Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Sư Huynh Võ Tăng Viện!

Phiên bản Dịch · 1510 chữ

Tần Hạo mặc quần áo tử tế, mở cửa phòng ra, một tăng nhân ngoài cửa nhìn về phía Tần Hạo, trong mắt có chút quái dị, bây giờ đã đến lúc nào rồi mà Tần Hạo còn ngâm bồn tắm, tắm rửa chứ?

"Chúng ta đi thôi." Tần Hạo cười cười xấu hổ, chuyên có người tới cửa thông báo riêng cho hắn.

Sau đó Tần Hạo cùng tăng nhân này cùng nhau tiến vào bên trong Võ Tăng Viện.

Bên trong Võ Tăng Viện, trên trăm võ tăng ngồi xếp bằng, một tay tràng hạt, tụng lấy kinh văn, bọn hắn mặc dù từng người đều nhìn như mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nhưng lại cũng chú ý tới việc Tần Hạo tiến vào Võ Tăng Viện, cả đám đều âm thầm buồn cười, tên sư đệ mới nhập môn này hôm nay sợ là muốn thảm rồi.

"Độ Chân sư đệ, ngươi từ lúc nhập môn đến nay đã có ba mươi ngày, thời gian ba mươi ngày ngươi tổng cộng vắng mặt bảy lần thần khóa, tính luôn cả lần này, tổng cộng tám lần, lần này không gọi ngươi, có phải là ngươi cũng không chuẩn bị tới hay không?" Tại phía trước một đám tăng nhân, có một tăng nhân thân cao một mét chín nhìn thấy Tần Hạo, chậm rãi đứng dậy, khuôn mặt bình tĩnh nói.

Tăng nhân cao lớn này dáng vóc khôi ngô tới cực điểm, đứng ở nơi đó giống như một tòa núi cao, tản ra một cỗ cảm giác áp bách cực mạnh.

Người này chính là đại sư huynh Độ Võ của Võ Tăng Viện, trong ngày thường cũng là hắn dẫn đầu chúng đệ tử Võ Tăng Viện tiến hành thần khóa, nhưng để Độ Võ có chút phẫn nộ chính là Tần Hạo mới nhập môn lại thường xuyên vắng mặt thần khóa, khuyên bảo hắn không phải hai lần ba lần, nhiều lần cũng cam đoan sẽ không lại vắng mặt, nhưng mà chứng nào tật nấy, hôm nay Tần Hạo vắng mặt lần nữa, không thể nghi ngờ là khiến Độ Võ phẫn nộ, trực tiếp liền để cho người đi tới cửa gọi Tần Hạo.

Tần Hạo cũng có chút xấu hổ, Tẩy Tủy Kinh này bắt đầu luyện phải mất hơn một ngày, đứng quãng mà nói đó chính là phí công nhọc sức, cho nên hắn chỉ có thể vắng mặt thần khóa.

Tần Hạo đành phải giải thích nói: "Độ Võ sư huynh. . . Ta gần đây luyện công thường tiến vào trạng thái vật ngã lưỡng vong (), cho nên mới vắng mặt thần khóa." () “Vật ngã lưỡng vong” chỉ sự quên đi cả ý thức lẫn vật chất, đạt đến ngưỡng nhập làm một thể với tự nhiên.)

Đối mặt với giải thích của Tần Hạo, sắc mặt Độ Võ càng khó coi hơn, võ giả tiến vào trạng thái vật ngã lưỡng vong rất khó khăn, lần một lần hai cũng coi như bỏ qua, Tần Hạo một tháng vắng mặt bảy tám lần đều là bởi vì luyện võ đến vật ngã lưỡng vong ư?

Độ Võ quyết định trong lòng hôm nay phải cho Tần Hạo một chút giáo huấn, thế là hắn lạnh lùng nói: "Ngươi nói ngươi đang luyện võ, rất tốt, làm đại sư huynh Võ Tăng Viện, hôm nay ta liền đến kiểm nghiệm tiến bộ võ đạo của ngươi."

"Sư huynh nói đùa, tu vi của ngươi sớm đã đạt tới Hậu Thiên hậu kỳ, ta không phải là đối thủ." Tần Hạo biết tu vi của Độ Võ hơn xa hắn, lại tu tập cũng là võ học chính tông Phật Môn, Tần Hạo cũng không tự đại đến mức cho là mình có thể tại dưới tình huống tu vi kém xa hắn đánh bại hắn.

Độ Võ nghe vậy, lạnh lùng nói: "Chúng ta đều không dùng cương kình, như thế có được chưa?"

Không cần cương kình, ưu thế của Độ Võ liền ít hơn nhiều, nghe vậy, Tần Hạo gật gật đầu: "Thế thì xin Độ Võ sư huynh chỉ giáo!"

"Thật. . . Thật sự có dũng khí tiếp nhận khiêu chiến của Độ Võ sư huynh sao?"

"Tên Độ Chân này thảm rồi, cứ nhận sai lầm không được sao, tại sao lại phải kiếm cớ làm gì?"

Các đệ tử còn lại đang tụng kinh cũng đang chăm chú bên này, nhìn thấy một màn này nói thầm, quyết đấu cùng Độ Võ, dù cho hai bên không cần cương kình, Tần Hạo cũng không có phần thắng a!

"Cẩn thận!" Độ Võ nói ra tay liền ra tay, hắn chợt quát một tiếng, đã dẫn đầu ra tay trước.

Hưu hưu hưu!

Một đôi đại thủ lớn như quạt hương bồ mang theo kình lực cương mãnh đánh về phía Tần Hạo, nhưng lại giống như là lá cây tung bay, tràn đầy đều là chưởng ảnh, trong nhu có cương!

"Là Thiên Diệp Thủ." Tần Hạo thông qua đặc điểm Độ Võ ra tay, trong nháy mắt đã đoán được cái này tám chín phần mười là chưởng pháp Thiên Diệp Thủ của Phật Môn, ra tay lúc giống như ngàn cánh hoa tung bay, khiến đối thủ không thể nào chống đỡ.

"La Hán Quyền!"

Chưởng ảnh đầy trời, để cho người ta hoàn toàn khó mà phân rõ thật giả, nhưng mà sau khi Tần Hạo tu thành Tẩy Tủy Kinh thiên thứ nhất, thính lực, thị lực của hắn mạnh vượt qua thường nhân tưởng tượng, hắn thấy rõ ràng quỹ tích ra tay của Độ Võ, hai quyền cùng xuất, như là La Hán ôm trăng!

"Phanh phanh!"

Hai tiếng nổ vang đồng thời vang lên, giống như sấm rền nổ tung tại trong hư không.

"Cái này. . . Chặn công kích của ta sao?" Trên mặt Độ Võ không thể nhịn được lộ ra vẻ giật mình, mặc dù đều không sử dụng cương kình, nhưng tu vi Độ Võ đạt tới Hậu Thiên hậu kỳ, thân thể trải qua cương khí tẩy luyện, một cánh tay có sức mạnh vạn cân, Tần Hạo lại không thua kém hơn hắn chút nào sao?

Mặc dù trong lòng hãi nhiên, nhưng trên tay Độ Võ không ngừng, hai tay đan dệt ra liên tiếp tàn ảnh đánh ra liên tiếp, mỗi một bàn tay cũng có uy năng vỡ bia nứt đá. Nhưng Tần Hạo cũng không sợ chút nào, chuẩn xác bắt được quỹ tích mà Độ Võ ra tay, một đôi nắm đấm mang theo cự lực nhìn như đánh ra thật đơn giản, lại là phản phác quy chân (nhìn đơn giản không hoa mỹ nhưng vô cùng lợi hại), có uy năng lớn lao, phủ kín chính xác công kích của Độ Võ.

"Phanh phanh phanh phanh!"

Mấy hơi thở mà thôi, hai người liền đã va chạm chính diện mấy chục lần, không khí cũng nổ tung!

"Cái này. . . Độ Chân này nghe đồn là đệ tử của tự miếu khác tiến vào Thiên Long Tự, vậy mà có thể có thực lực như thế sao?"

"Dù cho không có đụng tới cương kình, nhưng mà Độ Võ sư huynh chính là cường giả ít có của Võ Tăng Viện chúng ta, tương lai có hi vọng tiến vào Đạt Ma Viện, có tư chất võ học siêu phàm, vậy mà bắt không được Độ Chân này?"

Bất tri bất giác, tất cả võ tăng cũng ngừng niệm kinh tụng phật, ngơ ngác nhìn xem Tần Hạo cùng Độ Võ giao phong mạnh mẽ và quyết liệt.

"Vậy mà thiếu niên này có thể đón lấy Thiên Diệp Thủ cảnh giới viên mãn của ta? Với lại hắn không phải mới vào Hậu Thiên cảnh giới sao? Tại sao lực lượng nhục thân không hề yếu hơn so với ta? Chẳng phải là mang ý nghĩa nếu như cùng cảnh giới, ta không phải là đối thủ của hắn hay sao?" Độ Võ càng đánh càng kinh hãi, hắn phát hiện mình không sử dụng cương kình, vậy mà bắt không được Tần Hạo!

Mà nếu như cảnh giới ngang nhau, đây chẳng phải là nói Tần Hạo mạnh hơn hắn?

"Cầm Long Thủ!"

Độ Võ biến đổi thế công, hai tay uốn lượn thành trảo công phạt về phía Tần Hạo, giống như Chân Long cầm vuốt!

"Cầm Long Thủ!"

Tần Hạo không cam lòng yếu thế, đồng dạng lấy Cầm Long Thủ nghênh địch, Cầm Long Thủ của hắn cũng tu luyện đến cảnh giới viên mãn.

"Đôm đốp, đôm đốp!"

Song phương đều lấy cùng một loại võ công đối địch, giống như hai đầu Thần Long đang vờn nhau, mỗi một lần va chạm đều khiến không khí vang lên âm thanh nổ mạnh!

Thực tế khó mà tưởng tượng ra đây là động tĩnh mà thân thể máu thịt của hai võ giả giao chiến tạo thành!

Bạn đang đọc Bần Tăng Một Quyền Ngươi Sẽ Chết (Dịch) của Mạt Thế Đái Đao Bất Đái Tán
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi minhcuacua
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 6
Lượt đọc 419

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.