Chương 14: Lòng Dạ Sâu Thẳm
Chương 14: Lòng Dạ Sâu Thẳm
Trời đêm trong khu rừng rậm rạp, chỉ có ánh trăng yếu ớt xuyên qua tán lá dày đặc. Một bầu không khí âm u bao phủ, những tiếng động nhỏ xíu của côn trùng lẫn tiếng gió vi vu. Đây là thế giới của những kẻ ẩn mình, của kẻ mạnh săn đuổi kẻ yếu, và cũng là nơi Liệu Huy đang từng bước tiến gần hơn đến mục tiêu của mình.
Liệu Huy vẫn ẩn nấp, ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía đám người đang tụ tập phía trước. Một nhóm nhỏ gồm ba người, không phải cao thủ gì nổi bật, nhưng với những ai lần đầu chạm trán thì cũng đủ khiến họ e dè. Bọn chúng đều là võ giả Sơ Đẳng hậu kỳ, kỹ năng chiến đấu không tồi, nhưng lại là những kẻ háo thắng, tự mãn, xem thường kẻ yếu. Liệu Huy hiểu rõ rằng, với bản chất tự phụ ấy, chúng sẽ chẳng bao giờ nghĩ rằng mình có thể trở thành con mồi.
Không có chút động tĩnh nào, Liệu Huy lặng lẽ theo dõi từ xa. Hắn không hấp tấp, không lộ ra bất kỳ dấu vết nào để kẻ khác phát hiện. Hắn từng học cách kiểm soát hơi thở, điều hòa nhịp tim để hoàn toàn ẩn mình trong bóng tối, sẵn sàng chờ đợi thời cơ.
Bọn chúng bắt đầu nói chuyện, âm thanh cười đùa đầy tự mãn vang vọng trong đêm tối. Trong tay một tên cầm một viên linh thạch nhỏ - thiên tài địa bảo xuất hiện khi linh khí khôi phục. Liệu Huy nhìn chằm chằm, trong mắt hắn, đó là mục tiêu duy nhất hắn cần đoạt lấy để tiến xa hơn trên con đường võ đạo.
Hắn không hề có ý định thương lượng hay thuyết phục. Lựa chọn duy nhất trong đầu hắn là phải đoạt lấy bằng mọi giá, kể cả đánh đổi mạng sống của bọn chúng. Hắn chỉ biết một điều, trong thế giới này, mọi người đều đã trở thành kẻ mạnh ăn thịt kẻ yếu. Và hắn, một người từ đáy xã hội, chẳng còn ai để dựa dẫm hay tin tưởng, đã từ lâu xem nhân tính là điều không đáng bận tâm.
Một cái liếc mắt của tên đứng đầu khiến bọn chúng phân tán ra kiểm tra xung quanh. Liệu Huy nhận thấy cơ hội đã đến, hắn di chuyển nhanh như một chiếc bóng, lặng lẽ vòng qua sau lưng một tên và ra tay không chút do dự. Con dao sắc bén trong tay hắn đâm thẳng vào cổ họng kẻ xấu số, máu phun ra thành dòng, không kịp phát ra bất kỳ tiếng kêu nào.
Cảm giác lạnh lẽo của lưỡi dao và mùi tanh của máu khiến hắn không mảy may lay động, hắn đã quen với việc xử lý nhanh gọn và quyết đoán như vậy. Hắn kéo xác tên đó về phía bụi rậm để không gây chú ý, rồi nhanh chóng tiến về phía tên tiếp theo.
Nhưng ngay khi hắn tiến gần, tên thứ hai cảm nhận được điều bất thường và quay lại. Hắn nhìn thấy ánh mắt của Liệu Huy - lạnh lùng, không có bất kỳ cảm xúc nào - và hiểu rằng mình đang đối diện với một kẻ sẽ không chần chừ lấy đi mạng sống của hắn. Tuy nhiên, chưa kịp hét lên, Liệu Huy đã xông vào, dùng sức mạnh của đôi tay mạnh mẽ ghì chặt lấy cổ hắn.
Một cú xoáy mạnh, âm thanh gãy giòn vang lên, cổ tên đó bị vặn vẹo một cách dã man. Hắn ngã xuống đất, mắt trợn trừng, khuôn mặt vẫn giữ nguyên nét hoảng loạn.
Còn lại một tên cuối cùng. Hắn nhìn thấy hai đồng bọn đã gục ngã, mắt đầy sợ hãi và tức giận. Tên đó vội vàng lấy linh thạch từ trong túi ra, hét lớn: "Mày không bao giờ có được thứ này!"
Linh thạch tỏa ra ánh sáng mờ ảo trong đêm tối, một sự cám dỗ mãnh liệt đối với bất kỳ ai trên con đường võ đạo. Liệu Huy không đáp, ánh mắt hắn chỉ chằm chằm vào tên đó, rồi tiến lên không chút do dự.
Tên cuối cùng quyết định liều chết, hắn gào lên rồi lao tới, tung ra một đòn đầy sức mạnh. Tuy nhiên, đối với Liệu Huy, đó là một đòn quá lộ liễu. Hắn né sang một bên, chờ cho đối thủ lỡ đà rồi lập tức phản công. Một cú đấm mạnh mẽ vào bụng khiến tên đó khuỵu gối, rồi hắn nắm lấy đầu đối thủ, đập thẳng xuống nền đất đầy đá nhọn. Âm thanh va chạm vang lên, máu chảy lan ra, tên đó không còn động đậy nữa.
Liệu Huy đứng dậy, ánh mắt vẫn lạnh lùng. Hắn không cảm thấy chút tội lỗi nào, vì trong thế giới này, chỉ có lợi ích là điều tối quan trọng. Hắn nhặt lấy linh thạch, nhìn vào ánh sáng dịu nhẹ của nó, cảm nhận sức mạnh tiềm ẩn bên trong.
Một giọt máu từ trên tay hắn nhỏ xuống viên linh thạch, tạo ra một vệt đỏ nhỏ, như minh chứng cho những gì hắn đã làm để đạt được nó. Nhưng với hắn, tất cả những điều này đều chỉ là bước khởi đầu.
Hắn không quay lại nhìn ba thi thể đằng sau mà lẳng lặng rời khỏi hiện trường, tiếp tục tiến sâu vào khu rừng. Với mỗi bước chân, hắn tiến gần hơn đến cảnh giới mà hắn hằng khao khát, nhưng hắn cũng biết rằng, con đường này sẽ ngày càng nguy hiểm và đẫm máu hơn. Sự tồn tại của hắn bây giờ chỉ còn là một chuỗi những âm mưu và sát phạt, tất cả đều chỉ vì sức mạnh.
Khi rời khỏi nơi đó, hắn biết rằng việc này sẽ không bao giờ kết thúc. Những kẻ mạnh hơn, mưu mô hơn, và cả những người sẵn sàng bán đứng người khác vì lợi ích sẽ còn xuất hiện nhiều hơn trên con đường của hắn.
Đêm đó, bóng dáng Liệu Huy dần biến mất trong bóng tối, chỉ còn lại âm thanh của những chiếc lá khô dưới bước chân của hắn. Một đêm đẫm máu, một bước đi mới trên con đường của một kẻ đã từ bỏ mọi thứ để có được sức mạnh tối cao.
---
Đăng bởi | khanhtruyen |
Thời gian |