Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xảo Xảo gia nhập

Phiên bản Dịch · 1055 chữ

Trần Ngôn nhìn Dương Noãn Noãn: “Mọi người cứ nhận lấy đi.”

Thấy Dương Noãn Noãn định từ chối, Trần Ngôn nghiêm túc nói: “Thứ nhất, số tiền này đối với tôi không đáng là bao.”

“Thứ hai, tôi làm game, những cây bút máy này dù có trả lại tôi cũng không dùng đến. Để cũng phí.”

“Thứ ba, món quà này là tôi tặng cho Xảo Xảo, Xảo Xảo chia cho mọi người. Nếu mọi người muốn trả, thì nên trả cho cô ấy, để cô ấy trả lại cho tôi.”

“Cuối cùng, tôi tặng quà cho mọi người, cũng là mong mọi người có thể chăm sóc Xảo Xảo giúp tôi.”

“Ngoài ra… thật ra tôi còn có việc muốn nhờ mọi người, nên món quà này coi như là quà cảm ơn trước vậy.”

Sau đó, hai bên tranh luận sôi nổi về việc có nên nhận quà hay không.

Cuộc tranh luận kéo dài hơn mười phút, cuối cùng kết thúc với chiến thắng của Trần Ngôn.

Bởi vì mỗi khi đến lúc gay cấn, Trần Ngôn lại lôi Dư Xảo Xảo ra làm “lá chắn”: Tôi tặng cho Xảo Xảo, mọi người không thể lén trả lại cho tôi chứ. Vậy tôi còn ra thể thống gì trước mặt Xảo Xảo.

Mỗi lần như vậy, Dương Noãn Noãn lại nghiến răng ken két, hận không thể ném tên vô lại này ra ngoài.

Nhưng mỗi lần chọc cô giận, Trần Ngôn lại nhanh chóng rót nước cho cô, nhỏ nhẹ xin lỗi, khiến cô không giận nổi.

Sau vài hiệp đấu võ mồm, Dương Noãn Noãn đành chịu thua.

Thôi thì, cãi không lại, cứ nhận trước đã.

Nếu sau này hai người không đến được với nhau, thì trả lại sau.

Giải quyết xong vấn đề quan trọng, không khí trên bàn ăn trở nên hòa hợp hơn.

Lúc này, đồ ăn cũng được dọn lên.

Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện.

Dương Noãn Noãn hỏi Trần Ngôn muốn nhờ gì.

Trần Ngôn không giấu giếm, nói thẳng anh đang thành lập công ty game, muốn mời Dư Xảo Xảo đến làm việc bán thời gian.

Lý do Trần Ngôn đưa ra là: Ở công ty anh, Dư Xảo Xảo có thể làm công việc mình thích, thu nhập cao hơn, có nhiều thời gian học tập hơn, lại được anh chăm sóc nhiều hơn.

Hoàn toàn có lợi.

Lúc này, Triệu Anh, người im lặng từ nãy đến giờ, tò mò hỏi: “Nếu anh để Xảo Xảo đến công ty anh làm việc, thì thân phận phú nhị đại của anh chẳng phải sẽ bị lộ sao?”

Cô vừa dứt lời, các cô gái khác liền nhìn Trần Ngôn.

Đúng rồi. Trần Ngôn không phải đang giấu thân phận sao?

Nếu Xảo Xảo đến công ty anh ta làm, chẳng phải sẽ bị lộ sao?

Trong lòng, Trần Ngôn âm thầm giơ ngón tay cái với Triệu Anh.

Anh ca đúng là Anh ca!

Thần trợ công!

Điều anh muốn nói nhất, điều dễ khiến các cô gái tin tưởng anh nhất, cuối cùng cũng có thể nói ra rồi.

Nghĩ vậy, anh ho khan một tiếng: “Thật ra… tôi đã nói thật với Xảo Xảo về thân phận của mình rồi.”

Dương Noãn Noãn: Hả?

Ba cô gái nhỏ đồng loạt nghiêng đầu: Hả?

Khác với tưởng tượng…

Thật ra, thái độ hôm nay của Trần Ngôn đã khiến các cô gái phần nào chấp nhận anh.

Nhưng… ngoài sự chấp nhận, họ cũng có chút lo lắng.

Đó là việc Trần Ngôn giấu giếm thân phận và giá trị món quà.

Trong tình cảm, điều quan trọng nhất là sự chân thành và tin tưởng.

Mối quan hệ xây dựng trên sự dối trá rất nguy hiểm.

Trần Ngôn giấu giếm hoàn cảnh của mình, lại tặng Dư Xảo Xảo những món quà đắt tiền mà cô không hề biết giá trị.

Tích tiểu thành đại.

Dù hai người có đến được với nhau, một khi sự thật bị phơi bày, với tính cách của Dư Xảo Xảo, chắc chắn cô sẽ chia tay.

Mà bây giờ, Trần Ngôn lại mượn lời Triệu Anh, nói rằng anh đã thành thật với Dư Xảo Xảo.

Dương Noãn Noãn tò mò hỏi: “Anh thật sự đã nói với Xảo Xảo rồi sao?”

Trần Ngôn gật đầu: “Đúng vậy.”

“Hôm qua tôi đã nói với cô ấy. Thậm chí còn cùng cô ấy đi mua xe.”

“Mua xe?!” Ba cô gái nhỏ đồng thanh kinh ngạc.

Trần Ngôn vội vàng giải thích: “Là mua xe cho tôi.”

“À à.” Mọi người thở phào.

Nhưng ngay sau đó, Trần Ngôn lại “quay xe”: “Nhưng mà, lúc mua xe, tôi thấy Xảo Xảo hình như rất thích chiếc xe đó. Nên tôi đang nghĩ có nên tặng cho cô ấy hay không.”

“Oa!” Ba cô gái nhỏ lại trầm trồ.

Dương Noãn Noãn nhíu mày: “Trần Ngôn, tôi biết anh không rành chuyện tình cảm, nhưng vật chất không mua được tình yêu.”

“Nếu anh muốn theo đuổi Xảo Xảo, tôi nghĩ anh nên chân thành, chứ không phải dùng tiền.”

Trần Ngôn nói: “Tôi có chân thành mà.”

“Lúc đó tôi mua nhầm xe, định trả lại. Ai ngờ lại phát hiện Xảo Xảo rất thích, nên tôi mới mua.”

“Sau đó tôi cũng hỏi cô ấy có thích chiếc xe đó không.”

“Cô ấy nói thích. Tôi mới muốn tặng cho cô ấy.”

Dương Noãn Noãn: “...”

Sao lại thấy… thật sự rất chân thành nhỉ?

Chắc mình bị hâm rồi…

Nhưng thôi kệ. Dù sao Xảo Xảo cũng sẽ không nhận. Mình không cần bận tâm quá.

Kết thúc bữa ăn, Trần Ngôn coi như chính thức được “nhập hội” bạn thân của Dư Xảo Xảo.

Đồng minh x5.

Các cô gái cũng đồng ý về nói chuyện với Xảo Xảo, nếu cô thật sự hứng thú với công ty của Trần Ngôn, họ sẽ khuyên cô.

Nhưng họ cũng đặt ra ba điều kiện với Trần Ngôn.

Một, không được bắt nạt Xảo Xảo.

Hai, không được ép buộc hoặc lợi dụng Xảo Xảo làm những việc cô ấy không muốn.

Ba, Dư Xảo Xảo phải về ký túc xá đúng giờ tối nay…

Bạn đang đọc Bạn Gái Ảo Của Ta (Dịch) của Tác giả: Thường Thế
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi H.vân_hy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.