phong đã tiến hành vũ trang cho quân Đại Hoa tại Tây Quảng, Nam Vân tỉnh giáp biên giới với Bách Việt. Lúc này, người Trang đã liên hệ với Bách Việt. Theo đó, họ sẽ giao Huyết Hỏa Ngục, báo vật vạn năm cho người Bách Việt cũng như thuần phục để đổi lại vũ khí và công nghệ.

Tuy nhiên, hiện giờ đang có nguy cơ lớn đang soát hiện. Từ bên ngoài, một tiếng kêu lớn vang lên.

“Bảo vệ Vương gia” Một tên lính hô lên khi thấy có người lạ tiếp cận. Năm tên lính đồng loạt dừng lại, quay người về phía những kẻ lạ mặt, họ rút trong tay áo một thanh đoản kiếm có lưỡi uốn lượn như rắn. Đồng thời, họ rút súng hỏa mai, bắn một phát rồi lao vào đánh sáp lá cà.

Tiếp theo sau, vệ sĩ của Anh Minh cũng vào cuộc. Những khẩu côn xoay bắn sáu phát liên tiếp dễ dàng kết liễu nhưng kẻ thủ ác trước sự ngỡ ngàng của đám lính Nam Đại Hoa.

Phía cầu cảng, phía con tàu đang xảy ra một trận chiến. Trận chiến giữa các thủy thủ của Anh Minh và những sinh vật kỳ lạ. Mười mấy tên thân hình đen đúa, khuôn mặt như ác quỷ còn phía sau là một đôi cánh dơi to lớn, phủ toàn là băng tuyết đang bay xung quanh con tàu, cố tấn công những thủy thủ. Bên trên tàu, thủy thủ tụ lại thành một nhóm, giao đấu với những gã đàn ông với thân hình khô đét, như bị hút hết máu.

Cái lạnh mà chúng tỏa ra đối lập hẳn với thời tiết nắng ấm. Anh Minh biết rõ là những thứ này là lính của Quỷ. Hắn thật sự không nghĩ là mình lại đụn độ thường xuyên như vậy.

Lúc này, đám quái đang hung hãn tấn công thủy thủy đoàn bỗng khựng lại, đổ dồn nhìn về phía Anh Minh, chính xác là thứ màu lửa đỏ hắn đang cầm. Ánh mắt của chúng tràn đầy sự khát máu. Những gã có cánh rống lên như chim còn đám người khô quắt với đôi mắt lồi ra thì chầm chậm bước về phía Anh Minh. Số quái còn lại, vẫn hung hãn tấn công đám thủy thủ và bắt đầu tàn phá con tàu, bất chấp chúng liên tục bị bắn chết.

Lúc này, Trịnh Văn Dũng xuất hiện như một vị thần.

“Có lẽ lúc nào đó ta sẽ dạy cậu một ít võ công và phép thuật” Lão nói.

Sau đó, một âm thanh trong như chuông ngân vang lên, lưỡi kiếm rời khỏi vỏ, tỏa ra một thứ ánh sáng vô cùng ấm áp, cùng với đó, dường như Anh Minh nghe được hàng ngàn thứ âm thanh của thiên đàng.

Xung quanh Vệ Thần được bao phủ bởi một tầng ánh sáng chói lọi, gã nâng kiếm lên, xông tới lũ quái. Lũ quái như bị thôi miên, cứ thế đứng im nhìn vào vầng sáng mà thanh kiếm phát ra.

Lão Dũng vung kiếm lên, ánh kiếm loang loáng, hòa với thứ ánh sáng tinh khiết đó là những vệt máu tung tóe lên không trung. Chỉ trong chớp mắt, mấy con quái đã ngã xuống. Những con quái phía sau bừng tỉnh, rống lên giận dữ. Chúng gầm gừ, tìm cách tránh xa khỏi thanh kiếm.

Chiến binh như lão đời nào phung phí cơ hội, thanh kiếm trong tay gã nhẩy múa, một điệu múa của sự chết chóc, một điệu nhẩy của kiếm, nhanh, chính xác và mạnh mẽ. Mỗi lần vung kiếm, là một mạng ngã xuống. Lũ quái dường như không thể cưỡng lại được điệu nhẩy chết chóc của thanh kiếm kia, chúng chỉ biết lùi và né tránh. Nhưng cách sử dụng kiếm của Văn Dũng đã đạt tới sự hoàn hảo đến kinh ngạc, gã không cho lũ quái bất kỳ cơ hội chạy trốn nào.

“Theo lệnh ta. Tập hợp lại. Chuẩn bị khai hỏa. Tránh tổn thương vệ thần. Bắn” Những gã tùy tùng của Anh Minh cũng hào hứng xông tới tham gia vào bữa tiệc máu trước mắt. Những viên đạn vẫy rồng mang theo ma thuật được bắn ra. Anh Minh không quên sử dụng mảnh vỡ Huyết Hỏa Ngục. Nó dường như có sức mạnh rất lớn đối với Quỷ Tộc. Hắn cũng không biết tại sao mình lại sử dụng được loại ma thuật này. Hắn chỉ sử dụng thôi.

Chỉ một loáng, lũ quái đã bị quét sạch khỏi boong tàu, xác chúng la liệt nằm khắp nơi, cảnh tượng khiến người ta vô cùng sợ hãi. Sau đó, chúng vỡ ra thành băng rồi bốc hơi như chưa từng tồn tại.

Vệ Thần rút ra một miếng vải, nhẹ nhàng lau những vết máu đọng trên lưỡi kiếm. Lúc này, ánh sáng trên thanh kiếm đã dịu đi, để lộ những ký tự kỳ lạ, được khắc sâu vào lưỡi kiếm. Những ký tự xa xưa, ít người có thể biết được chúng viết về cái gì.

Sau đó, ông nhanh chóng ngã gục xuống.

“Ngài có sao không” Anh Minh hỏi một cách lo lắng.

“Ta…không sao” Lão trả lời rồi ngất xỉu.

Thực sự, lão đúng là đang kiệt sức.

Lúc này, từ bốn phương tám hướng, hàng loạt nhẫn giả đột nhiên xuất hiện

“Người Nippon? Các ngươi thuộc lãnh chúa nào? Không phải ta và các ngươi đã có thỏa thuận rồi sao?” Trương Minh lên tiếng.

Nhắc tới Nippon thì đây chính là một quốc đảo ngoài khơi phía Đông Đại Hoa.

Tạm thời bỏ qua, vì đây không liên quan tới người Nippon bởi vì chúng đang trang bị súng kíp, loại chưa có trên đời.

Lúc này, một gã đàn ông với mái tóc bạc xuất hiện. Bộ râu bao phủ xung quanh cái miệng như một khu rừng nguyên sinh che phủ hàm răng không đầy đủ của gã. Gã là Mã Diệm

“Ngươi là Phạm Anh Minh đúng không. Vương đại nhân gửi lời chào” Mã Diệm nhìn vào mặt của Vương Phong rồi lên tiếng.

Lúc này, trong đầu Anh Minh chứa đầy suy nghĩ hỗn loạn. Súng kíp kiểu Napoleon này hắn không xem ra gì như cái quan trọng là tại sao đám này lại xuất hiện đúng lúc như vậy. Không lẽ Vương Phong hợp tác với Quỷ Tộc? Rốt cuộc là kẻ địch của hắn, Quỷ Vương, đáng sợ tới mức nào? Hoặc cũng có lẽ là trùng hợp.

“Tiện thể, một hạm đội của Vương đại nhân đang ở ngoài khơi Đông Quảng để bắt tất cả các ngươi”

Ở ngoài khơi xa, một đám thuyền chiến như những tòa lâu đài di động trên biển đang bắt đầu tham gia vào trận chiến. Đây là trận thủy chiến ngang bằng giữa hai phe.

Phúc thuyền Bách Việt nổ pháo. Cùng lúc, phúc thuyền Đại Hoa cũng nổ pháo. Cả hai cách nhau 2km, 2km là tầm tối đa của Đại Hoa, nhưng 2km là tầm tinh chuẩn của Bách Việt. Nói thật lòng phì pháo tốt hơn dĩ nhiên là Vương Phong có nhưng thuyền chở đám pháo này vẫn đang đóng. Hơn nữa, hắn tốn bao tâm sức, cưỡi rồng từ Tây Thiểm sang Đông Sơn để chỉ đạo việc này. Nếu dùng thuyền lớn tốc độ chậm dễ bị phát hiện. Anh Minh chạy mất, quân Nam Đại Hoa đề phòng thì không hay.

Nhưng cái mà hắn không ngờ là Anh Minh đã dự trù kết hoạch cho lần này. Kể cả chuyện Quỷ Tộc tấn công. Số là danh tiếng của Vương đại nhân quá nổi nên một bộ phận đã bán tin tức cho Trương Minh. Trương Minh lại nói cho Anh Minh nên thành ra kế hoạch phục kích hoàn toàn thất bại. Về khách quan thì đây là sự suy thoái đến cực điểm của một đế chế. Về chủ quan thì Vương Phong thân là người trong tổ chức tình báo nhưng kiến thức tình báo của hắn lại bằng không lại còn nghĩ mình là ngôi sao nên tự biến mình là mục tiêu của tất cả các thế lực.

Lúc này, bốn phát pháo 150mm đạn cháy rơi vào một phúc thuyền Phúc kiến làm nó bốc cháy dữ dộ, cột buồn chắc chắn sẽ bị thiêu trong dây lát. Vì không có thước ngắm tinh chuẩn nên pháo thủ Đại Hoa bắn bằng kinh nghiêm, loạt đầu thăm dò, loạt hai tiêu diệt. Chuyện này cũng do Vương Phong không trang bị đầy đủ cho toàn quân đội. Cũng dễ hiểu vì một là hắn muốn đạo quân của mình là mạnh nhất. Hai là hắn chỉ là sinh viên, quản lý cửa hàng còn chưa làm quá chứ đừng nói quản lý một đạo quân mấy vạn người.

Lúc này, dù không bắn đường thì quân Đại Hoa cũng khai hỏa rồi. Vì cùng bắn thẳng nên 20 thuyền bắn ra 60 viên đạn chỉ có 3 khẩu pháo ở mũi thôi. 60 quả chỉ có 2 quả trúng đích. Đạn nổ 200mm rất khủng khiếp mũi tàu gần như bị phá huỷ. Tất cả pháo thủ thiệt mạng 2 khẩu pháo bị thổi bay xuống nước biển như thể làm bằng giấy vậy. Rất may là chưa đến ngấn nước nên nước biển chưa tràn vào. Quả thứ 2 nổ ở mạn trái của thuyền khoét một hốc 7 m trên thân thuyền, gần 20 chiến sĩ thiệt mạng. Cũng may Phúc thuyền thường có hai đáy, muốn bắn chìm nó cũng phải rất tốn công, nhưng nếu bắn gẫy hoặc cháy cột buồm thì khác, mất đi động lực thì thuyền chỉ con cá trên thớt thôi.

Tuy nhiên, người Bách Việt chưa bao giờ chịu thua dễ dàng. Một khi bỏ chạy thì cả đội tàu sẽ bị bắn nát. Hơn nữa, hầu gia của bọn họ còn đang ở Đông Quảng. Nếu giờ bỏ đi, mấy vạn quân Bắc Đại Hoa sẽ đổ bộ. Như vậy, mạng sống của Anh Minh và tương lai của Bách Việt sẽ gặp nguy.

Ngoài ra, mấy chiếc đại hạm trang bị pháo 150mm cũng bắt đầu tham chiến. Đại Hoa bắn pháo dò đường thì Bách Việt cũng dùng thuyền do đường Đại Hoa.

Uỳnh..... Véo ooooo...... Tiếng nổ vang dậy đất trời.... Phải nói là tiếng nổ quá lớn so vói mọt khẩu pháo thông thường. Trên đại lâu thuyền một nòng đại pháo đen ngòm, to đến một cách khác thường đàn nhả khói nghi ngút báo hiệu là nó vừa khai hoả xong.

Trận chiến kết thúc, hai bên đều có thiệt hại. Tuy nhiên, nhờ thước ngắm mà pháo của Anh Minh chiếm ưu thế hơn. Pháo có thể xoay nên bắn linh hoạt hơn.

Trong khi đó, trên đất liền, cuộc đấu súng diễn ra ác liệt không kém. Mấy ngàn quân của Mã Diệm bí mật đổ bộ chính thức ra trận và đây cũng là sai lầm chết người của hắn.

Pháo của Anh Minh chính thức tham chiến. Quân Mã Diệm tuy đông lại quen với súng pháo nhưng pháo cỡ này thì đúng là quái vật với chúng. Thêm vào đó, súng ống lại thua thiệt quá nhiều. Tệ hơn nữa, đám này không có pháp sư đi kèm nên cả đám thì mục tiêu cho công kích ma thuật. Ngoài ra, khi thấy chiến hạm của Vương Phong bỏ chạy thì lòng quân bắt đầu dao động. Hoàng kim Quân đoàn là quân đội bá đạo, nếu so với Đại Hoa đang suy thoái nhưng so với Anh Minh thì không có cửa nhất là lính của Mã Diệm không kỉ luật bằng.

Kết quả trận Đông Quảng, quân Đại Hoa thiệt hại nặng. Mã Diệm trốn thoát.

Bạn đang đọc Bách Việt Đế Quốc truyền kỳ sáng tác bởi dangtuanviet2018
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dangtuanviet2018
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.