Trở Về Nhà Vợ
Sau khi đã viết ra khoảng hai mươi tờ đơn, tôi đang cùng Thiên Băng kiểm tra lại mọi chi tiết thật kĩ
"Mấy giờ rồi nhỉ ?? Thôi tụi mình đi chuẩn bị thôi em" - Tôi lên tiếng nhắc nhở sau khi liếc nhìn đồng hồ
"Vâng. Em thấy mọi thứ cũng tà tà rồi, chuẩn bị "ra mắt lần hai" với bố mẹ vợ chưa anh yêu ??" - Lãnh Thiên Băng thục nhẹ cùi chỏ vào eo Huy Vũ
"Haha !! Có em bên cạnh thì anh chẳng có gì phải lo nữa cả" - Tôi ngửa đầu cười lớn trước câu hỏi của cô ấy
Bất quá trong đầu lại thầm nghĩ:
| Chắc chắn 100% lão bố vợ bá đạo luôn tự cho mình là đúng và cả thằng em vợ ưa bạo lực đó đã điều tra một chút thông tin về mình thời gian dạo gần đây |
| Chẳng cần biết hai con người đó phản ứng tích cực hay tiêu cực kiểu nào với mình. Nhưng nếu còn dám xúc phạm mình như trước kia thì ... mà thôi. Nể mặt Thiên Băng mình nên kiềm chế một chút, không để ra tay nặng quá là được |
"!!!"
Tiếng lòng của Huy Vũ khiến tinh thần Lãnh Thiên Băng có chút chấn kinh
Thằng em to xác kia của cô thực sự rất mạnh và vô cùng giỏi võ, nhất là khi dùng hai cây ống sắt nó luôn mang theo bên mình. Cô chưa từng thấy Lãnh Tâm Hỏa thua bất cứ một trận đấu tập nào với vệ sĩ trong gia tộc cả
Nhưng mà khác với chồng cô, nó vẫn còn quá trẻ và chắc chắn chưa từng giết người. Nếu như vụ việc trong tiếng lòng của Huy Vũ xảy ra thật thì em trai cô hoàn toàn không có cửa thắng nào
Lãnh Thiên Băng tự dặn dò một lát nữa về nhà, cô cần phải tranh thủ nhắc nhở thằng em to xác không nên thân của mình một chút
"Thôi xem tới đây được rồi. Anh yêu à, chúng ta đi tắm thôi. Em đã dặn quản gia chuẩn bị sẵn quần áo cho vợ chồng mình rồi" - Thoát khỏi dòng suy nghĩ, Lãnh Thiên Băng trực tiếp giật lấy mấy tờ đơn trên tay Huy Vũ rồi nhét vào một chiếc cặp da màu nâu
"OK em. Ban nãy "hoạt động mạnh" anh cũng hơi ra mồ hôi rồi. Em cũng vậy mà phải không ??" - Tôi vừa cười hắc hắc, vừa bế thốc Thiên Băng lên
Lãnh Thiên Băng không trả lời mà chỉ véo yêu lão chồng đáng ghét một cái. Trong lòng cô vô cùng ngọt ngào, tận hưởng cảm giác được bế theo kiểu công chúa
...
Thời gian quay ngược về lúc sáng sớm, tại trang viên Lãnh gia
"Reng...reng...reng"
"Ưm ?? Tch !!" - Điện thoại của Lãnh Tuyết Ly đổ chuông, đánh thức cô bé khỏi giấc ngủ ngon
"Píp !! Yawn ... Alo anh Tâm Hỏa ạ ??"
"Alo Ly, con sâu ngủ nhà em đã dậy chưa ?? Hôm qua em đã hứa với cả nhà rồi mà, xuống ăn sáng thôi bé" - Đầu dây bên kia vang lên giọng nói cuồng nhiệt đầy cưng chiều của anh trai cô
"Hứ !! Anh mới là đồ sâu ngủ, đồ con sâu ngủ to xác !! Lêu lêu !! Cụp !!" - Lãnh Tuyết Ly ghét bỏ hừ lạnh một tiếng
Bất quá hôm nay là ngày mà tình nhân của cô bé trở về nhà, không thể qua loa qua quít được
"Yawn ... Hôm qua mãi xem phim tới tận hai giờ sáng mới đi ngủ. Phải chi được ngủ lâu hơn một chút nữa" - Lãnh Tuyết Ly uể oải bước xuống giường, trên người không một mảnh vải che thân. Bước từng bước lảo đảo về hướng phòng tắm
"..."
- Nửa Tiếng Sau -
Lãnh Tuyết Ly trong một bộ váy công chúa màu xanh da trời, tóc thắt sang hai bên bằng hai chiếc nơ màu trắng. Biểu lộ thần thanh khí sảng bước xuống nhà
Trên bàn ăn, một bữa sáng kiểu Pháp gồm súp bí đỏ, bánh Croque Monsier, trứng và thịt xông khói. Ngoài ra còn có rất nhiều các loại bánh ngọt và trái cây khác
Ngồi ở vị trí chủ vị chính là bố cô đang chăm chú đọc báo và uống cafe. Bên cạnh là mẹ cô đang trò chuyện với lão anh to xác
"Ly, em đây rồi. Chà, hôm nay sao chưng diện dữ vậy ta" - Vừa nhìn thấy cô em gái út, Lãnh Tâm Hỏa lập tức đứng dậy bước nhanh tới
“Lêu lêu !! Con chào bố mẹ buổi sáng ạ. Nhân tiện ... con xin lỗi vì hôm qua đã khiến cho mọi người lo lắng rồi" - Giọng nói của Lãnh Tuyết Ly đầy vẻ hối lỗi, khoanh tay cúi người vô cùng lễ phép
"Tuyết Ly, lại đây ngồi cùng với mẹ nào" - Tô Ngọc Dung nở nụ cười cực độ dịu dàng, vỗ vỗ tay lên chiếc ghế bên cạnh
"Dạ vâng thưa mẹ. Anh Tâm Hỏa, anh cũng tới ngồi cùng với em nha" - Lãnh Tuyết Ly cười nói
"OK. Nào, chúng ta cùng ăn thôi mọi người ơi" - Lãnh Tâm Hỏa cao giọng. Dao và nĩa đã cầm trên tay
Lúc này Lãnh Kiêu Hùng cũng đặt tờ báo xuống, trầm giọng nhắc nhở:
"Tiểu Ly, hôm qua con đã không ăn uống được bao nhiêu rồi. Con phải ăn thật nhiều vào để còn lấy lại sức đấy"
Nghe thấy lời dặn dò đầy quan tâm của bố, đôi môi trái tim của Lãnh Tuyết Ly nở ra một nụ cười hồn nhiên như thường ngày:
"Vâng thưa bố. Mời bố, mời mẹ, mời anh Tâm Hỏa nha"
"Đây, em ăn cái này đi" - Lãnh Tâm Hỏa vui vẻ gắp cho cô em út của mình một quả trứng chần ngon lành
Bữa sáng bình yên cứ vậy mà trôi qua trong tiếng cười nói đầy ân cần của gia đình với cô công chúa bé bỏng của họ
"Bố, chị Thiên Băng đã trả lời tin nhắn họp gia đình của bố chưa ạ ??" - Lãnh Tâm Hỏa vừa lột vài quả quýt cho mẹ và em gái, vừa hỏi bố mình
"Con bé hồi âm rất nhanh. Xem ra chính nó cũng mong chờ buổi họp gia đình này dữ lắm" - Giọng nói của Lãnh Kiêu Hùng tràn đầy sự hiếu kỳ
"Ông nó à, hôm qua tôi đã nói rất rõ ràng rồi đó. Dù gì thì mạng sống của hai mẹ con tôi cũng là do Huy Vũ đã cứu, đừng có làm khó thằng bé quá đấy" - Tô Ngọc Dung nhíu mày không vui
"Mẹ yên tâm, con và bố sẽ “hỏi han” rất nhẹ nhàng thôi ạ. Cũng phải kiểm tra thử cái biệt danh Vương Tử Dao Đen kia có phải là thùng rỗng kêu to hay không nữa chứ" - Nói đến đây, Lãnh Tâm Hỏa không nhịn được mà nhếch môi lên đầy vẻ khát máu
Nụ cười ranh mãnh này không thoát khỏi ánh mắt tinh ý của Lãnh Tuyết Ly đang ngồi ở bên cạnh. Nội tâm cô bé âm thầm chế nhạo:
"Anh yêu của tôi không phải quả hồng mềm, dễ dàng bị người khác thích bóp là bóp đâu. Nhưng mà cũng tốt, để ông anh não cơ bắp của mình nếm mùi chút thiệt thòi cũng không tệ"
Trong lòng suy nghĩ là vậy nhưng ở bên ngoài, Lãnh Tuyết Ly lại giả vờ than thở:
"Em chỉ muốn biết đầu đuôi câu chuyện trong chuyến đi từ thiện hôm đó ra sao thôi. Nhớ lại những lời thề chân thành từ tận đáy lòng của anh ấy mà mẹ và em nghe được lúc giả vờ hôn mê, thực sự là làm người ta nhói lòng mà"
Tô Ngọc Dung nghe con gái nhắc lại chuyện đó thì cũng thở dài, đáy lòng nặng trĩu
"Chuyện nào ra chuyện đó, đợi hai vợ chồng tụi nó tới đây rồi tính. Nào, chúng ta lo ăn cho xong bữa sáng đi" - Lãnh Kiêu Hùng hờ hững lên tiếng
Nhìn thấy cả bố và lão anh của mình hời hợt như vậy, Lãnh Tuyết Ly chỉ cười lạnh trong lòng:
"Thực sự rất mong chờ anh yêu đến vả mặt bố và lão anh trai to xác của mình nha, còn cả hai ông anh lớn kia nữa. Chỉ có chút đáng tiếc là con nhỏ Lãnh Thiên Tâm kia không có ở nhà để xem kịch hay♥"
...
Quay trở về thời điểm hiện tại. Tại biệt thự của Lãnh Thiên Băng
Trong phòng ngủ của căn biệt thự
"Em yêu à, chỉ là một buổi họp gia đình mà thôi. Chúng ta có cần thiết phải chuẩn bị nhiều như thế này không ??" - Huy Vũ có chút choáng váng khi nhìn vào mấy cái giá treo hơn năm mươi bộ suit
Ngoài ra còn có rất nhiều áo sơmi và cà vạt với đủ các kiểu dáng và màu sắc
"Chúng ta chưa biết có phải ở lại qua đêm hay không mà anh yêu, tốt nhất là anh nên chọn hai ba bộ để đề phòng" - Lãnh Thiên Băng trả lời với ảnh phản chiếu của chồng trong gương
Cảm thấy lời vợ mình nói có lý, Huy Vũ lập tức tập trung cao độ
Sau hơn mười lăm phút mặc thử và suy nghĩ kĩ lưỡng. Anh đã chọn ra được ba bộ ưng ý nhất
Bộ đầu tiên để mặc hôm nay sẽ là một bộ suit màu xanh navy có thiết kế rất cầu kỳ, các món trang trí trên áo vest đều làm bằng bạc nguyên chất. Đi kèm với áo sơmi xanh đen và cà vạt màu xanh kẻ sọc
Bộ suit thứ hai có màu nâu socola lại có thiết kế đơn giản hơn, áo sơmi trắng và cà vạt màu vàng đất với các họa tiết hình ngôi sao lấp lánh
Cuối cùng là một bộ suit màu xanh lá cây đậm bóng loáng, trông rất phá cách
Điểm chung của cả ba bộ suit trên đó là chúng đều là loại sáu nút
"Ừm, giày thì cứ quất màu đen với nâu là ok rồi" - Tôi gật gật đầu hài lòng khi ngắm nghía qua lại thân ảnh của mình trong bộ suit navy xanh
Chải chuốt chỉn chu xong, tôi tự tin bước ra khoe với Thiên Băng:
"Em yêu, em thấy anh thế nào nào ??"
Lãnh Thiên Băng vẫn đang ngồi im cho nữ hầu trang điểm, nhưng khi cô nhìn thấy ảnh phản chiếu của chồng mình qua gương. Cô không nhịn được mà quay phắt lại:
"Anh yêu !! Nhìn anh đẹp trai quá đi !! Em chấm 1000/10 luôn nha"
"Em thích là tốt rồi. Em cứ thư thả sửa soạn đi nhé, anh xuống bếp lấy gì uống cái đã" - Huy Vũ nở nụ cười tươi rói khi được vợ mình khen
"Vâng, em sẽ xong nhanh thôi" - Nội tâm của Lãnh Thiên Băng dần trở nên sốt ruột
"Cạch - Sầm"
Sau khi rời khỏi phòng, Huy Vũ lén thở ra một tiếng:
"Haizz, miệng thì nói không sao nhưng mình vẫn thấy lo lo a. Hy vọng sẽ không có gì bất trắc xảy ra"
"Ding" - Giữa lúc anh đang tự mình lẩm bẩm thì điện thoại vang lên âm báo tin nhắn
Trên màn hình hiện lên chữ Mộng Nhu, Huy Vũ lập tức nhấp vào:
- Hàn Mộng Nhu: Xin chào, tôi không làm phiền anh chứ, quý ngài Vương Tử Dao Đen ??
- Huy Vũ: Haha, cái gì mà phiền hay không phiền chứ hả ?? Có ai lại thấy phiền khi được một vị tuyệt đại mỹ nhân nhắn tin không ??
- Hàn Mộng Nhu: Xí, đồ dẻo miệng
- Huy Vũ: Thôi đùa vậy đủ rồi. Cô nhắn tin cho tôi chắc không phải chỉ để chọc tôi đâu nhỉ ??
- Hàn Mộng Nhu: Cũng không có gì quá quan trọng đâu. Chẳng qua chỉ là muốn hỏi thăm anh chuyện về Phong gia thôi ấy mà
Khi thấy Hàn Mộng Nhu nhắc đến vấn đề này, sắc mặt của Huy Vũ lập tức trở nên nghiêm túc
- Huy Vũ: Chúng toi cả rồi, có gì đáng để nói tới nữa hay sao ??
- Hàn Mộng Nhu: Tôi chỉ muốn xin anh vài lời khuyên mà thôi. Bây giờ gần như toàn bộ các gia tộc hào môn đều đang điên cuồng xâu xé gia sản khổng lồ của Phong gia, theo anh tôi có nên tham gia tranh đoạt không ??
- Huy Vũ: Chẳng còn gì để mà tranh với đoạt đâu, tất cả đều đã bị cuỗm hết từ trước cả rồi
- Hàn Mộng Nhu: Cái gì ?? Anh nói thật không ??
Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng Huy Vũ hình như lờ mờ cảm nhận được sắc mặt của Hàn Mộng Nhu ở đầu dây bên kia đang rất phấn khích
- Huy Vũ: Thật chứ sao lại không. Cô và tôi là bạn thân, chẳng lẽ tôi lại đi gạt bạn thân của mình à ??
- ....
Đợi một lúc lâu vẫn không thấy Hàn Mộng Nhu hồi âm
Đúng lúc Huy Vũ đang định tắt điện thoại thì tin nhắn đã được gửi tới
- Hàn Mộng Nhu: Rất cảm ơn về thông tin của anh
- Huy Vũ: Không có gì đâu. À, một lần nữa rất cảm ơn bức tranh lần trước mà cô tặng tôi nhé
- Hàn Mộng Nhu: Tôi cấm anh lần sau nói chuyện khách sáo kiểu đó với tôi. Thích gì thì cứ việc nói, tôi sẽ đáp ứng tất cả cho anh
- Huy Vũ: Ấy ấy đừng nóng, là lỗi tôi đã lỡ lời
- Hàn Mộng Nhu: Thôi tôi phải quay lại vào việc tiếp đây. Gặp lại anh sau
- Huy Vũ: OK, tạm biệt. P/s: Nếu gặp phải khó khăn gì thì cứ việc gọi cho tôi bất cứ lúc nào
Nhắn tin với Hàn Mộng Nhu xong thì vừa đúng lúc này, Lãnh Thiên Băng cũng đã sửa soạn xong và mở cửa bước ra ngoài
"Anh yêu, anh làm gì đứng ở ngoài này một mình vậy ??" - Cô bước tới khoác chặt lấy tay chồng
Huy Vũ không định trả lời ngay mà quan sát vợ mình từ trên xuống dưới
Lãnh Thiên Băng đang diện một bộ váy sườn xám cách tân ôm sát màu trắng tinh với họa tiết là những chiếc lá sắc bén màu bạch kim lấp lánh, bên phải được chẻ rất sâu khoe ra chiếc đùi ngọc cực phẩm, chân cô mang một đôi giày cao gót màu đen được đính những viên pha lê đen tím. Cổ đeo một sợi dây chuyền mỏng bằng vàng trắng
Và dĩ nhiên, trên ngón tay của cô ấy là một chiếc nhẫn Cartier lấp lánh những viên đá quý màu xanh biển
"Em yêu !! 1000/10 nha !!" - Huy Vũ nhìn mà không rời mắt được, vội vàng rút tay ra khỏi vợ mình. Móc điện thoại chụp liên tục
"Khanh ... khách♥. Sắp đến giờ rồi, mình đi thôi anh" - Lãnh Thiên Băng che miệng cười khúc khích
"OK nàng tổng giám đốc xinh đẹp của anh" - Huy Vũ hôn nhẹ lên đôi môi đỏ mọng của Lãnh Thiên Băng một cái, sau đó ôm chặt lấy vòng eo của vợ bước ra ngoài
\\///
Chúc các đh một buổi tối vui vẻ <3
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Đăng bởi | Kurusu1995 |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 29 |
Lượt đọc | 258 |