Một Ngày Cùng Hàn Mộng Nhu (2)
Bên trong căn phòng bao sang trọng nhất của nhà hàng Garden Cós Moons, nơi chỉ dành cho thượng khách
Huy Vũ và Hàn Mộng Nhu đang ngồi đối diện với nhau, thưởng thức bữa ăn cao cấp trong nền nhạc du dương khiến tâm hồn người nghe trở nên dễ chịu
"Thức ăn ở đây ngon thật đó. Vốn dĩ tôi không quá thích tôm nhưng món khai vị Ceviche tôm Alaska vừa rồi thực sự là rất ấn tượng" - Huy Vũ cảm thán trong khi nhấp một ngụm soda việt quất
Bởi vì một lát nữa anh còn phải lái xe nên hiện giờ không tiện uống rượu
"Đúng vậy, Ceviche tươi ngon lại còn kết hợp với Sherbet quả Yuzu nữa. Thật là một sự kết hợp thanh mát và sảng khoái" - Hàn Mộng Nhu cũng gật gù tán thành
"Aizz mới chỉ là món khai vị thôi mà đã thoả mãn khẩu vị như thế này rồi, càng làm tôi mong chờ món chính hơn nha"
"Cạch" - Huy Vũ vừa nói dứt lời, cánh cửa phòng bao lại được mở ra
Một chiếc xe đẩy thức ăn màu bạc phản chiếu lấp lánh dưới ánh đèn lung linh, tháp tùng bởi hai nhân viên bồi bàn được đẩy vào trong
"Xin giới thiệu quý khách món chính đong đầy sự tự hào và nhiệt huyết từ vị bếp trưởng của nhà hàng chúng tôi, món Tournedos Rossini (bít tết pháp với gan ngỗng, ăn kèm nước sốt nấm cục)" - Cô ta vừa giới thiệu món ăn, vừa đặt hai chiếc đĩa xuống một cách tao nhã
Sau đó họ rời khỏi phòng bao, không quên khom người cung kính:
"Chúc quý khách ngon miệng"
Cảm thấy đã đến lúc thích hợp, Huy Vũ buột miệng hỏi:
"Phải rồi Mộng Nhu à, ban nãy tôi có gặp em trai của cô đấy"
Nghe nhắc tới chủ đề này, chiếc nĩa đang ghim một mẩu gan ngỗng béo ngậy dừng sững lại trước đôi môi đỏ rực của Hàn Mộng Nhu
"Vậy sao ?? Anh gặp nó ở đâu??"
"Ở showroom Mercedes gần tiệm trà Hàn Thu của cô đấy. Em trai cô còn đi cùng với Diệp Thọ của Diệp gia nữa. Cả hai trông thân thiết cực kỳ, hình như là đang định sắm vài chiếc xế hộp làm quà cho vài cô em xinh tươi đấy" - Huy Vũ nhún nhún vai
Đôi mắt đẹp của Hàn Mộng Nhu bỗng chốc trở nên sa sầm, sát khí bùng lên không thể tự chủ
Nhìn thấy cô ta sắp bạo tẩu, Huy Vũ liền nhẹ giọng khuyên nhũ:
"Mộng Nhu, cô bình tĩnh lại đi đã. Đừng có để vì mấy chuyện tào lao mía lao đó mà làm mất khẩu vị chứ"
Lời nhắc nhở của Huy Vũ khiến nội tâm Hàn Mộng Nhu lập tức bình ổn trở lại:
“Đã để anh nhìn thấy bộ dạng thất thố của tôi rồi. Anh nói phải, dù sao thì thằng nhãi đó cũng chả nhảy nhót được bao lâu nữa đâu"
"Nếu cô nói như vậy thì có nghĩa món quà tôi tặng cô lần trước đã phát huy hiệu quả rất tốt nhỉ??"
"Đúng vậy. Chậm nhất là ngay buổi trưa ngày mai, nếu không có gì bất ngờ thì chiến thắng chắc chắn sẽ thuộc về tôi" - Hàn Mộng Nhu nhún vai một cái, ánh mắt lạnh lùng vừa rồi bây giờ lại vô cùng đắc chí
Cảm nhận được sự tự tin tuyệt đối trong lời khẳng định đó, Huy Vũ lập tức cầm cốc lên:
"Nào chúng ta cạn ly!! Coi như bữa tiệc này chính là bữa tiệc chúc mừng sớm cho chiến thắng của cô đi nhỉ??"
“Khanh .. khách♥!! Đều là nhờ có thông tin của anh cả. Thay mặt cho toàn bộ Hàn gia và ông, tôi xin được gửi đến anh lời tạ ơn chân thành nhất" - Hàn Mộng Nhu nở nụ cười quyến rũ, nâng lên ly rượu vang đỏ của mình
"Keng"
| Mình biết ngay mà, năng lực của cô ta không hề làm mình thất vọng. Quả nhiên mình đánh giá không sai, Mộng Nhu tuy không nổi tiếng bằng vợ mình nhưng đâu có nghĩa là cô ấy thua kém trong khoản điều tra hay bày mưu tính kế đâu |
| Ở kiếp trước mình không để ý lắm đến tình hình biến động của Hàn gia. Theo những thông tin mà mình nghe ngóng được thì sau bữa tiệc mừng thọ của chú Lĩnh tại khách sạn Griffin, khoảng chưa đến một năm sau chú ấy lại đột ngột qua đời. Tin tức trên báo chí thì hình như là do nhồi máu cơ tim dẫn đến đột quỵ thì phải |
| Sau cái chết đột ngột của chú Lĩnh, Hàn gia đã trải qua một đợt thanh lọc cực kỳ to lớn bởi hai cha con Hàn Lập và Hàn Văn Chương. Hai gia tộc Hàn và Vĩnh tuyên bố với dư luận xóa bỏ mọi hiềm khích trong quá khứ, khi đó Vĩnh gia cũng đã được chia cho một phần tài sản không nhỏ từ Lãnh gia và được chen chân vào vị trí bỏ trống của Ngũ gia. Khi ấy, số phận của Mộng Nhu lại trở thành một dấu chấm hỏi to đùng |
| Mãi cho đến mười năm sau, khi mình đang trên đường đi ăn xin mới nghe ngóng được rằng, đó là chú Lĩnh đã từ mặt cô ấy ngay sau bữa tiệc mừng thọ đó không lâu bởi một nguyên nhân không rõ lý do. Nhưng hoá ra ... đó là bởi vì chú ấy muốn cứu vớt đứa cháu gái yêu quý của mình trước khi mọi chuyện vượt quá tầm kiểm soát |
| Mộng Nhu đã được đưa ra nước ngoài kịp thời, thậm chí không thể nhìn mặt chú Lĩnh lần cuối cùng. Nghe nói cô ấy đã đến Tây Tạng, xuất gia trong một ngôi chùa hẻo lánh và ẩn cư tại đó cho đến cuối đời |
| Hầy ... ít ra kết cục của cô ấy vẫn còn tốt hơn vô số lần so với của các thành viên Lãnh gia. Và .. và cả mình nữa |
"..."
Hàng loạt thông tin chấn động vang vọng trong đầu não của Hàn Mộng Nhu khiến mồ hôi lạnh tuôn ra như suối. Đôi tay trắng như phấn đang cầm dao nĩa cũng không nhịn được mà run lẩy bẩy
Bất quá cô lại hoàn toàn không hề để tâm đến kết cục của mình và Hàn gia mà lại chú ý đến một chi tiết khác:
"Ăn xin ?? Kiếp trước anh ấy sa sút đến mức độ đó sao ?? Rốt cuộc là Lãnh gia đã có cái kết thê thảm đến mức độ nào?? Không lẽ chính họ đã đẩy anh ấy đến bước đường cùng ??”
Ngồi ở phía đối diện, Huy Vũ cũng đã thoát ra khỏi dòng hồi tưởng của mình
Trông thấy biểu hiện có chút kì quái của Hàn Mộng Nhu, anh nhẹ giọng hỏi thăm:
"Mộng Nhu, cô sao vậy ?? Thức ăn không ngon hả??"
"Hửm?? À không có gì đâu. Tôi chỉ đang nghĩ đến công việc ... phải phải, là công việc ấy mà"
“Thôi chúng ta mau ăn đi chứ nhỉ?? Kẻo thức ăn nguội hết mất" - Sắc mặt của Hàn Mộng Nhu hồi phục trở lại bình thường, nhảy số cực nhanh
Cả hai thầm hiểu ý nhau nên không còn đề cập đến vấn đề công việc nữa
Một lúc sau đã đến món tráng miệng
"Cosmic Apple and Pistachio, món tráng miệng trứ danh làm nên tên tuổi của nhà hàng này đây sao ??" - Huy Vũ mỉm cười đầy thích thú khi nhìn vào chiếc đĩa thức ăn gồm táo, socola và hạt dẻ cười được mô phỏng như một vũ trụ thu nhỏ, nội tâm tràn ngập thú vị
Những cuộc trò chuyện phiếm với các chủ đề khác nhau trong cuộc sống như không có hồi kết. Trong bầu không khí vui vẻ này, nụ cười trên gương mặt tuyệt mỹ của nàng mỹ nhân dường như chưa bao giờ tắt đi
...
Khi cả hai rời khỏi nhà hàng thì cũng đã là gần giữa trưa
"Chà, ăn uống vui quá nên tôi không để ý thời gian luôn, gần mười một giờ trưa rồi. Tiếp theo chúng ta đi đâu đây??" - Huy Vũ đưa tay lên xem đồng hồ, buột miệng nói
"Không sao, chúng ta còn khối thời gian mà. Bây giờ anh đi theo những địa chỉ mà tôi đưa nhé" - Hàn Mộng Nhu lại khoác chặt lấy tay Huy Vũ như một lẽ đương nhiên. Ép sát rạt hai bầu ngực khá đồ sộ vào cánh tay rắn chắc
Huy Vũ cũng không hề có cảm giác khó xử hay lúng túng gì cả, thậm chí còn cảm thấy khá thích thú khi được động chạm vào ngọc thể mềm mại của cô:
"Thoải mái đi, cả ngày hôm nay tôi nghe theo cô hết là được chứ gì ??"
"Khanh ...khách♥. Đa tạ quý ngài Vương Tử Dao Đen nhé, muar♥" - Hàn Mộng Nhu hơi kiểng chân lên hôn mạnh lên gò má Huy Vũ một phát
"!!!"
| Cá ... như vậy cũng được nữa hả?? Phi!! Mình con nít con nôi quá rồi, chỉ là một cử chỉ chào hỏi rất bình thường thôi cơ mà. Việc gì mà phải xoắn quẩy lên như thế chứ?? |
| Chẳng phải ở nước ngoài, đặc biệt là ở phương Tây mọi người khi gặp nhau đều sẽ hôn lên má một cái sao?? |
Nghe một đống âm thanh hài hước của gã nam nhân bên cạnh, Hàn Mộng Nhu cố gắng nén cười đến run rẩy
Thế nhưng Huy Vũ lại không hề để ý, chỉ chậm rãi bước đến chỗ đậu xe của mình trong những dòng suy nghĩ ngổn ngang
...
Những địa chỉ mà Hàn Mộng Nhu nhờ Huy Vũ tháp tùng theo hóa ra chính là các công ty chi nhánh của Hàn gia
Lý do cô tự mình đích thân đi đến các chi nhánh nhỏ lẻ này là để "thu gom lưới", quyết không để lọt bất cứ chút nào dù chỉ là một đồng cắc bạc
Lúc nãy khi ở trên xe, cô đã kể lại rõ ràng đầu đuôi toàn bộ chi tiết về màn cá cược với bố và em ruột của mình cho Huy Vũ. Dĩ nhiên là Huy Vũ cũng đã lấy danh dự ra để đảm bảo, rằng chắc chắn cô sẽ thắng cược
Đã biết trước kết quả chung cuộc nhưng nghe được lời khẳng định chắc nịch từ chính miệng Huy Vũ nói ra, tinh thần của Hàn Mộng Nhu lại không nhịn được mà trở nên phấn khích tột độ
Thế là cô liên tục hối thúc gã "tài xế riêng của mình" tăng tốc thật nhanh để mau chóng xử lý xong "công việc"
"..."
Bẵng cho đến lúc xế chiều
"Xong rồi, đây chính là chi nhánh cuối cùng" - Hàn Mộng Nhu cầm bút gạch cái tên ở hàng cuối cùng trong một cuốn sổ ghi chép
"Phù ... tính ra các công ty nhỏ lẻ của gia đình cô cũng nhiều ra phết đấy. Chắc là ở các thành phố khác cũng có phải không??" - Huy Vũ cười hỏi
Hàn Mộng Nhu cất sổ ghi chép vào giỏ xách rồi lại tiếp tục khoác tay Huy Vũ:
"Đúng vậy, nhưng các cơ sở đó vốn đã nằm trong tay của tôi và ông rồi nên không sao cả. Các công ty ở nước ngoài thì lại nằm trong cổ phần của lão già khốn kiếp kia nên cũng chẳng cần tôi ra tay"
Trong lòng Huy Vũ khẽ đưa ra cho cô một ngón tay cái đầy thán phục
"Cô đói bụng chưa?? Bây giờ chúng ta đi ăn gì nhé??"
"Khoan đã, trước khi đi ăn phiền anh chở tôi đến chỗ này một lát có được không??"
Tuy rằng giọng điệu của Hàn Mộng Nhu rất bình thường, nhưng biểu cảm cùng ánh mắt buồn rầu của cô không thể lọt qua ánh mắt sắc bén của Huy Vũ
Thế là anh không chút do dự mà gật mạnh đầu đồng ý
...
Nửa tiếng sau, chiếc Maybach Aurora đã đến một khu nghĩa trang
Không khí xung quanh vô cùng yên tĩnh, gần như không thể nghe thấy âm thanh xe cộ mặc dù nghĩa trang này cách đường cái chỉ khoảng chưa đầy hai cây số
Trên tay Huy Vũ lúc này đang xách một giỏ hoa cúc trắng, một ít bánh kẹo cùng một bó nhang thơm và vài xấp giấy vàng mã
Anh không mở miệng nói câu nào, chỉ lặng lẽ đi theo sau bước chân của Hàn Mộng Nhu
Không bao lâu sau, cả hai đã đứng trước một ngôi mộ có vẻ ngoài khang trang, sạch sẽ và có thể nói là to nhất ở khu nghĩa trang này
Người phụ nữ xinh đẹp đang mỉm cười ấm áp trong tấm ảnh cũ có chút ngả màu theo thời gian trông giống Hàn Mộng Nhu đến 7 - 8 phần
| Nguyễn Thị Mỹ Tiên, 1979 - 2005. Hưởng dương 26 tuổi |
| Vậy ra đây chính là mẹ ruột của Mộng Nhu sao ?? |
Bởi vì Hàn Mộng Nhu đang đứng quay lưng lại với Huy Vũ nên anh không thể nhìn thấy rõ biểu cảm hiện giờ trên gương mặt của cô ấy
"Mẹ, con gái lại tới thăm mẹ đây nhưng lần này con không có đi một mình đâu nha"
"Giới thiệu với mẹ, đây là anh Huy Vũ. Bạn trai mới quen của con ạ"
"..."
Sắc mặt Huy Vũ thoáng chút ngẫng ngơ nhưng chỉ vài giây sau anh đã hiểu ý, liền mỉm cười đáp lại:
"Cháu chào dì, rất hân hạnh khi được gặp dì ạ"
"..."
Sau khi đốt giấy vàng mã xong, cả hai người cùng quỳ gối và chắp tay thành kính trước mộ phần
Chỉ có Hàn Mộng Nhu là đang lẩm bẩm cầu nguyện cái gì đó trông mười phần thành tâm, còn Huy Vũ thì chỉ biết im lặng nhắm mắt lại
\\///
Chúc các đh một buổi tối vui vẻ <3
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~
Truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | Kurusu1995 |
Thời gian | |
Lượt thích | 13 |
Lượt đọc | 59 |