Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bần Tăng Một Quyền Ngươi Sẽ Chết!

Phiên bản Dịch · 1805 chữ

Lý Tự nghe vậy liền có chút sững sờ, quả thực bọn họ chỉ mới vừa đuổi đến nơi, trước đó có một đoạn thời gian không ngắn, Đường Thiên Vũ quả thực có khả năng giao linh quả cho Tần Hạo bảo quản!

"Đi, lục soát người hắn cho ta!" Lý Tự quyết định thật nhanh chóng.

Tần Hạo vẻ mặt mộng bức nói: "Ta chỉ nằm đây ngủ một giấc mà thôi, thậm chí còn chưa nói câu nào với hắn, chuyện này đâu có liên quan gì tới ta?"

Nhóm người này hình như đang tìm linh quả gì đó, bây giờ lại đang hoài nghi trên người hắn.

Đường Thiên Vũ hơi biến sắc mặt, nói: "Lý Tự, đừng tùy tiện làm người vô tội bị thương, linh quả không có ở trên người hắn!"

"Hòa thượng này nhìn thấy chúng ta giết người, ngươi cho rằng hắn còn có thể sống hay sao? Ngươi chết, hắn cũng phải chết!" Lý Tự cười lạnh nói, tên Đường Thiên Vũ là người của Thiên Nguyên Vũ Quán, nếu như tin tức kẻ này bị hắn giết bị lộ ra ngoài sẽ mang đến phiền phức không nhỏ. Cách xử lý tốt nhất đương nhiên là trảm thảo trừ căn, xử lý luôn tên hòa thượng này, chỉ có thể trách hắn đã thấy được chuyện không nên thấy mà thôi.

"Tiểu hòa thượng, không ngượng ngùng, ta cũng là người rất tin Phật, cho nên ta sẽ ra tay gọn gàng một chút, sẽ không làm cho ngươi cảm giác được sự thống khổ!" Một tên tráng hán áo đen tay cầm một thanh đao đi về phía Tần Hạo, cười gằn nói.

"Mau trốn a!" Đường Thiên Vũ nhìn thấy một màn này liền lo lắng kêu lên, một đám người Lý Tự này đều là những kẻ giết người không chớp mắt, ngay cả một tên tăng nhân qua đường mà cũng giết!

Tần Hạo chậm rãi đứng dậy, nhìn sang tráng hán áo đen đang đi tới, vẻ mặt thành thật nói: "A di đà phật, thí chủ tốt nhất đừng ở động đao trước mặt bần tăng, bần tăng một quyền ngươi sẽ chết!"

"Hắc hắc, tiểu tử nhà ngươi còn muốn hù dọa ta hay sao? Nhận lấy cái chết, ta đời này ghét nhất mấy tên hòa thượng thúi miệng đầy nhân nghĩa đạo đức!" Tráng hán áo đen hung tợn nói, không chút lưu tình giơ tay lên chém một đao về phía cổ của Tần Hạo!

Đường Thiên Vũ có chút không dám nhìn tiếp một màn trước mắt, nhưng một chuyện làm cho biểu lộ của tất cả mọi người ở đây đều ngưng kết lại đã xảy ra. Tần Hạo vậy mà chậm rãi duỗi ra hai ngón tay, nhẹ nhàng kẹp lấy lưỡi đao!

"Két!"

Những tiếng ong ong nho nhỏ vang lên. Tráng hán áo đen ngây người nhìn Tần Hạo lấy hai ngón tay kẹp lấy lưỡi đao của mình, hắn dùng sức một hồi vậy mà không có cách nào rút đao về, cũng không thể tiến lên dù chỉ một chút!

"Sao. . . Sao có thể?" Tráng hán áo đen khó có thể tin vào mắt mình. Bản thân hắn là nhất lưu võ giả, một đao chém qua ngay cả Hậu Thiên võ giả cũng tuyệt không dám lấy ngón tay mình để làm vậy.

Có điều hắn không biết là một cánh tay của Tần Hạo hiện tại có tới một vạn năm ngàn cân thần lực, phải biết võ giả khi mới bước vào cảnh giới Hậu Thiên cũng chỉ có mỗi tay một ngàn cân lực lượng, chưa kể tên kia chỉ là một tên nhất lưu võ giả mà thôi.

"Thí chủ, lệ khí của ngươi quá nặng, bần tăng giúp ngươi siêu độ!" Sâu trong đáy mắt của Tần Hạo dâng lên một trận hàn ý. Bản thân chỉ là không may nhìn thấy chuyện xấu của bọn hắn, bọn hắn liền chuẩn bị giết mình diệt khẩu? Người hết vô tội chết trong tay bọn hắn tuyệt đối không ít, Tần Hạo từ trước đến nay chưa từng lưu thủ với loại ác nhân như thế này, giết một tên ác nhân như vậy còn tốt hơn cứu mười mạng người!

"Ầm!"

Không để cho tên tráng hán áo đen kịp làm ra phản ứng, Tần Hạo bỗng nhiên đấm ra một quyền thẳng vào mặt của hắn!

"Rắc rắc!"

Tiếng xương cốt gãy vỡ vang lên, tráng hán áo đen bị một quyền này đánh bay ngược ra xa hơn mười mét, ầm ầm ngã xuống đất, khuôn mặt hoàn toàn biến dạng, không kịp nói tiếng nào liền mất mạng.

"Hô. . . Một. . . Một kích giết Vương Tam? Hắn thế nhưng là nhất lưu võ giả a!" Đám người áo đen còn lại nhìn thấy cảnh này liền hít một vào hơi lãnh khí, một quyền đánh bay một tên võ giả nặng gần 200 cân ra xa hơn mười mét, đây là loại lực lượng khủng bố gì đây?

Trước đó tên tăng nhân áo trắng này thậm chí còn có thể dùng ngón tay kẹp lấy lưỡi đao đang chém tới nữa chứ?

"Hậu Thiên võ giả, hơn nữa còn là một tên Hậu Thiên võ giả không tầm thường!" Khuôn mặt Lý Tự lộ ra vẻ ngưng trọng, hắn mơ hồ ý thức được bản thân đã trêu vào một người không dễ xơi.

Sau khi một kích đánh chết tên tráng hán áo đen, Tần Hạo nhìn về phía Đường Thiên Vũ đang ngu người bên kia: "Vừa rồi ta nghe thấy Bách Niên Hoàng Linh Quả gì đó, bần tăng giúp ngươi giải quyết những người này, ngươi đưa Bách Niên Hoàng Linh Quả cho bần tăng làm thù lao, thế nào?"

Đường Thiên Vũ ngẩn người, gật gù như gà mổ thóc nói: "Đương… Đương nhiên là được!"

Nếu như Tần Hạo có thể cứu hắn một mạng, đừng nói Bách Niên Hoàng Linh Quả gì gì đó, nếu như Tần Hạo muốn toàn bộ thân gia của hắn thì hắn cũng sẽ nguyện ý, dù sao mất mạng thì cái gì cũng không còn mà!

Nghe vậy, Tần Hạo chậm rãi hướng đi về phía Lý Tự nói: "Ngươi muốn giết ta, vậy liền xuất chiêu đi."

Tên Lý Tự này vừa mới gặp hắn liền muốn giết người diệt khẩu, cho nên Tần Hạo cũng không có dự định thả hắn còn sống rời khỏi đây.

"Lên!"

Lý Tự biết rõ lúc này nói gì cũng đều vô dụng, chỉ có hai con đường là ngươi chết hoặc là ta sống, vì vậy hắn nhãn thần âm lãnh nói.

Bốn tên võ giả áo đen còn lại, hai tên đối phó Đường Thiên Vũ, còn hai tên thì liếc nhau, nhìn thấy trong mắt nhau đều hiện lên vẻ ngoan sắc.

"Vù vù!"

Hai tên võ giả áo đen kia triển khai thân pháp, một trái một phải đánh về phía Tần Hạo. Bọn hắn không sử dụng binh khí mà thi triển cầm nã thủ pháp, chộp về phía hai tay của Tần Hạo!

"Đắc thủ!"

Mỗi tên võ giả tự mình bắt lấy một tay của Tần Hạo, gắt gao siết chặt lại, giống như muốn bóp vỡ xương cốt của Tần Hạo. Có điều Tần Hạo lại không cảm thấy hề hấn gì, giống như hai tên nhóc ác mà muốn bắt lấy một con voi lớn vậy.

"Tốt! Đoạn Nhạc Đao Pháp. Lực Phách Hoa Sơn!" Lý Tự nhãn tình sáng lên, thật không ngờ hai tên đồng bạn của mình lại đắc thủ dễ dàng như vậy. Hắn không có chút do dự nào, trong nháy mắt xông lên, hai tay nắm lấy đại đao, mạnh mẽ bổ vào đầu Tần Hạo!

Lưỡi đao phá không, mang theo cương kình, dường như có được khai sơn chi uy!

Lý Tự biết rõ tăng nhân áo trắng trước mặt mình không đơn giản, cho nên không dám lưu thủ một chút nào. Hai tên đồng bạn của mình đã tạm thời trói buộc được hắn, đây chính là cơ hội tuyệt hảo trời cho.

"Tiểu huynh đệ nhanh tránh đi a!" Lòng Đường Thiên Vũ lúc này nóng như lửa đốt, nếu như Tần Hạo mà chết thì hắn cũng sẽ không có cơ hội sống sót.

"Keng!"

Nhưng khi một đao toàn lực của Lý Tự chém vào đầu của Tần Hạo, thì Lý Tự lại bất chợt cảm thấy một trận tê dại truyền đến từ hai tay của hắn. Chỉ thấy kim sắc quang mang nở rộ trên người Tần Hạo, hợp thành hư ảnh của một chiếc chuông lớn. Một đao kia trảm vào đỉnh đầu của Tần Hạo, lại giống như trảm trúng một tấm kim thiết. Một tiếng kim loại va chạm điếc tai vang lên, một cỗ phản chấn kinh khủng bất ngờ bật ngược ra từ chiếc chuông này!

Đánh vào càng ác, bắn ngược càng hung!

"Cờ rắc cờ rắc!"

Tiếng xương cốt bạo liệt liên tiếp vang lên hòa lẫn với tiếng kêu đau đớn lên thảm thiết của Lý Tự. Xương cốt hai tay của hắn đã hoàn toàn trật chỗ, mười ngón tay đứt gãy, vặn vẹo, máu thịt be bét, mơ hồ có thể thấy được xương cốt nứt vỡ lòi ra từ trong da thịt của hắn.

Lý Tự toàn lực một đao rốt cuộc lại tự hại chính mình.

"Rất yếu a. . ." Tần Hạo bất chợt cảm thấy cạn lời, tên Lý Tự kia dù sao cũng là một tên Hậu Thiên võ giả, nhưng một đao kia lại không khiến hắn mảy may đau nhức một chút nào.

Tần Hạo cũng không có tâm tình tiếp tục chơi đùa nữa, chỉ thấy hai tay của hắn dùng sức chấn một cái, một vạn năm ngàn cân thần lực ngay lập tức bộc phát!

"Rôm rốp rôm rốp!"

Chưa đây một giây sau, hai tên võ giả áo đen túm lấy hai tay Tần Hạo đều bị vỡ mười ngón tay, kêu la thảm thiết ngã người về sau.

"Lý thí chủ, kiếp sau lệ khí đừng có nặng như vậy!" Tần Hạo tiến về phía Lý Tự mặt mũi đầy mồ hôi, ngay cả đao cũng cầm không được ở trước mắt, nói.

"Tha. . . Tha mạng. . ." Lý Tự kinh hoàng cầu xin tha thứ, nhưng chỉ có một nắm đấm to như bao cát trả lời hắn, một tiếng bịch thật lớn vang lên, xương đầu Lý Tự vỡ vụn ra, cả cơ thể cao gầy bay ngược ra ngoài, nặng nề đáp xuống mặt đất.

Một kích mất mạng!

Bạn đang đọc Bần Tăng Một Quyền Ngươi Sẽ Chết (Dịch) của Mạt Thế Đái Đao Bất Đái Tán
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thiênhạđịathượng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 187

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.