Nếu có kiếp sau
- Phạm nhân Bảo Bình! Cô còn gì để nói nữa không?
- Không còn.
Cô gái tên Bảo Bình ấy có mái tóc màu xanh dương và đôi mắt xanh đậm long lanh nhưng giờ nó trở nên vô hồn, thẫn thờ. Bảo Bình ngước mắt lên, cười đầy thất vọng:
- Tần Thiên Yết, anh thật độc ác!
Nơi ghế ngồi của thẩm phán là một thanh niên tầm 23 tuổi. Tần Thiên Yết có đôi mắt màu vang đất mang vẻ lạnh lùng. Thiên Yết nhìn Bảo Bình không một chút cảm xúc:
- Phạm nhân Hạ Bảo Bình, phạm tội buôn bán ma túy trái phép, xử tử!
Ngày Bảo Bình bị bắn là vào ngày mai nên cô lại ngồi trong ngục tối. Tiếng chuột kêu chít chít, tiếng nước nhỏ lách tách làm cho không khí càng trở nên âm u như ở địa phủ vậy. Chợt, trước cửa ngục xuất hiện bóng dáng một cô gái tóc màu bạch kim - màu tóc đặc trưng của dòng họ Hạ. Cô ta cất tiếng:
- Chà chà, thật tội cho em gái tôi.
- Xử Nữ! Chị đến đây làm gì?
- Đương nhiên là đến thăm đứa em gái "yêu quý" của chị rồi!
Bảo Bình nhìn Xử Nữ rồi nở một nụ cười khinh bỉ:
- Ha, thăm tôi? Chị đã bao giờ coi tôi là người đâu? Ở đây không có ai, chị không cần phải diễn nữa đâu.
- Được thôi! Vậy chị đây cũng không diễn nữa.
Rồi Xử Nữ ghé song sắt cười mỉa:
- Em thấy món quà của chị thế nào?
- Ha, buồn cười thật! Chính chị đã cướp hết tất cả của tôi rồi chị còn hỏi tôi cảm thấy thế nào sao?
- Chị chỉ muốn lấy lại thứ thuộc về mình thôi.
Xử Nữ bỏ đi. Bảo Bình lại ngồi một mình trong ngục.
---------------------------Sáng hôm sau------------------------------
Bảo Bình một hình bóng đơn độc đi ra pháp trường. Cô ngước mắt lên nhìn về phía 10 người kia (trừ Song Ngư, Song Tử), mắt còn vương hạt lệ:
- Nếu có kiếp sau, tôi nhất định sẽ không còn yêu hay tin tưởng ai trong số các anh nữa. Tôi hận các anh.
Đã đến giờ hành hình, Bảo Bình cười buồn:
- Tạm biệt
ĐÙNG
Cô ngã xuống, nước mắt đã khô hết.
Đăng bởi | haanh0402 |
Thời gian | |
Lượt đọc | 1 |