Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1146 chữ

Lộ Đinh Liễu đứng dậy, liếc mắt nhìn xung quanh căn phòng, đột nhiên con ngươi lập tức co lại.

Đây là phòng ngủ như bình thường, có một chiếc giường, một chiếc bàn học, ba người họ đang ngồi trên sàn, trên giường thì có một xác chết. Một người đàn ông gầy gò, gương mặt xanh xao, đôi mắt vẫn mở trừng trừng không nhắm lại.

Cô hơi nheo mắt, tiến lại bên giường, đưa tay chạm vào xác chết.

“Đừng nhúc nhích!” Một giọng quát vang lên từ phía sau. Âm thanh trong trẻo “cạch cạch” vang vọng trong căn phòng hẹp, đó là âm thanh của súng lên đạn.

Lộ Đinh Liễu giơ hai tay lên, từ từ quay người lại, nở một nụ cười vô hại với chàng trai: “Đừng kích động như thế chứ!”

“Tôi tên là Chử Nhàn, là Người tiến hóa cấp bốn.” Chàng trai nói: “Cô là người chơi mới phải không?”

Lộ Đinh Liễu gật đầu như gà mổ thóc.

“Cô đã xem giới thiệu trò chơi chưa? Bây giờ chúng ta là đồng đội, trong bảy ngày tới, cô phải nghe theo sự chỉ huy của tôi, cả anh chàng béo kia cũng vậy.”

Anh chàng béo ngơ ngác gật đầu, đôi môi khô nứt run rẩy, nói: “Có thể cho tôi một cái băng gạc trước không?”

Chử Nhàn liếc nhìn hắn, nói: “Sao cậu lại bị thương?”

Anh chàng béo trả lời: “Tôi bị tai nạn xe hơi, là tai nạn ở ngoài thế giới thực, cũng chỉ vừa mới đây thôi, vào khoảng 9 giờ 50 phút, cánh tay tôi đã bị gãy rồi văng khỏi cơ thể tôi…”

Anh ta nói xong lại bắt đầu run rẩy, gương mặt lộ vẻ vô cùng đau đớn.

“Không cần băng gạc, khi trò chơi chính thức bắt đầu sẽ tự lành.” Chử Nhàn lấy điện thoại ra xem: “Bây giờ còn tám phút, chúng ta phải tìm đủ đồng đội trước đã.”

Lộ Đinh Liễu nhìn về phía cửa phòng ngủ, hào hứng: “Có cần mở cửa không? Khi tôi vừa tỉnh dậy đã nghe thấy tiếng la hét, còn có người đập cửa.”

Chử Nhàn nói: “Cô lùi lại đi, tôi sẽ mở.”

Anh ta rút súng ra, vừa nghiêng người vừa chỉ dẫn: “Cô có để ý đến phần giới thiệu về ‘Dạ thi’ và ‘Cú ngày’ không? Dù tên gọi có vẻ hoa mỹ nhưng bản chất có lẽ là loại zombie, bị cào hay bị cắn đều có thể bị nhiễm bệnh, vì vậy đừng chạm vào xác chết, hãy cẩn thận.”

Nói xong, Chử Nhàn mạnh mẽ kéo cửa ra, mũi súng chĩa thẳng ra ngoài!

Bóng đen trước mắt lập tức chạy vụt qua!

Bằng bằng bằng!

Chử Nhàn bắn liền ba phát, anh chàng béo phía sau nhìn rõ thứ trước mắt, hét lên thất thanh rồi lùi lại ngã xuống đất.

Đó là một cái xác treo cổ, lưỡi thòng ra ngoài môi, giống như xác chết trong phòng ngủ, gầy gò, xanh xao, mắt mở trừng trừng.

Nhưng ánh mắt của Chử Nhàn không dừng lại ở xác chết, anh ta lớn tiếng hỏi: “Ai ở ngoài đó?”

Im lặng một lúc lâu, một giọng nói nhỏ nhẹ của một cô gái nói: “Tôi là người chơi.”

Lộ Đinh Liễu thò đầu ra, nói: “Có phải là đồng đội không?”

Chử Nhàn chậm rãi bước ra khỏi cửa, phát hiện phòng khách được bày trí như một nhà tang lễ, không có đèn, ngọn nến trắng nhảy múa, cô gái rụt rè co mình ở góc, bên cạnh cô còn có một người đàn ông tóc bạc, chống gậy.

Người đàn ông nhìn thẳng vào ba người Chử Nhàn: “Các người cũng là người chơi sao?”

Chử Nhàn nói: “Đúng vậy.”

Căn phòng này là một căn hộ hai phòng ngủ một phòng khách rất bình thường, bên trong chỉ có năm người họ, còn lại đều là xác chết, cửa chính tạm thời không mở được.

Dưới sự trấn an của Chử Nhàn, mọi người lần lượt tự giới thiệu.

Anh chàng béo tên là Vương Viên Văn, cô gái tên là Tạ Bảo Thanh, người đàn ông tóc bạc tên là Tần Chấn Vân.

Tất cả đều là lần đầu tiên vào trò chơi.

Chử Nhàn nhìn điện thoại, nói: “Còn năm phút, tôi sẽ nói qua về quy tắc cơ bản của trò chơi.”

Trong phòng livestream của bản sao số 13972 mà mọi người không nhìn thấy, đã tập trung một đám khán giả.

“2333 Lớp học của thầy Chử bắt đầu rồi!”

“Cô gái tóc hồng xinh điên vãi! Đợt này đúng là có nhiều người đáng yêu thật đấy! Tui không thể chờ đến lúc nhìn thấy họ sợ hãi, khóc lóc rồi nè!”

“Nghe đồn thầy Chử có thẻ cơ bản là ‘Người chỉ dẫn người chơi mới’, có thật không thế?”

“Tui thấy hình như là thật á! Cấp bậc của thầy Chử có được hiện tại là nhờ vào việc dẫn dắt người chơi mới, có ai mà hông thích xem dân tân binh mới vào bị thầy Chử lên lớp chứ?”

“Cái người tên Chử Nhàn này có gì đặc biệt không? Các đội khác cũng có người đạt cấp Người tiến hóa làm hướng dẫn viên mà? Sao tui thấy không có ai bàn luận hết.”

“Xuất thân của thầy Chử là giáo viên đấy! Nhìn những chuyện đã xảy ra thì sẽ rõ thôi!”

“Không ai quan tâm đến bản hướng dẫn người mới lần này sao? Bản đồ lớn quá, không giống như tiêu chuẩn của những bản hướng dẫn người mới thông thường.”

Chử Nhàn nói: “Thường thì khi người mới tiến vào trò chơi sẽ được sắp xếp vào một ải do người chơi cấp Người tiến hóa dẫn dắt làm người chỉ dẫn. Tôi là người chỉ dẫn của các cô lần này, Người tiến hóa cấp bốn, Chử Nhàn.”

Cô gái tên Tạ Bảo Thanh giơ tay hỏi: “Người tiến hóa cấp bốn là gì?”

Chử Nhàn nhíu mày, trả lời: “Trước khi vào trò chơi, cô không tìm hiểu gì sao?” Dù không tìm hiểu, với độ phổ biến của trò chơi hiện nay, chắc chắn không ai không biết về cấp bậc tiến hóa.

Tạ Bảo Thanh ngại ngùng đáp: “Tôi bị thành người thực vật khoảng ba năm trước, cũng chỉ vừa mới tỉnh lại vào hôm qua thôi nhưng cơ thể đã yếu hơn so với ngày trước, tôi cũng chẳng còn tiền để tiếp tục điều trị tại bệnh viên, phía bác sĩ gợi ý rằng tôi có thể tham gia trò chơi nên tôi đã đăng kí, thế nên còn nhiều điều tôi vẫn chưa hiểu rõ. Thật xin lỗi.”

Bạn đang đọc [Bản Dịch] Tôi Nổi Tiếng Sau Khi Tham Gia Trò Chơi Sinh Tồn của Chung Già
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi teamphuba.emdin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.